Chính vì vậy, việc sửa đổi Luật Công nghệ cao, trong đó giữ vững các quy định về nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao, khu nông nghiệp công nghệ cao là cần thiết để phát triển một nền nông nghiệp hiệu quả và bền vững.
Cần hoàn thiện thể chế, chính sách mang tầm nhìn dài hạn
Thảo luận về dự án Luật Công nghệ cao (sửa đổi), đa số các đại biểu đánh giá dự thảo luật đã thể chế hóa và phù hợp với đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, tạo động lực mới cho phát triển khoa học, công nghệ và đổi mới sáng tạo. Tuy nhiên, để thúc đẩy đất nước phát triển nhanh và bền vững hơn theo đúng tinh thần “bộ tứ nghị quyết trụ cột” (Nghị quyết số 57, Nghị quyết 59, Nghị quyết số 66 và Nghị quyết số 68 của Bộ Chính trị), Ban soạn thảo cần nghiên cứu thể chế hóa rõ nét hơn các chính sách, biện pháp đột phá thúc đẩy hoạt động nghiên cứu, phát triển công nghệ cao, công nghệ chiến lược, sản phẩm chiến lược…
Đặc biệt, quy định liên quan ứng dụng nông nghiệp công nghệ cao, đa số các đại biểu đề nghị ban soạn thảo nghiên cứu giữ lại toàn bộ quy định về nông nghiệp công nghệ cao, doanh nghiệp nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao và khu nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao tại Điều 16, 19, 32 Luật hiện hành. Đại biểu Nguyễn Văn Mạnh (Phú Thọ) nêu thực tế, cả nước đã có 34 khu nông nghiệp công nghệ cao được quy hoạch tại 19 tỉnh, trong đó nhiều khu đã hoạt động hiệu quả và thu hút đầu tư lớn. Nếu xóa bỏ, sẽ tạo ra khoảng trống pháp lý, gây khó khăn trong quy hoạch, thủ tục đất đai, tổ chức bộ máy và phân công nhiệm vụ của cơ quan nhà nước. Vì vậy, việc giữ lại, hoàn thiện các quy định về khu nông nghiệp công nghệ cao là cần thiết để bảo đảm cơ sở pháp lý cho các địa phương tiếp tục duy trì, phát triển mô hình này.
Cùng quan điểm, đại biểu Phạm Hùng Thái (Tây Ninh) nhấn mạnh, việc duy trì các quy định về nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao sẽ giúp duy trì điều kiện thuận lợi trong thu hút đầu tư vào lĩnh vực nông nghiệp, phù hợp với chủ trương hiện đại hóa nông nghiệp, nông thôn. Các khu nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao cần được duy trì để có cơ sở ban hành chính sách ưu đãi, khuyến khích phát triển kinh tế - xã hội tại các vùng nông thôn có lợi thế về sản xuất nông nghiệp.
Ngoài ra, một số đại biểu đề nghị xây dựng danh mục công nghệ cao được ưu tiên đầu tư ngay trong Luật, làm căn cứ để xác định lĩnh vực cần khuyến khích, hỗ trợ hoặc ưu tiên chuyển giao công nghệ, thay vì chỉ chờ quy định chi tiết sau này của Chính phủ. Luật Công nghệ cao (sửa đổi) cần bảo đảm tính kế thừa, ổn định, nhưng đồng thời mang tầm nhìn dài hạn, tạo hành lang pháp lý đủ mạnh để Việt Nam bứt phá, gắn kết chặt chẽ giữa phát triển công nghệ, đổi mới sáng tạo và mục tiêu phát triển bền vững của đất nước.
Cần rõ tiêu chí mô hình “Khu đô thị công nghệ cao”
Liên quan đến quy định về “Khu đô thị công nghệ cao”, các đại biểu đánh giá đây là hướng tiếp cận mới, có ý nghĩa chiến lược trong việc hình thành hệ sinh thái công nghệ cao gắn với nghiên cứu, đào tạo, sản xuất và thương mại hóa sản phẩm công nghệ cao trong không gian đô thị hiện đại. Tuy nhiên, để mô hình này khả thi, cần có khung pháp lý rõ ràng hơn. Đơn cử, tại khoản 1 Điều 24 quy định: “Đô thị công nghệ cao là đô thị có một phần diện tích là khu công nghệ cao”. Cách định nghĩa này tuy khái quát nhưng thiếu tiêu chí định lượng cụ thể, dễ dẫn đến áp dụng tùy tiện hoặc bị lợi dụng trong quy hoạch, làm giảm chất lượng và mục tiêu của mô hình.
Đại biểu Mai Văn Hải (Thanh Hóa) cho rằng, quy định này rất khó để xác định “một phần” là bao nhiêu, khi áp dụng sẽ rất dễ xảy ra việc trục lợi chính sách. Do đó, cần quy định cụ thể tỷ lệ % diện tích, hoặc quy định rõ đô thị công nghệ cao ngoài việc khu vực đó có quy hoạch thực hiện công nghệ cao thì khu vực đó và người dân ở đó phát triển kinh tế như thế nào. “Ban soạn thảo nghiên cứu nên hay không nên quy định khu đô thị này. Nếu quy định thì nội hàm của đô thị công nghệ cao phải được làm rõ”, đại biểu Mai Văn Hải đề xuất.
Tương tự, đại biểu Phạm Hùng Thái (Tây Ninh) cho rằng, nếu không xác định rõ, việc áp dụng các chính sách ưu đãi có thể bị lạm dụng hoặc thực hiện không đầy đủ, làm hạn chế quyền lợi chính đáng của nhà đầu tư. Về bản chất, khu đô thị công nghệ cao chỉ nên hình thành sau khi đã có khu công nghệ cao, có hệ sinh thái và hạ tầng kết nối đồng bộ.
Đa số đại biểu cho rằng, nếu không xác định rõ tỷ lệ diện tích hoặc các tiêu chí về quy mô, mức độ tập trung của khu công nghệ cao trong tổng thể đô thị, rất dễ dẫn đến tình trạng áp dụng tùy tiện, thậm chí có thể bị lợi dụng trong quy hoạch, làm giảm chất lượng và mục tiêu của mô hình đô thị công nghệ cao. Chưa kể, nhiều trường hợp đô thị “gắn mác” công nghệ cao nhưng không đủ không gian, hạ tầng hay quy mô để hình thành trung tâm đổi mới sáng tạo; từ đó làm suy giảm hiệu quả chính sách và ảnh hưởng đến tính thống nhất của hệ thống pháp luật về đô thị.
Các đại biểu đề nghị làm rõ ngay trong luật các tiêu chí mang tính nguyên tắc, đặc biệt là tỷ lệ diện tích tối thiểu dành cho khu công nghệ cao trong đô thị công nghệ cao, hoặc quy định rõ yêu cầu về quy mô, mức độ tập trung của khu công nghệ cao trong đô thị công nghệ cao. Các nội dung kỹ thuật, chuyên sâu sẽ do Chính phủ quy định chi tiết theo thẩm quyền bảo đảm đồng bộ, minh bạch của chính sách.
Theo chương trình Kỳ họp thứ Mười, Luật Công nghệ cao (sửa đổi) sẽ được Quốc hội xem xét thông qua ngày 10/12/2025.
Nguồn: https://daibieunhandan.vn/du-an-luat-cong-nghe-cao-sua-doi-giu-vung-manh-ghep-nong-nghiep-cong-nghe-cao-trong-chien-luoc-phat-trien-quoc-gia-10395059.html






Bình luận (0)