Vivo en el complejo de apartamentos «Naciones Unidas», cerca del Puente de Saigón. El complejo recibe ese apodo porque alberga a cientos de residentes de decenas de nacionalidades diferentes.
Una lectora del periódico Tuoi Tre compartió esto con Tuoi Tre. Dijo que a diario se encuentra con personas de diferentes colores de piel y escucha muchos idiomas en el ascensor del apartamento, como si estuviera viajando al extranjero. La gente se conoce, se saludan con "hola", "buenos días", "¿qué tal?"... con frecuencia.
Si Vietnam no se integrara al mundo, no existiría el edificio de apartamentos de las Naciones Unidas. El proceso de integración está a punto de cumplir 30 años, contando desde 1995, cuando Vietnam se unió a la ASEAN y normalizó sus relaciones diplomáticas con Estados Unidos.
El punto de inflexión de la integración de 1995 se convirtió en el siguiente hito histórico importante, después del éxito del punto de inflexión de la renovación de 1986.
Si la innovación busca abrir y desbloquear el mercado interno, la integración busca abrir y desbloquear el mercado mundial. Vietnam brilla de nuevo en el mapa económico y comercial mundial, tras una larga noche de aislamiento, severo embargo y estancamiento.

Turistas extranjeros en Ciudad Ho Chi Minh – Foto: QUANG DINH
Treinta años de integración han creado una nueva imagen de Vietnam: de ser un país pobre, atrasado y remoto después de la guerra, se ha convertido en un país abierto, brillante y en desarrollo, dentro del nivel de ingresos medios altos del mundo, y está ascendiendo a una posición más alta en los próximos años.
Treinta años de integración han creado un nuevo pueblo vietnamita: de aquellos que habían estado atrapados durante mucho tiempo en su propio patio trasero, han entrado gradualmente con valentía en el vecindario de la ASEAN y ahora han salido con confianza al mundo.
En particular, los jóvenes se han convertido en ciudadanos globales al estudiar, comunicarse y trabajar con escuelas, organizaciones y corporaciones multinacionales al igual que los ciudadanos de los países desarrollados.
Por supuesto, 30 años de integración también crearon muchos desafíos, como crecimiento acelerado, urbanización rápida, sobreexplotación de recursos y grave contaminación ambiental en muchos lugares...
Mientras tanto, la capacidad de gestión no ha seguido el ritmo del desarrollo, la brecha entre ricos y pobres es demasiado grande y hay muchos otros problemas culturales y sociales.
Treinta años son suficientes para mirar atrás con objetividad; la integración nos ha traído más alegría que preocupación. Tras su entrada en el escenario global, Vietnam no puede retroceder ni detenerse, sino que debe seguir participando activamente para que el país pueda desarrollarse con mayor prosperidad.
LE XUAN TRUNG

Fuegos artificiales en Ciudad Ho Chi Minh – Foto: Documento

El año 1995 fue un punto de inflexión en las relaciones internacionales de Vietnam, cuando nuestro país vivió tres hitos históricos:
– El presidente estadounidense Bill Clinton anunció la normalización de las relaciones diplomáticas con Vietnam (11 de julio);
– Vietnam y la Unión Europea (UE) firmaron un acuerdo marco de cooperación (17 de julio);
– Vietnam se convirtió oficialmente en miembro de la Asociación de Naciones del Sudeste Asiático (ASEAN) (28 de julio).
Si la normalización de las relaciones con Estados Unidos ayuda a Vietnam a tener relaciones diplomáticas con los cinco miembros permanentes del Consejo de Seguridad de las Naciones Unidas (China, Francia, Rusia, Reino Unido y Estados Unidos), entonces unirse a la ASEAN marca la integración oficial de nuestro país a la región del Sudeste Asiático, el primer paso en el camino hacia la integración con el mundo.

Vietnam se incorporó bastante tarde, con un punto de partida bajo, pero con esfuerzos continuos durante los últimos 30 años, y ha fortalecido su posición en la ASEAN contribuyendo a dar forma a las estrategias importantes del bloque.
Y desde la posición de un recién llegado a la integración, Vietnam ha ascendido fuertemente hasta convertirse en uno de los miembros fundadores de los acuerdos de libre comercio (TLC) de nueva generación, incluyendo el Acuerdo Integral y Progresivo para la Asociación Transpacífica (CPTPP), la Asociación Económica Integral Regional (RCEP) y muchos TLC bilaterales importantes como el EVFTA con la UE.
Hoy en día, Vietnam se encuentra entre los 20 principales países del mundo en atracción de capital de IED y se ha convertido en un centro de producción en la cadena de suministro regional y global de muchas grandes corporaciones tecnológicas como Samsung, LG, Intel, Apple, GE, Foxconn, etc.
Gracias a la profunda integración internacional, más de 5,5 millones de vietnamitas viven, trabajan y estudian en todo el mundo. Por otro lado, cada vez más extranjeros, incluidos muchos ciudadanos de la ASEAN, eligen Vietnam como lugar para emprender un negocio y ganarse la vida.


Al mirar en retrospectiva el viaje de casi 40 años de Renovación, yo personalmente y el sector diplomático estamos sumamente orgullosos de los logros del país en todos los aspectos y del reconocimiento y valoración de la comunidad internacional de un Vietnam innovador, dinámico e integrado.
Entre esos logros, la integración internacional, centrándose en la integración económica internacional, ha hecho grandes e importantes contribuciones, generando avances en el desarrollo integral e histórico del país y contribuyendo a construir las bases, el potencial, la posición y el prestigio internacional de Vietnam tal como es hoy.

La integración internacional, en otras palabras, significa ponerse en el flujo de los tiempos, sirviendo a los intereses más elevados del país en armonía con los objetivos comunes de la comunidad internacional.

Se puede decir que la diplomacia ha jugado un papel importante a la hora de allanar el camino, romper el asedio y el embargo y abrir nuevos espacios de desarrollo para el país.
Hasta la fecha, tenemos relaciones diplomáticas con 193 países, asociaciones estratégicas y asociaciones integrales con 30 países, una red económica con 230 países y territorios, un sistema de 16 acuerdos de libre comercio y cientos de vínculos internacionales en diferentes sectores y campos.
En los últimos 20 años, los recuerdos, experiencias y lecciones aprendidas de las "grandes batallas" desde que era un nuevo diplomático multilateral en la industria, como la celebración por primera vez de la APEC en 2006 en Vietnam y su ingreso a la OMC en 2007, que marcaron nuestra participación en la arena del comercio mundial, siguen siendo experiencias inolvidables para mí hoy.
Los últimos 10 años han sido un período de vibrante integración para el país con una serie de hitos como: en 2013, por primera vez Vietnam construyó una estrategia integral y de largo plazo sobre integración hasta 2030;
Vietnam ha negociado y firmado acuerdos de libre comercio (TLC) de nueva generación, como el Acuerdo Integral y Progresivo de Asociación Transpacífica (CPTPP) y el Tratado de Libre Comercio entre Vietnam y la Unión Europea (EVFTA); Vietnam ha asumido con éxito importantes responsabilidades multilaterales como anfitrión del Año APEC 2017, junto con muchos otros hitos importantes.
Tengo una experiencia memorable llena de emoción, ansiedad, determinación y esfuerzo persistente, seguida de una alegría abrumadora cuando la misión tuvo éxito.
Ese es el proceso de promoción de la ratificación del EVFTA. Nos llevó más de cuatro años desde la finalización de las negociaciones a finales de 2015, y a principios de 2020, el Parlamento Europeo (PE) ratificó el EVFTA y el Acuerdo de Protección de las Inversiones (EVIPA).
Aunque sólo dos días antes, algunos grupos de partidos y muchos parlamentarios se opusieron continuamente a la ratificación, exigiendo incluso modificaciones al contenido del acuerdo, y al mismo tiempo presionando para que el PE votara a favor de aplazar la ratificación del acuerdo.
Tras la exitosa campaña para que el Parlamento Europeo ratificara el EVFTA, Vietnam se considera el país del Sudeste Asiático con el acuerdo más completo con la Unión Europea. Hasta la fecha, el EVFTA sigue siendo el acuerdo con el mayor nivel de compromiso que un socio importante ha asumido con Vietnam.


Nuestro país se desarrolla rápidamente en un contexto de profundos cambios en la economía mundial. Si no podemos superar nuevos y complejos desafíos, será muy difícil alcanzar el objetivo de convertirnos en un país desarrollado y de altos ingresos.
En ese contexto, la integración internacional profunda e integral, asociada con la promoción de la construcción de una economía independiente y autosuficiente, sigue siendo una orientación estratégica, desempeñando un papel decisivo para aprovechar los factores favorables, establecer una posición más alta en la cadena de suministro global y completar los objetivos establecidos por el XIII Congreso del Partido.
Estamos presenciando un fuerte aumento del proteccionismo comercial y una tendencia a la desvinculación y la transformación de las cadenas de suministro, especialmente en el sector tecnológico. Además, la economía mundial está experimentando ajustes fundamentales y profundos con la aparición de numerosas nuevas tendencias asociadas con la transformación verde, la transformación digital, la transformación energética y el crecimiento sostenible e inclusivo.
Esto plantea muchas oportunidades y desafíos para los países, incluido Vietnam.

Un tramo de la línea de metro Ben Thanh – Suoi Tien – Foto: QUANG DINH
Continuando con la implementación de la política consistente y consistente de Vietnam sobre integración en la dirección de "promover una integración internacional integral, profunda, flexible y efectiva para el beneficio de la nación", "maximizar los recursos internos, aprovechar los recursos externos, en los cuales los recursos internos, especialmente los recursos humanos, son los más importantes", creo que en la nueva situación necesitamos continuar con tres palabras clave, que son "innovación", "mejora" y "aprovechar oportunidades".
En primer lugar, la innovación en el pensamiento nos permite contar siempre con perspectivas y evaluaciones actualizadas, profundas e integrales del nuevo contexto, que ofrece numerosas oportunidades de integración y crecimiento, a la vez que plantea numerosos desafíos nuevos e inéditos para Vietnam. Esta es una base importante para que identifiquemos nuevas direcciones y nuevas maneras de llevar a cabo la integración con sensibilidad, flexibilidad y principios.
En segundo lugar, innovar constantemente el modelo de crecimiento y reestructurar la economía con ventajas competitivas basadas en la ciencia, la tecnología y recursos humanos de alta calidad, creando avances en la capacidad en una serie de sectores económicos clave, con el objetivo de mejorar la autosuficiencia de la economía.
Este es un factor clave para que Vietnam compita con éxito y aproveche nuevas oportunidades, especialmente estando preparado para tomar la iniciativa en las nuevas tendencias de cambio de la cadena de suministro.
En tercer lugar, seguir construyendo y perfeccionando el sistema político y legal hacia la transparencia, promoviendo la innovación, con el objetivo clave de mejorar la competitividad de la economía, mejorar la inversión y el entorno empresarial para que sea abierto, atractivo y oportuno para satisfacer los nuevos requisitos.

Centro de la ciudad de Ho Chi Minh – Foto: Documento
Siempre me siento orgulloso y confiado por la posición creciente del país, con el afecto de los amigos internacionales por Vietnam y estoy más seguro de los pasos de integración, así como de los logros de la integración para el desarrollo del país.
Esto nos ha dado más motivación y pasión a los funcionarios diplomáticos, incluidos los que trabajan en asuntos multilaterales, para seguir dedicándonos y contribuyendo a promover el proceso de integración internacional profundo y completo del país, así como a promover la diplomacia económica para el desarrollo.



Sr. TED OSIUS (Presidente del Consejo Empresarial Estados Unidos-ASEAN y ex Embajador de Estados Unidos en Vietnam)
Desde la década de 1980, la integración económica integral ha sido la base de las políticas económicas internas y externas de Vietnam.
Sin dudarlo, Vietnam se ha convertido ahora en un país importante en el centro de la red de acuerdos comerciales y económicos internacionales.
Desde el día en que llegué por primera vez a Vietnam, me impresionó la determinación y los esfuerzos incansables de los líderes del país, así como de su gente, para superar el aislamiento e integrarse a la economía global.
Esta determinación ha sido demostrada consistentemente por generaciones de líderes vietnamitas, incluso mientras el país enfrenta crisis y desafíos en la economía global.
Se puede decir que las políticas firmes de los líderes han producido muchos "frutos dulces" notables para la economía vietnamita.
Teniendo en cuenta que cuando llegué aquí hace 30 años, Vietnam era una economía pequeña con un PIB de alrededor de 16 mil millones de dólares, y que para 2023, el PIB de Vietnam superará los 430 mil millones de dólares, elevando la clasificación de la escala económica del país al 5.º en el sudeste asiático y al 34.º a nivel mundial (datos del Centro independiente de Pronóstico y Análisis Económico CEBR del Reino Unido).

Según la Oficina del Censo de Estados Unidos, el comercio bilateral entre Vietnam y Estados Unidos entre 1995 y 2023 aumentó 275 veces, pasando de 450 millones de dólares a 124 mil millones de dólares.
Vietnam es actualmente el principal socio comercial de Estados Unidos en la ASEAN y el octavo socio comercial más importante de Estados Unidos. A su vez, Estados Unidos es el principal mercado de exportación de Vietnam.
Vietnam se está convirtiendo en un poderoso socio comercial, ya que el país es un destino elegido por muchos inversores extranjeros.
Si miramos hacia atrás hace 30 años, Vietnam todavía era un país con una de las economías más pobres de Asia, pero ahora está en camino de convertirse en un país de ingresos medianos altos y un socio comercial líder de los Estados Unidos y muchos otros países.
Habiendo mantenido relaciones diplomáticas con Vietnam durante 30 años, y considerando a este país mi segundo hogar, realmente no me sorprenden los logros que Vietnam ha alcanzado.
Cada vez que tengo la oportunidad de encontrarme con los líderes vietnamitas, he sido testigo de una perseverancia y un deseo de hacer de Vietnam un país poderoso con un pueblo rico y un país fuerte.
En este sentido, Vietnam está ascendiendo rápidamente en la cadena de valor global. De ser un país que producía bienes de bajo valor añadido, como calzado o textiles, Vietnam ahora se promociona como un centro de fabricación de semiconductores y dispositivos electrónicos complejos.

Creo que la inversión en recursos humanos técnicos y la adopción de la innovación han facilitado esta transformación en Vietnam.
En consecuencia, estoy orgulloso de que Estados Unidos haya desempeñado un papel importante al invertir en la educación de la talentosa generación joven de Vietnam, además de contribuir con capital y experiencia para fortalecer el sector privado del país.
La integración económica integral ha brindado oportunidades de escapar de la pobreza a millones de vietnamitas, impulsándolos a unirse a la clase media creciente y en desarrollo.
En mi opinión, creo que los jóvenes vietnamitas están cada vez más conectados con el mundo y tienen grandes aspiraciones. El rápido crecimiento de Vietnam es admirado actualmente por la región y el mundo.


Malasia asumirá la presidencia de la ASEAN, que ahora ocupa Laos, a finales de este año. Somos conscientes de que uno de los aspectos más importantes para la ASEAN es asegurar su centralidad, la estabilidad y la paz. Así es como la ASEAN puede seguir prosperando.

Vietnam y Malasia siempre han sido países muy autosuficientes. Contamos con economías extremadamente abiertas, con ratios de importación-exportación/PIB superiores al 100 %. En el contexto de las actuales tensiones comerciales entre China y Estados Unidos, Malasia, Vietnam y toda la ASEAN deben mantener una postura política neutral y amistosa, sin tomar partido.
Creo que esto es importante. Todos hemos visto los grandes beneficios de que la ASEAN mantenga su centralidad y sea percibida como una región neutral y amigable para todos. En los últimos años, los desafíos geopolíticos han obligado a las cadenas de suministro globales a ajustarse, redefinirse y rediseñarse en torno a la ASEAN.
Podemos observar claramente la oleada de inversiones que ha llegado a Vietnam, Malasia, Singapur y muchos otros países de la ASEAN desde entonces. Por ello, la ASEAN debe considerarse una región estable.
Al mismo tiempo, la ASEAN también debería ser vista como una región donde es fácil hacer negocios. Contamos con el talento, la infraestructura y la energía. Al observar la ASEAN, vemos una región con una población de 670 millones de habitantes, la mitad de los cuales son menores de 30 años. El PIB total de la región asciende a 3.800 billones de dólares, con una tasa de crecimiento del 4-5%.
Estos hechos demuestran que la ASEAN es una región muy atractiva para hacer negocios y me hacen creer que estamos en una buena posición. Mientras la ASEAN siga siendo autosuficiente, sus ciudadanos se beneficiarán sin duda.
En nuestra próxima presidencia de la ASEAN, tendremos que concretar la nueva visión económica de la ASEAN, ya que la actual solo se extiende hasta 2025. Queremos un crecimiento sólido, sostenible e inclusivo de la ASEAN. Esto implica un desarrollo equitativo y resiliente.
Para lograrlo, la ASEAN como bloque necesita mejorar. Malasia está evaluando y considerando la posibilidad de actualizar el Tratado de Libre Comercio de la ASEAN (ATIGA). Esto desempeñará un papel clave en el fortalecimiento de las relaciones comerciales intra-ASEAN. Aún existe un amplio margen de crecimiento en el comercio intra-ASEAN.


Además, la ASEAN ha estado discutiendo la transformación digital, la transformación verde y los métodos de innovación.
También debemos hablar sobre la inteligencia artificial (IA), el desarrollo de esta tecnología, cómo nos beneficia y cómo nos puede amenazar. Debemos asegurarnos de que estos avances estén vinculados a la energía verde y a cómo nuestra región puede aprovechar los recursos verdes disponibles. La ASEAN tiene un gran potencial para el desarrollo sostenible.
Estas son las áreas en las que queremos centrarnos durante la próxima presidencia de Malasia en la ASEAN. Estamos ultimando las iniciativas de Compromiso Económico Prioritario (PED) que se anunciarán a los miembros de la ASEAN al inicio de nuestro mandato.

Personalmente, siempre he sido un firme defensor de la ASEAN. Anteriormente, fui director ejecutivo del Grupo CIMB. Nos enorgullece ser un banco de la ASEAN, con presencia en los 10 países miembros. Como director ejecutivo aquí, siempre he intentado fortalecer la presencia del Banco CIMB en Vietnam. Esto se debe a que creo en los beneficios de la ASEAN.
Espero que en 10 o 15 años viajar entre los países de la ASEAN sea fácil.
Cuando trabajaba en CIMB, quería trasladar personal de Vietnam a Singapur, y de Singapur a Tailandia… Eso requería muchos trámites y permisos de trabajo, incluso si se trataba de una simple transferencia interna dentro del grupo de la ASEAN. Ese es uno de los ejemplos que deberíamos encontrar la manera de solucionar.
También espero que se facilite el acceso a los mercados, el intercambio de bienes, servicios y personas dentro de la ASEAN. Los datos también son un elemento que debe mejorarse. En el contexto del desarrollo tecnológico, los datos desempeñan un papel fundamental.
Por supuesto, la ciberseguridad y la seguridad de los datos siguen siendo problemas preocupantes. Pero creo que debemos afrontarlos y abordarlos, ya que constituyen la fortaleza de la ASEAN y tendrán un gran impacto en su integración.
Finalmente, me gustaría ver a la ASEAN como un bloque económico más fuerte, con una integración más profunda que la actual. La integración debe darse no solo entre gobiernos, sino también entre empresas y entre personas. Además, es necesario mejorar las redes de la ASEAN.

En casi tres décadas transcurridas desde que se unieron a la Asociación de Naciones del Sudeste Asiático (ASEAN), Vietnam y la ASEAN han logrado avances y se han convertido en la región económica más dinámica del mundo.
Cuando Vietnam se unió a la ASEAN en 1995, y un año después al Área de Libre Comercio de la ASEAN (ALCA), el comercio bilateral entre Vietnam y otros países del bloque era de tan solo unos 6.000 millones de dólares. Para 2023, esta cifra había alcanzado los 73.000 millones de dólares.

Según datos del Departamento General de Aduanas de Vietnam, el comercio entre Vietnam y la ASEAN alcanzó los 40 mil millones de dólares en el primer semestre de 2024, un 11,9% más que en el mismo período del año pasado.
Como socio comercial de muchas de las principales economías del mundo, Vietnam también contribuye significativamente al volumen comercial de la ASEAN con otros países, y muchos expertos consideran que ha desempeñado un papel importante como puente entre la ASEAN y el mundo exterior.
Nikkei citó cifras recientes que muestran que, en el primer trimestre de 2024, Estados Unidos superó a China y se convirtió en el mayor mercado de exportación para los países de la ASEAN, con 67.200 millones de dólares. El volumen de exportaciones de Vietnam a Estados Unidos en el primer trimestre del año aumentó un 24%, alcanzando los 25.700 millones de dólares, el mayor incremento entre los miembros de la ASEAN, superando ampliamente a Tailandia (12.600 millones de dólares) y Singapur (12.000 millones de dólares).

Para el mercado de la Unión Europea (UE), apenas cuatro años después de que el Acuerdo de Libre Comercio entre la UE y Vietnam (EVFTA) entrara en vigor en agosto de 2020, Vietnam se ha establecido firmemente como el principal exportador de la ASEAN al viejo continente.
Según datos de 2023, el volumen de exportaciones de Vietnam a la UE aumentó casi un 50%, lo que convierte a Vietnam en el principal socio comercial del bloque entre los países de la ASEAN.
Si se cuenta entre los bloques económicos, la ASEAN superó a la UE para convertirse en el mayor socio comercial de China en 2020.
En 2023, el comercio bilateral entre China y la ASEAN alcanzó los 468.800 millones de dólares, y los países de la ASEAN representaron el 15,9% del comercio total de China con socios de todo el mundo.
Según las estadísticas de la Administración de Aduanas de China, en los primeros siete meses de este año, la ASEAN continuó manteniendo la posición de mayor socio comercial de China.
Mientras tanto, aprovechando las condiciones de una serie de acuerdos comerciales como el Acuerdo de Libre Comercio ASEAN-China (ACFTA) o el Acuerdo de Asociación Económica Integral Regional (RCEP), Vietnam se destaca como el mayor socio comercial de China en el bloque de la ASEAN.
Según la Oficina General de Estadística, el comercio bilateral entre Vietnam y China en los primeros siete meses de 2024 alcanzó casi 113 mil millones de dólares.

Se espera que el desarrollo económico de Vietnam y la ASEAN esté fuertemente influenciado por el panorama del comercio mundial, siendo el punto álgido la competencia cada vez más feroz entre dos socios principales: Estados Unidos y China.
Las tensiones comerciales entre Estados Unidos y China se intensificaron durante el mandato del expresidente Donald Trump en 2019 y han adquirido una nueva dimensión con el presidente Joe Biden. Estados Unidos ha aplicado con firmeza una estrategia de "desvinculación de las cadenas de suministro de China", lo que dificulta que otras economías encuentren soluciones para cooperar con ambos países.
En respuesta a Tuoi Tre, la Sra. Alicia García Herrero, economista jefe a cargo de Asia-Pacífico en Natixis Bank, comentó que la normalización de las relaciones con los EE. UU. y la adhesión a la ASEAN han jugado un papel clave para ayudar a Vietnam a beneficiarse de los esfuerzos de la economía global para reducir los riesgos.
Sin embargo, en el contexto de la competencia comercial entre Estados Unidos y China, la influencia de la economía china corre el riesgo de hacer que Vietnam pierda su posición "beneficiosa" frente a países como India.
Para Vietnam, la historia económica de 2024 probablemente girará en torno a su estatus de "economía de mercado". A principios de agosto, Vietnam expresó su decepción y solicitó a Estados Unidos que lo reconociera pronto como economía de mercado.
“Nos decepciona que el Departamento de Comercio de Estados Unidos siga designando a Vietnam como una economía no sujeta a las leyes del mercado. Si bien reconoce muchos cambios positivos en la economía vietnamita en los últimos tiempos, esta decisión no refleja plenamente los grandes esfuerzos y logros de Vietnam en la construcción y el desarrollo de una economía de mercado, reconocidos por la comunidad internacional”, enfatizó el portavoz del Ministerio de Asuntos Exteriores vietnamita, Pham Thu Hang.

Un tramo de la línea de metro Ben Thanh – Suoi Tien – Foto: QUANG DINH
Al comentar sobre la decisión de Estados Unidos de seguir clasificando a Vietnam como una de las “12 economías no de mercado”, el Dr. Jonathan Pincus, economista senior del Programa de las Naciones Unidas para el Desarrollo (PNUD) Vietnam, afirmó que hay cada vez más evidencia de que Vietnam interviene menos en el mercado interno en comparación con varios otros países reconocidos como “economías de mercado”, incluido… Estados Unidos.
“Esta es una decisión política, impulsada por las industrias nacionales del acero y el camarón (estadounidenses)… Incluso la Cámara de Comercio de Estados Unidos, el organismo que representa a las empresas estadounidenses en Washington, calificó esta decisión de ‘ridícula’”, declaró el Dr. Pincus a Tuoi Tre, reconociendo que el gobierno estadounidense ha abordado el asunto con una visión limitada, a pesar de los avances positivos reflejados en la reciente mejora de la relación entre Vietnam y Estados Unidos a una Asociación Estratégica Integral en 2023.
Según el Sr. Pincus, el impacto general de esta decisión en el comercio de Vietnam no será muy grande, pero sí provocará la pérdida de numerosas oportunidades económicas. El Sr. Pincus también advirtió que, tras esta decisión, las empresas vietnamitas serán vulnerables a los ataques de los grupos de presión empresariales estadounidenses y a la imposición de aranceles punitivos.
Este experto cree que, dado que los resultados se basan exclusivamente en consideraciones políticas del lado estadounidense, Vietnam no puede hacer nada más. Sin embargo, recomienda que Vietnam siga planteando el asunto al gobierno estadounidense, enfatizando el daño que podría causar a las relaciones bilaterales si esta clasificación injusta continúa.
Mientras tanto, la Sra. Herrero afirmó que si Vietnam no es una economía de mercado, las investigaciones antidumping y antisubvenciones contra este país serían más probables. «Esto supone una gran desventaja para las empresas chinas que desean establecerse en Vietnam, en comparación con otros países de la ASEAN», afirmó.

Desde su creación el 8 de agosto de 1967, la región de la ASEAN se ha convertido en una entidad unificada, unida y en desarrollo conjunto.
La conexión entre países crea excelentes condiciones para que las personas puedan moverse, estudiar y trabajar más cómodamente, como lo demuestra claramente el flujo de personas de los países del sudeste asiático a Vietnam para vivir y trabajar en los últimos años.

Con historias muy personales, los invitados compartieron con Tuoi Tre sus experiencias y perspectivas sobre Vietnam y la ASEAN, así como los beneficios de la integración.

Ya sea que comience temprano o tarde, la relación de los visitantes de los países de la ASEAN con Vietnam les deja muchas impresiones profundas e inolvidables.
Aqilah Ishak (33 años, bruneana) solía vivir y estudiar en Vietnam porque su madre es diplomática en la Embajada de Brunei en Hanoi.
Mientras tanto, el reportero tailandés Nathaphob Sungkate llegó a Vietnam en viaje de negocios. Aunque no se encuentran actualmente en Vietnam, ambos guardan un especial cariño por este país con forma de S.

Mientras tanto, muchos otros optan por quedarse a largo plazo a través de proyectos comerciales o venir a Vietnam para estudiar y trabajar.
Ly-An Luz Jalandoni y Chareese Angela Abat (28 años), que actualmente viven en la ciudad de Iloilo (Filipinas), operan una cafetería “puramente vietnamita” en un esfuerzo por llevar la experiencia y el sabor “auténtico” del café vietnamita a Filipinas.
Después de trabajar sólo en Vietnam durante unos pocos años, ahora ambos cooperan con muchas unidades de alimentos y bebidas en Filipinas para importar, transportar y procesar las mejores tazas de café vietnamita para atender a los clientes.
Para Eden Daus, malasio de 27 años, y Ricoh, indonesio de 37, su pasión por la comida los ha llevado a abrir restaurantes que sirven platos típicos de sus dos países en el centro de Ciudad Ho Chi Minh. Ricoh lleva tres años operando su restaurante indonesio en el Distrito 1, mientras que el restaurante malasio de Eden abrió a principios de este año.
Vietnam no se limita sólo a las actividades comerciales, sino que también atrae a muchos amigos internacionales que quieren trabajar y estudiar.
Ese es el caso de Edward Lim, un singapurense de 30 años que dirige las asociaciones estratégicas de una empresa de tecnología médica con sede en Hanoi, o de Thon Bunheng (34 años, camboyano), Bouavone Phanthaboouasy, apodo: Maysaa (23 años, laosiano) y Moe Pwint Phyu (22 años, birmano), estudiantes internacionales que eligieron Vietnam como lugar para estudiar y desarrollarse.
Maysaa llegó a Vietnam por primera vez en 2019 gracias a una beca del gobierno. En aquel entonces, la joven laosiana ignoró las becas de universidades de Estados Unidos, Singapur y China... porque sentía un cariño especial por Vietnam.
Al principio, Maysaa tuvo muchas dificultades. Aunque el clima era similar, la gastronomía vietnamita era muy diferente a la de Laos. Durante tres meses, la estudiante internacional no pudo adaptarse y solo pudo comer fideos instantáneos para sobrevivir. La barrera del idioma también la obligó a necesitar un guía e intérprete dondequiera que fuera.
Pero con el tiempo, Maysaa no sólo se familiarizó más con la comida vietnamita, sino que su afecto por este país se hizo cada vez más fuerte, a partir de recuerdos inolvidables con la gente de aquí.
Cuando supieron que venía de Laos, tanto mis profesores como mis amigos me ayudaron y apoyaron muchísimo. Una vez, quise ir de Hanói a Dien Bien Phu, pero no tenía transporte. Los lugareños no solo me ayudaron a llegar, sino que también me organizaron el alojamiento. Esas experiencias hicieron que considerara Vietnam como mi segundo hogar. Hasta el día de hoy, hablo vietnamita mejor y con más confianza que inglés —compartió Maysaa—.

Esas cálidas sensaciones han inspirado a Maysaa a crear contenido en redes sociales, con numerosos videos interesantes que presentan las características del pueblo vietnamita y las experiencias del pueblo lao en esta franja de tierra en forma de S. Hasta la fecha, su canal de TikTok cuenta con casi un millón de seguidores.
En cuanto a Moe, la oportunidad de venir a Vietnam surgió en 2019, cuando obtuvo una beca completa para una universidad en Ciudad Ho Chi Minh. En aquel entonces, Moe tenía muchas dudas porque desconocía por completo Vietnam.
Sin embargo, debido a la pandemia de COVID-19, no tuve que irme de inmediato, sino que me quedé en Myanmar y aprendí vietnamita. Fueron los profesores quienes me motivaron a venir a Vietnam. Fueron los primeros vietnamitas que conocí.
Me impresionó profundamente su atención, hospitalidad y cariño. Esas experiencias me hicieron creer que los vietnamitas son muy amables”, dijo.

También llamando a Vietnam su "segunda patria", Moe no solo se esfuerza por conectarse sino que también demuestra la responsabilidad de la comunidad, participando activamente en actividades organizadas por la Unión Juvenil de la Ciudad de Ho Chi Minh, típicamente dos años consecutivos como soldado en la campaña de voluntarios de verano verde.
Entre los representantes de 10 países de la ASEAN, Bunheng es el que ha estado en Vietnam más largo, desde 2009. Después de 15 años en Vietnam, completó sus programas de pregrado y posgrado y actualmente es estudiante de investigación en la Universidad de Economía de la Ciudad de Ho Chi Minh.
Al igual que Maysaa, cuando pisó por primera vez en Vietnam, Bunheng estaba sorprendido y preocupado porque no podía hablar vietnamita.
"Afortunadamente, antes de ingresar a la universidad, pudimos asistir a clases de idiomas vietnamitas. Después de unos meses, pudimos mejorar nuestras habilidades lingüísticas, hablar vietnamitas con más fluidez y ahora tenemos aún más seguros que hablar inglés", compartió Bunheng.
Actualmente, además de estudiar, Bunheng también trabaja en la oficina de comercio de Camboya en la ciudad de Ho Chi Minh con el deseo de crear más actividades de conexión entre los dos países.
11 caras son 11 orígenes e historias, pero todos estos jóvenes comparten la misma mentalidad de ver a la ASEAN como el hogar común de la región.
Para Binh NHI, la ASEAN es un hogar unido e inclusivo donde diferentes culturas, economías y comunidades prosperan juntas. Maysaa cree que el hogar común de la ASEAN celebra la diversidad y fortalece la unidad a través de valores y objetivos compartidos.
Lim también tiene un pensamiento similar: "El techo común de la ASEAN es donde las personas allí se presentan a las personas fuera de la región como pueblo de la ASEAN, en lugar de decir que son singapurenses, tailandeses ...".
Cuando era un niño que vive lejos de casa, para Ricoh, la oportunidad de conectarse con la comunidad de compatriotas en Vietnam es muy valiosa. Sin embargo, a pesar de ser muy unido, la comunidad indonesia en Vietnam todavía no es realmente grande en términos de números.
Compartió que esta desventaja está en parte compensada por el hecho de que las comunidades de Malasia, Singapur y Tailandia en Vietnam son muy abiertas y apoyan a sus amigos de la ASEAN.

Fuente: DFA Filipinas, FMI. Datos: NGOC DUC

Los jóvenes también están de acuerdo en que la integración brinda muchas oportunidades. Gracias a la integración, Eden puede elegir fácilmente materias primas de muchos países diferentes. Eso no solo ayuda a reducir los costos de entrada, sino que también crea condiciones para que él brinde la experiencia culinaria de Malasia más auténtica con ingredientes de casa.
Si Eden es una historia sobre llevar la cultura de casa a Vietnam, entonces la joven pareja Ly-an y Chareese es un viaje para admirar la belleza de un país extranjero y querer traerla de vuelta a su propio país.

Ambos compartieron: “La integración de la ASEAN ayuda a los países miembros a conectarse más de cerca, generalmente reduciendo los aranceles de importación sobre los bienes. Para nosotros, eso tiene un gran impacto en la promoción del café vietnamita en Filipinas.
Cada vez más filipinos se están enamorando del café vietnamita. Al contar nuestras propias historias durante nuestro tiempo en el país en forma de S, queremos traer la experiencia vietnamita completa a través de nuestros filtros de café y platos famosos ".
En cuanto a Lim, dijo que su trabajo actual se ve claramente afectado por los logros de la integración de la ASEAN. Los productos de su empresa deben cumplir con muchas regulaciones cuando quieran ir al extranjero.
Lim dijo que gracias a los países de la ASEAN que tienen acuerdos para reconocer estándares comunes para ciertos tipos de licencias y certificaciones, procedimientos y documentos se han vuelto más fácil: "Por ejemplo, cuando uso un determinado documento para solicitar una licencia en Singapur, también puedo usar el mismo documento para solicitar una licencia en Malasia". Según LIM, cuestiones relacionadas con procedimientos o regulaciones como estos son la fuerza impulsora para una ASEAN más integrada.
Además, en el contexto del flujo suave de bienes entre países, Aqilah sugirió que la ASEAN debería prestar atención a las políticas de construcción de la economía digital en el futuro. La niña Bruneian dijo que realmente espera un marco común para la integración digital de la organización.
"Predigo que esto mejorará aún más el comercio electrónico transfronterizo, mejorará la infraestructura digital y apoyará la innovación en el desarrollo empresarial", dijo Aqilah.
No solo la integración económica de la ASEAN también es una oportunidad para que los jóvenes expandan las relaciones, amplíen sus horizontes e intercambien culturas.

Como uno de los 15 delegados vietnamitas seleccionados para asistir al 48º barco para el Programa de Jóvenes del Sudeste Asiático y Japón (SSEAYP) en 2024, Binh NHI prometió aprovechar cada momento para conectar e intercambiar cultura con jóvenes de Japón y países de la ASEAN.
"Creo que las oportunidades de intercambio entre los jóvenes vietnamitas y los países de la región de la ASEAN contribuirán a fortalecer la amistad y la solidaridad, abriendo más oportunidades de cooperación y desarrollo en el futuro", compartió NHI.
Binh NHI confió: “Me encanta estar expuesto a diferentes culturas, diversas comunidades, reunirse y hacer nuevos amigos y aprender nuevos conocimientos. Cuando estaba en la escuela, tuve la suerte de tener la oportunidad de participar en muchos programas de divisas.
Aquí, aprendí a presentar la cultura vietnamita a mis amigos de la ASEAN de una manera amigable e íntima. Por ejemplo, cuando llamo a mi amigo "Ryan", responderá con un cariñoso "¡OI!". Viniendo de una aldea pobre en la región central, creo que estas oportunidades me han ayudado a tener mucho más confianza ".
En opinión de Maysaa, la integración de la ASEAN abre grandes oportunidades para la industria del turismo, ya que todos los países del bloque "abren" su espacio aéreo para dar la bienvenida a los ciudadanos de los países vecinos. Actualmente, los ciudadanos de la mayoría de los países de la ASEAN pueden ingresar y residir en los países intra-bloc durante 14-30 días sin una visa.
La chica Lao también enfatizó que los costos de viaje entre países cuando Asean integra también serán más asequibles.
No solo de acuerdo, Ricoh también señaló que los vuelos directos facilitan los intercambios y la comunicación entre países.
"Vietnam que abrirá un vuelo directo desde la ciudad de Ho Chi Minh a Yakarta es muy bueno, pero no es suficiente para (la gente vietnamita - PV) sentir profundamente la cultura de Indonesia. Después de eso, otro vuelo directo que conecta la isla de Bali con la ciudad de Ho Chi Minh ha creado condiciones para que Indonesia introduzca más un hermoso país de Indonesia que no es menos que Vietnam", dijo Ricoh con entusiasmo.

Mientras los estudiantes internacionales que estudian en Vietnam, Maysaa, Moe y Bunheng valoran el aspecto de la integración educativa. Moe dijo que estaba muy agradecida por recibir una beca para estudiar en Vietnam, por recibir alojamiento en dormitorios por la escuela, e incluso por poder participar en actividades comunitarias.
Después de 14 años de estudiar y vivir en Vietnam, Bunheng dijo que el gobierno vietnamita está cuidando mejor a los estudiantes camboyanos y a los estudiantes internacionales en general. Además de estudiar, los estudiantes y estudiantes camboyanos pueden participar en muchas actividades extracurriculares y contribuir más fuertemente a la comunidad local.
Para avanzar, los invitados acordaron que un sistema educativo común en la ASEAN es muy importante. Uno de los elementos importantes que crea este es un lenguaje común. Lim comentó que el grupo de talentos de Vietnam es altamente competitivo en áreas como la investigación de inteligencia artificial (IA), ciencia aplicada, programación de computadoras, etc.
Sin embargo, muchas personas se pierden grandes oportunidades debido a la falta de habilidades de idiomas extranjeros. Por lo tanto, la popularización de un idioma común, ya sea inglés u otro idioma, puede ayudar al personal de la ASEAN a aprender fácilmente y promover el proceso de intercambio de recursos humanos en los países miembros.

El propio Bunheng tiene algo de experiencia con este problema. La mayoría de los estudiantes laosianos, malayos y Myanmarese que conocieron en Vietnam sabían inglés hasta cierto punto. Sin embargo, después de un período de estudio aquí, ya no usaban inglés y optaron por comunicarse entre sí en vietnamita.
Además de un lenguaje común, Maysaa también espera que la educación de la ASEAN se estandarice en términos de contenido y materias. Los planes de estudio nacionales deben asegurarse de cumplir con ciertos estándares regionales e incluir temas centrales como la historia regional. Esta educación también necesita aprovechar la tecnología para que los alumnos puedan acceder a recursos desde cualquier lugar.
Además de las atractivas oportunidades, el periodista Nathaphob no olvidó notar que los países de la ASEAN necesitan crear más condiciones para que la generación joven viaja para estudiar y trabajar a través de la simplificación de los procedimientos de inmigración.
Dio un ejemplo de que para que una persona de Myanmar estudie en Tailandia, tendrán que completar muchos procedimientos. Por lo tanto, los gobiernos de la ASEAN necesitan aumentar la apertura en sus políticas para mejorar las oportunidades de intercambio económico cultural, educativo y regional.

Mirando a la ASEAN en los próximos 10-20 años, los invitados dibujaron una imagen brillante y vibrante con importantes contribuciones de la generación joven.
Señalan las grandes ventajas de la juventud de la ASEAN de hoy. Para Ricoh, es una buena educación, acceso a la tecnología y las redes sociales. Para Maysaa, es un alto sentido de responsabilidad y ambición.
En cuanto a Nathaphob, los jóvenes de la ASEAN también tienen la capacidad de adaptarse a situaciones difíciles. Mientras tanto, Bunheng cree que la ventaja de los jóvenes es la IA, los idiomas extranjeros y el rico conocimiento.
Con todas estas ventajas, según Aqilah, la juventud de la ASEAN desempeñará un papel importante en la promoción del desarrollo e integración regional, promoviendo el avance tecnológico, mejorando la conectividad y el crecimiento económico. La participación activa de los jóvenes en las plataformas regionales y globales mejorará la voz y la influencia de la ASEAN, contribuyendo a una identidad regional más cohesiva y dinámica.
Maysaa cree que los jóvenes desempeñarán un papel clave en la promoción de la cooperación económica, cultural y política entre países. Al mismo tiempo, la creatividad y las habilidades digitales de los jóvenes encontrarán nuevas soluciones para ayudar a promover la integración económica y el desarrollo sostenible. Según Ricoh, con sus fortalezas existentes, los jóvenes pueden presionar a la ASEAN para alcanzar el nivel de integración como entidad unificada.
Binh NHI cree en el poder de las voces de los jóvenes y su conocimiento para contribuir a la implementación de las políticas y estrategias de la ASEAN. Al mismo tiempo, los jóvenes pueden convertirse en verdaderos líderes potenciales cuando participan en modelos de la ONU para crear impactos para promover políticas para los jóvenes en la región de la ASEAN.
Representantes de la generación joven de la ASEAN no solo sueñan con una región más integrada y desarrollada, sino que también quieren contribuir a construir el futuro.
"En la imagen futura de la ASEAN, somos apasionados partidarios de los jóvenes. En este momento, podemos alentarlos proporcionándoles el conocimiento y la voz de apoyo adecuados", expresaron Chareese y Ly-An.
El periodista Nathaphob espera un apretón de manos más fuerte, especialmente en el campo del periodismo. Él cree que la cooperación y el intercambio de información pueden acercar a las personas y desarrollarse sobre muchos temas de interés común.
Lim también destacó la importancia de las organizaciones conectadas a los jóvenes. “Muchos de mis amigos están trabajando en organizaciones juveniles relacionadas con la ASEAN. Es importante convencer a quienes están en el poder de apoyar estas iniciativas y esfuerzos.
Por ejemplo, la discusión de hoy es una oportunidad para compartir perspectivas, ayudar a amplificar las voces y obtener el apoyo de los planificadores estratégicos para los esfuerzos que realizamos ”, enfatizó.
Compartiendo la misma opinión, Bunheng cree que las sesiones de intercambio son una buena plataforma para que los jóvenes ganen experiencia para el futuro, comprendan más sobre las ricas culturas de los países de la ASEAN y especialmente construyen grandes amistades entre representantes de los países miembros.
La perspectiva de Eden proviene de su propio restaurante de Malasia: "Como chef, me veo como un embajador culinario. Creo que todos podemos estar de acuerdo en que la comida es una herramienta poderosa para unir a las personas".
Moe espera que sus contribuciones en los próximos 10-20 años no solo sean para su patria Myanmar, sino también para Vietnam, el lugar donde considera su segundo hogar, junto con todos los países de la ASEAN como una entidad unificada.

Binh NHI expresó su interés y su deseo de apoyar más fuertemente los problemas de salud mental de la juventud de la ASEAN, de modo que los jóvenes de la región en el futuro realmente serán una generación "feliz".
Edward Lim, fundador de la Red de Jóvenes Líderes de Singapur-Vietnam, dijo: “Si observamos la actualidad, ¿cuántos de nosotros hemos puesto un pie en más de la mitad de los países de la ASEAN o los 10 países?
¿Cuántas personas pueden hablar al menos tres idiomas en los países de la ASEAN? Creo que si podemos lograr estos niveles, veremos más integración y cohesión en la ASEAN ".
Cerrando la mesa redonda después de más de 150 minutos de discusión animada, recordamos las palabras del Secretario General de la ASEAN Kao Kim Hourn en el diálogo con la joven generación de la región celebrada en Hanoi a fines de abril.
Afirmó: "El futuro radica en la juventud, la ASEAN pertenece a todos ustedes". Más de 220 millones de jóvenes, que representan 1/3 de la población de la ASEAN, han sido y serán el "activo" y el "futuro" de la ASEAN.

Con la tendencia de la globalización, cada vez más ciudadanos de la Asociación de Naciones del Sudeste Asiático (ASEAN) eligen Vietnam como un lugar para vivir y desarrollar sus carreras en una variedad de industrias, incluidos los servicios de alimentos F&B.
Al elegir comenzar una carrera en la ciudad de Ho Chi Minh, cada persona tiene una razón diferente para venir y quedarse, pero todos están contribuyendo con los colores del sudeste asiático al mercado F&B extremadamente vibrante en Vietnam.

Un almuerzo de mediados de julio, el chef de Malasia, Eden Daus, trató a este escritor a un plato de Nasi Lemak, el famoso plato de arroz tradicional de Malasia, que se había hecho. El plato se sirvió en una placa de metal forrada con hojas de plátano, con arroz blanco, anchoas secas, maní asado, pollo frito, pepino y un tazón de salsa de chile sambal.

“Este es arroz cocinado en leche de coco. Las guarniciones en el lemak nasi" auténtico "serían huevo, pepino, nueces, anchoas y salsa de sambal, pero aquí agrego un poco de pollo frito.
Tradicionalmente no había pollo, pero hoy en día donde quiera que vayas en Malasia, siempre tendrás la opción de pollo o langostinos para acompañarlo. Algunas personas también agregan Rendang (carne picante) ”, Eden Daus explica el plato en detalle.
Luego, el chef de 27 años se sentó y comenzó a contar su historia, la historia del "auténtico restaurante de la cocina de Malasia" de Lesung, que abrió con sus amigos en marzo de este año.
Antes de venir a Vietnam, Eden dirigió un negocio de catering en Malasia, entonces un día, el amigo cercano de Eden, el chef Tommy Tran, lo invitó a trabajar en Vietnam. Después de un año y medio trabajando en la ciudad de Ho Chi Minh, Eden comenzó a pensar si debería regresar a Malasia o continuar quedando.
"Pero para entonces ya me había enamorado del país, la gente, la cultura y la comida. Además, vi que Vietnam se estaba desarrollando.
Luego, la idea de Lesung nació cuando un amigo sugirió a Eden que abriera un restaurante de Malasia en la ciudad de Ho Chi Minh. Seis meses después, nació Lesung.
Eden pone mucho esfuerzo en llevar comida casera a los comensales. En Lesung, los comensales pueden encontrar platos famosos como Roti Jala con pollo al curry, langostinos Otak Otak, costillas de Rendang, berenjena sambal ... algunos ingredientes como Petai, Asam Keing, Belacan ... también se importan de Malasia para garantizar el sabor original.
Eden siempre dijo que su restaurante es su forma de agradecer a Vietnam porque la gente vietnamita es muy amable y siempre le da la bienvenida, enseñarle muchas cosas, por lo que quiere compartir algo que tiene. Según Eden, los clientes actuales del restaurante son singapurenses, malayos y otros extranjeros que viven en Vietnam. Los comensales vietnamitas representan alrededor del 20% y quiere aumentar este número al 50%.

"Una de las razones por las que abrí este restaurante es compartir mi cocina con el pueblo vietnamita, por lo que estoy tratando de atraer a más clientes vietnamitas para que sepan cómo es la auténtica cocina de Malasia. La comida malasia no es bien conocida aquí, pero creo que si cocino bien y con todo mi corazón, tocaré los corazones de los comensales", compartió el Edén.

Arnold Cadag tiene 45 años, un filipino que ha vivido en la ciudad de Ho Chi Minh durante seis años. Hizo una cita con el escritor en una cafetería especializada en el Distrito 1, donde los bebedores se presentan en detalle sobre granos de café, orígenes, notas de sabor al café ... Arnold sabe mucho y también ha llevado a muchas personas a tales tiendas en la ciudad.

Arnold Cadag es el cofundador de Kembaq Digital Solutions, una compañía de tecnología especializada en aplicaciones de fidelización de clientes. También es consultor en Bridge, una consultora de servicios de desarrollo de negocios y consultoría de marketing especializada en café instantáneo y productos sostenibles.
Sin embargo, Arnold Cadag es mejor conocido por la comunidad filipina en Vietnam y Filipinas como corredor de café y fundador de Pinoy Coffee Club VN, una comunidad para amantes del café filipino en la ciudad de Ho Chi Minh.
Arnold se está conectando con aproximadamente 10 granjas en Lam Dong y Kon Tum para suministrar café a los clientes en Filipinas.
Al principio, pasó mucho tiempo asistiendo a ferias, yendo a muchas cafeterías, buscando en línea y luego fue a la granja para familiarizarse y encontrar el tipo de café que sus clientes querían.
En los últimos años, el café vietnamita se ha vuelto muy popular en Filipinas. Muchas tiendas han agregado café vietnamita a sus menús, especialmente el café con leche helada. Para que los clientes tengan el sabor y la experiencia "auténtico vietnamita", muchas tiendas quieren pedir granos de café desde Vietnam e incluso preparar café vietnamita con un filtro para que sea "estándar vietnamita".
Arnold's Pinoy Coffee Club VN también admite la organización de visitas a granjas de café en Vietnam para miembros del grupo o delegaciones filipinas que vengan y aprenden de la experiencia ...
En mayo pasado, coordinó con los socios para llevar a un grupo de unos 10 agricultores de Bukidnon, Sultan Kudarat, General Santos City e Ifugao a Pleiku y Gia Lai para aprender sobre métodos de gestión de viveros, uso de fertilizantes, cultivo de café orgánico, control de manchas, técnicas de cosecha, producción de café, procesamiento y operaciones, etc.
“La gente quiere saber cómo se hace el café que beben. Para llegar al consumidor, los granos de café tienen que pasar por muchas etapas, desde el cultivador hasta el recolector, el pesador, la lavadora, el tostador y el cervecero.
Es el trabajo de muchas manos. Para un amante del café, es una experiencia que vale la pena tener en la vida ", Arnold Cadag compartió por qué los filipinos quieren visitar Coffee Farms en Vietnam.
Una vez al mes, el grupo también organiza actividades múltiples para entusiastas del café, desde explorar cafeterías de calidad en la ciudad de Ho Chi Minh, hasta clases de café, principalmente sobre café especializado, proporcionando conocimiento de lo básico a avanzado para que los participantes puedan comprender el origen del café, la clasificación de café, qué tipo se cultiva en qué altitud, distinguiendo las notas de aroma de café ... ...
"Somos expatriados que viven en Vietnam y necesitamos nuestra comunidad. Con esta comunidad, nos conectamos entre nosotros a través del café", dijo Arnold.
Arnold trabajó para dos compañías de café en Manila, luego tenía una compañía especializada en vender café, cafeteras y capacitación de baristas en Malasia durante siete años antes de venir a Vietnam.
Vivir en el segundo productor de café más grande del mundo continúa dándole la oportunidad de disfrutar del café. "Vietnam está muy cerca de Filipinas, por lo que es muy conveniente suministrar café vietnamita a Filipinas. La calidad del café vietnamita hoy en día también es mucho mejor que antes", dijo Arnold.
Según Arnold Cadag, además de ser famoso por su producción comercial de café y calidad, Vietnam también tiene café especial en Kon Tum, Bao Loc, Son la, Quang Tri ...
El mercado del café en Vietnam hoy en día también es muy diverso con muchos tipos de granos de café importados del extranjero y muchos métodos de elaboración diferentes, creando condiciones para que los turistas experimenten muchos sabores de café que desean.
Además, la capacidad de comunicación inglesa del equipo de barista vietnamita también ha mejorado mucho en comparación con antes, ayudando a los turistas a comprender mejor el origen y la historia detrás de la taza de café que beben.

Mientras tanto, Jovel Chan, una chica de Singapur, se mudó a la ciudad de Ho Chi Minh en un momento no tan "favorable".
Cuando estalló la pandemia Covid-19 y Jovel ya no podía continuar su trabajo: el marketing de F&B para una famosa aerolínea de Malasia, regresó a Singapur. Luego, sus amigos sugirieron que fuera a Vietnam, lo que aún permitía la entrada con estrictas regulaciones antiepidémicas, y planeaba abrir un gimnasio en la ciudad de Ho Chi Minh porque la demanda de mejora de la salud era bastante alta en ese momento.
Después de completar los preparativos en Singapur, Jovel voló a la ciudad de Ho Chi Minh en diciembre de 2020, en cuarentena durante dos semanas para prepararse para la apertura, pero la ciudad tuvo que implementar el distanciamiento social, por lo que su plan no se hizo realidad. Sin embargo, Jovel Chan vio lo positivo en la dificultad.
"Me siento afortunado de estar aquí, ese tiempo me ayudó a entender cómo son los lugareños, me ayudaron a conectarme con muchas personas. Si estuviera en Vietnam en otro momento, ¿cómo podría presenciar que toda la comunidad confía entre sí, ayudándose mutuamente? Si fuera normal, probablemente sería un extranjero que trabaja en una oficina en una oficina en el Distrito 1, solo viendo tecnología, cosas modernas", confió Jovel. Confundió.

Durante la pandemia, Jovel Chan también se unió a un grupo voluntario para ayudar a distribuir alimentos a personas con Covid-19 que tuvieron que ser cuarentadas en casa.
Un día, Jovel y sus amigos procesaron miles de kilos de repollo para entregar a la gente. Y luego, como dicen, cuando se cierra una puerta, se abre otra.
Al permanecer en casa y navegar por Internet durante la pandemia, Jovel descubrió que en los foros en línea, muchos vietnamitas y extranjeros se preguntaban qué restaurantes estaban abiertos y cuáles estaban cerrados en la ciudad de Ho Chi Minh.
Así que compiló una lista de tiendas que aún estaban abiertas en ese momento para responder a los interesados, lo publicó en el sitio web que compró para promocionar el gimnasio y lo compartió en foros. ¿Quién hubiera pensado que esta publicación se volvería viral rápidamente, alcanzando más de 10,000 visitas?
El blogger Jovel Chan se ha hecho conocido gradualmente desde entonces, especialmente en la comunidad extranjera que vive en la ciudad de Ho Chi Minh.
Durante las vacaciones de TET ese año, muchos restaurantes y tiendas se contactaron constantemente con Jovel, pidiéndole que actualice información sobre sus actividades. Al no conocer a nadie cuando llegó por primera vez a la ciudad de Ho Chi Minh, Jovel comenzó a tener más relaciones con las empresas de F&B en Vietnam.
El blogger de 31 años compartió que su principal trabajo de generación de ingresos es comercializar y consultar para restaurantes, coordinar giras, organizar eventos para marcas y administrar Ciclubs (una popular modelo de cena temática en el extranjero) a través de su compañía Saigon Social.
Con un equipo para ocuparse de otras tareas, Jovel Chan continúa haciendo lo que ama: explorar la cocina vietnamita. Además de su blog, que tiene más de 20,000 visitantes mensuales, Jovel también escribe para una serie de publicaciones inglesas en el hogar y en el extranjero para presentar la escena culinaria de rápido desarrollo de Vietnam.
En los próximos meses, Jovel Chan planea organizar más giras de comida para compartir la cocina y los cócteles vietnamitas modernos, así como los eventos en los que los visitantes pueden probar y comprar una variedad de productos de ginebra, ron, sake y chocolate de alta calidad hechos en Vietnam.
Según Jovel, este es el momento en que la industria culinaria vietnamita se está desarrollando extremadamente vigorosamente, cuando los medios internacionales "explotan" con información sobre la cocina vietnamita, desde la Guía Michelin hasta los informes del New York Times, y muchas marcas internacionales también están llegando.
Este blogger de Singapur quiere permanecer en Vietnam por otros 5 o 10 años para presenciar todos los cambios. "
Quiero ver que sucedan más cosas, quiero ver más cobertura de los chefs vietnamitas en el país y la región, quiero que los chefs vietnamitas cooperen con chefs de otros países de la región en una gran campaña, por ejemplo, "expresó Jovel.


En el cuaderno de mi reportero, las cuatro palabras "integración internacional" aparecieron en la década de 1990. Sin embargo, para llegar a esa extraña frase, Vietnam tuvo que luchar para ser pionero en el camino de la innovación y la apertura desde 1986.
En ese momento, tal vez los periodistas fuimos los primeros afortunados en presenciar y experimentar el momento en que la puerta del mundo se abrió gradualmente a un país bajo pesado asedio y embargo ...

En una noche fría, mientras pasaba el rato en "Vaci Pedestrian Street" en Budapest, un grupo de adolescentes de repente me atrajo para unirme a ellos para ... cantar. ¿Qué cantar? ¡Somos el mundo! Resultó que invitaron al tipo "de piel amarilla y nariz plana" a unirse a ellos para cantar juntos para "completar" el set internacional. Esta es una canción famosa de 1985 que se extendió de América con Michael Jackson y un coro de todos los colores de la piel.
El abstraimiento abundante y melodioso "Somos el mundo: somos los niños ..." también ingresó a Vietnam al mismo tiempo. En Saigon, junto con We Are the World, muchas canciones occidentales, incluida la melodía Lambada, se colocaron desde el otro lado de la "Cortina de bambú" a través de "Rutas folklóricas" y fueron bienvenidos calurosamente.
Fui a estudiar cine en la tierra del "río Azul" en una beca de la Escuela de Periodismo Internacional OIJ, justo en el momento en que Hungría acababa de hacer la transición a un nuevo régimen.
Para mí, la primera cosa interesante fue la televisión y las pequeñas "antenas de plato" que brotaban en todo el Budapest Capital. La televisión podría llevar a los espectadores todo el día a los cuatro rincones del mundo, desde noticias hasta entretenimiento a través de muchos canales franceses, alemanes, británicos y estadounidenses. Mientras tanto, el pueblo vietnamita solo ocasionalmente pudo ver noticias internacionales e imágenes de fútbol seleccionadas de la televisión soviética.
Además, cuando visité los tiempos de Budapest en inglés, me sorprendió ver a muchos colegas trabajando en computadoras, máquinas de fax y teléfonos internacionales directos (IDD), que se están volviendo más comunes en muchas oficinas. Oh, cinco minutos de tristeza, en mi periódico Tuoi Tre, las máquinas de fax todavía están fuera de su alcance. Un reportero con una máquina de escribir y una cámara ya se considera "genial".

Los artículos fueron escritos en emoción: la puerta estaba abierta ... - Foto: Documento
Muy abierta, la escuela permite a los estudiantes llevar libremente cámaras de video a la película, preparándose para la graduación.
En las calles de su país, veo que, además de las marcas de automóviles familiares de "Our Side", como Lada, Moscovich, Trabant, Kamaz, también hay muchos automóviles europeos, estadounidenses y japoneses. Los bienes de consumo importados están inundando las tiendas y los supermercados, y las tiendas estadounidenses de "comida rápida" han aparecido en las calles centrales y las estaciones de trenes.

Los fines de semana, veo turistas de Europa occidental, japonesa e incluso coreana bulliciosos. El inglés está en todas partes en las señales. Algunos se sorprenden al saber que soy de Vietnam y hablo inglés.
Para muchos extranjeros, Vietnam todavía significa guerras interminables. Mi lente también tuvo la oportunidad de grabar muchas manifestaciones, banderas, pancartas e imágenes coloridas en las calles durante la temporada electoral.
Donde quiera que vayas, ves un ambiente comercial bullicioso. La comunidad vietnamita, los intelectuales y los trabajadores de la exportación laboral en Hungría, solo unos pocos miles, casi todos están "yendo al mercado".
Un compañero nativo de Saigón que ha sido intérprete durante muchos años, pronunció una exclamación inmortal: ¡gracias a Dios, gracias al mercado! La verdadera naturaleza del "mercado" es la economía de mercado, un término en Vietnam, en la década de 1990 y 2000, tendría que pasar por un debate difícil para ser entendido y acordado.
En los periódicos y en muchos foros, esta palabra a veces es "anónima" en el término "economía de productos básicos", mientras que las dos palabras "emprendedor" están dispuestas a "ocultar" en la palabra "empresa", mientras que la palabra "empresa privada" a veces se conoce como "no estatal" ... "...
Dos cortos meses en Hungría a fines de 1990 no fueron suficientes para que yo aprendiera las palabras y actividades extrañas anteriores, pero dieron lugar a la esperanza de una perspectiva brillante y similar para Vietnam.
Es refrescante ver que seremos y debemos ser parte de We S "no es un país separado, ¡cerrado al exterior!

Tres años consecutivos constituyen un punto de inflexión que marca la eliminación exitosa de Vietnam del bloqueo y el embargo.
Fue un gran placer para mí trabajar como periodista e informar directamente sobre estos eventos "únicos": la comunidad internacional que vuelve a avisar a Vietnam, Estados Unidos levantó el embargo y la normalización de las relaciones, Vietnam se unió a la ASEAN ...
Personalmente, tuve más suerte gracias a esas puertas abiertas. En octubre de 1993, con una beca de la agencia de noticias Reuters, fui a estudiar en la Universidad de Oxford en el Reino Unido. Antes de irse, el Sr. Nguyen Xuan Thuan, jefe de la oficina representativa del PNUD en la ciudad de Ho Chi Minh, me informó que habría una conferencia internacional sobre fondos para Vietnam en París al mes siguiente.
Anh nhắn nhủ: “Ráng đi, đây là hội nghị rất quan trọng, tôi sẽ kiếm thư mời cho nhà báo”. Nghe anh động viên, máu nghề nổi lên rần rần. Dù xin visa từ Anh qua Pháp rất nhiêu khê nhưng rồi tôi cũng có cách “qua cầu”. Ngày ấy, thời cuộc đã thay đổi lớn: Liên Xô sụp đổ, Việt Nam rút quân khỏi Campuchia, quan hệ với Trung Quốc bớt căng thẳng.
Một số cải cách kinh tế kịp thời và các cuộc vận động ngoại giao ráo riết của Việt Nam đang gây tiếng vang tốt với bên ngoài. Hội nghị International Donor là hành động chính thức cho thấy Việt Nam đã được mời vào chiếc chiếu hoa ở “sân đình” tài chính thế giới.
Tại đây, lần đầu tiên sau chiến tranh, Việt Nam được các nước công nghiệp cam kết cho vay 1,8 tỉ đô la Mỹ với hứa hẹn sẽ tăng gấp bội trong các năm sau, kèm các yêu cầu như đẩy mạnh cải cách kinh tế, cải tổ quốc doanh và hỗ trợ tư nhân phát triển.

Những bài báo được thực hiện trong niềm hưng phấn: cửa đã mở… – Ảnh: Tư liệu
Trước khi hội nghị loan báo kết quả, tôi đã phỏng vấn được Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Vũ Khoan và Đại sứ Nhật Bản Hiroyuki Yushita – nước cấp viện trợ nhiều nhất. Ngay khi cuộc họp báo kết thúc, khoảng 4h chiều – tức 9h tối giờ Việt Nam, thứ tư 10-11, tôi lao nhanh ra bên ngoài tìm cách fax bài viết về tòa soạn Tuổi Trẻ.
“Ở hiền gặp lành”, một đồng nghiệp của Đài phát thanh Pháp RFI không ngần ngại đưa tôi về cơ quan để sử dụng ngay máy fax. Anh và tôi siết tay nhau, chia sẻ cảm xúc lâng lâng, sung sướng khó tả khi được chứng kiến cộng đồng quốc tế mở rộng vòng tay, mở rộng cả “túi tiền” để giúp Việt Nam!

Chỉ hơn ba tháng sau, Đài CNN và các hãng truyền thông lớn loan tin Mỹ có thể bỏ cấm vận Việt Nam nay mai. Tin không chính thức càng làm những người ủng hộ quan hệ Việt – Mỹ lẫn phe chống đối đều chộn rộn.
Tôi báo về và được anh Đoàn Khắc Xuyên, tổng thư ký tòa soạn, lệnh “cấp tập”: dù ở Anh nhưng phải làm cách nào đó “săn tin” ở Mỹ; phải phỏng vấn một nhân vật có thẩm quyền về sự kiện cực nóng đang được trông chờ…
Máu “Đỏ – Trẻ – Sài Gòn” trào dâng, tôi tạm ngừng viết bài luận văn cho trường để trù tính tìm các đầu mối quen biết. Tôi gọi điện cho phái đoàn Việt Nam tại Liên Hiệp Quốc (UN) ở New York và một số giáo sư Mỹ cùng nghiên cứu sinh Việt Nam tại các đại học. Ai nấy đều đang sốt ruột mong tin và chưa biết quyết định bỏ cấm vận có thật hay không, nếu có sẽ diễn ra như thế nào?

Phóng viên Phúc Tiến phỏng vấn Đại sứ Nhật tại Hội nghị quốc tế tài trợ cho Việt Nam ở Paris 1993 (trang báo Tuổi Trẻ Xuân 1994)
Có người “mách” đại sứ Lê Văn Bàng – trưởng phái đoàn Việt Nam tại UN – vừa được mời tham dự một ngày lễ cùng đại sứ các nước Đông Nam Á ở thủ đô Washington và tiết lộ số điện thoại một khách sạn mà cán bộ ngoại giao Việt Nam thường lưu trú.
Tôi liền suy đoán: vào những ngày cả thế giới đang “hóng” tin Nhà Trắng mà phía Mỹ mời ông Bàng dự lễ ở Washington, chỉ là một động tác “nghi binh” chăng? Sau một giờ loay hoay gọi điện, tôi tìm được đúng khách sạn, đúng phòng và nối máy với ông Bàng.
Nghe tôi xưng danh phóng viên Tuổi Trẻ và từng phỏng vấn Thứ trưởng Vũ Khoan, ông vui vẻ đồng ý trả lời. Ông thông báo sắp đi họp ở Bộ Ngoại giao Mỹ càng làm tôi phấn khích và tò mò.
Ông kể với tôi về cuộc lễ ngày hôm qua, chẳng phải tình cờ mà ông được xếp đứng cạnh dân biểu Pete Peterson, cựu phi công Mỹ bị bắn rơi và từng là tù binh ở Hà Nội nhưng lại là người đang cùng nhiều chính khách – cựu chiến binh lên tiếng hòa giải với Việt Nam.
Tôi hỏi về tin bỏ cấm vận, ông Bàng nói không thể xác nhận nhưng cuộc trao đổi giữa hai bên về vấn đề này đã tiến hành trong thời gian qua.
Bộ Ngoại giao Mỹ từ lâu đã tập hợp hàng chục chuyên viên nói rành tiếng Việt để chuẩn bị cho bang giao hai nước. Phía Mỹ sẽ tổ chức họp báo ở Nhà Trắng và mời đại sứ Việt Nam đến thông báo quyết định của Tổng thống Mỹ.
Ô la la, bỗng dưng tôi linh cảm cuộc họp mà ông sắp đến Bộ Ngoại giao Mỹ hôm nay chính là sự kiện đó. Thực tế diễn ra đúng như vậy! Vào thứ năm 3-2-1994, không chỉ Bộ Ngoại giao Mỹ mời ông Bàng đến thông báo lệnh bỏ cấm vận Việt Nam, mà cùng thời gian Tổng thống Clinton ngay sau khi tiếp các hội đoàn cựu chiến binh Mỹ đã mở cuộc họp báo công bố quyết định lịch sử ngay tại Nhà Trắng.
Rất tiếc, báo Tuổi Trẻ vào năm 1993 chỉ xuất bản vào các ngày thứ ba – năm – bảy nên bài phỏng vấn của tôi được đăng trễ một ngày – số báo thứ bảy 5-2. Tuy vậy, tôi vẫn rất vui, bạn bè đồng nghiệp trong lớp đều tay bắt mặt mừng khi biết tin Mỹ bỏ cấm vận và hiểu được vì sao tôi bám trụ ở chiếc máy điện thoại, ngủ lại trong văn phòng suốt mấy hôm liền.
Một năm sau, từ “cuộc hạnh ngộ” qua phone đầu tiên, tôi có cơ duyên tiếp tục phỏng vấn qua điện thoại với Đại sứ Lê Văn Bàng về bình thường hóa quan hệ Việt – Mỹ. Lần này, ngày 10-7-1995 từ căn hộ riêng ở New York, ông hé lộ chắc chắn chính phủ hai nước – từng là cựu thù trong chiến tranh – sẽ có tuyên bố thiết lập quan hệ ngoại giao cấp đại sứ vào ngày mai.
Ngay sáng hôm sau, tin ấy xuất hiện trang trọng trên trang nhất báo Tuổi Trẻ theo dạng nguồn tin riêng. Tờ báo của chúng tôi là đơn vị truyền thông duy nhất loan tin trước sự kiện trọng đại sẽ diễn ra vài giờ sau!
Kế tiếp, cánh báo chí chúng tôi lại được quan sát tại chỗ một sự kiện có ý nghĩa nối tiếp: Hội nghị thượng đỉnh ASEAN – tổ chức khu vực mà Việt Nam vừa được kết nạp đúng 18 ngày sau khi Việt – Mỹ công bố quan hệ mới. Hội nghị diễn ra tại Bangkok vào các ngày 14 và 15-12-1995 với sự tham dự lần đầu tiên của Thủ tướng Việt Nam.
Đó cũng là thời gian tôi thực tập “đeo bám” nhiều cuộc họp báo, gặp gỡ trong và ngoài một sự kiện quốc tế. Niềm vui lớn nhất của tôi trong chuyến đi này là được tham gia và đưa tin về cuộc “họp báo trên không” đột xuất của Thủ tướng Võ Văn Kiệt ngay trên chuyến bay từ Thái Lan về Hà Nội.
Ông phát thông điệp thẳng thắn trước báo chí: “Việc Việt Nam tham gia ASEAN sẽ không gây tổn thương quan hệ với các nước khác!”. Lời tuyên bố của Thủ tướng là thông điệp mạnh mẽ cho thấy Việt Nam kiên quyết thực hiện đường lối bang giao đa phương sau một thời gian dài bị cô lập. Vào những năm tháng đó, quyết sách bang giao đa phương không phải không gặp sự nghi kỵ, thắc mắc tới lui trong và ngoài nước…

Những dự án quy mô tỉ USD của các “ông lớn” FDI toàn cầu như Samsung, Apple, LG, Amkor, Nvidia, Apple, Foxconn, Luxshare… xuất hiện ngày càng nhiều, cho thấy Việt Nam đang trở thành tâm điểm hút vốn đầu tư FDI trong khu vực.
Con số hơn 40.200 dự án FDI đang đầu tư tại Việt Nam với tổng vốn đăng ký đầu tư trên 481 tỉ USD, nhỉnh hơn quy mô GDP nền kinh tế, đóng góp 73,1% giá trị xuất khẩu, đóng góp ngân sách 18,3 tỉ USD trong năm 2023 phần nào khẳng định vai trò quan trọng của đầu tư FDI trong nền kinh tế.

Trong số hàng chục ngàn nhà đầu tư FDI đầu tư vào Việt Nam, Tập đoàn Samsung (Hàn Quốc) ghi dấu ấn mạnh mẽ với hệ sinh thái đầu tư hoàn thiện từ tổ hợp các nhà máy lắp ráp điện thoại, máy tính bảng, thiết bị điện tử chục tỉ USD tại Bắc Ninh, Thái Nguyên đến trung tâm R&D (nghiên cứu và phát triển) tại Hà Nội.
Tháng 3-2008, Samsung lần đầu tiên xuất hiện tại Việt Nam thông qua dự án xây dựng nhà máy sản xuất điện thoại di động quy mô vốn đầu tư khoảng 670 triệu USD tại Bắc Ninh.


Đến nay, sau 16 năm gắn bó, tổng vốn đầu tư của Samsung vào Việt Nam đã lên tới 22,4 tỉ USD. Trong đó có những tổ hợp sản xuất, lắp ráp điện thoại di động, máy tính bảng, thiết bị điện tử quy mô hàng chục tỉ USD tại Bắc Ninh, Thái Nguyên, TP.HCM và Hà Nội.
So với các “ông lớn” FDI đang đầu tư tại Việt Nam, Samsung đã khẳng định gắn bó lâu dài khi quyết định đầu tư 220 triệu USD để xây dựng trung tâm R&D tại Hà Nội.
Những năm qua, Samsung cũng từng bước tạo lập hệ sinh thái sản xuất tại Việt Nam, số lượng các vendor (nhà cung ứng) cấp 1 và cấp 2 tại Việt Nam của tập đoàn này đã tăng lên nhanh chóng, từ 25 doanh nghiệp năm 2014 lên 257 doanh nghiệp vào cuối năm 2022.

Ngoài việc đào tạo cho hàng chục ngàn lao động, kỹ sư đang làm việc tại các nhà máy trong nước, những năm gần đây Samsung cũng phối hợp với Trung tâm Đổi mới sáng tạo quốc gia (NIC) để mở các lớp đào tạo kỹ sư AI người Việt.
Đánh giá về vai trò của Samsung, TS Trần Đình Thiên (nguyên viện trưởng Viện Kinh tế Việt Nam) từng khẳng định nên đặt họ ở vị trí như một đối tác chiến lược quốc gia, với hàm ý rằng sự xuất hiện của Samsung sẽ không chỉ giúp tăng năng lực sản xuất mà quan trọng hơn còn tạo ra các trục ngành kinh tế và “kéo” Việt Nam lên một bước phát triển cao hơn.

Các tổ hợp sản xuất của Samsung tại các khu công nghiệp Yên Phong (Bắc Ninh), Yên Bình (Thái Nguyên) đã đưa Việt Nam trở thành một trong những trung tâm sản xuất điện thoại, thiết bị điện tử toàn cầu.
Và không chỉ có Samsung, một “ông lớn” công nghệ toàn cầu khác là Apple cũng đang đẩy mạnh đầu tư tại Việt Nam thông qua những nhà sản xuất, lắp ráp sản phẩm đầu vào.
Năm 2019, Apple đã công bố một kế hoạch đầu tư khoảng 400.000 tỉ đồng (khoảng 16 tỉ USD) vào Việt Nam, qua đó tạo ra khoảng 200.000 việc làm.
Nếu Samsung trực tiếp rót hàng chục tỉ USD để xây dựng các tổ hợp sản xuất, lắp ráp, trung tâm R&D thì Apple lại chọn cách đầu tư thông qua các nhà cung ứng cấp 1.
Đó là các nhà cung ứng Goertek, Luxshare, Foxconn với nhiều nhà máy sản xuất, lắp ráp quy mô lên tới nhiều tỉ USD tại các tỉnh Bắc Ninh, Bắc Giang.
Ngoài hai “ông lớn” công nghệ này, thời gian gần đây hàng loạt tập đoàn công nghệ lớn của thế giới như LG, Pegatron, Nike, Synopsys, Qualcomm, Infineon, Amkor, Nvidia cũng đã và đang lên kế hoạch đặt nhà máy tỉ đô tại Việt Nam.

Nhận định về hoạt động thu hút đầu tư FDI của Việt Nam những năm qua, TS Phạm Hùng Tiến – một chuyên gia kinh tế – nhấn mạnh chúng ta đang đi đúng hướng, đó là thu hút đầu tư FDI có chọn lọc, lấy chất lượng, hiệu quả, công nghệ và bảo vệ môi trường là tiêu chí đánh giá, chọn lọc đầu tư.
Ưu tiên các dự án FDI có công nghệ tiên tiến, công nghệ mới, công nghệ cao, công nghệ sạch, quản trị hiện đại, có giá trị gia tăng cao, có tác động lan tỏa, kết nối chuỗi sản xuất và cung ứng toàn cầu.
Ông Tiến nói: “Trong thu hút đầu tư FDI việc tiếp cận theo ngành, lĩnh vực thay vì tiếp cận theo góc độ từng địa phương sẽ hiệu quả hơn. Đây là cách làm mà Đài Loan, Hàn Quốc, Trung Quốc đã thành công. Từ năm 2010 trở lại đây, hầu hết các quốc gia đều tiếp cận, thu hút đầu tư FDI theo ngành, lĩnh vực để xác định việc phát triển các ngành mũi nhọn thông qua hoạt động đầu tư FDI”.

Ví dụ việc thu hút Samsung, Sumitomo vào Việt Nam cần được xác định trong chiến lược thu hút đầu tư ngành công nghiệp điện tử, còn họ đặt nhà máy ở Hà Nội, Thái Nguyên hay Bắc Ninh chỉ là điểm đến. Samsung đặt nhà máy ở Bắc Ninh, Thái Nguyên thì lao động từ khắp các tỉnh thành đến làm việc, thúc đẩy kinh tế dịch vụ các địa phương này phát triển.
Dẫn lại kinh nghiệm thành công của Hàn Quốc trong thu hút đầu tư FDI để phát triển ngành công nghiệp đóng tàu, công nghiệp xe hơi, công nghiệp bán dẫn, ông Tiến cho rằng thu hút đầu tư FDI cần đi bằng “hai chân” nội lực và ngoại lực. Trong đó, nội lực chính là sự phát triển khoa học cơ bản trong ngành, lĩnh vực ưu tiên thu hút đầu tư.

“Chỉ khi có được nền tảng khoa học cơ bản đủ mạnh trong lĩnh vực ưu tiên thu hút đầu tư FDI thì các nước mới có thể tham gia sâu vào sân chơi của các “ông lớn” FDI. Từ đó định hình sự phát triển ngành công nghiệp nội địa”, ông Tiến khẳng định.
Chẳng hạn Việt Nam muốn phát triển công nghiệp ô tô điện phải đầu tư mạnh cho lĩnh vực điện tử và quang học, bởi hơn 70% giá trị ô tô điện nằm ở phần mềm điều khiển. Đồng thời, ngành công nghiệp vật liệu chất lượng cao cũng cần ưu tiên phát triển.

“Nếu chúng ta không đầu tư phát triển khoa học cơ bản trong ngành, lĩnh vực ưu tiên thu hút đầu tư FDI thì thu hút được bao nhiêu tỉ USD vốn FDI cũng chỉ là phần nổi, nước chảy đâu thì phần nổi trôi về đó”, ông Tiến cảnh báo.
Còn theo ông Nguyễn Văn Toàn, phó chủ tịch Hiệp hội Doanh nghiệp đầu tư nước ngoài, để tăng hiệu quả của dòng vốn đầu tư FDI cần khôi phục mô hình liên doanh trong hợp tác đầu tư nước ngoài. Việt Nam đang ở “chân sóng” đầu tư công nghiệp bán dẫn, thời cơ mới mở ra nhưng đừng để các tập đoàn FDI đến Việt Nam làm từ A đến Z.
“Cần có cách làm chủ động, phù hợp trong thu hút đầu tư FDI. Ví dụ Chính phủ có thể chọn lựa, hỗ trợ các tập đoàn công nghệ hàng đầu trong nước như Viettel, FPT, Vingroup hợp tác với các tập đoàn FDI để thực hiện các dự án đầu tư công nghệ cao”, ông Toàn nói.
Hiện một số doanh nghiệp Việt Nam như FPT đã sản xuất được chip bán dẫn phục vụ thị trường ngách như sản xuất chip cho các thiết bị điện tử dân dụng như tivi, tủ lạnh, máy giặt, lò vi sóng.
Vì vậy, ông Toàn cho rằng chính sách hỗ trợ đầu tư thời gian tới cần hướng đến những tập đoàn trong nước đủ mạnh, giúp họ có thể hợp tác sòng phẳng với các doanh nghiệp FDI thông qua việc lập ra một liên doanh giữa hai bên, chẳng hạn như hỗ trợ FPT hợp tác với Nvidia.

Cuộc cạnh tranh trong thu hút đầu tư FDI, đặc biệt FDI công nghệ, giữa các quốc gia ngày càng quyết liệt. Trong bối cảnh đó, giáo sư Nguyễn Mại, chủ tịch Hiệp hội Các nhà đầu tư nước ngoài, cho rằng Việt Nam cần có định hướng mới về thu hút đầu tư FDI trong thời gian tới.
“Định hướng mới phải tận dụng được tối đa các lợi thế về tài nguyên đất hiếm, sự ổn định chính trị, ổn định kinh tế, tăng trưởng nhanh, thị trường đạt quy mô 100 triệu dân, nguồn nhân lực chất lượng cao”, giáo sư Nguyễn Mại cho hay.
Theo ông, chính sách thu hút vốn FDI cần hướng tới những ngành công nghiệp tương lai như công nghiệp bán dẫn, công nghệ AI, fintech, thực tế ảo, blockchain.
Thứ hai, hướng tới các dịch vụ hiện đại như đào tạo nhân lực chất lượng cao, chăm sóc sức khỏe. Thứ ba là khuyến khích các dự án FDI theo xu hướng kinh tế tuần hoàn, kinh tế số.
Trao đổi với Tuổi Trẻ, ông Võ Sỹ Hoài, phó giám đốc Trung tâm Đổi mới sáng tạo quốc gia (Bộ Kế hoạch và Đầu tư), cho biết Việt Nam đang đặt quyết tâm chính trị rất cao trong phát triển ngành công nghiệp chip bán dẫn.
Trước hết, chúng ta ưu tiên dành nguồn lực để đào tạo nhân lực chất lượng cao, đây là khâu đột phá của đột phá.
Điều quan trọng nữa, theo ông Hoài, là trước đây chưa có các cơ chế hỗ trợ đầu tư bằng tiền mặt cho nhà đầu tư vào lĩnh vực R&D, giờ đây Chính phủ chuẩn bị ban hành nghị định hỗ trợ đầu tư theo hướng hỗ trợ trực tiếp bằng tiền mặt cho nhà đầu tư công nghệ cao, sở hữu công nghệ lõi và công nghệ nguồn, phát triển các trung tâm R&D.
Bên cạnh đó, Chính phủ sẽ hỗ trợ cả doanh nghiệp FDI và doanh nghiệp trong nước hoạt động trong ngành sản xuất chip. Đồng thời ban hành những cơ chế, chính sách thúc đẩy thu hút đầu tư FDI trong lĩnh vực đóng gói, kiểm thử, thiết kế chip. Riêng lĩnh vực thiết kế chip sẽ có cơ chế thúc đẩy doanh nghiệp trong nước phát triển.
Ông Hoài nói: “Trong thiết kế chip có thể từ nay đến 2030 Việt Nam vẫn đi làm gia công, làm thuê cho bên ngoài, nhưng sau giai đoạn này chúng ta sẽ tiến tới tự chủ trong thiết kế chip. Chúng ta sẽ đi bằng cả hai chân từ nay đến 2030, giai đoạn sau Việt Nam sẽ hướng tới việc đầu tư nhà máy đúc chip nội địa”.

Gần 900 lượt cán bộ, nhân viên Việt Nam đã thực hiện sứ mệnh gìn giữ hòa bình Liên Hiệp Quốc trong một thập niên qua. Lấp lánh hai chữ Việt Nam trên ngực áo, những “sứ giả” vì hòa bình đã nỗ lực lan tỏa hình ảnh tốt đẹp của Bộ đội Cụ Hồ, góp phần nâng cao uy tín và vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế.
“Là đất nước từng chịu nhiều hy sinh, gian khổ trong các cuộc chiến tranh, Việt Nam thấu hiểu và quý trọng giá trị cao cả của hòa bình.
Trong môi trường quốc tế hiện nay, muốn bảo vệ được nền hòa bình của đất nước, phải tạo được môi trường hòa bình chung quanh chúng ta và đóng góp cho hòa bình thế giới” – thiếu tướng Phạm Mạnh Thắng, cục trưởng Cục Gìn giữ hòa bình Việt Nam, chia sẻ với Tuổi Trẻ.

Ngày 27-5-2014, hai người lính “mũ nồi xanh” của Việt Nam là trung tá Trần Nam Ngạn và Mạc Đức Trọng chính thức xuất quân sang châu Phi, đặt dấu chân đầu tiên trong sứ mệnh gìn giữ hòa bình Liên Hiệp Quốc.
Kể từ thời điểm đó đến nay, Việt Nam đã triển khai gần 900 lượt cán bộ, nhân viên tham gia gìn giữ hòa bình Liên Hiệp Quốc theo hai hình thức cá nhân và đơn vị đến các phái bộ Nam Sudan (UNMISS), Cộng hòa Trung Phi (MINUSCA), khu vực Abyei (UNISFA), phái bộ huấn luyện của Liên minh châu Âu (EUTM) ở Cộng hòa Trung Phi và trụ sở Liên Hiệp Quốc tại New York (Mỹ).

Lấp lánh hai chữ Việt Nam trên ngực áo, những “sứ giả” vì hòa bình của Việt Nam đã nỗ lực lan tỏa hình ảnh tốt đẹp của Bộ đội Cụ Hồ suốt 10 năm qua – Ảnh: NAM TRẦN
Suốt một thập niên, việc tham gia chủ động và hiệu quả vào hoạt động gìn giữ hòa bình Liên Hiệp Quốc của Quân đội nhân dân Việt Nam đã đạt được hiệu quả rất lớn, góp phần tích cực nâng cao vị thế, vai trò của Việt Nam trên trường quốc tế.
“Hình ảnh người lính “mũ nồi xanh” Việt Nam tham gia gìn giữ hòa bình Liên Hiệp Quốc, góp phần cải thiện cuộc sống cho người dân ở những đất nước châu Phi nghèo đói, chiến tranh đã trở thành nguồn cảm hứng, tạo hiệu ứng tích cực, có ý nghĩa giáo dục lý tưởng sống cao đẹp, trân trọng giá trị của hòa bình, tình yêu thương, trách nhiệm và chia sẻ với cộng đồng” – thiếu tướng Phạm Mạnh Thắng nhận xét.
Làm nhiệm vụ xa Tổ quốc, ở những nơi còn xảy ra nhiều xung đột, đói nghèo và đặc biệt trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt nhưng những người lính Bộ đội Cụ Hồ đã phát huy truyền thống của Quân đội nhân dân Việt Nam “nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua”.
Bằng sức mạnh đoàn kết, họ đã có những đóng góp quan trọng vào nhiệm vụ tái thiết, duy trì hòa bình và hỗ trợ nhân đạo của Liên Hiệp Quốc, góp phần giải quyết các vấn đề an ninh, bảo vệ hòa bình, ổn định ở khu vực và trên thế giới, tạo dựng môi trường quốc tế thuận lợi để xây dựng và bảo vệ Tổ quốc trong tình hình mới.
Không những vậy, những “sứ giả” hòa bình của Việt Nam còn nỗ lực giúp đỡ chính quyền và nhân dân địa phương bằng những việc làm thiết thực như xây dựng và tu sửa đường sá, xây dựng và cải tạo lớp học, dạy học tình nguyện, khoan giếng nước tặng khu dân cư địa phương và các trường học, khám chữa bệnh, tư vấn sức khỏe, cấp phát thuốc miễn phí cho người dân địa phương.
Cục trưởng Cục Gìn giữ hòa bình Việt Nam cho biết thêm trong hành trình 10 năm Việt Nam là một trong những quốc gia đi đầu về tỉ lệ nữ tham gia hoạt động gìn giữ hòa bình với tỉ lệ 16% (trong khi tỉ lệ chung của các nước khoảng 10%) và phấn đấu đến năm 2025 tăng lên 20%.
Tại các phái bộ, nữ quân nhân của Việt Nam đã đảm nhiệm và hoàn thành xuất sắc nhiều vị trí công tác khác nhau như quan sát viên quân sự, sĩ quan tham mưu tác chiến, sĩ quan tham mưu huấn luyện, bác sĩ, điều dưỡng.
“Tấm gương của các nữ quân nhân sẵn sàng hy sinh, vượt qua mọi khó khăn thử thách đã truyền cảm hứng, lòng tin cho phụ nữ và trẻ em gái không chỉ ở Việt Nam mà cả ở nước sở tại” – ông Thắng nói.

Năm 2022, lần đầu tiên Việt Nam cử đội công binh với 184 thành viên đến làm nhiệm vụ ở một địa bàn hoàn toàn mới mẻ – khu vực Abyei. Với nhiệm vụ đi trước mở đường và mở đường thắng lợi, đội công binh đã tạo ra bước đột phá trong sứ mệnh gìn giữ hòa bình Liên Hiệp Quốc, góp phần làm thay đổi diện mạo ở mảnh đất bị chiến tranh tàn phá này.
“Chúng ta đã mang những luồng gió mới đến với người dân địa phương” – đại tá Mạc Đức Trọng, phó cục trưởng Cục Gìn giữ hòa bình Việt Nam, đã nói như vậy với Tuổi Trẻ trong buổi trò chuyện.
Ông say sưa kể về những việc tưởng chừng như rất nhỏ của những người lính công binh Việt Nam nhưng lại có ý nghĩa rất lớn với người dân địa phương như mở đường, xây trường và đặc biệt là tạo ra được những giếng nước mát lành ở nơi “khát nước” triền miên.

Lần đầu tiên Việt Nam đăng cai tổ chức hoạt động đa phương về gìn giữ hòa bình vào tháng 9-2023 – Ảnh: NAM TRẦN
Công trình của những “sứ giả” hòa bình Việt Nam khiến nhiều người liên tưởng đến cuốn sách Lấy nước đường xa (A long walk to water) của tác giả Linda Sue Park.
Ở mảnh đất châu Phi còn đói nghèo, xung đột thường xuyên xảy ra, day dứt nhất là hình ảnh những đứa trẻ với đôi chân trần đã đi không biết mỏi mệt từ sáng đến tối, từ ngày này qua ngày khác chỉ để làm việc duy nhất: lấy nước. Và hình ảnh ấy đã chạm đến trái tim của những người lính Bộ đội Cụ Hồ.

“Nếu không kiên trì, chúng tôi đã bỏ cuộc từ lâu” – giọng nói của vị đại tá trầm lại. Ông kể ở Abyei, cứ đến mùa khô chỉ có những vũng nước tù đọng còn sót lại, người dân địa phương phải di chuyển quãng đường rất xa để đi tìm nguồn nước.
Ngôi trường cấp ba duy nhất ở Abyei với khoảng 1.700 học sinh cũng đối mặt với tình trạng “khát nước”, hằng tuần Liên Hiệp Quốc mang đến 3.000 lít nước nhưng vẫn không thể giải quyết được nhu cầu về nước cho các em học sinh.
“Phải khoan cho trường học một giếng nước” – một mệnh lệnh từ trái tim của người lính “mũ nồi xanh” Việt Nam. Vậy là đội công binh Việt Nam bắt tay vào triển khai ngay.
Những chiếc xe với dòng chữ “UN” (Liên Hiệp Quốc) chở theo máy khoan, đường ống cùng các thiết bị được đưa đến Trường cấp ba Abyei.
Mũi khoan đầu tiên được đặt xuống, nhưng suốt hơn một tuần triển khai, khi đội công binh khoan đến độ sâu 40m thì gặp phải một túi cát rất lớn, khoan đến đâu cát thổi lên đến đó. Hố khoan đầu tiên thất bại.
Nhưng những người lính Việt Nam không bỏ cuộc. Họ tiếp tục tìm các hố khoan khác, tuy nhiên lần này lại là hố khoan không có nước.
Đại tá Mạc Đức Trọng quyết định đi xung quanh ngôi trường kiểm tra và may mắn ông tìm thấy một cái hố bị cát sụt xuống, vùi lấp đi. “Chỗ này chắc chắn trước kia phải có nước” – ông nói và nhận được cái gật đầu của thầy hiệu trưởng.

Niềm vui của người dân ở Abyei được sử dụng dòng nước mát lành do đội công binh Việt Nam giúp đỡ khoan giếng – Ảnh: MẠC ĐỨC TRỌNG
Sau ba lần thất bại, lần này đội công binh quyết tâm đặt mũi khoan xuống ở hố nước cũ và đã thành công với độ sâu 72m. Ai cũng hào hứng với thành công đầu tiên. Nhưng hàng loạt câu hỏi tiếp tục được đặt ra: Có hố khoan rồi, làm thế nào để lắp đặt giếng khoan bền vững cho các em học sinh?
Phương án bơm điện được lựa chọn thay cho bơm tay và được “đặt hàng” mang từ Việt Nam sang Abyei. Vậy là việc giúp đỡ Trường cấp ba Abyei đã được những “sứ giả” Việt Nam xây dựng thành dự án: khoan tặng giếng, lắp đặt đồng bộ máy bơm, máy phát điện, xây bể chứa, lắp đặt đường ống cho thầy và trò chủ động nước uống và sinh hoạt.

“Từ lúc lên ý tưởng làm giếng nước đến khi hoàn thành phải mất hai tháng rưỡi. Ở Abyei, công trình này rất quý giá vì chỉ cần bật công tắc lên là bơm được nước. Sau khi hoàn thành, chúng tôi còn hướng dẫn cho thầy hiệu trưởng và bảo vệ của nhà trường để bảo trì thiết bị thường xuyên” – đại tá Trọng chia sẻ.
Với những nỗ lực giúp đỡ cho trường học, Sở Giáo dục Abyei đã gửi thư cảm ơn công tác hỗ trợ của đội công binh Việt Nam tại Trường cấp ba Abyei, góp phần nâng cao chất lượng giáo dục của nhà trường nói riêng và khu vực Abyei nói chung.
Tiếp nối thành công của đội công binh số 1, trong nhiệm kỳ hoạt động ở Abyei, đội công binh số 2 của Việt Nam đã tiến hành lắp đặt địa điểm cung cấp nước sạch cho người dân địa phương gần doanh trại Highway (nơi đơn vị đóng quân), toàn bộ nguồn nước đều được xử lý qua hệ thống lọc nước đạt tiêu chuẩn của Liên Hiệp Quốc.
Kể từ khi công trình được triển khai, không chỉ cung cấp nguồn nước sạch cho người dân gần doanh trại mà người dân từ xa cũng đến lấy nước ở đây, thay vì đi lấy nước ở những vũng nước tù đọng như trước kia.
Bên cạnh đó, đội công binh còn cung cấp nước sạch đã qua xử lý máy lọc RO (có thể uống trực tiếp) cho nhà thờ Abyei định kỳ vào thứ sáu hằng tuần, nhờ đó người dân khi đến nhà thờ cầu nguyện và các em nhỏ đang học tại trường mẫu giáo tại đây đều được sử dụng nguồn nước sạch quý giá.


Nếu kể từ nghị quyết 29-NQ/TW năm 2013 đến nay, giáo dục đại học Việt Nam đã có gần 10 năm “chuyển mình” và đạt được những thành tựu không nhỏ, song cũng còn nhiều hạn chế, tồn tại cần khắc phục.
Do đó, đổi mới hệ thống giáo dục đại học đang là một trong những nhiệm vụ quan trọng nhằm góp phần thực hiện mục tiêu phát triển và hội nhập quốc tế của đất nước.
Tuổi Trẻ đã có một cuộc trò chuyện thẳng thắn và cởi mở với PGS.TS PHAN THANH BÌNH (nguyên giám đốc ĐH Quốc gia TP.HCM, nguyên chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội) – một người luôn đau đáu và tâm huyết với nền giáo dục nước nhà, nhất là giáo dục đại học.

* Ông đã có nhiều năm công tác trong ngành giáo dục, kinh qua nhiều vị trí lãnh đạo, ông nhận thấy vị thế của nền giáo dục Việt Nam hiện nay so với các nước trong khu vực và thế giới ra sao?
– Nói một cách sòng phẳng là giáo dục Việt Nam đã có một bước đi dài và chúng ta đã tiếp cận được những khái niệm, mô hình, quan điểm giáo dục hiện đại. Chúng ta cũng đang chuyển đổi để đi theo hướng đó và chúng ta đã đạt được một số kết quả nhất định.
Nhưng cũng phải thấy rằng nguồn nhân lực đào tạo chưa cân đối, tỉ lệ đáp ứng cho các doanh nghiệp chưa cao. Trong khu vực Đông Nam Á, chúng ta đã tiếp cận được, nhưng rộng hơn phải công nhận chúng ta còn khoảng cách khá xa bởi nhiều lý do.

* Đúng là thời gian qua giáo dục chúng ta có tiếp cận với các mô hình tiên tiến, có nỗ lực thay đổi nhưng chuyển biến vẫn còn chậm. Theo ông, điều này là do đâu và cần những gì để giáo dục, nhất là giáo dục đại học, có thể theo kịp các nước phát triển?
– Nghị quyết 29 về đổi mới căn bản và toàn diện giáo dục thật sự là một bước đi rất lớn, rất cơ bản để tác động đến vấn đề đổi mới. Tiếp sau đó, chúng ta có những văn bản pháp luật, Luật Giáo dục ĐH sửa đổi… tạo ra quan điểm và hành lang pháp lý để thực hiện.
Tuy nhiên, đúng là chuyển biến còn chậm, thậm chí có một số thầy cô nói rằng chúng ta chưa chuyển biến nhiều.
Điều đầu tiên theo tôi là do nhận thức, nó thể hiện ở ba góc độ. Trước hết về quản lý nhà nước, thấm cho hết nghị quyết 29 hoặc quyết liệt thực hiện theo luật thì hiện nay chúng ta cũng còn nhiều vấn đề.
Chẳng hạn trong Luật Giáo dục 2019 có nói đến khái niệm không mới, đó là với tiểu học là bậc học bắt buộc, không chỉ là miễn học phí mà còn là trách nhiệm của xã hội. Ở đây Nhà nước phải lo tất cả mọi thứ để đứa trẻ được đến trường, có thể là công lập hay tư thục.
Hay nói về tự chủ đại học cũng vậy, khi triển khai rất khó khăn mặc dù hành lang pháp lý đã có. Nhìn nhận tự chủ đến tận cùng ra sao thì hiện nay vẫn còn những giới hạn.

Sinh viên Trường ĐH Bách khoa (ĐH Quốc gia TP.HCM) trong ngày tốt nghiệp – Ảnh: HCMUT
Ngay trong ngành giáo dục cũng chưa nhận thức hết những vấn đề đổi mới. Và thứ ba, xã hội cũng phải có những thay đổi về nhận thức, vai trò của phụ huynh, học sinh sinh viên trong quá trình đào tạo.
Từ nhận thức dẫn đến nhiều vấn đề trong triển khai chúng ta hay vội vã, muốn có kết quả ngay, còn người thụ hưởng cũng vội vã đòi hỏi, trong khi giáo dục là một quá trình. Để có kết quả, chúng ta phải có lộ trình, bước đi tuần tự có khi nhiều năm mới đạt được.
Trong khi đó, vấn đề đầu tư của chúng ta cũng còn nhiều hạn chế. Cứ nói giáo dục là quốc sách hàng đầu, rồi đầu tư cho giáo dục là đầu tư cho phát triển. Nhưng thực sự đất nước còn nhiều mối lo quá, Luật Giáo dục quy định đầu tư cho giáo dục là 20% nhưng chưa khi nào chúng ta đạt được tỉ lệ này.

* Những năm gần đây, khái niệm khai phóng được nhắc đến nhiều và người ta cũng nói nhiều đến vấn đề cá nhân hóa và cá thể hóa trong giáo dục. Hai khái niệm này có sự tương đồng không, thưa ông?
– Theo tôi, đây là hai khái niệm có một số mảng giao nhau. Khai phóng đào tạo nhận thức rộng, khởi đầu có thiên về khoa học xã hội để trang bị một nền tảng kiến thức cho người học, và với nền tảng đó, người học sẽ tự điều chỉnh mình trong cuộc sống và công việc.
Còn cá thể hóa hướng đến chương trình giáo dục phù hợp với từng học sinh sinh viên, hiện nay ngay bậc tiểu học đã đi theo hướng này. Cá thể hóa tôn trọng sự phát triển của mỗi người, đó là nền tảng của giáo dục khai phóng.
Chương trình cải cách của ngành giáo dục có nhiều định hướng để cho học sinh chọn là thế. Tôi từng đề xuất với Trường ĐH Bách khoa TP.HCM dành khoảng 10% thời lượng chương trình cho sinh viên tự chọn, muốn học xã hội nhân văn, kinh tế… cũng được.
Trong khi đó, cá nhân hóa giúp người học có thể tham gia vào quá trình đào tạo, chương trình, tổ chức đào tạo, nghĩa là chủ động hơn.

* Việt Nam đang trong quá trình hội nhập sâu và rộng. Như vậy, đại học Việt Nam cần phải làm gì để thích ứng với quá trình này?
– Thế giới đang chuyển động rất mạnh và tác động đến giáo dục hiện đại – từ nội dung, phương thức đào tạo cho đến quan điểm đào tạo. Tính chất giáo dục của Việt Nam là nhân dân – dân tộc – khoa học – hiện đại.
Hiện nay, các triết lý, mục tiêu giáo dục cơ bản vẫn không thay đổi, tuy nhiên trên thế giới có hai quan điểm bổ sung ngày càng rõ hơn, đó là giáo dục đại học ngày càng phải người hơn, nhân văn, nhân bản hơn.
Nếu chúng ta nhân bản, người hơn trong đối xử với nhau thì không ai nghĩ lại có chiến tranh, xung đột, khủng hoảng như hiện nay.
Thay vì chiến tranh, người ta tranh luận với nhau, chia sẻ với nhau, thông cảm nhau, yêu thương nhau. Tại sao lại phải xung đột, đánh nhau?
UNESCO xác định bốn trụ cột: học để biết, học để làm việc, học để chung sống với nhau và học để làm người. Chung sống với nhau cực kỳ quan trọng, phải biết nghĩ ngợi, cân nhắc đối xử với nhau, tôn trọng lẫn nhau. Phải đi đến cái đẹp của cuộc sống và giữ cho Trái đất chung sống lâu bền.
Khái niệm thứ hai của một nhà kinh tế học Hoa Kỳ, từng đoạt giải Nobel là giáo dục phải tính đến hiệu quả kinh tế. Phải tính một cách sòng phẳng, đại học phải cung cấp một nền dịch vụ chất lượng, có ý nghĩa kinh tế, tương xứng với học phí mà người học đầu tư.
Ngoài ra, giáo dục phải cá thể hóa và cá nhân hóa để người đi học phát triển được bản thân, thực sự đem lại lợi ích cho họ và xã hội.
Quốc tế hóa giáo dục đại học là hệ quả của toàn cầu hóa, tác động vào sự phát triển của nhà trường và đất nước, do đó phải chủ động “chơi” với nhiều trường đại học của các nước.
Các trường có nhiều sinh viên quốc tế hay không, chương trình đào tạo được quốc tế công nhận hay không… Tất nhiên, có hợp tác thì cũng có cạnh tranh, đó là hai mặt của một vấn đề.
Một vấn đề nữa cũng quan trọng không kém là phải sử dụng công nghệ giáo dục (Edtech) vào quá trình đào tạo, AI, học máy, thực tế ảo… đang tác động ghê gớm, sẽ làm thay đổi mạnh mẽ giáo dục.
Cuối cùng là phải học tập suốt đời, phải học liên tục để hoàn thiện mình và làm chủ được các công nghệ. Giáo dục đại học phải trang bị cho người học công cụ, phương pháp và là nơi cung cấp dịch vụ để họ học tập suốt đời.

Một tiết học của sinh viên trường ĐH Sư Phạm TP.HCM (ảnh trái) và Một buổi học của sinh viên khoa CNTT trường ĐH Khoa Học Tự Nhiên (ĐHQG, TPHCM) (ảnh phải). Ảnh: NHƯ HÙNG

* Ông đã có nhiều năm làm giám đốc ĐH Quốc gia TP.HCM, ông nhận thấy có điều gì mình đã làm được và điều gì còn tiếc nuối, trăn trở?
– Cái làm được xin để mọi người đánh giá. Nguồn lực giảng viên, sinh viên của ĐH Quốc gia TP.HCM là vốn rất quý hiện nay, thầy cô ở đây rất giỏi. ĐH Quốc gia TP.HCM cố gắng phát huy nhưng chưa phát huy hết được vốn quý này, đó là điều mà tôi thấy tiếc nuối nhất. Nguyên nhân thì có nhiều, trong đó có nhận thức, nguồn lực tài chính và cơ chế. Muốn làm cũng khó.

* Theo ông, đại học Việt Nam bao giờ mới trở thành trung tâm đào tạo, nghiên cứu khoa học uy tín của khu vực như Singapore, Malaysia, Thái Lan…?
– Chúng ta đang hướng đến cái đích đó và chúng ta có điều kiện để thực hiện điều này, nhưng còn bao lâu thì không thể nói được.
* Cuối cùng, theo ông, giáo dục Việt Nam ở thời điểm này có cần một cuộc cải tổ thực sự không?
– Trung ương đang tổng kết 10 năm nghị quyết 29 về đổi mới căn bản, toàn diện giáo dục. Tôi nghĩ rằng nếu thực hiện đúng theo nghị quyết 29 và những văn bản luật pháp đã được ban hành là chúng ta đã có một cuộc đổi mới rất mạnh mẽ.
Như vấn đề tự chủ đại học, phải trao cho các trường quyền tự chủ thật sự, được tự do học thuật, được tự quyết về tổ chức nhân sự và tự chủ tài chính. Đương nhiên phải kiên trì và Nhà nước phải chia sẻ và đầu tư thật sự, chứ hiện nay là đang giao cho xã hội đầu tư.

Từ nay đến năm 2030, Việt Nam sẽ đầu tư khoảng 26.000 tỉ đồng để đào tạo 50.000 kỹ sư bán dẫn. Và các trường đại học năm nay đồng loạt mở ngành thiết kế vi mạch, bán dẫn.
Nhu cầu nhân lực trong ngành vi mạch bán dẫn đang tăng trưởng mạnh mẽ, trong đó có Việt Nam, là lý do Bộ Kế hoạch và Đầu tư xây dựng đề án “Phát triển nguồn nhân lực ngành công nghiệp bán dẫn đến năm 2030, định hướng đến năm 2050”.
Trong đó mục tiêu đến năm 2030 đào tạo 50.000 kỹ sư bán dẫn. Đây là cơ hội lớn mở ra cho các trường đại học thể hiện vai trò của mình.

Theo dự báo của Hiệp hội Công nghiệp bán dẫn Đông Nam Á (SEMI SEA), thị trường bán dẫn Việt Nam có thể tăng trưởng hơn 6% trong giai đoạn 2022-2027.
Trên toàn cầu, thị trường chất bán dẫn sẽ tăng trưởng 13,1% trong năm 2024, đạt mức kỷ lục 588,36 tỉ USD và dự kiến tăng lên 990 tỉ USD vào năm 2030, theo Tổ chức Số liệu thương mại chất bán dẫn toàn cầu (WSTS).
Quy mô thị trường lớn khiến nhu cầu về nhân sự cũng bùng nổ. Theo WSTS, đến năm 2030 cần khoảng 1 triệu lao động cho tất cả các khâu thiết kế, sản xuất, lắp ráp, đóng gói, kiểm thử chip.

PGS.TS Trần Mạnh Hà – phó giám đốc Khu công nghệ phần mềm Đại học Quốc gia TP.HCM – đánh giá:
“Việt Nam đang có cơ hội rất thuận lợi để tham gia vào nền công nghiệp này thông qua các hoạt động thiết kế, sản xuất, đóng gói và kiểm tra vi mạch, khi các tập đoàn vi mạch bán dẫn trên thế giới chuyển hướng hoạt động, tăng cường đầu tư và tìm kiếm nguồn nhân lực tiềm năng tại Việt Nam” – ông Hà đánh giá.
Nhận xét về tình hình nhân lực hiện tại trong ngành bán dẫn, ông Vũ Quốc Huy, giám đốc Trung tâm Đổi mới sáng tạo quốc gia (NIC), cho biết trong lĩnh vực thiết kế, các công ty trong nước như VHT (Viettel) và FPT Semiconductor đang có khoảng 200 nhân viên.
Ngoài ra, 36 công ty từ Nhật Bản, Mỹ, Đài Loan, Trung Quốc và Hàn Quốc đã đầu tư vào Việt Nam, với khoảng 5.600 kỹ sư. Trong lĩnh vực kiểm thử và đóng gói, Việt Nam có nhà máy của Intel và một số công ty FDI khác.
Trong khi đó, tại hội thảo phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao ngành công nghiệp chip bán dẫn từ các cơ sở giáo dục đại học Việt Nam do Bộ Giáo dục và Đào tạo tổ chức, các chuyên gia kinh tế dự báo trong khoảng 5 năm tới ngành bán dẫn tại Việt Nam cần khoảng 20.000 người, 10 năm tới là 50.000 người trình độ đại học trở lên. Trong khi số nhân lực thiết kế vi mạch hiện chỉ có khoảng 5.000 người.
PGS.TS Vũ Hải Quân – giám đốc Đại học Quốc gia TP.HCM – cho rằng không phải số lượng bao nhiêu mà quan trọng là chất lượng kỹ sư vi mạch do Việt Nam đào tạo.
Chạy theo số lượng sẽ rất nguy hiểm. Lâu nay chúng ta thường nói có cầu sẽ có cung, thị trường cần chúng ta sẽ đào tạo. Tuy nhiên đã đến lúc chúng ta nên nhìn nhận nghiêm túc cung sẽ tạo ra cầu. Chúng ta đào tạo nghiêm túc, đào tạo kỹ sư chất lượng thì các tập đoàn sẽ tìm đến tuyển dụng. Kỹ sư vi mạch Việt Nam đâu phải chỉ làm việc trong nước.
Cùng quan điểm này, đại diện Tập đoàn FPT cho rằng cơ hội việc làm là điều có thể nhìn thấy rõ ràng từ Việt Nam, Mỹ, Nhật Bản, Hàn Quốc…
Vấn đề lớn là cần nâng cao chất lượng đào tạo đáp ứng yêu cầu khắt khe của các doanh nghiệp. Từ đó nhân sự ngành vi mạch bán dẫn Việt Nam có thể làm việc cho doanh nghiệp Việt hay các doanh nghiệp nước ngoài tại Việt Nam. Thậm chí, họ có thể nắm bắt cơ hội sang Nhật Bản, Hàn Quốc, Mỹ và các nước khác làm việc.

Thực tế một số trường đại học như Bách khoa, Khoa học tự nhiên đã đào tạo cử nhân, thạc sĩ ngành vi mạch bán dẫn khoảng 15 năm nay. Đó là chuyên ngành trong ngành điện tử – viễn thông bậc đại học, vi điện tử và thiết kế vi mạch ở bậc cao học.
Theo PGS.TS Trần Mạnh Hà, TP.HCM dẫn đầu cả nước về nguồn cung cấp kỹ sư làm việc trong lĩnh vực vi mạch bán dẫn với tỉ lệ khoảng 74% trên tổng số hơn 5.000 kỹ sư. Hà Nội, Đà Nẵng và các địa phương khác chiếm lần lượt 10%, 8% và 8%.

Trường đại học Khoa học tự nhiên (Đại học Quốc gia TP.HCM) đã có kinh nghiệm 15 năm đào tạo về vi mạch – Ảnh: HÙNG LÊ
Nếu như trước đây một số trường đại học đào tạo chuyên ngành thiết kế vi mạch trong ngành điện – điện tử thì năm nay đã tách thành một ngành độc lập. Trong khi đó, nhiều trường năm nay bắt đầu đào tạo chuyên ngành hoặc ngành thiết kế vi mạch – bán dẫn.
Trường đại học Khoa học tự nhiên, Bách khoa, Công nghệ thông tin (Đại học Quốc gia TP.HCM), Sư phạm kỹ thuật TP.HCM, Việt Đức, Lạc Hồng, Công nghiệp TP.HCM, FPT, Bách khoa Hà Nội, Cần Thơ, Đại học Đà Nẵng, Khoa học và Công nghệ Hà Nội, Học viện Công nghệ Bưu chính viễn thông… đồng loạt tuyển sinh ngành thiết kế vi mạch – bán dẫn.
Tuy nhiên, chỉ tiêu ngành này ở các trường không nhiều, chỉ vài chục chỉ tiêu. Riêng Trường đại học FPT tuyển 1.000 chỉ tiêu ngành thiết kế vi mạch bán dẫn. Đây là ngành mà cùng lúc có các trường đại học mở mới nhiều nhất trong một năm. Điều này phản ánh các trường nắm bắt nhu cầu thị trường rất nhanh nhưng cũng đặt ra nhiều vấn đề về kiểm soát chất lượng.

PGS.TS Trần Mạnh Hà đánh giá các trường hiện nay thiếu giảng viên được đào tạo bài bản về vi mạch bán dẫn, các chuyên gia giỏi trong lĩnh vực này thường lựa chọn làm việc cho các tập đoàn quốc tế lớn với mức lương khó cạnh tranh.
Chương trình đào tạo phải vừa đảm bảo kiến thức nền tảng, vừa đáp ứng yêu cầu phát triển nhanh của công nghệ và phù hợp với yêu cầu thực tiễn của doanh nghiệp, trong khi thiếu hệ thống phòng thí nghiệm và phần mềm thiết kế vi mạch chuyên dụng.
Chi phí đầu tư cho các phòng thí nghiệm này cao, vượt quá khả năng của các trường. Các tập đoàn công nghệ nước ngoài không tập trung đầu tư trung tâm nghiên cứu phát triển tại Việt Nam, bao gồm lĩnh vực vi mạch bán dẫn. Điều này làm hạn chế năng lực nghiên cứu, khởi nghiệp, đổi mới sáng tạo của các trường đại học.
Một trong những yếu tố quan trọng trong đào tạo nhân lực ngành vi mạch – bán dẫn là sự chuyển giao công nghệ và đào tạo nhân lực.
Các chương trình đào tạo và hợp tác giữa các trường đại học, viện nghiên cứu và doanh nghiệp sẽ giúp cung cấp cho thị trường một lực lượng lao động có kỹ năng và kiến thức cần thiết để đáp ứng yêu cầu ngày càng cao của ngành.
Các tập đoàn lớn đã bắt tay đào tạo chuyên sâu cho giảng viên một số trường đại học. Đó là sự chuẩn bị cần thiết cho quá trình đào tạo đại học chất lượng.
Tháng 7-2024, 6 giảng viên của 6 trường đại học tại Việt Nam, gồm ba trường thành viên Đại học Quốc gia TP.HCM là Bách khoa, Khoa học tự nhiên, Công nghệ thông tin và Trường đại học Việt – Đức, Trường đại học Sư phạm kỹ thuật TP.HCM và Trường đại học Lạc Hồng đã hoàn thành chương trình đào tạo đặc biệt của Tập đoàn Synopsys về ngành vi mạch bán dẫn.
Trong suốt thời gian đào tạo 4 tháng liên tục, các giảng viên làm việc trực tiếp với các kỹ sư giàu kinh nghiệm của Synopsys về lĩnh vực công nghệ vi mạch bán dẫn, được hỗ trợ và cung cấp các tài liệu đào tạo chuyên ngành, trải nghiệm môi trường làm việc thực tế.
Trong khi đó, PGS.TS Nguyễn Vũ Quỳnh – phó hiệu trưởng Trường đại học Lạc Hồng – cho rằng vi mạch bán dẫn là một lĩnh vực rất rộng lớn, từ khâu chế tạo vật liệu, thiết kế đến gia công sản phẩm, kiểm tra thử nghiệm…
Mỗi công đoạn là các quy trình thực hiện rất phức tạp, khó có một trường đại học nào có thể đào tạo cho sinh viên trong vòng 4 năm có thể nắm vững hết các kiến thức này. Các trường mở ngành đào tạo này có thể tập trung vào một lĩnh vực cụ thể của vi mạch bán dẫn để đào tạo.
Xu hướng các trường khi mở ngành này sẽ tập trung đào tạo nhiều vào khâu thiết kế, dựa trên các phần mềm thiết kế vi mạch bán dẫn chuyên nghiệp của các hãng như Synopsys, Siemens…
“Mở ngành vi mạch bán dẫn tại các trường đại học là cần thiết để đáp ứng nhu cầu nhân lực đang thiếu hụt hiện nay, nhưng để đảm bảo chất lượng đào tạo, các trường cần đầu tư vào đội ngũ giảng viên, cơ sở vật chất, chương trình học thực tiễn và hợp tác chặt chẽ với doanh nghiệp. Chỉ khi đó chất lượng đào tạo mới có thể đáp ứng được yêu cầu thực tế của ngành vi mạch bán dẫn” – ông Quỳnh nêu quan điểm.

Theo Bộ Kế hoạch và Đầu tư, hiện số lượng kỹ sư Việt Nam tham gia vào chuỗi giá trị bán dẫn chưa mạnh cả chất lượng và số lượng.
Đề án đào tạo 50.000 kỹ sư đặt mục tiêu đến năm 2030, kỹ sư Việt Nam tham gia sâu vào quy trình thiết kế, công đoạn đóng gói và kiểm thử, làm chủ được một phần công nghệ đóng gói và kiểm thử; từng bước nắm bắt được công nghệ trong công đoạn sản xuất.
Để làm được điều này, Nhà nước và các trường đại học đang tập trung đầu tư cho đội ngũ giảng viên, cơ sở vật chất phục vụ đào tạo.
Nhà nước dự kiến đầu tư, xây dựng 4 phòng thí nghiệm bán dẫn dùng chung cấp quốc gia tại Trung tâm Đổi mới sáng tạo quốc gia (1.000 tỉ đồng), Đại học Quốc gia Hà Nội (1.500 tỉ đồng), Đại học Quốc gia TP.HCM (2.000 tỉ đồng) và tại Đà Nẵng (430 tỉ đồng). 18 phòng thí nghiệm bán dẫn tiêu chuẩn tại 18 trường đại học công lập cũng được hỗ trợ đầu tư trang thiết bị, phần mềm bản quyền để hình thành, nâng cấp. Mỗi phòng thí nghiệm được đầu tư 80 tỉ đồng.
Các trường đại học cũng có chiến lược đầu tư dài hạn cho đào tạo nhân lực ngành vi mạch – bán dẫn để đảm bảo chất lượng.
Là một trong những trường đại học đầu tiên đào tạo kỹ sư vi mạch bán dẫn cách đây hơn 10 năm, PGS.TS Bùi Hoài Thắng – trưởng phòng đào tạo Trường đại học Bách khoa (Đại học Quốc gia TP.HCM) – cho biết điểm mạnh của chương trình đào tạo là sự cập nhật liên tục theo sự phát triển của công nghệ vi mạch trên thế giới. Sinh viên thuộc chuyên ngành thiết kế vi mạch học tập trong các phòng thí nghiệm được trang bị cơ sở vật chất hiện đại.
Nổi bật nhất là phòng thí nghiệm thiết kế vi mạch, vi mạch cao tần và MEMS: được trang bị các thiết bị đo lường, máy tính xử lý hiện đại và đầy đủ nhất để đáp ứng yêu cầu của giảng dạy và hỗ trợ nghiên cứu cho sinh viên. Bên cạnh đó, sinh viên còn được trang bị các phần mềm mô phỏng, tính toán được hỗ trợ bởi các công ty vi mạch, giúp sinh viên tiếp cận và áp dụng kiến thức vào thực tế một cách hiệu quả.

Nghiên cứu sinh nghiên cứu tại phòng thí nghiệm vi mạch và hệ thống cao tần Trường đại học Bách khoa (Đại học Quốc gia TP.HCM) – Ảnh: NHƯ QUỲNH
Còn tại Trường đại học Khoa học tự nhiên (Đại học Quốc gia TP.HCM), bên cạnh các phòng thí nghiệm, thực hành đã được đầu tư trước đây, TS Lê Đức Hùng – trưởng bộ môn điện tử, khoa điện tử – viễn thông – cho biết Đại học Quốc gia TP.HCM phê duyệt và đang triển khai dự án đầu tư phòng thí nghiệm thiết kế vi mạch hiện đại phục vụ đào tạo và nghiên cứu khoa học trị giá 45 tỉ đồng. Khoa điện tử – viễn thông (đơn vị phụ trách đào tạo ngành thiết kế vi mạch) cũng đã được trang bị các license công cụ thiết kế vi mạch chuyên nghiệp của các hãng Synopsys, Cadence phục vụ đào tạo và nghiên cứu về thiết kế vi mạch.

Với các trường đại học mới bắt đầu tuyển sinh, việc chuẩn bị đội ngũ và trang thiết bị đào tạo cũng được gấp rút chuẩn bị.
Theo TS Hà Thúc Viên – hiệu trưởng Trường đại học Việt Đức, trường có 7 giảng viên có trình độ tiến sĩ quốc tế (CHLB Đức, Anh) và Việt Nam là những chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực kỹ thuật hệ thống vi điện tử và thiết kế chip bán dẫn được đào tạo tại các đại học hàng đầu thế giới và có nhiều năm kinh nghiệm giảng dạy, nghiên cứu, cũng như làm việc cho các công ty quốc tế.
Bên cạnh đó, 4 chuyên gia là kỹ sư phòng thí nghiệm được đào tạo chuyên sâu và đặc biệt có kinh nghiệm làm việc trong các công ty về thiết kế chip bán dẫn tại Công ty Marvell Vietnam (vị trí kỹ sư thiết kế Ethernet RTL), Công ty Ampere Computing Việt Nam (vị trí kỹ sư thiết kế và kiểm tra PCIe, Ethernet RTL), Renesas Design Vietnam (vị trí kỹ sư thiết kế RTL cho lõi IP) và Marvell Vietnam (kỹ sư thiết kế RTL cho lõi IP cho giao thức Ethernet trong mạng đường trục) đã được tuyển dụng và làm việc tại trường.
Một số giảng viên đã được đào tạo và nhận chứng chỉ Certificate of Professional University Instructor của Synopsys. 6 phòng thí nghiệm, thực hành chuyên đào tạo vi mạch bán dẫn cũng đã được đầu tư.
“Ngoài những nguồn lực sẵn có trong trường, chúng tôi đã hợp tác với Trường đại học Stuttgart (CHLB Đức) trong việc đào tạo về kỹ thuật bán dẫn và hệ thống vi mạch.
Cụ thể, sinh viên của Trường đại học Việt Đức có thể tham gia học kỳ trao đổi tại Đại học Stuttgart để học chuyên sâu về công nghệ bán dẫn, hệ thống vi điện tử và thiết kế chip. Sinh viên sẽ được tham gia các khóa học tại trường này và đặc biệt là được học tập và làm việc trong các hệ thống phòng thí nghiệm rất hiện đại của Đại học Stuttgart” – ông Viên cho biết thêm.

Từ một quốc gia “đi sau”, Việt Nam đang dần tiệm cận, thậm chí có một số chuyên ngành trở thành “lò” đào tạo cho các bác sĩ nhiều nước trên thế giới. Ứng dụng robot vào phẫu thuật nội soi, kỹ thuật ghép tạng, kỹ thuật thụ tinh trong ống nghiệm (IVF)… đang trở thành điểm đến của bác sĩ và người bệnh quốc tế.
Trong số các địa phương, TP.HCM đang hướng tới mục tiêu trở thành trung tâm chăm sóc sức khỏe khu vực ASEAN. Và điều này hoàn toàn khả thi khi mới đây Thứ trưởng Bộ Y tế Trần Văn Thuấn đã khẳng định TP.HCM trở thành “điểm sáng nhất” cả nước về công tác y tế, đóng vai trò là trung tâm y tế chuyên sâu, đáp ứng nhu cầu chăm sóc sức khỏe của người dân khu vực, cả nước và các nước trong khu vực.

Một trong những điểm sáng y tế chuyên sâu phải kể đến đầu tiên của ngành y tế TP.HCM đạt được đó là ứng dụng đưa robot vào phẫu thuật, trong đó Bệnh viện Bình Dân là một trong những cơ sở y tế đi đầu trong lĩnh vực này.
Từ chỉ năm bệnh lý phẫu thuật bằng robot, bệnh viện đã tăng phẫu thuật robot lên 14 bệnh lý. Và chỉ tính đến giữa năm 2023, Bệnh viện Bình Dân đã thực hiện thành công 2.000 ca phẫu thuật bằng robot sau hơn sáu năm triển khai.

Nhi khoa cũng được xem là một trong những “mũi nhọn” khi liên tục áp dụng nhiều kỹ thuật chuyên sâu và đạt được những thành quả đáng tự hào. Mới đây, Bệnh viện Nhi đồng 1 đã chính thức đưa vào hoạt động ba trung tâm chuyên sâu: tim mạch nhi, phẫu thuật nhi và sơ sinh.
Riêng trung tâm tim mạch của Bệnh viện Nhi đồng 1 đã trở thành trung tâm xuất sắc thứ bảy trên thế giới. Bệnh viện này cũng quyết tâm phấn đấu trở thành trung tâm y tế chuyên sâu về nhi khoa của khu vực Đông Nam Á và thế giới.
Một ví dụ điển hình là sự kiện ê kíp bác sĩ Bệnh viện Nhi đồng 1 và Bệnh viện Từ Dũ thông tim bào thai thành công và trở thành một trong những thành tựu y tế nổi bật.
“Kỹ thuật này chỉ phát triển trong năm năm trở lại đây và hiện trên thế giới chỉ có một số nơi thực hiện thành công như Brazil, Ba Lan… Ca phẫu thuật là hướng đi mới cho y khoa Việt Nam trong phẫu thuật van tim cho trẻ em trong thời gian tới” – lãnh đạo Sở Y tế TP.HCM đánh giá.

Trong khi đó, Bệnh viện Nhi đồng 2 là một trong các bệnh viện nhi đầu tiên tiến hành ghép thận và ghép gan cho trẻ em từ rất sớm. Ca ghép thận đầu tiên được thực hiện từ năm 2004 và ghép gan từ năm 2005.
Ở lĩnh vực sản phụ khoa, ngành y tế TP.HCM được biết đến với thế mạnh điều trị vô sinh hiếm muộn.
Nhiều bệnh viện đã ứng dụng các kỹ thuật hỗ trợ sinh sản mới mà thế giới đang thực hiện và tỉ lệ điều trị hiếm muộn, vô sinh thành công là hơn 45%, tương đương với những trung tâm hỗ trợ sinh sản lớn trên thế giới nhưng chi phí điều trị thấp hơn các nước trong khu vực.
Trong điều trị ung thư, Bệnh viện Ung bướu và Bệnh viện Chợ Rẫy đã ứng dụng nhiều kỹ thuật chuyên sâu trong điều trị ung thư, từng bước nâng cao chất lượng chẩn đoán và điều trị cho bệnh nhân như giải trình tự gene thế hệ mới, liệu pháp điều trị trúng đích, sinh học phân tử…
Trong tương lai, Bệnh viện Chợ Rẫy sẽ đầu tư thêm hệ thống xạ trị proton, còn Bệnh viện Ung bướu sẽ triển khai hệ thống lò cyclotron…

Bác sĩ Hồ Mạnh Tường – tổng thư ký Hội Nội tiết sinh sản và vô sinh TP.HCM – cho hay thụ tinh trong ống nghiệm (TTTON) ở Việt Nam bắt đầu sau thế giới 20 năm và sau các nước trong khu vực khoảng 10 năm nhưng phát triển khá nhanh và mạnh. Hiện nay Việt Nam là nước đi đầu về kỹ thuật TTTON trong khu vực ASEAN và thuộc nhóm nước có trình độ phát triển mạnh về TTTON trên thế giới.

Ở lĩnh vực sản phụ khoa, ngành y tế TP.HCM được biết đến với thế mạnh điều trị vô sinh hiếm muộn (Ảnh trái) – Hai em bé đầu tiên thụ tinh trong ống nghiệm là Lưu Tuyết Trân và Mai Quốc Bảo sau 26 năm đã trưởng thành (Ảnh phải) – Ảnh: DUYÊN PHAN
Cũng vì lẽ đó, xu hướng ra nước ngoài điều trị ở lĩnh vực này đang “đảo ngược”. Theo bác sĩ Tường, số lượng người nước ngoài điều trị ở Việt Nam có xu hướng tăng dần, chủ yếu là người gốc Việt đang sinh sống ở nước ngoài (cả hai vợ chồng, hoặc một trong hai là người gốc Việt).
Một số ít trường hợp là những cặp vợ chồng đến từ nước ngoài hoặc đang sống và làm việc tại Việt Nam. Tỉ lệ thành công của TTTON ở các nhóm trên của Việt Nam là tương đương với các nước phát triển trên thế giới.
Nói về lý do nhiều người gốc Việt trở về Việt Nam điều trị, bác sĩ Tường cho hay do chi phí thấp và có thể kết hợp về thăm quê, thân nhân, trao đổi bằng tiếng Việt nên được tư vấn dễ hiểu và gần gũi với nhân viên y tế hơn.
“Bên cạnh đó, Việt Nam thực hiện được hầu hết các kỹ thuật điều trị hiện có trên thế giới với tỉ lệ thành công tương đương với thế giới. Một vài kỹ thuật Việt Nam còn làm tốt hơn và tỉ lệ thành công cao hơn. Về chi phí, do chi phí nhân công y tế thấp hơn các nước nên chi phí điều trị TTTON ở Việt Nam thuộc loại thấp nhất trên thế giới” – bác sĩ Tường phân tích.

Bệnh nhân điều trị ung thư tại Bệnh viện Ung bướu cơ sở 2 (TP Thủ Đức) – Ảnh: DUYÊN PHAN

Trong khi đó điều trị, can thiệp và phẫu thuật hầu hết các bệnh lý tim mạch phức tạp là thế mạnh của Bệnh viện Nhi đồng 1.
Ông Nguyễn Thanh Hùng – giám đốc Bệnh viện Nhi đồng 1 – cho hay đơn vị đã có một đội ngũ tim mạch giỏi chuyên môn, đồng thời là nơi chuyển giao kỹ thuật thông tim, phẫu thuật tim cho nhiều tỉnh thành trong cả nước và cho nhiều nước, vùng lãnh thổ trên thế giới như Đài Loan, Ấn Độ, Nhật Bản, Singapore, Trung Quốc, Malaysia…
Theo ông Hùng, Bệnh viện Nhi đồng 1 có đầy đủ cơ hội phát triển trở thành một trung tâm y tế chuyên sâu về nhi khoa của khu vực ASEAN trong thời gian tới.
Còn chia sẻ về các kỹ thuật y tế chuyên sâu của ngành ung thư, ông Đặng Huy Quốc Thịnh – phó giám đốc Bệnh viện Ung bướu TP.HCM – cho hay đến nay các kỹ thuật này đã đạt được nhiều kết quả tiến bộ trong chẩn đoán và điều trị.
Song song phát triển các kỹ thuật chuyên sâu, bệnh viện rất chú trọng đầu tư cho phòng ngừa và tầm soát phát hiện sớm ung thư nhằm giúp phát hiện sớm bệnh, giảm ca bệnh phát hiện muộn.

Về số lượng bệnh nhân là người nước ngoài đến Bệnh viện Ung bướu điều trị trong thời gian qua còn ít, chủ yếu là bệnh nhân người Campuchia, Việt kiều về thăm quê và một vài bệnh nhân người phương Tây đang làm việc và sinh sống tại TP.
“Những bệnh nhân này cho rằng chi phí điều trị ở các nước khác rất cao và cũng phải chờ đợi, trong khi ở Việt Nam chi phí điều trị thấp hơn nhiều và đội ngũ y tế có tay nghề cao” – bác sĩ Thịnh đánh giá.

Nhờ hội nhập, nhiều người trẻ đang bước ra thế giới với nỗ lực ghi dấu ấn “Việt Nam”. Cũng nhờ hội nhập, nhiều sáng kiến kết nối rất giá trị như mạng lưới lãnh đạo trẻ Singapore – Việt Nam ra đời.

Với họ, những dấu ấn ấy không chỉ là niềm hạnh phúc, sự tự hào, hay kỷ niệm đáng nhớ của bản thân mà còn góp phần để lại trong lòng bạn bè năm châu hình ảnh của những bạn trẻ năng động, giỏi giang đến từ đất nước hình chữ S.

Sinh năm 1996, Đào Mạnh Trí hiện là nghiên cứu sinh tiến sĩ tại Đại học California-San Diego, đồng thời là trưởng phòng phát triển dự án tại Viện Tài nguyên, Môi trường và Phát triển bền vững (IRED).
Năm 2023, Mạnh Trí nhận giải quán quân tại cuộc thi Năng lượng quốc tế của Hiệp hội Kinh tế năng lượng Mỹ với chủ đề về địa nhiệt. Với những kết quả đã có, nhóm của Trí tiếp tục mang mô hình này tham dự cuộc thi Địa nhiệt bậc cao học do Bộ Năng lượng Mỹ tổ chức và nhận giải á quân.
Trong số bốn nghiên cứu sinh tiến sĩ có độ tuổi đều dưới 30 tuổi đã tham gia hai cuộc thi đầy cạnh tranh này, Mạnh Trí là người Việt Nam duy nhất của nhóm. Anh cũng là người Việt duy nhất nhận giải thưởng từ Bộ Năng lượng Mỹ trong đợt này, với 33 đội thi đến từ 25 trường đại học khác nhau trên toàn lãnh thổ Mỹ.

Đào Mạnh Trí trò chuyện cùng các diễn giả quốc tế tại một chương trình về khí hậu – Ảnh: NVCC
“Sau khi quyết định lựa chọn dự án phát triển địa nhiệt đã từng nhận khoản hỗ trợ từ Bộ Năng lượng Mỹ tại thành phố Cascade (bang Idaho), trong vòng bốn tháng chúng tôi đã tiến hành gặp nhiều đơn vị liên quan tại đây để tìm hiểu, thảo luận”, anh kể.

Vào thời điểm tham dự cuộc thi, các thành viên trong nhóm của Trí đều đi công tác rất nhiều. Những buổi họp diễn ra vào cuối năm, bốn thành viên ở bốn quốc gia khác nhau – một người ở Mỹ, hai người còn lại ở Ấn Độ và Đức.
Riêng Mạnh Trí nhận được lời mời từ Cục Biến đổi khí hậu thuộc Bộ Tài nguyên và Môi trường Việt Nam để tham dự sự kiện COP28 diễn ra tại Dubai với vai trò là chuyên gia năng lượng độc lập.
“Đó là những ngày rất vất vả nhưng cũng là trải nghiệm thú vị. Tuy nhiên điều khiến tôi hạnh phúc nhất chính là trở thành nghiên cứu sinh tiến sĩ người Việt được nhận giải thưởng tại một cuộc thi cấp quốc gia đầy cạnh tranh do Bộ Năng lượng Mỹ tổ chức.
Đây là một dấu mốc trong hành trình tôi phấn đấu để trí tuệ Việt Nam được công nhận trên trường quốc tế”, anh chia sẻ.
Hồ sơ thành quả của Mạnh Trí không dừng lại ở hai giải thưởng tại Mỹ. Năm lớp 8, anh nhận được học bổng toàn phần bậc phổ thông A*STAR từ Bộ Giáo dục Singapore, sau đó là học bổng toàn phần Đại học ASEAN (AUS) tại Đại học Quốc gia Singapore (NUS).
Anh cũng nhận học bổng toàn phần chương trình Diễn đàn Châu Âu Alpbach năm 2022 ở Áo, có bài luận lọt vào top 25 trong số hơn 700 bài luận quốc tế tại Hội nghị Saint Gallen ở Thụy Sĩ, nhận giải thưởng Best Oralist Award tại Hội nghị quốc tế ASEAN về năng lượng và môi trường ở Indonesia… Động lực cho những kết quả ấn tượng này đến từ bài học mà Trí nhận được khi vừa đặt chân sang Singapore năm 14 tuổi.
“Năm ấy, tôi được nghe bài diễn thuyết từ hiệu trưởng nhà trường với các bạn học sinh, rằng những cá nhân đạt học bổng đều là những gương mặt nổi bật được lựa chọn từ các quốc gia khác nhau.
Chúng tôi cần đặt tiêu chuẩn của bản thân cao hơn mặt bằng chung để không chỉ xứng đáng với học bổng, mà để trở thành những cá nhân xuất sắc có thể đóng góp cho xã hội sau khi trở về nước.
Có lẽ đó là lần đầu tiên tôi bắt đầu suy nghĩ về ảnh hưởng của những kết quả mà mình tạo ra. Những kết quả ấy sẽ phản ánh điều gì về tôi? Liệu các kết quả ấy có thể đại diện cho những người trẻ Việt Nam ở nước ngoài hay không?”, Trí nhớ lại.
Năm lớp 12, Mạnh Trí cũng là người Việt Nam duy nhất nhận được cúp vàng tại Hội thi Khoa học kỹ thuật Singapore (SSEF). Sau giải thưởng ấy, nhiều người Singapore bày tỏ sự ngạc nhiên về một chàng trai người Việt Nam đã vươn lên giành giải cao nhất ở một cuộc thi quốc gia của đảo quốc sư tử. Đề tài dự thi của Trí cũng được một giáo sư tại NUS đề xuất tiếp tục phát triển.
“Tôi nhận ra tiềm năng của mỗi người sẽ giúp họ khẳng định năng lực trên trường quốc tế. Như vậy, người trẻ Việt Nam nào cũng có thể bước ra thế giới, dấn thân vào hành trình phát triển về mặt năng lực, học hỏi những điều hay ở nước ngoài”, anh chia sẻ.


Dần dà, những cơ hội thử sức khác nhau đã giúp Mạnh Trí ý thức sâu sắc hơn về việc mình là một phần của những người trẻ Việt Nam đang nỗ lực ghi dấu tên tuổi trên thế giới. Không chỉ theo đuổi tri thức, họ còn dùng những năng lực và kiến thức có được để tạo ra những ảnh hưởng tích cực trong cộng đồng, xã hội.
“Tôi tự hỏi khi mình may mắn được đào tạo chính quy tại những nền giáo dục tân tiến, liệu tôi có thể áp dụng những hiểu biết này để đóng góp, giải quyết các vấn đề ở Việt Nam được không?”, anh nói.
Kể từ năm 13 tuổi, Mạnh Trí đã trải nghiệm hệ thống giáo dục và văn hóa ở nhiều quốc gia phát triển như Singapore, Mỹ và một số quốc gia châu Âu. Hành trình vạn dặm ấy đã bắt đầu bằng bước chân đầu tiên – xuất phát từ câu chuyện của cha anh về làng quê nghèo ở Hà Tĩnh.

Đào Mạnh Trí (thứ hai từ trái sang) cùng các cộng sự trong một chuyến công tác – Ảnh: NVCC
“Từ nhỏ, bố tôi đã kể về cái nghèo của làng quê miền Trung – vùng đất của những con người với vầng trán in hằn những nếp nhăn của khó khăn, lo toan nhọc nhằn nhưng cũng là những người ham học nhất, khát khao vươn lên nhất. Bố đã dặn dò tôi cách duy nhất để thật sự vươn lên, đó là phải học thật giỏi. Những ký ức đầu tiên ấy đã trở thành động lực để tôi tập trung học và phát triển năng lực của mình”, Trí kể.
Càng về sau, con đường Trí chọn càng gắn liền với các nỗ lực chống biến đổi khí hậu, phát triển bền vững. Những lựa chọn ấy cũng bắt nguồn từ những trăn trở của Trí về làng quê miền Trung mỗi mùa lũ lụt.
Anh là đồng sáng lập của nhóm công tác Thanh niên về chính sách khí hậu (YPWG), với sự hỗ trợ của Chương trình Phát triển Liên Hiệp Quốc, Cục Biến đổi khí hậu và Đoàn thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh. Anh cũng là cố vấn biến đổi khí hậu cho chương trình NGUOC International, truyền tải các kiến thức về môi trường, khí hậu và xã hội cho thanh niên Việt Nam.

Càng đi nhiều, chàng trai 9X càng hiểu rõ hơn về danh tính của một người trẻ Việt Nam trên trường quốc tế và làm thế nào để hòa nhập nhưng không hòa tan.
Trong bối cảnh toàn cầu hóa, việc hòa nhập với sự phát triển nhanh chóng về mặt kinh tế – xã hội, công nghệ sẽ giúp người trẻ học hỏi và tiến về phía trước, nhưng đồng thời cũng cần ý thức những gì không cần thiết phải học hỏi để tránh việc đánh mất bản sắc, văn hóa và những nét độc đáo của cá nhân.
Trí nói mặc dù từng trải qua chiến tranh với nhiều đau thương, mất mát, là quốc gia đang phát triển với những khó khăn nhất định nhưng Việt Nam cũng đồng thời có sự quyết tâm rất lớn, nỗ lực vươn lên trong bối cảnh toàn cầu hóa ở nhiều lĩnh vực và để lại dấu ấn mạnh mẽ trong khu vực Đông Nam Á lẫn trên thế giới. Điều đó khiến những người trẻ như anh tự hào biết bao.
“Tôi muốn mình có thể tạo ra những ảnh hưởng tích cực lên góc nhìn của bạn bè quốc tế về Việt Nam. Khi người trẻ Việt xây dựng được hình ảnh đẹp về đất nước, điều đó có thể thúc đẩy những mối quan hệ hợp tác trong tương lai.
Những bạn trẻ Việt Nam hãy luôn mang trong mình khát vọng được giao lưu, học hỏi, nghiên cứu và phát triển năng lực của bản thân ở môi trường quốc tế. Hãy trở về và góp phần vào nỗ lực chung của cả quốc gia để vươn lên trên bản đồ thế giới”, Trí nhắn nhủ.
AMANECER

Anh Edward Lim (30 tuổi) sinh sống ở Hà Nội và hiện là trưởng phòng đối tác chiến lược của Vin Brain ở Hà Nội, trong khi chị Grace Tan (27 tuổi) chọn khởi nghiệp khăn giấy ướt tại TP.HCM.
Dù có hướng đi khác nhau, cả hai bạn trẻ Singapore đều có chung mục đích kết nối và đóng góp cho một Việt Nam và ASEAN hội nhập.

Edward Lim chia sẻ anh đến Việt Nam nhiều lần đến nỗi không thể nhớ bao nhiêu lần. Trong một dịp ăn tối cùng Đại sứ Singapore tại Việt Nam Jaya Ratnam vào tháng 11-2023, Lim đã gặp CEO Trương Quốc Hùng của Vin Brain. Từ cuộc gặp này, chàng trai trẻ Singapore bắt đầu hiểu hơn về cơ hội ở Việt Nam và tiến tới quyết định chọn xây dựng sự nghiệp ở đây.
Từ mối lương duyên với Việt Nam, Lim nảy ra ý tưởng về một nền tảng kết nối những người trẻ Việt Nam và Singapore tại cả hai quốc gia. Anh thành lập Mạng lưới lãnh đạo trẻ Singapore – Việt Nam (SVYLN), với mong muốn có nhiều người Singapore đến và khám phá Việt Nam hơn, và ngược lại nhiều người Việt Nam đến và tìm cơ hội ở Singapore.

Các thành viên của Mạng lưới lãnh đạo trẻ Singapore – Việt Nam trong chuyến đi thực tế đến tỉnh Nam Định và gặp gỡ Phó chủ tịch UBND tỉnh Trần Lê Đoài vào tháng 1-2024 – Ảnh: NVCC
Tận dụng sức trẻ của cả hai quốc gia, Lim kỳ vọng mạng lưới của anh là nền tảng để mọi người có thể gặp gỡ, xây dựng tình bạn, và làm nhiều việc cùng nhau hơn.
“Chúng tôi hiểu điều mình muốn là một tương lai mà những lãnh đạo trẻ của Việt Nam và Singapore có thể hợp tác một cách dễ dàng. Chúng tôi muốn giúp các bạn trẻ hai bên hiểu biết về chính sách của mỗi quốc gia, đồng thời thúc đẩy sự đổi mới, đưa ra giải pháp cho các vấn đề, giao lưu nhân dân và đóng góp cho xã hội” – nhà sáng lập SVYLN bộc bạch.
Thêm vào đó, mạng lưới SVYLN cũng được xây dựng trở thành không gian ấp ủ cho tình hữu nghị giữa hai quốc gia, nhờ vào tình bạn và sự gắn kết của các bạn trẻ Singapore – Việt Nam.
Lim chia sẻ: “Chúng tôi muốn tạo không gian để những người Việt Nam đang sống tại Singapore hay những người Singapore tại Việt Nam kết bạn, nơi họ tìm thấy sự đồng điệu, sẻ chia và nơi họ có thể thuộc về”.
Theo Lim, quan hệ hữu nghị giữa Việt Nam và Singapore đã có một khởi đầu tốt đẹp trong việc xây dựng sự hiểu biết, sự tin tưởng, tôn trọng lẫn nhau, và những điều này là nền tảng của mọi mối quan hệ.
“Một khởi đầu tốt cũng cho phép chúng ta làm được nhiều điều hơn nữa cùng nhau. Trong bối cảnh đó, tôi kỳ vọng mạng lưới của chúng tôi có thể đóng góp cho những cơ hội đó, cho các kết nối giữa hai bên, cho những cơ hội kinh doanh…”, Lim phấn khởi.

Grace Tan cùng mạng lưới SVYLN trong sự kiện nhân Ngày Quốc tế phụ nữ tại Hà Nội vào tháng 3-2024 – Ảnh: NVCC
SVYLN ra mắt vào tháng 8-2023 và tính đến nay mạng lưới quy tụ khoảng 110 thành viên từ 20-40 tuổi. Đây là những lãnh đạo dày dạn kinh nghiệm trong lĩnh vực kinh doanh và chuyên môn, cùng với các sinh viên có tiềm năng lãnh đạo mạnh mẽ.
Vào tháng 1-2024, các thành viên SVYLN có chuyến thực tế đến tỉnh Nam Định nhằm tìm hiểu thêm về Việt Nam, hiểu hơn về lịch sử, văn hóa, kinh tế, cũng như xây dựng thêm các mối quan hệ.
Còn nhân Ngày Quốc tế phụ nữ năm nay, SVYLN tổ chức một sự kiện thân mật tại Hà Nội để tôn vinh những lãnh đạo nữ đã đạt nhiều thành tựu trên nhiều lĩnh vực khác nhau, với sự góp mặt của các nhà lãnh đạo từ Việt Nam và Singapore. Vào tháng 5 và tháng 6, SVYLN cũng tổ chức hai buổi gặp mặt cộng đồng lần lượt tại Hà Nội và TP.HCM.

Dù làm việc chính ở thủ đô Hà Nội nhưng Edward Lim cũng thường xuyên đến TP.HCM để phát triển kinh doanh. Anh nhận xét đây là một thành phố tràn đầy năng lượng, nhiều đổi mới và sáng tạo. Người dân TP.HCM theo cảm nhận của Lim đã chào đón anh rất thân thiện và nồng nhiệt.
Chia sẻ cảm nhận của Lim, nhiều người bạn Singapore của anh đang làm việc hoặc kinh doanh tại TP.HCM cũng có những nhận xét rất tích cực về một thành phố đầy năng lượng cùng tinh thần cởi mở, thân thiện của người dân địa phương.
Là một thành viên thuộc mạng lưới SVYLN, nữ doanh nhân Singapore Grace Tan khởi nghiệp một nhãn hiệu khăn giấy ướt tại TP.HCM từ tháng 10-2023.
Cô Tan nói trong 10 năm qua cô đã nhiều lần tới lui Việt Nam, chứng kiến nhiều tiến bộ đáng kể của đất nước hình chữ S, trong đó có TP.HCM. “Nếu dự đoán TP.HCM sẽ như thế nào trong 10-15 năm tới, tôi nghĩ là tốc độ tăng trưởng sẽ tăng theo cấp số nhân”, Tan nói.
Theo Tan, Việt Nam là một đất nước với một nền văn hóa phong phú và một thị trường rất năng động. Đến Việt Nam với điểm nhìn của một du khách, Tan cứ xách ba lô lên và đi.
Trong mắt cô gái trẻ người Singapore, các ngôi chợ ở Việt Nam rất nhộn nhịp, dường như người dân địa phương ai cũng là một doanh nhân.
“Tôi nhìn thấy rất nhiều phụ nữ tại Việt Nam có công việc kinh doanh của riêng mình. Ngày nay tôi không còn chứng kiến được nhiều năng lượng khởi nghiệp như vậy tại Singapore. Những điều này đã tạo ra một môi trường truyền cảm hứng cho tôi và tôi biết rằng mình có một cơ hội để mạo hiểm ở đây”, Tan chia sẻ.

Một buổi trò chuyện và chia sẻ kinh nghiệm giữa các bạn trẻ trong mạng lưới cùng Phó tổng thư ký Đại hội công đoàn Singapore Desmond Choo tại TP.HCM vào tháng 6-2024 – Ảnh: NVCC
Cô gái Singapore cho biết có rất nhiều cơ hội kinh doanh tại Việt Nam nhưng không phải tất cả đều hiện ra ngay trước mắt.
“Tôi ví Việt Nam như một đại dương xanh, khi tất cả cơ hội đều ở đây nhưng bạn không thể thấy bằng mắt thường. Nó không rõ ràng như ở New York, Nhật Bản hay Thung lũng Silicon”, Tan nói.
Grace Tan khởi nghiệp tại TP.HCM cùng hai nhân viên người địa phương. Tan chia sẻ một doanh nghiệp nước ngoài khi muốn thành công tại một thị trường xa lạ cần có sự góp sức của người bản xứ, do đó khi làn sóng doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài đến Việt Nam, lực lượng lao động trong nước có thể đón đầu và tận dụng tốt.
“Tôi cảm nhận TP.HCM có tiềm năng rất lớn. Vì vậy tôi cổ vũ lãnh đạo doanh nghiệp trẻ từ tất cả các ngành hãy tin tưởng khả năng thành phố này sẽ mang lại cho doanh nghiệp của bạn một vị thế trong khu vực”, Tan nói và đồng thời lưu ý, “Thành phố còn một số rào cản như một số quy định cho doanh nghiệp chưa thật sự rõ ràng. Doanh nghiệp cần phải tìm hiểu kỹ và tìm được đối tác địa phương phù hợp cho công việc”.

Tan chọn kinh doanh khăn giấy ướt vì nhận thấy thị trường này còn nhiều dư địa. Người Việt Nam đang có xu hướng ưa dùng các sản phẩm tiện lợi hơn, cũng như hướng đến các sản phẩm có chất lượng cao, sức mua cũng tăng hơn. Để đưa sản phẩm khăn giấy ướt ra thị trường, Tan nghiên cứu và quan tâm rất nhiều về nguyên liệu tạo thành sản phẩm.
Cô gái xinh đẹp Singapore cho biết đất nước của cô đang xem Việt Nam là một đối tác sản xuất chất lượng. “Lực lượng lao động tại Việt Nam đang nỗ lực để tạo ra giá trị khác biệt đó. Vì vậy tôi không khuyến khích góc nhìn phiến diện cho rằng Việt Nam chỉ là một trung tâm sản xuất với nhân lực giá rẻ”.
Còn với Lim, anh muốn truyền tải đến mọi người nhiều hơn nữa tinh thần nhiệt huyết cho việc kết nối những người trẻ ở cả hai quốc gia. “Tôi muốn gửi lời đến những bạn trẻ Singapore rằng hãy có chí phiêu lưu, hãy để tâm đến Việt Nam vì đây là một nơi tuyệt vời và ngập tràn cơ hội.
Và đối với những người bạn Việt Nam, nếu bạn muốn thử những điều mới và khám phá những chân trời mới, Singapore sẽ là một điểm đến rất hấp dẫn cho việc kinh doanh, và cơ hội phát triển nghề nghiệp”, chàng trai Singapore cổ vũ.

Tuoitre.vn
Nguồn:https://tuoitre.vn/mot-viet-nam-moi-sau-30-nam-hoi-nhap-20240829102115184.htm
Kommentar (0)