Vietnam.vn - Nền tảng quảng bá Việt Nam

Teks penuh laporan mengenai beberapa isu baharu dan penting dalam draf dokumen yang dikemukakan kepada Kongres Kebangsaan ke-14.

Tuoi Tre Online dengan sukacitanya membentangkan Laporan mengenai beberapa isu baharu dan penting dalam draf dokumen yang akan dikemukakan kepada Kongres Parti ke-14, yang disediakan oleh Pasukan Editorial Dokumen.

Báo Tuổi TrẻBáo Tuổi Trẻ21/10/2025

Đại hội - Ảnh 1.

Pemandangan dari Persidangan Jawatankuasa Pusat ke-13 - Foto: GIA HAN

Pembaca boleh memuat turun teks penuh draf dokumen untuk diserahkan kepada Kongres Kebangsaan Parti ke-14 di sini.

Kongres Kebangsaan Parti ke-14 merupakan peristiwa politik yang penting, dengan kepentingan yang menentukan untuk pembangunan masa depan negara dalam era baharu.

Berlatarbelakangkan perubahan global yang pesat, mendalam dan tidak dapat diramalkan, serta pelaksanaan dasar strategik penting dalam negeri yang giat, dokumen-dokumen yang dibentangkan kepada Kongres Kebangsaan ke-14 bukan sahaja meringkaskan perkembangan lima tahun yang lalu dan menentukan matlamat serta tugas untuk lima tahun akan datang, tetapi juga membentuk pemikiran strategik, visi dan orientasi pembangunan negara sehingga pertengahan abad ke-21.

Draf dokumen yang dikemukakan kepada Kongres Kebangsaan ke-14, dengan struktur dan kandungan inovatifnya, mencerminkan semangat untuk menghadapi kebenaran secara tepat, menilai situasi secara objektif, dan atas dasar itu, merumuskan sistem pandangan panduan, matlamat pembangunan negara, orientasi dan tugas utama, serta penyelesaian terobosan untuk pembangunan negara yang pesat dan mampan, yang menyatakan aspirasi kuat seluruh negara untuk bangkit dalam era baharu.

Laporan ini direka untuk mengetengahkan isu-isu baharu dan penting dalam draf dokumen yang dikemukakan kepada Kongres Kebangsaan Parti ke-14.

Ini akan membantu kader, ahli Parti, dan rakyat mempelajari dan memahami dengan betul semangat Draf Dokumen, menyumbang secara berkesan kepada perbincangan dan penghalusan dokumen, sambil menyebarkan semangat inovasi, aspirasi untuk pembangunan, dan keazaman untuk membina sebuah negara yang kuat, makmur, bertamadun, dan bahagia, yang terus maju ke arah sosialisme.

Perkara baharu mengenai tema dan struktur draf dokumen.

1. Berkenaan tema Kongres

Tema Kongres Kebangsaan Parti ke-14 ialah: Di bawah panji-panji Parti yang gemilang, bekerjasama untuk mencapai matlamat pembangunan negara menjelang 2030; autonomi strategik, berdikari, yakin diri, dan kemajuan yang kukuh dalam era pembangunan negara, untuk keamanan , kemerdekaan, demokrasi, kemakmuran, tamadun, kebahagiaan, dan terus maju ke arah sosialisme.

Penentuan tema Kongres mencerminkan kesatuan pemikiran dan tindakan, menguatkan iman, mengesahkan watak dan kebijaksanaan Parti, dan kekuatan seluruh negara, seterusnya memberi inspirasi kepada aspirasi untuk membina dan membangunkan sebuah negara yang berkuasa dan makmur, berganding bahu dengan kuasa-kuasa terkemuka dunia dalam era baharu. Penentuan tema Kongres adalah berdasarkan beberapa kriteria dan keperluan utama seperti berikut:

(1) Tema Kongres mesti mencerminkan kedudukan dan peranan Kongres Parti ke-14, yang merupakan titik perubahan dan peristiwa penting yang amat penting dalam perjalanan pembangunan negara.

Kongres ini berlangsung pada masa seluruh Parti, seluruh rakyat, dan seluruh tentera berusaha untuk melaksanakan matlamat, dasar, garis panduan, dan tugas yang ditetapkan dalam Resolusi Kongres Kebangsaan Parti ke-13 dengan jayanya; dan juga dikaitkan dengan kesimpulan 40 tahun pelaksanaan proses pembaharuan.

Kongres ini ditugaskan untuk menyemak semula pelaksanaan Resolusi Kongres Kebangsaan ke-13, menilai kemajuan keseluruhan proses pembaharuan, dan memutuskan matlamat, hala tuju, dan tugas untuk 5 dan 10 tahun akan datang, serta visi sehingga 2045.

Berlatarbelakangkan situasi global dan serantau yang pantas berubah, kompleks, dan tidak dapat diramalkan; dengan negara menghadapi pelbagai kelebihan dan peluang yang berkait rapat dengan kesukaran dan cabaran yang ketara, serta banyak isu baharu yang memerlukan penyelesaian; kader, ahli Parti, dan rakyat meletakkan harapan mereka pada Kongres Kebangsaan ke-14 Parti Komunis Vietnam untuk dasar yang betul dan tegas bagi memacu negara ke hadapan dalam era baharu.

(2) Tema Kongres mestilah mesej yang menyatakan seruan untuk bertindak, galakan, motivasi, dan orientasi seluruh Parti, seluruh rakyat, dan seluruh tentera untuk terus mempromosikan proses pembaharuan secara komprehensif, serentak, dan mendalam, memanfaatkan semua peluang, mengatasi semua kesukaran dan cabaran dengan tegas, berdikari secara strategik, berdikari, yakin, dan bergerak kuat dalam era baharu - era kebangkitan negara Vietnam; berjaya mencapai matlamat pembangunan negara menjelang 2030 apabila Parti kita berusia 100 tahun (1930 - 2030); dan ke arah merealisasikan visi menjelang 2045, memperingati ulang tahun ke-100 penubuhan Republik Sosialis Vietnam (1945 - 2045).

(3) Tema Kongres mestilah ringkas, menyatakan objektif umum, isi ideologi teras, dan menyatakan dengan jelas elemen yang paling penting, termasuk: kepimpinan Parti; peranan Rakyat dan kekuatan seluruh negara; usaha meneruskan pembaharuan dan matlamat pembangunan negara dalam era baharu; mewarisi dan membangunkan tema tersebut dalam Kongres-kongres sebelumnya, terutamanya Kongres ke-13 Parti.

2. Berkenaan struktur Laporan Politik

Berbanding dengan Kongres Parti baru-baru ini, ciri baharu Laporan Politik ini ialah penyepaduan kandungan daripada tiga dokumen: Laporan Politik, Laporan Sosio-Ekonomi dan Laporan Ringkasan Pembinaan Parti. Penyepaduan ini mencerminkan semangat inovasi berterusan dalam penggubalan dokumen, yang berpunca daripada realiti baharu negara, perkembangan pemahaman teori dan pelaksanaan organisasi Parti, memastikan konsistensi dalam kandungan; keringkasan, kejelasan, kebolehingatan dan kemudahan pelaksanaan.

Berkenaan struktur dan pembentangan Laporan Politik, terdapat kesinambungan dan perkembangan, khususnya:

- Laporan Politik Kongres Kebangsaan ke-14 menerima pakai struktur dan pembentangan kandungan dokumen mengikut isu, sama seperti kongres baru-baru ini, dengan 15 isu. Struktur dan nama isu disusun, diselaraskan dan ditambah agar sesuai dengan realiti praktikal dan keperluan pembangunan, mencerminkan realiti dengan tepat dan mentakrifkan matlamat dan tugas pembangunan negara untuk penggal Kongres Kebangsaan ke-14 dan visi hingga 2045 dengan jelas. Ia dengan jelas menyatakan mesej revolusioner, berorientasikan tindakan dan sangat berdaya maju; komprehensif namun jelas tertumpu pada keutamaan utama.

- Tema menyeluruh yang baharu dalam Laporan ini ialah penekanan pada perspektif, objektif, orientasi, kaedah pembangunan, sumber dan pemacu pembangunan yang baharu, termasuk:

(1) Mewujudkan model pertumbuhan baharu yang mengambil sains dan teknologi, inovasi dan transformasi digital sebagai daya penggerak utama; mengenal pasti ini sebagai kandungan utama model pembangunan negara; membangunkan ekonomi swasta sebagai daya penggerak ekonomi yang paling penting; membangunkan sumber manusia yang berkualiti tinggi dan mengeksploitasi kelebihan integrasi antarabangsa yang mendalam secara berkesan.

(2) Menegaskan peranan utama pembinaan dan pembetulan Parti; kerja-kerja mencegah dan memerangi rasuah, pembaziran, kenegatifan, individualisme, kepentingan kumpulan, dan kemerosotan ideologi politik, moral, dan gaya hidup; memperkukuh kawalan kuasa; meningkatkan kepimpinan, tadbir urus, dan kapasiti perjuangan Parti; meningkatkan kapasiti tadbir urus pembangunan negara dan operasi aparat organisasi dalam sistem politik, mewujudkan asas untuk mengekalkan perpaduan dan solidariti dalam seluruh Parti, seluruh rakyat, dan seluruh tentera, serta memastikan konsensus, sinkronisitas, dan perpaduan dalam merancang dan mengatur pelaksanaan strategi pembangunan negara.

- Ciri baharu yang paling ketara ialah reka bentuk Draf Laporan Politik Kongres Kebangsaan ke-14, di mana buat pertama kalinya, Program Tindakan untuk melaksanakan Resolusi Jawatankuasa Pusat Parti ke-14 merupakan komponen Draf Laporan.

Program tindakan tersebut menggariskan dengan jelas program, rancangan dan projek khusus yang akan dilaksanakan dalam tempoh lima tahun, memberikan tanggungjawab khusus kepada jawatankuasa Parti di semua peringkat, dari peringkat pusat hingga tempatan, menyatakan kemajuan, sumber dan syarat yang diperlukan untuk pelaksanaan, dan berfungsi sebagai asas untuk semua peringkat dan sektor melaksanakan fungsi, tugas dan kuasa yang diberikan kepada mereka.

Dasar ini bertujuan untuk mengatasi situasi di mana, selepas Kongres Kebangsaan, terdapat kelewatan dalam memuktamadkan Resolusi Kongres (biasanya sekitar separuh pertama penggal); untuk menekankan tindakan, memuktamadkan dan melaksanakan Resolusi Kongres Kebangsaan Parti ke-14 secara berkesan sebelum Kongres; untuk menyemak semula, meminda dan segera menghapuskan kesesakan, mengatasi batasan, kekurangan dan percanggahan; dan untuk mematuhi matlamat, prinsip panduan, orientasi pembangunan, tugas utama dan kejayaan strategik untuk mengatur pelaksanaan sejurus selepas Kongres.

Đại hội - Ảnh 2.

Setiausaha Agung To Lam mempengerusikan sesi kerja bersama Jawatankuasa Tetap Subjawatankuasa Kongres Parti ke-14 pada 25 September - Foto: dangcongsan.vn

Beberapa isu baharu dan penting dalam Draf Laporan Politik yang akan dibentangkan di Kongres Kebangsaan Parti ke-14.

1. Draf Laporan Politik Kongres Kebangsaan ke-14 menandakan satu lonjakan ke hadapan dalam pemikiran pembangunan dengan memperhalusi dan mengemas kini pandangan, matlamat, tugas dan keputusan strategik terobosan dalam resolusi Politburo yang dikeluarkan dari akhir tahun 2024 hingga kini, resolusi yang berfungsi sebagai "pengungkit" untuk pelaksanaan sejurus sebelum dan selepas Kongres.

Berdasarkan draf dokumen Kongres Kebangsaan ke-14, Politburo telah mengarahkan pengeluaran resolusi baharu, yang merupakan keputusan strategik penting yang berfungsi sebagai asas, penggerak, dan kejayaan untuk pembangunan negara yang pesat dan mampan dalam era kemajuan negara. Resolusi-resolusi ini telah diperhalusi, dikemas kini, dan dibangunkan lagi dalam draf Laporan Politik untuk:

(1) Melembagakan prinsip dan dasar panduan Parti, menambah baik sistem perundangan, membina asas perundangan dan rangka kerja institusi, dan mewujudkan koridor yang telus untuk semua keputusan.

(2) Teruskan secara proaktif dan aktif menggalakkan integrasi antarabangsa yang mendalam bukan sahaja untuk meningkatkan hubungan luar tetapi juga untuk menggerakkan sumber global, melindungi kepentingan negara dan mengembangkan pasaran untuk inovasi.

(3) Mengaktifkan strategi terobosan untuk pembangunan sains dan teknologi, inovasi, dan transformasi digital negara merupakan daya penggerak utama, membentuk rantaian nilai baharu yang berkaitan dengan inovasi, transformasi digital, transformasi hijau, transformasi tenaga, transformasi struktur dan kualiti sumber manusia, dengan tumpuan kepada pembangunan kecerdasan buatan.

(4) Mengenal pasti ekonomi swasta sebagai penggerak ekonomi yang paling penting, menggalakkan keusahawanan dan pembangunan kukuh bentuk ekonomi swasta, mengeksploitasi modal, tanah dan teknologi secara berkesan, mewujudkan momentum pelbagai dimensi untuk pertumbuhan yang dinamik, fleksibel dan mampan.

(5) Terus melaksanakan dasar transformasi tenaga negara ke arah keseimbangan antara sumber tenaga tradisional dan boleh diperbaharui; menggunakan grid pintar, memastikan keselamatan tenaga untuk memenuhi keperluan pembangunan dalam konteks baharu.

(6) Memberi tumpuan kepada transformasi struktur dan kualiti sumber manusia dengan memberi tumpuan kepada pembangunan sistem pendidikan negara yang moden, terbuka dan bersepadu dengan dasar-dasar keutamaan dan khusus untuk menginovasi sistem pendidikan negara dengan kukuh; menghubungkan dan menggalakkan penyelidikan dan latihan dengan pembangunan pasaran buruh domestik dan antarabangsa untuk melatih sumber manusia yang berkualiti tinggi bagi memenuhi keperluan Revolusi Perindustrian Keempat dengan cepat.

(7) Melaksanakan dasar penjagaan kesihatan sejagat dan meningkatkan kehidupan serta kebahagiaan rakyat, dengan memberi tumpuan kepada memastikan rangkaian kesihatan akar umbi yang kukuh, perubatan pencegahan proaktif dan mengaplikasikan teknologi digital dalam pengurusan kesihatan, supaya setiap rakyat dapat menikmati perkhidmatan kesihatan yang berkualiti tinggi.

Hubungan logik daripada kerangka institusi kepada dinamik ekonomi, teknologi, tadbir urus moden dan pembangunan manusia telah mewujudkan ekosistem yang pesat membangun dan mampan, bukan sahaja menggariskan pelan tindakan tetapi juga menggerakkan kekuatan gabungan seluruh masyarakat untuk merealisasikan aspirasi pembangunan negara menjelang 2045.

2. Keputusan pelaksanaan telah dinilai dengan jelas, pengajaran yang diperoleh mengenai organisasi pelaksanaan telah dikenal pasti, dan kelemahan yang wujud dalam banyak istilah sebelumnya, iaitu "organisasi pelaksanaan kekal sebagai titik lemah," telah diatasi.

Ringkasan penggal Kongres ini telah mengetengahkan dengan jelas dan komprehensif hasil penting dan cemerlang yang dicapai, terutamanya kejayaan strategik pada akhir penggal.

Paling ketara, penyusunan semula aparat pentadbiran dan penubuhan model kerajaan tempatan dua peringkat merupakan keputusan bersejarah dan revolusioner, memperkemas struktur pentadbiran, menjelaskan tanggungjawab, memperluas peluang pembangunan dan meningkatkan keberkesanan tadbir urus dan pentadbiran dari peringkat wilayah hingga ke akar umbi.

Proses pelaksanaan jelas menunjukkan kepimpinan dan bimbingan Parti yang betul, penglibatan tegas seluruh sistem politik digandingkan dengan pemantauan, pemeriksaan dan penyeliaan yang kerap, yang sangat penting, terutamanya keperluan untuk penetapan tanggungjawab, tugas, garis masa dan hasil yang dijangkakan dengan jelas, berserta mekanisme pemantauan yang kerap.

Akibatnya, mentaliti "mengutamakan pencapaian yang dangkal" ditolak ke belakang, digantikan dengan semangat yang sangat tertumpu pada hasil yang substantif, serentak "berlari" dan "berbaris" untuk memenuhi tarikh akhir dan mencapai keberkesanan.

Pengajaran utama yang dipelajari mengenai pelaksanaan ialah: Prinsip "fokus, ketelusan dan akauntabiliti" mesti difahami sepenuhnya dari peringkat pembangunan projek; dan gabungan tindakan disiplin dan galakan kreativiti yang fleksibel dan mahir mesti digunakan.

Mekanisme pemantauan dan penilaian berterusan telah menyumbang kepada mengatasi kelemahan yang wujud iaitu "pelaksanaan yang kekal sebagai titik lemah".

Pengalaman-pengalaman ini bukan sahaja memperkukuh keyakinan terhadap kapasiti inovasi sistem politik yang kukuh, tetapi juga meletakkan asas yang kukuh untuk perkembangan baharu pada penggal akan datang.

3. Menambah "Teori mengenai Garis Pembaharuan" sebagai bahagian konstituen asas ideologi Parti.

Prinsip panduan pertama dalam Draf Laporan Politik menyatakan: "Menegakkan, menerapkan, dan mengembangkan secara kreatif Marxisme-Leninisme, Pemikiran Ho Chi Minh, dan teori garis reformasi dengan teguh." Dengan prinsip ini, buat pertama kalinya, Parti kita telah mengenal pasti "teori garis reformasi" sebagai bahagian konstituen asas ideologi Parti.

Penambahan "teori garis pembaharuan" kepada asas ideologi Parti merupakan perkembangan yang penting dari segi sejarah, menunjukkan kematangan Parti dalam pemikiran teori, keupayaannya untuk meringkaskan pengalaman praktikal, dan keupayaannya untuk memperbaharui diri. Ia menunjukkan bahawa Parti tidak dogmatik atau tegar, tetapi sentiasa tahu bagaimana untuk mewarisi, menambah, dan mengembangkan secara kreatif, menghubungkan teori dengan amalan, memperkayakan khazanah teori dan ideologi revolusi Vietnam.

Teori garis reformasi adalah aplikasi dan pembangunan kreatif, pengkonkretan prinsip-prinsip universal Marxisme-Leninisme dan Pemikiran Ho Chi Minh, selaras dengan realiti praktikal 40 tahun reformasi di Vietnam. Ia menunjukkan perpaduan antara teori dan amalan, antara matlamat kemerdekaan negara dan sosialisme, dan mewakili satu kejayaan teoritis asas Parti kita dalam membangunkan ekonomi pasaran berorientasikan sosialis dan menggalakkan integrasi antarabangsa yang mendalam dan luas.

Teori garis reformasi merangkumi keseluruhan pandangan, visi, dan orientasi untuk pembangunan negara dan perlindungan teguh terhadap Tanah Air sosialis Vietnam; rakyat adalah pusat dan subjek; teguh mengejar matlamat kemerdekaan dan sosialisme negara; mewujudkan model sosialisme Vietnam dengan tiga tonggak asas: ekonomi pasaran berorientasikan sosialis; pemerintahan undang-undang sosialis, negara dari rakyat, oleh rakyat, dan untuk rakyat di bawah kepimpinan Parti Komunis Vietnam; dan demokrasi sosialis; berjaya membina Vietnam sosialis yang aman, merdeka, demokratik, makmur, bertamadun, dan bahagia. Sehubungan itu, teori garis reformasi menjadi bahagian penting dalam asas ideologi, terus membimbing pembangunan negara dalam era baharu negara.

Penambahan "teori garis reformasi" kepada asas ideologi Parti juga menunjukkan daya hidup Marxisme-Leninisme dan Pemikiran Ho Chi Minh dalam konteks baharu, mengesahkan peranan kepimpinan Parti yang komprehensif dan berwawasan dalam menempuh jalan sosialis dengan teguh, sambil membuka kemungkinan untuk pembangunan yang dinamik dan kreatif, selaras dengan realiti negara dan trend zaman; ia berfungsi sebagai cahaya panduan, terus memimpin kita untuk berjaya merealisasikan aspirasi, visi dan orientasi strategik kita, mencipta keajaiban pembangunan baharu dalam era kemajuan negara.

4. Menambah "perlindungan alam sekitar" di samping pembangunan ekonomi dan sosial sebagai tugas "pusat".

Prinsip panduan kedua dalam Draf Laporan Politik menyatakan: "Pembangunan ekonomi dan sosial serta perlindungan alam sekitar adalah penting...", justeru Jawatankuasa Pusat sebulat suara bersetuju untuk menambah "perlindungan alam sekitar" di samping pembangunan ekonomi dan sosial sebagai tugas "utama".

Kemasukan "perlindungan alam sekitar" di samping pembangunan ekonomi dan sosial sebagai tugas utama dalam Draf Dokumen Kongres Kebangsaan ke-14 menandakan perkembangan yang mendalam dan kukuh dalam memahami pembangunan lestari berdasarkan tiga tonggak: ekonomi, masyarakat dan alam sekitar. Ini bukan lagi penegasan formal tetapi komitmen strategik, meletakkan ekologi alam sekitar sebagai penanda aras dalam setiap dasar pembangunan.

Dalam Platform Politik 1991 dan Resolusi Kongres Parti ke-7, ke-8, ... ke-13, perlindungan alam sekitar dan pembangunan lestari hanya disebut secara prinsip, manakala peruntukan sumber kekal tertumpu pada menggalakkan pembangunan ekonomi. Alam sekitar sering dilihat sebagai akibat yang perlu ditangani selepas pembangunan ekonomi, dan tidak dikenal pasti sebagai tugas utama dalam setiap langkah atau setiap dasar pembangunan.

Perkara asas baharu di sini ialah perlindungan alam sekitar telah dikenal pasti sebagai tonggak untuk mewujudkan model pertumbuhan baharu. Ini bermakna tidak mengorbankan keuntungan jangka pendek untuk memastikan manfaat jangka panjang untuk negara dan generasi akan datang.

Di pentas antarabangsa, Vietnam telah komited untuk membangunkan ekonomi hijau dan mencapai peneutralan karbon menjelang 2050, mewujudkan tekanan dan peluang baharu untuk pembangunan negara yang pesat dan mampan.

Draf dokumen untuk Kongres Kebangsaan ke-14 Parti Komunis Vietnam menunjukkan bahawa Vietnam bukan sahaja melaksanakan perjanjian tetapi juga menarik modal hijau, kredit karbon dan teknologi bersih melalui peralihan tenaga, pembangunan ekonomi kitaran dan promosi sains dan teknologi, inovasi dan transformasi digital. Penerapan mekanisme penetapan harga kos alam sekitar, "cukai ekologi", kredit karbon dan rangka kerja perundangan yang mantap akan mewujudkan pengaruh yang kukuh untuk pelaburan hijau oleh perniagaan, sambil memastikan persaingan yang adil antara sektor ekonomi; mengesahkan peranan dan tanggungjawab perintis Vietnam kepada komuniti global.

Secara institusi, Negeri telah menambah baik undang-undang alam sekitar, memperkukuh pemeriksaan dan mengendalikan pelanggaran dengan ketat. Mekanisme desentralisasi yang kukuh membolehkan kerajaan tempatan mengeksploitasi sumber secara proaktif secara lestari, digabungkan dengan menggerakkan kewangan hijau melalui bon, dana perlindungan alam sekitar dan perkongsian awam-swasta.

Perniagaan hijau menerima pengecualian cukai, kredit keutamaan dan pemindahan teknologi untuk mengurangkan kos. Sistem pemantauan pintar, data raya dan kecerdasan buatan akan menyokong ramalan risiko dan pengoptimuman sumber. Ekonomi kitaran menggalakkan kitar semula, mengurangkan pelepasan dan meningkatkan nilai pengeluaran...

Cabaran terbesar yang perlu diatasi adalah menghapuskan pemikiran jangka pendek, memecahkan halangan psikologi, dan mewujudkan asas untuk tindakan jangka panjang. Ini melibatkan penekanan peranan transformasi digital dan ekonomi kitaran dalam perlindungan alam sekitar, melatih sumber manusia hijau, menggalakkan kerjasama antara institusi penyelidikan dan perniagaan, dan melaksanakan strategi komunikasi dasar yang kukuh untuk meningkatkan kesedaran awam.

Konsensus sosial dan komitmen politik yang kukuh akan menjadi kunci untuk membuka jalan kejayaan bagi Vietnam dalam mencapai pembangunan negara yang pesat dan mampan.

5. Menambah "hal ehwal luar dan integrasi antarabangsa" di samping pertahanan dan keselamatan negara sebagai tugas "utama dan berterusan".

Prinsip panduan kedua dalam Draf Laporan Politik menyatakan, "...memperkukuhkan pertahanan dan keselamatan negara serta menggalakkan hubungan luar dan integrasi antarabangsa adalah penting dan berterusan."

Pengenalpastian pertama Jawatankuasa Pusat tentang "hal ehwal luar dan integrasi antarabangsa" sebagai setaraf dengan pertahanan dan keselamatan negara sebagai tugas penting dan berterusan telah membuka rangka kerja strategik yang lebih komprehensif untuk pertahanan negara, menandakan pembaharuan visi strategik Parti dalam konteks integrasi yang mendalam dan persaingan geopolitik dan ekonomi global yang semakin sengit.

Dari Platform Politik 1991 hingga Kongres Nasional ke-13, hal ehwal luar negara sentiasa disebut sebagai salah satu tugas penting, tetapi ia tidak ditakrifkan sebagai tugas utama dan tetap.

Draf ini jelas menunjukkan bahawa dasar luar negara merupakan tugas untuk seluruh sistem politik, bukan sekadar sektor hal ehwal luar negara, dengan diplomasi sebagai terasnya. Lebih penting lagi, ini adalah soal menggabungkan kekuatan negara dengan kekuatan zaman; sumber dalaman adalah penentu, manakala sumber luaran adalah penting; dan ia adalah soal rakan kongsi dan musuh...

Sebaliknya, sepanjang penggal yang lalu, hubungan luar merupakan bidang yang sangat berjaya bagi kami dalam konteks dunia yang pantas berubah, kompleks dan tidak dapat diramalkan.

Setiausaha Agung To Lam menekankan: Walaupun keamanan, kerjasama dan pembangunan kekal sebagai trend dominan, situasi global berkembang pesat dan kompleks, memberi kesan kepada persekitaran keselamatan dan pembangunan negara kita dalam pelbagai cara.

Dalam konteks ini, tugas dasar luar bukan lagi bersifat sementara tetapi mestilah berterusan, memantau dan menyelaras dasar mengikut setiap perkembangan baharu.

Mewujudkan hubungan luar dan integrasi antarabangsa merupakan tugas penting dan berterusan yang membolehkan peningkatan peranan Kementerian Luar Negeri, agensi hal ehwal luar negeri, dan sistem hal ehwal luar negeri peringkat wilayah. Mekanisme "tiga tonggak" Pertahanan Negara - Keselamatan - Hal Ehwal Luar Negeri akan menggalakkan kerjasama antara sektor, memperkukuh kakitangan khusus, dan membina pasukan pakar dalam diplomasi, ekonomi, budaya, teknologi, dan kejuruteraan... untuk merebut peluang secara proaktif dan bertindak balas dengan segera dan berkesan terhadap cabaran.

Prinsip panduan ini membentuk asas untuk mewujudkan pendekatan diplomatik seperti "diplomasi ekonomi," "diplomasi budaya," "diplomasi pertahanan dan keselamatan," dan "diplomasi teknologi" untuk menarik modal, teknologi dan sumber antarabangsa, serta meningkatkan kuasa lembut negara.

Rangkaian diplomatik akan didigitalkan, memanfaatkan data raya untuk analisis, ramalan dan meluaskan hubungan dengan organisasi pelbagai hala dan blok ekonomi, di samping menggalakkan peranan tempatan dalam meningkatkan eksport, menarik pelaburan asing dan mempromosikan imej negara.

Secara ringkasnya, penambahan dasar luar dan integrasi antarabangsa kepada kumpulan tugas utama yang berterusan bukan sahaja mengubah pemikiran tetapi juga berfungsi sebagai pengaruh strategik, menjadikan dasar luar dan integrasi antarabangsa sebagai alat teras keselamatan negara dan pembangunan mampan. Inovasi ini mengesahkan keazaman Vietnam untuk menjadi proaktif, fleksibel dan komprehensif dalam mengaplikasikan kuasa lembut dan meningkatkan kedudukannya di arena antarabangsa.

6. Berkenaan pembangunan dan penambahbaikan institusi yang berterusan secara menyeluruh dan serentak untuk pembangunan negara yang pesat dan mampan.

Dasar untuk terus membina dan menambah baik kerangka institusi secara komprehensif dan serentak untuk pembangunan negara yang pesat dan mampan, di mana "institusi politik adalah kunci, institusi ekonomi adalah pusat, dan institusi lain sangat penting," merupakan kesinambungan dan perkembangan pemikiran mengenai pembaharuan institusi yang telah disebut dalam beberapa kongres Parti baru-baru ini.

Walau bagaimanapun, perbezaan utama terletak pada tiga aspek: keselarasan keseluruhan, keutamaan hierarki dan ketelusan, kedaulatan undang-undang dan tadbir urus yang berkesan, yang membentuk asas untuk membina ekosistem institusi yang pesat membangun dan mampan untuk negara.

Institusi pembangunan merupakan himpunan peraturan, prosedur, agensi, dokumen perundangan, mekanisme penguatkuasaan dan budaya tadbir urus yang berinteraksi antara satu sama lain untuk mewujudkan persekitaran operasi yang kondusif, lancar, selamat dan cekap.

Tidak seperti pandangan berpecah-belah tentang dimensi individu, teks atau undang-undang, konsep pembangunan institusi menekankan kesalinghubungan, saling kebergantungan dan kesan limpahan antara tonggak institusi yang berbeza.

Pertama, pendekatan holistik tercermin dalam pandangan bahawa penambahbaikan institusi bukan sekadar meminda undang-undang terpencil, tetapi tentang membina sistem tonggak yang komprehensif: politik, ekonomi, undang-undang, pentadbiran, masyarakat, sains dan teknologi, serta institusi yang menjamin hak asasi manusia.

Melihat institusi politik sebagai penting bermakna penekanan khusus terhadap peningkatan peranan dan kapasiti kepimpinan Parti, serta inovasi kaedah organisasi, mekanisme operasi, proses membuat keputusan, kawalan kuasa dan kestabilan politiknya, bagi mewujudkan keadaan untuk mereformasi institusi lain.

Ini bukan sekadar penyelesaian teknikal, tetapi satu perubahan dalam pemikiran kepimpinan Parti ke arah pendekatan yang moden, telus, boleh disesuaikan, substantif dan sangat berkesan.

Kedua, melihat institusi ekonomi sebagai pusat mencerminkan pemahaman yang mendalam bahawa kualiti pertumbuhan, kecekapan, nilai tambah dan daya saing ekonomi bergantung secara langsung kepada fungsi mekanisme pasaran, mekanisme untuk menggerakkan dan memperuntukkan sumber, persekitaran perniagaan yang mampan dan dasar makroekonomi yang kukuh.

Menjadi tumpuan utama tidak bermakna institusi lain diabaikan; sebaliknya, ia memerlukan integrasi yang rapat antara institusi ekonomi dan institusi perundangan serta mekanisme yang berkaitan dengan pengurusan sumber dan keselamatan sosial untuk pembangunan yang pesat dan mampan.

Ketiga, penekanan pada "institusi lain yang penting" menunjukkan bahawa inovasi institusi dalam pendidikan, penjagaan kesihatan, sains dan teknologi, perlindungan alam sekitar dan tadbir urus dalam sektor lain semuanya menyumbang kepada penentuan kekuatan, kualiti pertumbuhan dan daya saing jangka panjang.

Pendekatan ini merupakan satu kejayaan berbanding pemikiran pembangunan pengasingan, kerana ia memaksa penyelesaian kesesakan dan kekangan institusi dari perspektif antara disiplin, bukannya intervensi setempat yang boleh membawa kepada akibat yang tidak diingini dengan mudah.

Keempat, dasar pembaharuan institusi berkait rapat dengan keperluan tindakan tegas: penyeragaman proses, peningkatan ketelusan maklumat, pemberian tanggungjawab yang jelas, dan mewujudkan mekanisme untuk memantau dan menilai keputusan.

Kejayaan ini juga terletak pada usaha mempromosikan sains dan teknologi, inovasi dan transformasi digital dalam tadbir urus, sekali gus mewujudkan momentum untuk pembangunan dalam sektor awam dan swasta.

Kelima, dasar di atas merupakan kesinambungan dan peningkatan pendekatan pembaharuan yang inovatif dari segi kaedah pelaksanaan, yang banyak bergantung pada keupayaan untuk menginstitusikannya ke dalam dokumen perundangan, mengatur pelaksanaan, mewujudkan mekanisme kawalan, dan memperoleh konsensus sosial untuk berjaya merealisasikan matlamat pembangunan negara yang pesat dan mampan.

7. Mewujudkan model pertumbuhan baharu, menstruktur semula ekonomi, mempercepatkan perindustrian dan pemodenan, dan menggunakan sains dan teknologi, inovasi, dan transformasi digital sebagai daya penggerak utama untuk mencapai kadar pertumbuhan tahunan purata keluaran dalam negara kasar (KDNK) sebanyak 10% atau lebih untuk tempoh 2026-2030.

Draf Laporan Politik Kongres Kebangsaan ke-14 menetapkan matlamat untuk "berusaha mencapai kadar pertumbuhan tahunan purata keluaran dalam negara kasar (KDNK) sebanyak 10% atau lebih untuk tempoh 2026-2030". Ia juga menyatakan dengan jelas: "Mewujudkan model pertumbuhan baharu, menstruktur semula ekonomi, menggalakkan perindustrian dan pemodenan, dengan sains dan teknologi, inovasi dan transformasi digital sebagai daya penggerak utama."

Mewujudkan model pertumbuhan baharu untuk tempoh 2026-2030 dengan sasaran pertumbuhan KDNK tahunan sebanyak 10% bukan sahaja satu aspirasi tetapi juga satu cabaran yang mesti diubah menjadi peluang pembangunan.

Untuk mencapai pertumbuhan dua digit, enjin pertumbuhan—tanah, sumber, buruh, eksport, pasaran domestik, pelaburan dan produktiviti faktor keseluruhan (TFP)—mesti digerakkan secara serentak di bawah rangka kerja inovasi, perindustrian, pemodenan dan transformasi digital.

Satu perkembangan baharu berbanding tempoh sebelumnya ialah, berdasarkan asas pembangunan semasa, terutamanya menjelang akhir penggal Kongres Parti ke-13, negara mempunyai ruang yang mencukupi untuk mengunjurkan kadar pertumbuhan dua digit dalam penggal akan datang.

Untuk mencapai matlamat ini, keperluan berikut mesti dipenuhi:

Pertama, nisbah pelaburan kepada KDNK perlu melebihi 40%. Sebelum ini, Vietnam mengekalkan tahap pelaburan sekitar 30-35% daripada KDNK, terutamanya tertumpu pada pemacu tradisional. Model baharu ini memerlukan peningkatan skala pelaburan yang berkesan, meluaskan saluran kewangan hijau, bon teknologi dan dana teroka inovasi.

Walau bagaimanapun, Nisbah Output Modal Tambahan (ICOR) mesti dikekalkan pada sekitar 4.5 – bermakna 4.5 unit modal pelaburan diperlukan untuk menjana 1 unit KDNK tambahan. Bagi meningkatkan kecekapan pelaburan, pemilihan projek perlu diperketatkan, mengaplikasikan automasi dan pendigitalan kepada proses pengeluaran, dan melaksanakan pengurusan projek yang ketat...

Thứ hai, tăng trưởng lao động dự kiến đóng góp 0,7% mỗi năm do lực lượng lao động giảm chậm. Để đạt tốc độ GDP hai chữ số, năng suất lao động phải tăng 8,5%/năm. Đây là bước nhảy vọt so với mức 5 - 6% hiện nay.

Để hiện thực hóa, cần đào tạo kỹ sư số, chuyên gia R&D và cán bộ quản lý dự án công nghệ cao; đồng thời xây dựng cơ chế liên kết đào tạo viện - trường - doanh nghiệp để thu hẹp khoảng cách kỹ năng.

Thứ ba, năng suất nhân tố tổng hợp (TFP) phải đóng góp trên 5,6 điểm phần trăm trong cơ cấu tăng trưởng. TFP phản ánh hiệu quả sử dụng vốn và lao động cùng tác động của đổi mới sáng tạo.

Để nâng TFP, Việt Nam phải xây dựng hệ sinh thái khởi nghiệp sáng tạo, khuyến khích doanh nghiệp đầu tư R&D, tăng cường liên kết chuỗi giá trị toàn cầu và bảo hộ sở hữu trí tuệ.

Chuyển đổi số, trí tuệ nhân tạo, dữ liệu lớn và Internet vạn vật phải trở thành công cụ hằng ngày trong quản trị doanh nghiệp và quy hoạch phát triển.

Thứ tư, cơ cấu lại nền kinh tế tập trung vào công nghiệp nền tảng, công nghiệp lõi, chiến lược, công nghiệp xanh, nông nghiệp công nghệ cao, dịch vụ chất lượng và kinh tế số.

Mỗi ngành, mỗi dự án phải đạt chuẩn phát thải thấp và quản trị thông minh ngay từ bước thiết kế. Khung chính sách gồm ưu đãi thuế R&D, tín dụng ưu đãi, quỹ đầu tư mạo hiểm và cải cách hành chính để rút ngắn thời gian cấp phép chính là "chất xúc tác" cho mô hình tăng trưởng mới.

Tóm lại, mục tiêu tăng trưởng hai con số giai đoạn 2026 - 2030 sẽ khả thi nếu đầu tư đủ mạnh, lao động đủ năng suất và TFP đủ cao, khai thác có hiệu quả thị trường trong và ngoài nước.

Thành công phụ thuộc vào sự đồng bộ của chính sách, năng lực thể chế và quyết tâm đổi mới. Khi mô hình tăng trưởng mới vận hành thông suốt, Việt Nam không chỉ đạt tốc độ tăng trưởng hai con số mà còn tạo nền tảng bền vững cho giai đoạn phát triển tiếp theo.

8. Giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội, khẳng định vai trò quyết định của thị trường trong huy động và phân bổ các nguồn lực phát triển

Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV nhấn mạnh việc định hình mối quan hệ hữu cơ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội, đồng thời khẳng định vai trò quyết định của thị trường trong huy động và phân bổ các nguồn lực cho phát triển.

Đây không chỉ là yêu cầu mang tính lý luận mà còn là đòi hỏi thực tiễn cấp bách trong tiến trình hoàn thiện nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa dưới sự lãnh đạo của Đảng.

Sự phối hợp hiệu quả giữa ba chủ thể Nhà nước, thị trường và xã hội sẽ nâng cao tính minh bạch, khách quan và khả năng kiểm soát rủi ro, góp phần tối ưu hóa kết quả phân bổ nguồn lực chung của nền kinh tế.

Thị trường có chức năng xác định giá cả, huy động và phân bổ các nguồn lực theo tín hiệu cung - cầu tự nhiên. Nhờ cơ chế cạnh tranh, thông tin trở nên minh bạch hơn, động lực khởi nghiệp được khơi dậy mạnh mẽ; từ đó nguồn lực xã hội tập trung vào những ngành, lĩnh vực có hiệu suất và hiệu quả cao.

Khẳng định vai trò quyết định của thị trường đồng nghĩa với việc bảo đảm quyền tự chủ, tự chịu trách nhiệm của các chủ thể kinh tế, đồng thời giảm thiểu sự can thiệp hành chính trực tiếp vào cơ chế vận hành tự nhiên của giá cả, của thị trường, của lợi ích và rủi ro.

Nhà nước giữ vai trò kiến tạo và điều tiết hệ thống thể chế, cơ chế, chính sách, chiến lược, quy hoạch, kế hoạch phát triển phù hợp với nguyên tắc và thực tiễn thị trường.

Bảo đảm công tác xây dựng pháp luật, ban hành quy định cạnh tranh lành mạnh, kiểm soát độc quyền, bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng và cân bằng lợi ích giữa các nhóm xã hội phải được tiến hành thường xuyên, đồng bộ.

Sự chủ động của Nhà nước không chỉ thể hiện ở việc ban hành chính sách đúng hướng mà còn ở khâu giám sát, đánh giá, sửa đổi kịp thời để khung khổ pháp lý luôn bám sát diễn biến của thị trường và đòi hỏi phát triển của xã hội.

Xã hội giữ vai trò giám sát, phản biện và hiến kế thông qua các tổ chức chính trị - xã hội, hiệp hội ngành nghề, đội ngũ trí thức và truyền thông.

Thông qua phản ánh trung thực nguyện vọng của Nhân dân, của doanh nghiệp và các tầng lớp xã hội, Nhà nước có cơ sở điều chỉnh chính sách, xác lập các ưu tiên phát triển và tăng cường minh bạch.

Vai trò giám sát của xã hội không chỉ bảo đảm việc thực thi chính sách, kế hoạch một cách công bằng, hiệu quả mà còn thúc đẩy tinh thần trách nhiệm, tính sáng tạo và tính liên kết giữa các chủ thể kinh tế - xã hội.

Trải qua 40 năm đổi mới, những thành tựu toàn diện trên các lĩnh vực kinh tế, văn hóa và xã hội đã khẳng định tính đúng đắn của đường lối đổi mới.

Thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa có sự quản lý của Nhà nước đã được hình thành, vận hành và hoàn thiện qua từng giai đoạn phát triển.

Việc bổ sung quan điểm về "giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội" trong Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV đánh dấu bước chuyển mới, mở ra kỷ nguyên quản trị kinh tế dựa trên nền tảng thị trường minh bạch, hiệu quả, gắn kết chặt chẽ với trách nhiệm xã hội và định hướng phát triển bền vững.

9. Kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế

Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV khẳng định: Phát huy đầy đủ chức năng, vai trò của các khu vực kinh tế. Phát triển kinh tế nhà nước hiệu quả, thực sự giữ vững vai trò chủ đạo trong việc bảo đảm các cân đối lớn, định hướng chiến lược, dẫn dắt và định hướng chiến lược; phát triển kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế; kinh tế hợp tác, kinh tế tập thể, kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài và các loại hình kinh tế khác giữ vai trò quan trọng.

Như vậy, Dự thảo Văn kiện Đại hội Đảng lần thứ XIV khẳng định phát triển kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế là một điểm mới rất quan trọng.

Đồng thời, Dự thảo nhấn mạnh tầm quan trọng của việc phát huy đầy đủ chức năng và vai trò của từng khu vực kinh tế, nhằm tạo nên bức tranh phát triển toàn diện, bền vững cho nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam.

Sự phân công, phối hợp và bổ trợ giữa kinh tế nhà nước, kinh tế tư nhân, kinh tế hợp tác, kinh tế tập thể, kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài và các loại hình kinh tế khác phải được tổ chức chặt chẽ, khoa học và linh hoạt để khai thác tối đa tiềm năng, thế mạnh riêng của mỗi thành phần kinh tế.

Ở nước ta, chủ trương đường lối về vị trí, vai trò của kinh tế tư nhân đã có chuyển biến lớn. (1) Đại hội VI "coi nền kinh tế có cơ cấu nhiều thành phần là một đặc trưng của thời kỳ quá độ".

(2) Đại hội XII, Đảng ta đánh giá kinh tế tư nhân là một trong các động lực quan trọng của nền kinh tế.

(3) Hội nghị Trung ương 5 khóa XII ban hành Nghị quyết số 10-NQ/TW, ngày 3-6-2017, khẳng định kinh tế tư nhân trở thành một động lực quan trọng của nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.

(4) Ngày 4-5-2025, Nghị quyết số 68 của Bộ Chính trị về phát triển kinh tế tư nhân khẳng định: "…kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế quốc gia…".

Việc đặt kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế là tiếp cận có tầm chiến lược trong bối cảnh hội nhập sâu rộng và cạnh tranh toàn cầu ngày càng khốc liệt.

Sự phát triển nhanh chóng của các doanh nghiệp tư nhân đã chứng minh khả năng thích ứng nhanh, sáng tạo mạnh mẽ và linh hoạt trước biến động thị trường, trở thành nơi thu hút chủ yếu lao động xã hội, nguồn cung cấp đa dạng hàng hóa, dịch vụ và giải pháp công nghệ.

Tuy còn một số hạn chế, tồn tại, kinh tế tư nhân có khả năng huy động nguồn lực đa dạng từ trong nước và quốc tế, nhất là khi Nhà nước hoàn thiện cơ chế tín dụng, chính sách thuế, đất đai, tạo điều kiện bình đẳng cho mọi doanh nghiệp.

Quyền tự chủ trong phân bổ vốn, nhân lực và công nghệ giúp doanh nghiệp tư nhân tăng tốc đầu tư, mở rộng quy mô và nâng cao hiệu suất. Từ đó, khu vực này đóng góp lớn vào tốc độ tăng trưởng GDP, đồng thời tạo lập môi trường cạnh tranh lành mạnh, khuyến khích đổi mới sáng tạo.

Kinh tế tư nhân có khả năng sử dụng hiệu quả các nguồn lực, đóng góp lớn vào tăng trưởng và tạo việc làm, thúc đẩy sáng tạo và nâng cao phúc lợi xã hội.

Điều này phù hợp với lý luận của chủ nghĩa Mác - Lênin khi coi kinh tế thị trường là sản phẩm của văn minh nhân loại và kinh tế tư nhân trong chủ nghĩa xã hội là một bộ phận cấu thành của nền kinh tế.

Đồng thời, để kinh tế tư nhân trở thành một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế nhà nước cần tiếp tục hoàn thiện cơ chế pháp lý, giảm thiểu rào cản hành chính và bảo vệ quyền tài sản, quyền sở hữu, quyền tự do kinh doanh và cạnh tranh thị trường, quyền sở hữu trí tuệ, đồng thời phát triển hệ thống các loại hình thị trường đa dạng và linh hoạt.

Sự phát triển mạnh mẽ của khu vực kinh tế tư nhân không chỉ mang lại lợi ích kinh tế, mà còn là trụ cột để xây dựng nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, nâng cao vai trò chủ động của Việt Nam trong cục diện chính trị thế giới, nền kinh tế quốc tế và nền văn minh toàn cầu.

10. Văn hóa, con người là nền tảng, nguồn lực, sức mạnh nội sinh và là động lực to lớn, hệ điều tiết sự phát triển xã hội bền vững

Đây là luận điểm rất cơ bản trong Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV, thể hiện sinh động nhận thức mới của Đảng về vai trò của văn hóa, con người trong xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.

Cơ sở để xác định văn hóa, con người là nền tảng, nguồn lực, sức mạnh nội sinh, động lực to lớn, hệ điều tiết sự phát triển xã hội bền vững, bao gồm:

Thứ nhất, vị trí, vai trò của văn hóa trong định hình tư duy, hành vi và các giá trị cốt lõi của phát triển con người.

Văn hóa kết tinh sức mạnh của dân tộc, là hệ giá trị, chuẩn mực xã hội, là nơi lưu giữ tri thức, kinh nghiệm và những giá trị truyền thống qua nhiều thế hệ. Những giá trị này định hình cách con người tư duy, hành động, tương tác và giải quyết vấn đề.

Văn hóa là nguồn lực nội sinh của sự phát triển, là động lực thúc đẩy sự phát triển từ nội tại. Những đặc trưng văn hóa như tinh thần hiếu học, cần cù, vượt khó, sáng tạo, đổi mới sẽ trực tiếp đóng góp vào sự phát triển kinh tế và xã hội.

Thứ hai, thực tiễn lịch sử đương đại đã chứng minh rõ ràng vai trò nền tảng của văn hóa trong sự phát triển của các quốc gia. Văn hóa trở thành nguồn lực tinh thần mạnh mẽ, giúp cộng đồng vượt qua mọi khó khăn, thử thách, xây dựng sự đoàn kết cộng đồng và xã hội.

Văn hóa là động lực, nguồn lực trực tiếp cho tăng trưởng kinh tế, là sức mạnh mềm có vai trò khai mở các khả năng giao lưu, kết nối, thúc đẩy sự phát triển kinh tế, hội nhập quốc tế.

Văn hóa là hệ điều tiết các mối quan hệ xã hội. Văn hóa định hướng sự phát triển bền vững. Văn hóa là sức mạnh mềm quốc gia.

Thứ ba, thực tiễn qua 40 năm đổi mới đã chứng minh nổi bật về phát huy nguồn lực văn hóa, con người trong phát triển kinh tế, xã hội, môi trường, quốc phòng, an ninh, đối ngoại…, đặc biệt trong nhiệm kỳ Đại hội XIII.

Thứ tư, từ tổng kết thực tiễn và lý luận qua 40 năm đổi mới cho thấy, văn hóa khơi dậy lòng yêu nước, ý chí tự lực, tự cường và khát vọng vươn lên của con người Việt Nam.

Việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc là cực kỳ quan trọng để khẳng định bản sắc, chống xâm lăng văn hóa, đồng thời tạo ra sự khác biệt và lợi thế cạnh tranh cho đất nước.

11. Xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại, ngang tầm khu vực và thế giới

Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV đề ra chủ trương xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại ngang tầm khu vực và thế giới là một yêu cầu mới, cấp thiết để phát triển đất nước, nâng cao năng lực cạnh tranh, phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao, thúc đẩy đổi mới sáng tạo, bảo đảm phát triển nhanh, bền vững đất nước.

Cơ sở để xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại, ngang tầm khu vực và thế giới, bao gồm:

Thứ nhất, yêu cầu phát triển của đất nước trong kỷ nguyên mới (xác lập mô hình tăng trưởng mới, nâng cao chất lượng tăng trưởng, đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá, hội nhập quốc tế, yêu cầu phát triển nhanh và bền vững đất nước), đòi hỏi dứt khoát phải có nguồn lực con người mới - nguồn nhân lực chất lượng cao.

Một nền giáo dục mở, hiện đại, hội nhập sẽ là bệ phóng để đào tạo ra những thế hệ công dân có tri thức, kỹ năng và phẩm chất đáp ứng yêu cầu phát triển mới của đất nước và bảo vệ Tổ quốc.

Thứ hai, từ thực trạng của nền giáo dục Việt Nam hiện nay, yêu cầu cấp thiết phải khắc phục ngay các yếu kém, lạc hậu, bất cập của nền giáo dục nước ta, một nền giáo dục không dựa trên chuẩn đầu ra, thiếu tính mở và khó bắt kịp với xu hướng chung của thế giới.

Thứ ba, xuất phát từ yêu cầu của đẩy mạnh hội nhập quốc tế và toàn cầu hoá; sự phát triển nhanh chóng của khoa học - công nghệ và Cách mạng công nghiệp lần thứ tư; xu thế đổi mới, cải cách, phát triển giáo dục trên thế giới, quá trình hợp tác - hội nhập - cạnh tranh quốc tế về giáo dục.

Một nền giáo dục hiện đại sẽ tạo ra lợi thế cạnh tranh cho Việt Nam. Các chương trình học tập tiên tiến, phương pháp giảng dạy đổi mới sẽ giúp học sinh, sinh viên Việt Nam đủ khả năng làm việc trong môi trường quốc tế, thu hút đầu tư và nguồn lực bên ngoài, thúc đẩy hợp tác về khoa học, công nghệ.

Thứ tư, kế thừa các luận điểm cách mạng, khoa học của chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh về giáo dục; các lý thuyết hiện đại về phát triển bền vững; lý luận về kinh tế tri thức và xã hội học tập; lý luận về đổi mới sáng tạo và phát triển năng lực; chia sẻ kinh nghiệm quốc tế về phát triển giáo dục và theo đó, một hệ thống giáo dục hiện đại ngang tầm khu vực và quốc tế sẽ cung cấp nguồn nhân lực chất lượng cao, thúc đẩy sự phát triển của các ngành công nghệ cao, nâng cao năng suất lao động, tạo ra giá trị gia tăng và sức cạnh tranh cho nền kinh tế.

Thứ năm, tiếp thu tinh hoa của các quốc gia có nền giáo dục hiện đại thường tập trung vào các yếu tố, như: Công bằng, sáng tạo và phát triển toàn diện.

Ví dụ, Phần Lan nổi tiếng với hệ thống giáo dục không áp lực thi cử, chú trọng vào sự bình đẳng và phát triển cá nhân. Nhật Bản đề cao đạo đức, tính tự lập và kỷ luật, giúp học sinh hình thành nhân cách.

Các nước như Hoa Kỳ, Anh, Đức, Canada có nền giáo dục tiên tiến với sự đầu tư mạnh vào nghiên cứu, công nghệ và phương pháp giảng dạy hiện đại. Những quốc gia này thường có chương trình học linh hoạt, khuyến khích tư duy phản biện và sáng tạo.

12. Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia

Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia là chủ trương mới, quan trọng trong Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV của Đảng, nhằm tận dụng tối đa những động lực phát triển không có trần giới hạn.

Việc xác định ưu tiên này xuất phát từ tầm nhìn chiến lược đáp ứng yêu cầu của Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư, khi công nghệ số và đổi mới sáng tạo trở thành yếu tố quyết định tốc độ và chất lượng phát triển kinh tế - xã hội của các quốc gia. Đảng khẳng định, chỉ có đột phá mạnh mẽ trong những lĩnh vực này mới giúp Việt Nam bứt phá khỏi giới hạn tăng trưởng truyền thống.

Các lý thuyết phát triển hiện đại như lý thuyết tăng trưởng kinh tế dựa trên đổi mới sáng tạo, lý thuyết xã hội thông tin và nền kinh tế tri thức đều chỉ ra vai trò cốt lõi của khoa học công nghệ và chuyển đổi số trong kích hoạt chuỗi giá trị mới.

Tăng trưởng dựa trên đổi mới, tri thức và công nghệ sẽ tạo ra nguồn lực sản xuất vô tận khi nhanh chóng lan tỏa trong nền kinh tế. Trong khi đó, khái niệm xã hội thông tin và nền kinh tế tri thức nhấn mạnh yếu tố dữ liệu, thông tin và năng lực phân tích số để nâng cao năng suất và hiệu quả sử dụng nguồn lực.

Mô hình nền kinh tế số kết hợp giữa hạ tầng số, nền tảng dữ liệu và hệ sinh thái khởi nghiệp tạo sự phát triển mạnh mẽ cho quá trình đổi mới sáng tạo.

Việt Nam là quốc gia đi sau nhưng đang nắm bắt cơ hội để gia nhập hàng ngũ các nền kinh tế số phát triển. Bộ Chính trị khóa XII ban hành Nghị quyết số 52-NQ/TW với tiêu đề "Một số chủ trương, chính sách chủ động tham gia Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư".

Xác định rõ nhiệm vụ xây dựng hạ tầng số, phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao, hoàn thiện khung pháp lý cho công nghiệp 4.0. Đề cao vai trò của dữ liệu, trí tuệ nhân tạo, Internet vạn vật, chế tạo thông minh và kết nối chuỗi giá trị toàn cầu.

Yêu cầu liên kết chặt chẽ giữa doanh nghiệp, viện nghiên cứu, trường đại học và cơ quan quản lý để thúc đẩy ứng dụng công nghệ mới, nâng cao năng suất và chất lượng sản phẩm. Đề ra cơ chế ưu đãi đầu tư R&D, bảo hộ sở hữu trí tuệ và bảo đảm an toàn, an ninh mạng.

Bộ Chính trị khóa XIII ban hành Nghị quyết số 57-NQ/TW về "Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia".

Nhấn mạnh khoa học công nghệ và đổi mới sáng tạo là động lực không có trần giới hạn cho tăng trưởng. Chính phủ đang rà soát, nâng mức đầu tư công cho R&D, ưu tiên công nghệ lõi như AI, Big Data, IoT, sinh học phân tử.

Xây dựng hệ sinh thái kết nối mạnh mẽ giữa khởi nghiệp sáng tạo, phát triển doanh nghiệp công nghệ cao, quỹ đầu tư mạo hiểm và trung tâm đổi mới sáng tạo. Hoàn thiện thể chế bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ, cơ chế chia sẻ dữ liệu, cơ chế đánh giá, nghiệm thu sản phẩm khoa học công nghệ.

Đề xuất lộ trình chuyển đổi số toàn bộ cơ quan Nhà nước, doanh nghiệp và xã hội trọng tâm từ năm 2025 - 2030, hướng tới Chính phủ số, kinh tế số và xã hội số.

Chính phủ, các cấp, các ngành từ Trung ương đến cơ sở đã và đang triển khai quyết liệt Đề án Chuyển đổi số quốc gia, thúc đẩy đổi mới sáng tạo và đầu tư xây dựng hạ tầng công nghệ, hướng tới mục tiêu đưa Việt Nam thành quốc gia số vào năm 2030.

Tập trung đổi mới cơ chế đầu tư cho nghiên cứu và phát triển, ưu tiên nguồn lực cho các lĩnh vực công nghệ tiên tiến, như: Trí tuệ nhân tạo, dữ liệu lớn, Internet vạn vật và công nghệ sinh học. Đẩy mạnh hình thành các trung tâm sáng tạo, nâng cao khả năng kết nối giữa doanh nghiệp, viện nghiên cứu và cơ sở đào tạo, đồng thời hoàn thiện khung pháp luật bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ.

Cơ chế khuyến khích hợp tác công - tư, liên kết quốc tế và đa dạng hóa nguồn vốn đầu tư giúp tạo lập môi trường năng động cho hoạt động nghiên cứu và chuyển giao công nghệ. Bảo đảm an toàn, an ninh mạng được xem là yếu tố nền tảng để chuyển đổi số thành công và bảo vệ lợi ích quốc gia trên không gian số.

Kết quả của đột phá khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số thể hiện qua việc tăng năng suất lao động, giảm chi phí sản xuất và rút ngắn thời gian đưa sản phẩm ra thị trường.

Việt Nam có thể gia tăng chỉ số GDP thêm 1 - 1,5 điểm phần trăm mỗi năm nhờ áp dụng hiệu quả khoa học công nghệ và chuyển đổi số. Đồng thời, năng lực cạnh tranh của doanh nghiệp Việt Nam trên trường quốc tế được củng cố thông qua việc nâng cao chất lượng sản phẩm, dịch vụ và khả năng tự chủ trong chuỗi cung ứng.

Những sản phẩm, dịch vụ mới định hình từ công nghệ cao và giải pháp số không chỉ đáp ứng nhu cầu trong nước mà còn tạo sức hút trên thị trường toàn cầu. Việc tham gia sâu vào chuỗi sản xuất quốc tế giúp doanh nghiệp Việt Nam học hỏi công nghệ, nâng cao tiêu chuẩn quản trị và mở rộng mạng lưới đối tác. Từ đó, vị thế của Việt Nam được nâng cao, trở thành mắt xích quan trọng trong mạng lưới sản xuất và giá trị toàn cầu.

13. Đẩy mạnh đột phá phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh tự chủ, tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại nhằm bảo vệ vững chắc Tổ quốc trước mọi tình huống, nhất là chiến tranh công nghệ cao

Lần đầu tiên Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV khẳng định phải "đột phá phát triển" thay vì chỉ "phát triển" hoặc "xây dựng" như trong các nghị quyết của Đảng trước đây về phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh. Điều này cho thấy quyết tâm chính trị rất cao, nhằm tạo bước nhảy vọt về phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh.

Cùng với việc tiếp tục khẳng định tính "lưỡng dụng, hiện đại", Dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội XIV bổ sung thêm các thành tố "tự chủ, tự lực, tự cường" trong phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh.

Mặc dù chủ trương "tự lực, tự cường" trong phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh đã xuất hiện trong các văn kiện, Nghị quyết của Đảng trong thời kỳ đổi mới, nhưng Văn kiện Đại hội XIII cũng mới chỉ dừng ở phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh theo hướng "lưỡng dụng, hiện đại"; tiếp đó, Luật Công nghiệp quốc phòng, an ninh và động viên công nghiệp (tháng 6-2024) đã xác định "Tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại, chủ động hội nhập quốc tế, trong đó nội lực là yếu tố quyết định".

Do đó, việc bổ sung đầy đủ 5 thành tố "tự chủ, tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại" này nhằm: (1) Phát huy nội lực, tự lực, tiến tới tự chủ chiến lược trong suốt quá trình từ nghiên cứu đến sản xuất và phát triển.

(2) Khai thác tối đa tính lưỡng dụng của sản phẩm, giảm chi phí và nâng cao giá trị sử dụng. (3) Không ngừng đổi mới, ứng dụng công nghệ cao, công nghệ mới, bảo đảm chất lượng sản phẩm ngày càng cao, đáp ứng yêu cầu bảo vệ vững chắc Tổ quốc trước mọi tình huống, nhất là chiến tranh công nghệ cao.

14. Phát triển đối ngoại trong kỷ nguyên mới, tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hóa và vị thế của đất nước

Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIV của Đảng đặt ra yêu cầu "phát triển đối ngoại trong kỷ nguyên mới, tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hóa và vị thế của đất nước" không chỉ là sự tiếp nối các quan điểm, chủ trương trước đây, mà còn thể hiện bước phát triển mới về tư duy, mục tiêu và cách tiếp cận đối ngoại.

Tư duy mới xác định đối ngoại không chỉ "chủ động, tích cực" như các Đại hội trước, mà còn nhấn mạnh yêu cầu phát triển "tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hóa và vị thế đất nước":

(1) Đối ngoại không chỉ là công cụ bảo vệ chế độ hay tìm kiếm hợp tác kinh tế, mà còn là phương thức thể hiện bản lĩnh, bản sắc và tầm vóc Việt Nam trên trường quốc tế.

(2) Nhấn mạnh yếu tố văn hóa, lịch sử gắn với lan tỏa "sức mạnh mềm", giá trị văn minh Việt Nam, tạo sự tôn trọng, tin cậy và tầm ảnh hưởng trong cộng đồng quốc tế.

(3) Tầm nhìn này sâu rộng hơn cách tiếp cận thuần túy không chỉ vì "hòa bình, hợp tác, phát triển" như trước đây.

Đặt ra mục tiêu cao hơn vì vị thế của Việt Nam hiện nay đã khác. Đối ngoại trong kỷ nguyên mới phải:

(1) Tạo dựng cục diện, môi trường thuận lợi cho đất nước bước vào kỷ nguyên vươn mình. (2) Đóng vai trò kiến tạo, động lực, mở ra các cơ hội mới cho đất nước phát triển. (3) Nâng cao vị thế, uy tín của đất nước trong nền chính trị thế giới, kinh tế toàn cầu và văn minh nhân loại. Với thế và lực mới, Việt Nam chủ động tham gia đóng góp tích cực duy trì hòa bình, ổn định trong khu vực và trên thế giới.

Gắn chặt đối ngoại với phát triển đất nước. Lần đầu tiên nêu rõ yêu cầu đối ngoại phải tương xứng với tầm vóc phát triển đất nước, nghĩa là đối ngoại không chỉ hỗ trợ kinh tế mà còn đi tiên phong trong các lĩnh vực công nghệ, tri thức, văn hóa.

Chủ động xây dựng nền ngoại giao toàn diện, hiện đại với 3 trụ cột (Đối ngoại đảng, ngoại giao nhà nước, đối ngoại nhân dân), vận hành như một "hệ sinh thái đối ngoại" thống nhất, đồng bộ. Kết nối chặt chẽ ngoại giao chính trị, kinh tế, văn hóa, quốc phòng, an ninh, khoa học, công nghệ, chuyển đổi số.

So với các Văn kiện Đại hội thời kỳ đổi mới, Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIV yêu cầu cao hơn đối với công tác đối ngoại: Không chỉ "nâng tầm" mà phải "tương xứng với tầm vóc"; "không chỉ hội nhập sâu" mà còn "phát huy sức mạnh văn hóa, lịch sử, giá trị Việt Nam" để tăng ảnh hưởng quốc tế; không chỉ là đối ngoại "vì Việt Nam" mà còn "đóng góp cho hòa bình, phát triển chung của nhân loại".

15. Về tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị; đẩy mạnh phân cấp, phân quyền, bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương, phát huy vai trò chủ động của địa phương

Việc tiến hành cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị, đồng thời đẩy mạnh phân cấp, phân quyền nhưng vẫn bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương và phát huy vai trò chủ động của địa phương chính là tư duy mới, tầm nhìn và là bước đột phá chiến lược để xây dựng tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị tinh gọn, mạnh, hiệu năng, hiệu lực, hiệu quả; tạo động lực phát triển kinh tế - xã hội nhanh, bền vững.

Đây không chỉ là yêu cầu cấp bách của công cuộc tiếp tục đổi mới, mà còn là minh chứng cho tầm nhìn phát triển và bản lĩnh lãnh đạo sáng suốt, khả năng tổ chức thực hiện đồng bộ, quyết liệt đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước trong giai đoạn mới:

Thứ nhất, tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị là giải pháp sắp xếp lại hệ thống cơ quan, tổ chức trong hệ thống chính trị từ Trung ương đến cơ sở.

Đã thực hiện triệt để việc sắp xếp lại đầu mối, giảm cấp trung gian, thu gọn số lượng ban, ngành, đồng thời hợp nhất những đơn vị có chức năng gần nhau để xóa bỏ chồng chéo, trùng lặp, tiết kiệm nguồn lực, nâng cao chất lượng đội ngũ công chức, viên chức.

Mô hình bộ máy gọn nhẹ, rút ngắn quy trình, giảm thiểu thủ tục hành chính, tạo môi trường làm việc năng động, kỷ cương và trách nhiệm hơn.

Thứ hai, đẩy mạnh phân cấp, phân quyền là yếu tố then chốt để phát huy tiềm năng, lợi thế của từng vùng, miền. Việc trao quyền quyết định nhiều hơn cho chính quyền địa phương trong các lĩnh vực quy hoạch, đầu tư hạ tầng, quản lý tài nguyên và an sinh xã hội giúp đẩy nhanh tốc độ giải quyết công việc, phù hợp với điều kiện thực tế mới.

Đồng thời, chính quyền cơ sở sẽ chủ động hơn trong tổ chức thực hiện, sáng tạo cách làm, kịp thời điều chỉnh phù hợp với đặc thù địa bàn, qua đó khơi dậy khát vọng và ý chí tự lực, tự cường của cơ sở, của cộng đồng dân cư.

Thứ ba, thực hiện phân cấp, phân quyền nhưng phải luôn bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương. Điều này yêu cầu xây dựng hệ thống quy chế, quy chuẩn, tiêu chí đánh giá rõ ràng, minh bạch, đồng bộ.

Trung ương giữ vai trò định hướng chiến lược, ban hành pháp luật và cơ chế kiểm soát; địa phương chịu trách nhiệm tổ chức thực thi và báo cáo kết quả. Cơ chế giám sát, đánh giá hiệu quả hoạt động được thiết kế bài bản, với sự tham gia của nhiều bên liên quan, kể cả Mặt trận Tổ quốc và các tổ chức xã hội, nhằm tăng cường tính công khai, trách nhiệm giải trình.

Thứ tư, cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, cùng với phân cấp, phân quyền, đã và đang tạo cú huých mạnh mẽ để tái cấu trúc thể chế, hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, xây dựng Nhà nước pháp quyền liêm chính, kiến tạo và phục vụ. Chính quyền địa phương không chỉ là "người thi hành" mà còn là "chủ thể sáng tạo" trong xây dựng và triển khai chính sách.

Thứ năm, thực hiện tốt đồng bộ ba trụ cột: Tinh gọn bộ máy; phân cấp, phân quyền và quản lý thống nhất sẽ giúp Nhà nước đổi mới toàn diện, nâng cao năng lực điều hành, củng cố niềm tin của Nhân dân. Các báo cáo kết quả gần đây đã khẳng định tính hiệu quả bước đầu của cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, phân cấp, phân quyền trong mô hình chính quyền địa phương 2 cấp.

Sự tăng cường năng lực điều hành ở cơ sở cùng mô hình tổ chức gọn nhẹ đã giải phóng nguồn lực, mở rộng không gian phát triển, nâng cao tốc độ xử lý công việc và chất lượng phục vụ người dân, doanh nghiệp. Cuộc cách mạng này thôi thúc mỗi cấp ủy, chính quyền và toàn thể cán bộ, công chức phải tiếp tục tự soi, tự sửa, tự hoàn thiện để đáp ứng yêu cầu trong kỷ nguyên phát triển mới.

16. Tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, trọng tâm là cấp chiến lược và cấp cơ sở, nhất là người đứng đầu

Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định "Cán bộ là cái gốc của mọi công việc", "muôn việc thành công hay thất bại, đều do cán bộ tốt hoặc kém". Vì vậy, công tác cán bộ là "then chốt của then chốt", được đặt ở vị trí trung tâm trong xây dựng Đảng.

Điểm mới ở văn kiện lần này là sự đồng bộ trong xây dựng đội ngũ cán bộ ở cả hai cấp chiến lược và cơ sở, thay vì chỉ chú trọng riêng từng cấp như trước đây.

Ở cấp chiến lược, việc quy hoạch, đào tạo, bồi dưỡng và sử dụng cán bộ cấp chiến lược được nâng lên thành nhiệm vụ trọng tâm. Đây là nhóm tinh hoa có tầm nhìn chiến lược, tham gia hoạch định đường lối chính sách, tham mưu chiến lược cho Đảng, Nhà nước, nên yêu cầu phải có tư duy, tầm nhìn, bản lĩnh, nắm vững tình hình thực tiễn trong, ngoài nước và khả năng nhận diện xu thế toàn cầu, đưa ra dự báo chính xác.

Việc tập trung nguồn lực cho cán bộ cấp chiến lược giúp bảo đảm tính ổn định, xuyên suốt trong hoạch định chiến lược công tác cán bộ nói riêng, tầm nhìn, chiến lược phát triển đất nước nói chung.

Chủ trương đặt cấp cán bộ cơ sở vào trung tâm của công tác cán bộ là sự đột phá tư duy về cán bộ. Vì cán bộ cơ sở là mắt xích gần dân nhất, trực tiếp tổ chức thực thi chính sách, phản ánh kịp thời tâm tư, nguyện vọng của Nhân dân.

Việc củng cố chất lượng cán bộ ngay từ cơ sở giúp nâng cao chất lượng hoạt động của hệ thống chính trị cấp cơ sở, nơi thực thi mọi chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước; đồng thời giúp phát hiện, lan tỏa những kinh nghiệm hay, đồng thời hạn chế tiêu cực, bất cập ngay từ đầu, từ cơ sở.

Đặc biệt, chủ trương mới dành sự quan tâm cao nhất cho người đứng đầu ở mọi cấp. Vai trò của người chỉ đạo, điều hành được nhấn mạnh không chỉ về năng lực chuyên môn mà còn về chuẩn mực đạo đức cách mạng, phong cách lãnh đạo và trách nhiệm cá nhân.

Sự gương mẫu của người đứng đầu sẽ tạo động lực cho cả tập thể, từ đó nâng cao nhận thức xã hội, kỷ cương, kỷ luật, thúc đẩy cải cách hành chính và hiệu quả phục vụ Nhân dân.

Cơ chế giám sát, đánh giá được yêu cầu quy định chặt chẽ hơn. Quy trình bổ nhiệm, đánh giá công bằng và minh bạch, gắn kết chặt chẽ thành tích với khen thưởng, vi phạm với chế tài.

Đồng thời chú trọng luân chuyển ngang, luân chuyển lên và luân chuyển về cơ sở theo nguyên tắc "có vào, có ra", "có lên, có xuống" để cán bộ có trải nghiệm thực tiễn, rèn luyện bản lĩnh và trau dồi năng lực chuyên môn.

Như vậy, chủ trương này là tầm nhìn chiến lược nhằm xây dựng đội ngũ cán bộ có phẩm chất cách mạng, trình độ chuyên môn cao, trách nhiệm, tâm huyết phục vụ Nhân dân.

Sự kết hợp hài hòa giữa đào tạo, quy hoạch, đánh giá và giám sát; đặc biệt tập trung vào người đứng đầu, sẽ tạo bước đột phá về chất lượng lãnh đạo, quản lý trong hệ thống chính trị đáp ứng yêu cầu phát triển nhanh, bền vững trong kỷ nguyên mới.

17. Chủ trương về xây dựng Đảng văn minh

Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV xác định: "Tăng cường xây dựng, chỉnh đốn, tự đổi mới để Đảng ta thật sự là đạo đức, là văn minh". Đây là nội dung mới, lần đầu tiên chủ trương xây dựng Đảng văn minh được xác định là một nhiệm vụ chiến lược, có tính hệ thống và cụ thể hóa trong Văn kiện Đại hội Đảng.

Thứ nhất, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: "Đảng ta là đạo đức, là văn minh". Theo Người, Đảng phải tiêu biểu cho trí tuệ, lương tâm và danh dự của dân tộc mới xứng đáng là người lãnh đạo.

Xây dựng Đảng về văn minh là bước tiếp tục hiện thực hóa sâu sắc tư tưởng Hồ Chí Minh về xây dựng Đảng, làm cho Đảng ta thực sự "là đạo đức, là văn minh".

Thứ hai, xây dựng Đảng văn minh là sự kế thừa và phát huy những giá trị văn hóa tốt đẹp của dân tộc, tạo ra một mối liên kết bền chặt giữa Đảng với Nhân dân và dân tộc.

Thứ ba, xây dựng Đảng văn minh góp phần nâng cao uy tín và năng lực lãnh đạo của Đảng, giúp củng cố niềm tin của Nhân dân vào Đảng.

Trong bối cảnh hội nhập quốc tế và Cách mạng công nghiệp lần thứ tư, Đảng phải đổi mới tư duy, phương thức lãnh đạo để phù hợp với những biến đổi nhanh chóng của thời đại. Đảng văn minh sẽ đưa đất nước phát triển tiến kịp cùng thế giới.

Thứ tư, từ lý luận về xây dựng Đảng, hai yếu tố "đạo đức" và "văn minh" của Đảng không tách rời mà gắn bó hữu cơ, bổ sung cho nhau.

Thứ năm, kinh nghiệm thực tiễn cho thấy rằng một đảng cộng sản chỉ có thể lãnh đạo cách mạng thành công khi đảng đó là một đảng văn minh, trong sạch, vững mạnh, minh bạch, dân chủ, tiên phong; có tư duy khoa học, hiện đại; có phương thức lãnh đạo dân chủ, hiệu quả; có khả năng tự đổi mới, thích ứng với những thay đổi của thời đại, được Nhân dân tin yêu, ủng hộ.

Thứ sáu, khắc phục các bất cập hiện nay trong công tác xây dựng Đảng, bên cạnh những thành tựu, trong Đảng vẫn còn tồn tại những hạn chế, yếu kém, không phù hợp với một chính đảng văn minh.

18. Tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc

Trên cơ sở tổng kết 40 năm đổi mới, Dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội XIV đã rút ra bài học kinh nghiệm "Tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc".

Đây là bài học kinh nghiệm quý báu mang tầm lý luận, có giá trị định hướng thực tiễn cho sự nghiệp cách mạng của đất nước trong kỷ nguyên phát triển mới.

Cơ sở để tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc:

Thứ nhất, cách mạng là sự nghiệp của quần chúng nhân dân. Sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc là nhân tố quyết định sự thành bại của sự nghiệp cách mạng. Củng cố và phát huy sức mạnh này là chìa khóa để Việt Nam vững bước trên con đường xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc.

Thứ hai, chủ nghĩa yêu nước, truyền thống đoàn kết, coi trọng Nhân dân của dân tộc ta là sự kế thừa tư tưởng "dân là gốc".

Nhân dân là người sáng tạo ra lịch sử. Tư tưởng Hồ Chí Minh về Nhân dân là chủ thể của cách mạng, là sức mạnh to lớn, có khả năng sáng tạo vô tận: "Trong bầu trời không gì quý bằng Nhân dân.

Trong thế giới không gì mạnh bằng lực lượng đoàn kết của Nhân dân"; "có lực lượng dân chúng thì việc to tát mấy, khó khăn mấy làm cũng được. Không có, thì việc gì làm cũng không xong. Dân chúng biết giải quyết nhiều vấn đề một cách giản đơn, mau chóng, đầy đủ, mà những người tài giỏi, những đoàn thể to lớn, nghĩ mãi không ra".

Thứ ba, kế thừa và phát huy các bài học kinh nghiệm trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc; trong sự nghiệp lãnh đạo cách mạng của Đảng và kinh nghiệm của các cuộc cách mạng trên thế giới.

Đảng ta đã tập hợp, quy tụ, phát huy được sức mạnh to lớn của Nhân dân cả về lực lượng và của cải, vật chất và tinh thần, để làm nên thắng lợi Cách mạng Tháng Tám năm 1945, Chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954 và Đại thắng mùa Xuân năm 1975, giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước.

Thứ tư, thành tựu vĩ đại của đất nước trong thời kỳ đổi mới. Đảng ta đã phát huy sức mạnh của Nhân dân, lấy mục tiêu "dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh" làm mục tiêu hành động; bảo đảm công bằng và bình đẳng xã hội, chăm lo lợi ích thiết thực, chính đáng, hợp pháp của các giai cấp, các tầng lớp nhân dân; kết hợp hài hòa lợi ích cá nhân, lợi ích tập thể và lợi ích toàn xã hội,... với phương châm xuyên suốt: "Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra, dân giám sát, dân thụ hưởng".

Thứ năm, xuất phát từ yêu cầu phát triển trong kỷ nguyên mới. Khối đại đoàn kết toàn dân tộc là nền tảng vững chắc để xây dựng thế trận quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân gắn với xây dựng thế trận lòng dân vững chắc. Việc phát huy sức mạnh Nhân dân giúp huy động mọi nguồn lực to lớn, cả về vật chất lẫn tinh thần của nhân dân.

Sức sáng tạo, tinh thần tự lực, tự cường của mỗi người dân là yếu tố then chốt thúc đẩy công cuộc xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.

Tổ Biên tập Văn kiện Đại hội XIV

Nguồn: https://tuoitre.vn/toan-van-bao-cao-mot-so-van-de-moi-quan-trong-trong-du-thao-cac-van-kien-trinh-dai-hoi-xiv-20251021221404141.htm


Komen (0)

Sila tinggalkan komen untuk berkongsi perasaan anda!

Dalam topik yang sama

Dalam kategori yang sama

Tempat hiburan Krismas yang menimbulkan kekecohan di kalangan anak muda di Bandar Ho Chi Minh dengan pokok pain sepanjang 7m
Apakah yang terdapat dalam lorong 100m yang menyebabkan kekecohan pada Krismas?
Terharu dengan perkahwinan super yang diadakan selama 7 hari dan malam di Phu Quoc
Perarakan Kostum Purba: Seratus Bunga Kegembiraan

Daripada pengarang yang sama

Warisan

Rajah

Perniagaan

Vietnam ialah Destinasi Warisan terkemuka di dunia pada tahun 2025

Peristiwa semasa

Sistem Politik

Tempatan

produk