Выполняя указание Генерального секретаря То Лама , руководителя Подкомитета по документам, 21 октября 2025 года Редакционная группа по документам XIV съезда представила «Доклад о некоторых новых и важных вопросах в проектах документов, представленных на XIV съезд партии» в качестве справочного документа для кадров, членов партии и населения в процессе обсуждения и комментирования проектов документов XIV съезда, которые были опубликованы для широкого сбора общественного мнения.
Время сбора общественного мнения с 15 октября 2025 года по 15 ноября 2025 года.
Вьетнамское информационное агентство с уважением представляет полный текст доклада по ряду новых и важных вопросов, содержащихся в проектах документов, которые будут представлены на 14-м съезде Национальной партии:

XIV Национальный съезд партии является крупным политическим событием, имеющим решающее значение для будущего развития страны в новую эпоху. В условиях быстрых, глубоких и непредсказуемых изменений в мире, страна активно реализует важнейшие стратегические решения. Документы, представленные на XIV съезде, не только подводят итоги развития за последние 5 лет, определяют цели и задачи на следующие 5 лет, но и формируют стратегическое мышление, видение и направление развития страны к середине XXI века. Проекты документов, представленные на XIV съезде, с множеством нововведений в структуре и содержании, продемонстрировали дух прямого взгляда на истину, объективную оценку ситуации и на этой основе предложили систему руководящих взглядов, целей развития страны, направлений, ключевых задач и прорывных решений для быстрого и устойчивого развития страны, демонстрируя сильное стремление всей нации в новую эпоху.
Целью настоящего доклада является освещение новых и важных вопросов в проектах документов, представленных на XIV Всекитайском съезде партии. Тем самым он помогает кадровым работникам, членам партии и гражданам изучить и понять дух проектов документов, эффективно участвовать в процессе обсуждения и совершенствования документов, а также распространять дух инноваций, стремление к развитию и решимость построить богатую, процветающую, цивилизованную, счастливую страну, уверенно идущую к социализму.
I- НОВЫЕ ПОЛОЖЕНИЯ ПО ТЕМЕ И СТРУКТУРЕ ПРОЕКТА ДОКУМЕНТА
1. По теме Конгресса
Тема 14-го съезда Национальной партии: «Под славным флагом партии объединимся и объединимся для успешного достижения целей развития страны к 2030 году; будем стратегически автономными, самостоятельными, уверенными в себе и будем уверенно двигаться вперед в эпоху национального роста, ради мира, независимости, демократии, богатства, процветания, цивилизации, счастья и неуклонно двигаться к социализму».
Определение темы Съезда демонстрирует единство мысли и действия, укрепляет доверие, подтверждает мужество и интеллект партии и силу всей нации, продолжает пробуждать стремление к построению и развитию сильной и процветающей страны, стоящей плечом к плечу с мировыми державами в новую эпоху. Определение темы Съезда основано на ряде основных положений и требований, а именно:
(1) Тема съезда должна отражать позицию и роль XIV съезда партии, который является поворотным моментом и особо важной вехой на пути национального развития. Съезд проходит в то время, когда вся партия, народ и армия прилагают усилия для успешной реализации целей, политики, руководящих принципов и задач, определенных в Постановлении XIII съезда партии; связанных с подведением итогов 40 лет проведения процесса обновления. Съезд имеет задачу рассмотреть реализацию Постановления XIII съезда партии, сделать общую оценку процесса обновления, определить цели, направления и задачи на ближайшие 5 и 10 лет и видение до 2045 года. В контексте очень быстрой, сложной и непредсказуемой меняющейся мировой и региональной ситуации; страна сталкивается со многими преимуществами и возможностями, переплетающимися с большими трудностями и вызовами и многими новыми вопросами, которые необходимо решить; Кадры, члены партии и народ возлагают надежды на XIV съезд, на правильные и сильные решения партии, которые поведут страну вперед в новую эпоху.
(2) Тема съезда должна быть посланием, выражающим призыв, воодушевление, мотивацию и направление для всей партии, народа и армии продолжать всесторонне, синхронно и широко продвигать инновационный процесс, использовать все возможности, быть полными решимости преодолеть все трудности и вызовы, быть стратегически автономными, самостоятельными, уверенными и двигаться вперед в новую эпоху - эпоху подъема вьетнамской нации; успешно достичь целей развития страны к 2030 году, когда наша партия будет отмечать свое 100-летие (1930 - 2030); и стремиться реализовать видение к 2045 году, отмечая 100-летие основания Социалистической Республики Вьетнам (1945 - 2045).
(3) Тема Съезда должна быть краткой, отражающей общие цели, основное идеологическое содержание и ясно показывающей наиболее важные элементы, включая: руководство Партии; роль Народа и силу всей нации; постоянные инновации и цель национального развития в новую эпоху; наследование и развитие тем предыдущих Съездов, особенно 13-го Национального съезда партии.
2. О структуре политического отчета
По сравнению с предыдущими съездами, новым моментом настоящего Политического отчёта является интеграция содержания трёх документов: Политического отчёта, Социально-экономического отчёта и Сводного отчёта о партийном строительстве. Эта интеграция демонстрирует дух непрерывного новаторства в разработке документов, основанного на новых реалиях страны, развитии теоретического понимания и реализации партийных принципов, обеспечивая последовательность содержания: лаконичность, ёмкость, лёгкость понимания, лёгкость запоминания и лёгкость применения.
Что касается структуры и представления Политического отчета, то здесь наблюдается наследование и развитие, а именно:
- Политический отчет XIV съезда придерживается структуры и представления содержания документа по темам, как и предыдущие съезды, включавшие 15 тем. Структура и названия тем организованы, скорректированы и дополнены в соответствии с реальностью и требованиями развития, точно отражая реальность и четко определяя цели и задачи национального развития на период XIV съезда и видение до 2045 года, четко выражая революционные, ориентированные на действия, высокореализуемые идеи; всеобъемлющие, но четко сфокусированные и ключевые.
- Новый момент в общем содержании Отчета заключается в том, чтобы подчеркнуть точки зрения, цели, ориентации, методы развития, ресурсы и новые драйверы развития, включая: (1) Создание новой модели роста с наукой и технологиями, инновациями и цифровой трансформацией в качестве основных движущих сил; определение этого в качестве центрального содержания модели развития страны; развитие частной экономики как важнейшей движущей силы экономики; развитие высококачественных человеческих ресурсов и эффективное использование преимуществ глубокой международной интеграции. (2) Подтверждение ключевой роли партийного строительства и исправления; предотвращение и борьба с коррупцией, растратами, негативом, индивидуализмом, групповыми интересами, идеологической, моральной и образной деградацией; усиление контроля над властью; улучшение руководства, управления и боеспособности Партии; Повышение потенциала управления национальным развитием и оперативного управления аппаратом в политической системе, создание основы для поддержания солидарности и единства внутри всей Партии, народа и армии, а также обеспечение консенсуса, синхронизации и единства в планировании и организации реализации национальных стратегий развития.
- Наиболее важным новым моментом в разработке Проекта политического отчета XIV Национального съезда является то, что впервые Программа действий по реализации Резолюции съезда XIV Центрального Комитета партии построена как составная часть Проекта отчета. Программа действий определяет конкретные программы, проекты и планы, которые должны быть реализованы в течение пятилетнего срока, возлагает конкретные обязанности на партийные комитеты всех уровней от центрального до местных, четко указывает прогресс, ресурсы и необходимые условия для реализации и служит основой для всех уровней и секторов для реализации в соответствии с их назначенными функциями, задачами и полномочиями. Эта политика направлена на преодоление ситуации, когда после Национального съезда приходится ждать конкретизации Резолюции съезда (обычно примерно в первой половине срока); подчеркивает характер действий, конкретизирует и организует эффективную реализацию Резолюции XIV Национального съезда партии непосредственно перед съездом; заблаговременно рассматривает, исправляет и немедленно устраняет узкие места, преодолевает ограничения, несоответствия и конфликты; Внимательно следить за целями, руководящими точками зрения, направлениями развития, ключевыми задачами и стратегическими прорывами, чтобы организовать их реализацию сразу после Конгресса.
II- НЕКОТОРЫЕ НОВЫЕ И ВАЖНЫЕ ВОПРОСЫ ПРОЕКТА ПОЛИТИЧЕСКОГО ОТЧЕТА, ПРЕДСТАВЛЕННОГО XIV СЪЕЗДУ ПАРТИИ
1. Проект политического доклада XIV Национального съезда знаменует собой скачок вперед в мышлении о развитии, поскольку он извлекает и актуализирует точки зрения, цели, задачи и прорывные стратегические решения, содержащиеся в резолюциях Политбюро, принятых с конца 2024 года по настоящее время, резолюциях, которые служат «рычагом» для реализации непосредственно до и после съезда.
На основе проектов документов XIV Всекитайского съезда Политбюро распорядилось о выпуске новых резолюций, которые являются важными стратегическими решениями как основа, движущая сила и прорыв для быстрого и устойчивого развития страны в эпоху национального развития и которые были далее доработаны, обновлены и развиты в проекте Политического доклада с целью:
(1) Институционализировать руководящие принципы и политику партии, усовершенствовать правовую систему, создать правовую основу и институциональную структуру, а также создать прозрачный коридор для всех решений. (2) Продолжать проявлять инициативу и активность, продвигая глубокую международную интеграцию не только для укрепления внешних позиций, но и для мобилизации глобальных ресурсов, защиты национальных интересов и расширения рынка инноваций. (3) Активизировать прорывную стратегию развития науки и технологий, инноваций и национальной цифровой трансформации в качестве основной движущей силы, формируя новые цепочки создания стоимости, связанные с инновациями, цифровой трансформацией, зеленой трансформацией, энергетической трансформацией, структурной трансформацией и качеством человеческих ресурсов, сосредоточив внимание на развитии искусственного интеллекта. (4) Определить частную экономику как важнейшую движущую силу экономики, поощрять стартапы и активно развивать частные экономические формы, эффективно использовать капитал, землю и технологии, создавая многомерный импульс для динамичного, гибкого и устойчивого роста. (5) Продолжить реализацию национальной политики энергетического перехода в направлении баланса между традиционными и возобновляемыми источниками энергии; развернуть интеллектуальные сети, обеспечить энергетическую безопасность для развития в новых условиях. (6) Сосредоточение внимания на преобразовании структуры и качества человеческих ресурсов с упором на разработку современной, открытой и интегрированной национальной системы образования с приоритетными и конкретными политиками и руководящими принципами для решительного обновления национальной системы образования; увязывание и продвижение исследований и обучения с развитием внутренних и международных рынков труда для подготовки высококачественных человеческих ресурсов для быстрого удовлетворения требований Четвертой промышленной революции. (7) Реализация политики и стратегий для всеобщего здравоохранения и улучшения жизни и счастья людей, уделяя особое внимание обеспечению надежной сети здравоохранения на низовом уровне, проактивной профилактической медицинской помощи и применению цифровых технологий в управлении здравоохранением, чтобы каждый гражданин мог пользоваться высококачественными услугами здравоохранения.
Логическая связь институциональной структуры с экономической динамикой, технологиями, современным управлением и развитием человека создала быстрорастущую, устойчивую экосистему, не только очерчивая дорожную карту, но и мобилизуя объединенные силы всего общества, реализуя стремление к национальному развитию к 2045 году.
2. Четко оценили результаты внедрения, извлекли уроки из организации внедрения и преодолели присущий многим терминам недостаток, согласно которому «организация внедрения по-прежнему является слабым звеном».
В итоговом отчете Конгресса за этот период четко и всесторонне изложены важные и выдающиеся результаты, достигнутые в конце срока, особенно стратегические прорывы. Наиболее значимым из них является реорганизация организационного аппарата и создание двухуровневой модели местного самоуправления – историческое и революционное решение, способствующее оптимизации координационных центров, уточнению полномочий, расширению пространства для развития и повышению эффективности управления и администрирования от провинциального уровня до низовых органов власти.
Процесс реализации наглядно демонстрирует правильное руководство и направление партии, решительное участие всей политической системы в сочетании с регулярными побуждениями, проверками и надзором, которые имеют решающее значение, особенно необходимость чёткого распределения людей, задач, ответственности, прогресса, результатов и наличия механизма постоянного контроля. Благодаря этому менталитет «формальных достижений» отходит на второй план, уступая место духу сосредоточенности на реальных результатах, как «работе», так и «выстраивании» в соответствии с графиком и эффективностью.
Важный урок, извлеченный из процесса внедрения: мы должны глубоко усвоить принцип «концентрации, прозрачности и ответственности» уже на этапе разработки проекта; при этом гибко и умело сочетать дисциплинарные меры с поощрением творческого подхода. Механизм непрерывного контроля и оценки способствовал преодолению изначальной проблемы, заключающейся в том, что «внедрение по-прежнему остаётся слабым звеном».
Этот опыт не только укрепляет веру в способность политической системы к серьезным инновациям, но и закладывает прочную основу для новых изменений в предстоящем периоде.
3. Дополнение «Теории пути обновления» как составной части идеологической основы партии.
Первая руководящая позиция проекта политического доклада гласит: «Твёрдо и творчески применять и развивать марксизм-ленинизм, идеи Хо Ши Мина и теорию новаторства». В этой позиции наша партия впервые выделяет «теорию новаторства» как составную часть идеологической основы партии.
Добавление «теории пути обновления» к идеологической основе партии – событие исторического значения, демонстрирующее зрелость теоретического мышления, способность обобщать практику и смелость партии к самообновлению; показывающее, что партия не догматична, не шаблонна, а всегда умеет наследовать, дополнять и творчески развиваться, связывая теорию с практикой, обогащая теоретическую и идеологическую сокровищницу вьетнамской революции. Теория пути обновления – это творческое применение и развитие, конкретизация принципов, универсальных принципов марксизма-ленинизма и идей Хо Ши Мина в соответствии с реалиями 40-летнего процесса обновления во Вьетнаме, демонстрирующее единство теории и практики, цели национальной независимости и социализма, прорыв базовой теории нашей партии о развитии социалистической рыночной экономики и содействии глубокой международной интеграции. Теория политики обновления – это сумма взглядов, видений и ориентиров национального развития и твёрдой защиты социалистического Отечества Вьетнама; народ – центр и субъект. Твердое стремление к национальной независимости и социализму; создание модели вьетнамского социализма, основанной на трёх основных принципах: социалистически ориентированной рыночной экономике; социалистическом правовом государстве народа, созданном народом и для народа под руководством Коммунистической партии Вьетнама; социалистической демократии; успешное построение мирного, независимого, демократического, процветающего, цивилизованного и счастливого социалистического Вьетнама. Соответственно, теория политики обновления становится неотъемлемой частью идеологической основы, продолжая вести страну по пути развития в новую эпоху нации.
Добавление «теории пути инноваций» в идеологическую основу партии также свидетельствует о жизнеспособности марксизма-ленинизма и идей Хо Ши Мина в новых условиях, одновременно подтверждая всеобъемлющую и мудрую руководящую роль партии в твердом следовании социалистическому пути, открывая возможности динамичного и творческого развития в соответствии с реалиями страны и веяниями времени; это путеводная звезда, которая продолжает вести нас к успешной реализации наших стремлений, видений и стратегических ориентиров, творя новые чудеса развития в эпоху национального развития.
4. Объединение «охраны окружающей среды» с экономическим и социальным развитием является «центральной» задачей.
Вторая руководящая точка зрения в проекте политического доклада гласит: «Экономическое и социальное развитие и охрана окружающей среды являются центральными...», поэтому Центральный Комитет соглашается добавить «охрану окружающей среды» наряду с экономическим и социальным развитием в качестве «центральной» задачи.
Добавление «защиты окружающей среды» наряду с экономическим и социальным развитием в качестве центральной задачи в Проект документа 14-го Конгресса знаменует собой шаг вперёд в формировании глубокого и прочного понимания устойчивого развития, основанного на трёх столпах: экономике, обществе и окружающей среде. Это уже не формальное заявление, а стратегическое обязательство, определяющее экологию окружающей среды как меру любой политики развития.
В Платформе 1991 года и резолюциях 7-го, 8-го и 13-го конгрессов охрана окружающей среды и устойчивое развитие упоминались лишь в принципе, в то время как приоритеты в области ресурсов по-прежнему были сосредоточены на содействии экономическому развитию. Проблемы окружающей среды часто рассматривались лишь как следствие, которое необходимо было преодолеть после развития экономики, и не определялись как центральная задача на каждом этапе и в каждой политике развития. Фундаментальное новшество заключается в том, что охрана окружающей среды была обозначена как основа для создания новой модели роста. Это означает отказ от компромисса в пользу обеспечения долгосрочных выгод для страны и будущих поколений.
На международном уровне Вьетнам взял на себя обязательство развивать зелёную экономику и достичь углеродной нейтральности к 2050 году, что создаёт как давление, так и новые возможности для быстрого и устойчивого развития страны. Проекты документов 14-го Национального конгресса показали, что Вьетнам не только реализует соглашения, но и привлекает зелёный капитал, углеродные кредиты и чистые технологии посредством энергетического перехода, развития циклической экономики и содействия науке и технологиям, инновациям и цифровой трансформации. Применение механизмов ценообразования на основе экологических затрат, «эконалога», углеродных кредитов и строгой правовой базы создаст мощные рычаги для развития предприятий, инвестирующих в зелёные технологии, одновременно обеспечивая честную конкуренцию между секторами экономики, подтверждая нашу новаторскую роль и ответственность перед мировым сообществом.
В институциональном плане государство совершенствует природоохранное законодательство, усиливает контроль и строго контролирует нарушения. Эффективный механизм децентрализации помогает местным органам власти активно использовать устойчивые ресурсы, сочетая мобилизацию «зелёного» финансирования через облигации, фонды охраны окружающей среды и государственно-частное партнёрство. «Зелёные» предприятия получают налоговую поддержку, льготные кредиты и трансфер технологий для снижения затрат. Интеллектуальные системы мониторинга, большие данные и искусственный интеллект будут способствовать прогнозированию рисков и оптимизации использования ресурсов. Экономика замкнутого цикла способствует переработке отходов, сокращению выбросов и повышению стоимости продукции... Самая большая проблема, которую необходимо преодолеть, — это отказ от краткосрочного мышления о развитии, разрушение психологических барьеров и создание предпосылки для долгосрочных действий. Необходимо подчеркнуть роль цифровой трансформации и экономики замкнутого цикла в защите окружающей среды, подготовке «зелёных» кадров, содействии сотрудничеству между научно-исследовательскими институтами и предприятиями, а также разработке эффективной стратегии коммуникации для повышения осведомлённости общественности. Общественный консенсус и твёрдая политическая приверженность станут ключом к открытию прорывного направления развития для Вьетнама в рамках быстрого и устойчивого развития страны.
5. Добавление «иностранных дел и международной интеграции» вместе с национальной обороной и безопасностью в качестве «важных и регулярных» задач.
Вторая руководящая позиция проекта политического доклада гласит, что «… укрепление национальной обороны и безопасности, а также содействие развитию внешних сношений и международной интеграции являются необходимыми и регулярными». Первое определение Центральным Комитетом того, что «внешние сношения и международная интеграция» являются такими же важными и регулярными задачами, как и национальная оборона и безопасность, открыло более всеобъемлющую стратегическую основу для национальной обороны, ознаменовав обновление стратегического видения партии в условиях глубокой интеграции и всё более ожесточённых геополитических и экономических соревнований в мире.
Начиная с Платформы 1991 года и до XIII съезда иностранные дела всегда упоминались как одна из важных задач, но не были обозначены как основная, регулярная задача.
Этот проект ясно показывает, что иностранные дела – это задача всей политической системы, а не только внешнеполитического сектора, в котором дипломатия играет важнейшую роль. Что ещё важнее, это вопрос сочетания национальной мощи с силой времени; внутренние ресурсы имеют решающее значение, а внешние – важны; вопрос партнёров, целей и т. д. С другой стороны, в прошлом семестре иностранные дела были для нас весьма успешной сферой деятельности в условиях быстро меняющегося, сложного и непредсказуемого мира.
Генеральный секретарь То Лам подчеркнул: «Хотя мир, сотрудничество и развитие по-прежнему остаются основными тенденциями, ситуация в мире меняется очень быстро и сложно, оказывая разностороннее влияние на безопасность и развитие нашей страны. В этом контексте задачи внешней политики больше не являются временными, а должны носить постоянный характер, контролируя и координируя политику в соответствии с каждым новым событием».
Развитие внешних связей и международной интеграции – важная и регулярная задача, позволяющая усилить роль Министерства иностранных дел, внешнеполитических ведомств и провинциальной системы внешнеполитических связей. Механизм «трёх столпов» – Национальная оборона, Безопасность и Внешние связи – будет способствовать межотраслевому сотрудничеству, увеличению штата специалистов, формированию команды экспертов в области экономики, культуры, технологий и технической дипломатии... для активного использования возможностей и оперативного и эффективного реагирования на вызовы.
Эта руководящая точка зрения лежит в основе создания дипломатических методов, таких как «экономическая дипломатия», «культурная дипломатия», «дипломатия обороны и безопасности», «технологическая дипломатия»… для привлечения капитала, технологий, международных ресурсов и усиления национальной «мягкой силы». Дипломатическая сеть будет оцифрована с использованием больших данных для анализа, прогнозирования, расширения отношений с многосторонними организациями и экономическими блоками, одновременно с повышением роли местных сообществ в продвижении экспорта, привлечении иностранных инвестиций и укреплении национального имиджа.
Одним словом, включение иностранных дел и международной интеграции в число важных и регулярных задач не только меняет мышление, но и является стратегическим рычагом, превращая иностранные дела и международную интеграцию в основные инструменты национальной безопасности и устойчивого развития. Это нововведение подтверждает решимость Вьетнама действовать проактивно, гибко и комплексно в применении «мягкой силы», укрепляя его позиции на международной арене.
6. О продолжении создания и комплексного и синхронного совершенствования институтов для быстрого и устойчивого развития страны
Политика, направленная на дальнейшее комплексное и синхронное развитие и совершенствование институтов быстрого и устойчивого развития страны, в рамках которой «политические институты играют ключевую роль, экономические институты играют центральную роль, а другие институты играют важнейшую роль», является продолжением и развитием концепции институциональных инноваций, о которой говорилось на ряде недавних конгрессов. Однако важное отличие заключается в трёх аспектах: комплексность, иерархия приоритетов, прозрачность, верховенство закона и эффективное управление, создающие основу для формирования институциональной экосистемы для быстрого и устойчивого развития страны.
Институты развития представляют собой совокупность правил, положений, процессов, агентств, юридических документов, механизмов обеспечения соблюдения и культуры управления, которые взаимодействуют друг с другом для создания благоприятной, бесперебойной, безопасной и эффективной операционной среды. В отличие от дискретного рассмотрения каждого аспекта, документа или закона, концепция институтов развития подчёркивает взаимосвязанность, взаимозависимость и взаимодополняемость различных институциональных компонентов.
Thứ nhất, tính tổng thể thể hiện ở quan điểm coi hoàn thiện thể chế không chỉ là sửa đổi luật pháp rời rạc mà là xây dựng đồng bộ các trụ cột: Chính trị, kinh tế, pháp luật, hành chính, xã hội, khoa học - công nghệ và thể chế bảo đảm quyền con người. Khi xem thể chế chính trị là then chốt là đặc biệt nhấn mạnh nâng cao vai trò, năng lực lãnh đạo và đổi mới phương thức tổ chức, hoạt động, cơ chế ra quyết định, kiểm soát quyền lực và bảo đảm ổn định chính trị của Đảng, để tạo điều kiện cho đổi mới các thể chế khác. Đây không chỉ là giải pháp kỹ thuật mà là đổi mới tư duy lãnh đạo của Đảng theo hướng hiện đại, minh bạch, khả năng thích ứng, tính thực chất và hiệu quả cao.
Thứ hai, việc xem thể chế kinh tế là trọng tâm phản ánh nhận thức sâu sắc rằng chất lượng tăng trưởng, hiệu quả, giá trị gia tăng và sức cạnh tranh của nền kinh tế phụ thuộc trực tiếp vào vận hành cơ chế thị trường, cơ chế huy động và phân bổ nguồn lực, môi trường kinh doanh và chính sách vĩ mô bền vững. Là trọng tâm không có nghĩa là các thể chế khác bị xem nhẹ; ngược lại, nó yêu cầu kết hợp chặt chẽ giữa thể chế kinh tế với các thể chế, cơ chế pháp lý, về quản lý tài nguyên, an sinh xã hội để phát triển nhanh, bền vững.
Thứ ba, sự nhấn mạnh "các thể chế khác là rất quan trọng" cho thấy sự đổi mới thể chế về giáo dục, y tế, khoa học - công nghệ, bảo vệ môi trường... và quản trị các lĩnh vực khác đều góp phần quyết định sức mạnh, chất lượng tăng trưởng và năng lực cạnh tranh phát triển trong dài hạn. Cách tiếp cận này là đột phá so với tư duy phát triển biệt lập, vì nó buộc phải giải quyết các điểm nghẽn, nút thắt thể chế theo quan điểm liên ngành, thay cho những can thiệp cục bộ dễ dẫn đến các hệ quả không mong muốn.
Thứ tư, chủ trương đổi mới thể chế đều gắn liền với yêu cầu hành động quyết liệt: Chuẩn hoá quy trình, minh bạch hoá thông tin, phân công trách nhiệm rõ ràng và cơ chế giám sát, đánh giá kết quả. Đột phá này còn nằm ở việc thúc đẩy khoa học công nghệ, đổi mới sáng tạo, chuyển đổi số vào quản trị, tạo động lực cho phát triển cả khu vực công và tư.
Thứ năm, chủ trương trên là sự tiếp nối, nâng tầm của đường lối đổi mớimang tính đột phá về phương thức tổ chức thực hiện, tuỳ thuộc rất lớn vào năng lực thể chế hoá thành văn bản pháp lý, tổ chức thực thi, cơ chế kiểm soát và sự đồng thuận xã hội để hiện thực hoá thành công mục tiêu phát triển nhanh, bền vững đất nước.
7. Xác lập mô hình tăng trưởng mới, cơ cấu lại nền kinh tế, đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá, lấy khoa học công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số làm động lực chính để đạt mục tiêu tốc độ tăng trưởng tổng sản phẩm trong nước (GDP) bình quân cho giai đoạn 2026 - 2030 từ 10%/năm trở lên
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV đã đề ra mục tiêu "phấn đấu đạt tốc độ tăng trưởng tổng sản phẩm trong nước (GDP) bình quân cho giai đoạn 2026 - 2030 từ 10%/năm trở lên". Đồng thời cũng chỉ rõ: "Xác lập mô hình tăng trưởng mới, cơ cấu lại nền kinh tế, đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá, lấy khoa học công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số làm động lực chính".
Việc xác lập mô hình tăng trưởng mới giai đoạn 2026 - 2030 với mục tiêu GDP bình quân 10%/năm không chỉ là khát vọng mà còn là thách thức để hoán chuyển thành cơ hội phát triển. Để hiện thực hoá mục tiêu tăng trưởng hai con số, các động cơ tăng trưởng: Đất đai, tài nguyên, lao động, xuất khẩu, thị trường trong nước, đầu tư... và năng suất tổng hợp (TFP) phải được huy động đồng bộ dưới khung đổi mới sáng tạo, công nghiệp hoá, hiện đại hoá và chuyển đổi số. Điểm mới so với các giai đoạn trước là trên nền tảng phát triển hiện nay, nhất là cuối nhiệm kỳ Đại hội XIII, đất nước có đủ dư địa để dự kiến đạt tốc độ tăng trưởng hai con số trong nhiệm kỳ tới.
Muốn vậy, đòi hỏi phải làm tốt những yêu cầu sau:
Thứ nhất, tỉ lệ đầu tư trên GDP cần vượt ngưỡng 40%. Trước đây, Việt Nam duy trì mức đầu tư khoảng 30 - 35% GDP, chủ yếu tập trung vào các động lực truyền thống. Mô hình mới đòi hỏi nâng cao quy mô đầu tư hiệu quả, mở rộng kênh tài chính xanh, trái phiếu công nghệ và quỹ mạo hiểm đổi mới sáng tạo. Song, hệ số sử dụng vốn (ICOR) phải duy trì ở mức khoảng 4,5 - nghĩa là cần 4,5đồng vốn đầu tư để tạo ra 1 đồng GDP tăng thêm. Để nâng cao hiệu quả đầu tư, cần siết chặt lựa chọn dự án, áp dụng tự động hoá, số hoá quy trình sản xuất và quản trị dự án nghiêm ngặt...
Thứ hai, tăng trưởng lao động dự kiến đóng góp 0,7% mỗi năm do lực lượng lao động giảm chậm. Để đạt tốc độ GDP hai chữ số, năng suất lao động phải tăng 8,5%/năm. Đây là bước nhảy vọt so với mức 5 - 6% hiện nay. Để hiện thực hoá, cần đào tạo kỹ sư số, chuyên gia R&D và cán bộ quản lý dự án công nghệ cao; đồng thời xây dựng cơ chế liên kết đào tạo viện - trường - doanh nghiệp để thu hẹp khoảng cách kỹ năng.
Thứ ba, năng suất nhân tố tổng hợp (TFP) phải đóng góp trên 5,6 điểm phần trăm trong cơ cấu tăng trưởng. TFP phản ánh hiệu quả sử dụng vốn và lao động cùng tác động của đổi mới sáng tạo. Để nâng TFP, Việt Nam phải xây dựng hệ sinh thái khởi nghiệp sáng tạo, khuyến khích doanh nghiệp đầu tư R&D, tăng cường liên kết chuỗi giá trị toàn cầu và bảo hộ sở hữu trí tuệ. Chuyển đổi số, trí tuệ nhân tạo, dữ liệu lớn và Internet vạn vật phải trở thành công cụ hằng ngày trong quản trị doanh nghiệp và quy hoạch phát triển.
Thứ tư, cơ cấu lại nền kinh tế tập trung vào công nghiệp nền tảng, công nghiệp lõi, chiến lược, công nghiệp xanh, nông nghiệp công nghệ cao, dịch vụ chất lượng và kinh tế số. Mỗi ngành, mỗi dự án phải đạt chuẩn phát thải thấp và quản trị thông minh ngay từ bước thiết kế. Khung chính sách gồm ưu đãi thuế R&D, tín dụng ưu đãi, quỹ đầu tư mạo hiểm và cải cách hành chính để rút ngắn thời gian cấp phép chính là "chất xúc tác" cho mô hình tăng trưởng mới.
Tóm lại, mục tiêu tăng trưởng hai con số giai đoạn 2026 - 2030 sẽ khả thi nếu đầu tư đủ mạnh, lao động đủ năng suất và TFP đủ cao, khai thác có hiệu quả thị trường trong và ngoài nước. Thành công phụ thuộc vào sự đồng bộ của chính sách, năng lực thể chế và quyết tâm đổi mới. Khi mô hình tăng trưởng mới vận hành thông suốt, Việt Nam không chỉ đạt tốc độ tăng trưởng hai con số mà còn tạo nền tảng bền vững cho giai đoạn phát triển tiếp theo.
8. Giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội, khẳng định vai trò quyết định của thị trường trong huy động và phân bổ các nguồn lực phát triển
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV nhấn mạnh việc định hình mối quan hệ hữu cơ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội, đồng thời khẳng định vai trò quyết định của thị trường trong huy động và phân bổ các nguồn lực cho phát triển. Đây không chỉ là yêu cầu mang tính lý luận mà còn là đòi hỏi thực tiễn cấp bách trong tiến trình hoàn thiện nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa dưới sự lãnh đạo của Đảng. Sự phối hợp hiệu quả giữa ba chủ thể Nhà nước, thị trường và xã hội sẽ nâng cao tính minh bạch, khách quan và khả năng kiểm soát rủi ro, góp phần tối ưu hoá kết quả phân bổ nguồn lực chung của nền kinh tế.
Thị trường có chức năng xác định giá cả, huy động và phân bổ các nguồn lực theo tín hiệu cung - cầu tự nhiên. Nhờ cơ chế cạnh tranh, thông tin trở nên minh bạch hơn, động lực khởi nghiệp được khơi dậy mạnh mẽ; từ đó nguồn lực xã hội tập trung vào những ngành, lĩnh vực có hiệu suất và hiệu quả cao. Khẳng định vai trò quyết định của thị trường đồng nghĩa với việc bảo đảm quyền tự chủ, tự chịu trách nhiệm của các chủ thể kinh tế, đồng thời giảm thiểu sự can thiệp hành chính trực tiếp vào cơ chế vận hành tự nhiên của giá cả, của thị trường, của lợi ích và rủi ro.
Nhà nước giữ vai trò kiến tạo và điều tiết hệ thống thể chế, cơ chế, chính sách, chiến lược, quy hoạch, kế hoạch phát triển phù hợp với nguyên tắc và thực tiễn thị trường. Bảo đảm công tác xây dựng pháp luật, ban hành quy định cạnh tranh lành mạnh, kiểm soát độc quyền, bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng và cân bằng lợi ích giữa các nhóm xã hội phải được tiến hành thường xuyên, đồng bộ. Sự chủ động của Nhà nước không chỉ thể hiện ở việc ban hành chính sách đúng hướng mà còn ở khâu giám sát, đánh giá, sửa đổi kịp thời để khung khổ pháp lý luôn bám sát diễn biến của thị trường và đòi hỏi phát triển của xã hội.
Xã hội giữ vai trò giám sát, phản biện và hiến kế thông qua các tổ chức chính trị - xã hội, hiệp hội ngành nghề, đội ngũ trí thức và truyền thông. Thông qua phản ánh trung thực nguyện vọng của Nhân dân, của doanh nghiệp và các tầng lớp xã hội, Nhà nước có cơ sở điều chỉnh chính sách, xác lập các ưu tiên phát triển và tăng cường minh bạch. Vai trò giám sát của xã hội không chỉ bảo đảm việc thực thi chính sách, kế hoạch một cách công bằng, hiệu quả mà còn thúc đẩy tinh thần trách nhiệm, tính sáng tạo và tính liên kết giữa các chủ thể kinh tế - xã hội.
Trải qua 40 năm đổi mới, những thành tựu toàn diện trên các lĩnh vực kinh tế, văn hoá và xã hội đã khẳng định tính đúng đắn của đường lối đổi mới. Thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa có sự quản lý của Nhà nước đã được hình thành, vận hành và hoàn thiện qua từng giai đoạn phát triển. Việc bổ sung quan điểm về "giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa Nhà nước - thị trường -xã hội" trong Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV đánh dấu bước chuyển mới, mở ra kỷ nguyên quản trị kinh tế dựa trên nền tảng thị trường minh bạch, hiệu quả, gắn kết chặt chẽ với trách nhiệm xã hội và định hướng phát triển bền vững.
9. Kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV khẳng định: Phát huy đầy đủ chức năng, vai trò của các khu vực kinh tế. Phát triển kinh tế nhà nước hiệu quả, thực sự giữ vững vai trò chủ đạo trong việc bảo đảm các cân đối lớn, định hướng chiến lược, dẫn dắt và định hướng chiến lược; phát triển kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế; kinh tế hợp tác, kinh tế tập thể, kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài và các loại hình kinh tế khác giữ vai trò quan trọng.
Như vậy, Dự thảo Văn kiện Đại hội Đảng lần thứ XIV khẳng định phát triển kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế là một điểm mới rất quan trọng. Đồng thời, Dự thảo nhấn mạnh tầm quan trọng của việc phát huy đầy đủ chức năng và vai trò của từng khu vực kinh tế, nhằm tạo nên bức tranh phát triển toàn diện, bền vững cho nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. Sự phân công, phối hợp và bổ trợ giữa kinh tế nhà nước, kinh tế tư nhân, kinh tế hợp tác, kinh tế tập thể, kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài và các loại hình kinh tế khác phải được tổ chức chặt chẽ, khoa học và linh hoạt để khai thác tối đa tiềm năng, thế mạnh riêng của mỗi thành phần kinh tế.
Ở nước ta, chủ trương đường lối về vị trí, vai trò của kinh tế tư nhân đã có chuyển biến lớn. (1) Đại hội VI "coi nền kinh tế có cơ cấu nhiều thành phần là một đặc trưng của thời kỳ quá độ". (2) Đại hội XII, Đảng ta đánh giá kinh tế tư nhân là một trong các động lực quan trọng của nền kinh tế. (3) Hội nghị Trung ương 5 khoá XII ban hành Nghị quyết số 10-NQ/TW, ngày 03/6/2017, khẳng định kinh tế tư nhân trở thành một động lực quan trọng của nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. (4) Ngày 04/5/2025, Nghị quyết số 68 của Bộ Chính trị về phát triển kinh tế tư nhân khẳng định: "… kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế quốc gia…".
Việc đặt kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế là tiếp cận có tầm chiến lược trong bối cảnh hội nhập sâu rộng và cạnh tranh toàn cầu ngày càng khốc liệt. Sự phát triển nhanh chóng của các doanh nghiệp tư nhân đã chứng minh khả năng thích ứng nhanh, sáng tạo mạnh mẽ và linh hoạt trước biến động thị trường, trở thành nơi thu hút chủ yếu lao động xã hội, nguồn cung cấp đa dạng hàng hoá, dịch vụ và giải pháp công nghệ.
Tuy còn một số hạn chế, tồn tại, kinh tế tư nhân có khả năng huy động nguồn lực đa dạng từ trong nước và quốc tế, nhất là khi Nhà nước hoàn thiện cơ chế tín dụng, chính sách thuế, đất đai, tạo điều kiện bình đẳng cho mọi doanh nghiệp. Quyền tự chủ trong phân bổ vốn, nhân lực và công nghệ giúp doanh nghiệp tư nhân tăng tốc đầu tư, mở rộng quy mô và nâng cao hiệu suất. Từ đó, khu vực này đóng góp lớn vào tốc độ tăng trưởng GDP, đồng thời tạo lập môi trường cạnh tranh lành mạnh, khuyến khích đổi mới sáng tạo. Kinh tế tư nhân có khả năng sử dụng hiệu quả các nguồn lực, đóng góp lớn vào tăng trưởng và tạo việc làm, thúc đẩy sáng tạo và nâng cao phúc lợi xã hội. Điều này phù hợp với lý luận của chủ nghĩa Mác - Lênin khi coi kinh tế thị trường là sản phẩm của văn minh nhân loại và kinh tế tư nhân trong chủ nghĩa xã hội là một bộ phận cấu thành của nền kinh tế.
Đồng thời, để kinh tế tư nhân trở thành một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế nhà nước cần tiếp tục hoàn thiện cơ chế pháp lý, giảm thiểu rào cản hành chính và bảo vệ quyền tài sản, quyền sở hữu, quyền tự do kinh doanh và cạnh tranh thị trường, quyền sở hữu trí tuệ, đồng thời phát triển hệ thống các loại hình thị trường đa dạng và linh hoạt. Sự phát triển mạnh mẽ của khu vực kinh tế tư nhân không chỉ mang lại lợi ích kinh tế, mà còn là trụ cột để xây dựng nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, nâng cao vai trò chủ động của Việt Nam trong cục diện chính trị thế giới, nền kinh tế quốc tế và nền văn minh toàn cầu.
10. Văn hoá, con người là nền tảng, nguồn lực, sức mạnh nội sinh và là động lực to lớn, hệ điều tiết sự phát triển xã hội bền vững
Đây là luận điểm rất cơ bản trong Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV, thể hiện sinh động nhận thức mới của Đảng về vai trò của văn hoá, con người trong xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
Cơ sở để xác định văn hoá, con người là nền tảng, nguồn lực, sức mạnh nội sinh, động lực to lớn, hệ điều tiết sự phát triển xã hội bền vững, bao gồm:
Thứ nhất, vị trí, vai trò của văn hoá trong định hình tư duy, hành vi và các giá trị cốt lõi của phát triển con người. Văn hoá kết tinh sức mạnh của dân tộc, là hệ giá trị, chuẩn mực xã hội, là nơi lưu giữ tri thức, kinh nghiệm và những giá trị truyền thống qua nhiều thế hệ. Những giá trị này định hình cách con người tư duy, hành động, tương tác và giải quyết vấn đề. Văn hoá là nguồn lực nội sinh của sự phát triển, là động lực thúc đẩy sự phát triển từ nội tại. Những đặc trưng văn hoá như tinh thần hiếu học, cần cù, vượt khó, sáng tạo, đổi mới sẽ trực tiếp đóng góp vào sự phát triển kinh tế và xã hội.
Thứ hai, thực tiễn lịch sử đương đại đã chứng minh rõ ràng vai trò nền tảng của văn hoá trong sự phát triển của các quốc gia. Văn hoá trở thành nguồn lực tinh thần mạnh mẽ, giúp cộng đồng vượt qua mọi khó khăn, thử thách, xây dựng sự đoàn kết cộng đồng và xã hội. Văn hoá là động lực, nguồn lực trực tiếp cho tăng trưởng kinh tế, là sức mạnh mềm có vai trò khai mở các khả năng giao lưu, kết nối, thúc đẩy sự phát triển kinh tế, hội nhập quốc tế. Văn hoá là hệ điều tiết các mối quan hệ xã hội. Văn hoá định hướng sự phát triển bền vững. Văn hoá là sức mạnh mềm quốc gia.
Thứ ba, thực tiễn qua 40 năm đổi mới đã chứng minh nổi bật về phát huy nguồn lực văn hoá, con người trong phát triển kinh tế, xã hội, môi trường, quốc phòng, an ninh, đối ngoại…, đặc biệt trong nhiệm kỳ Đại hội XIII.
Thứ tư, từ tổng kết thực tiễn và lý luận qua 40 năm đổi mới cho thấy, văn hoá khơi dậy lòng yêu nước, ý chí tự lực, tự cường và khát vọng vươn lên của con người Việt Nam. Việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hoá dân tộc là cực kỳ quan trọng để khẳng định bản sắc, chống xâm lăng văn hoá, đồng thời tạo ra sự khác biệt và lợi thế cạnh tranh cho đất nước.
11. Xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại, ngang tầm khu vực và thế giới
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV đề ra chủ trương xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại ngang tầm khu vực và thế giới là một yêu cầu mới, cấp thiết để phát triển đất nước, nâng cao năng lực cạnh tranh, phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao, thúc đẩy đổi mới sáng tạo, bảo đảm phát triển nhanh, bền vững đất nước. Cơ sở để xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại, ngang tầm khu vực và thế giới, bao gồm:
Thứ nhất, yêu cầu phát triển của đất nước trong kỷ nguyên mới (xác lập mô hình tăng trưởng mới, nâng cao chất lượng tăng trưởng, đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá, hội nhập quốc tế, yêu cầu phát triển nhanh và bền vững đất nước), đòi hỏi dứt khoát phải có nguồn lực con người mới - nguồn nhân lực chất lượng cao. Một nền giáo dục mở, hiện đại, hội nhập sẽ là bệ phóng để đào tạo ra những thế hệ công dân có tri thức, kỹ năng và phẩm chất đáp ứng yêu cầu phát triển mới của đất nước và bảo vệ Tổ quốc.
Thứ hai, từ thực trạng của nền giáo dục Việt Nam hiện nay, yêu cầu cấp thiết phải khắc phục ngay các yếu kém, lạc hậu, bất cập của nền giáo dục nước ta, một nền giáo dục không dựa trên chuẩn đầu ra, thiếu tính mở và khó bắt kịp với xu hướng chung của thế giới.
Thứ ba, xuất phát từ yêu cầu của đẩy mạnh hội nhập quốc tế và toàn cầu hoá; sự phát triển nhanh chóng của khoa học - công nghệ và Cách mạng công nghiệp lần thứ tư; xu thế đổi mới, cải cách, phát triển giáo dục trên thế giới, quá trình hợp tác - hội nhập - cạnh tranh quốc tế về giáo dục. Một nền giáo dục hiện đại sẽ tạo ra lợi thế cạnh tranh cho Việt Nam. Các chương trình học tập tiên tiến, phương pháp giảng dạy đổi mới sẽ giúp học sinh, sinh viên Việt Nam đủ khả năng làm việc trong môi trường quốc tế, thu hút đầu tư và nguồn lực bên ngoài, thúc đẩy hợp tác về khoa học, công nghệ.
Thứ tư, kế thừa các luận điểm cách mạng, khoa học của chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh về giáo dục; các lý thuyết hiện đại về phát triển bền vững; lý luận về kinh tế tri thức và xã hội học tập; lý luận về đổi mới sáng tạo và phát triển năng lực; chia sẻ kinh nghiệm quốc tế về phát triển giáo dục và theo đó, một hệ thống giáo dục hiện đại ngang tầm khu vực và quốc tế sẽ cung cấp nguồn nhân lực chất lượng cao, thúc đẩy sự phát triển của các ngành công nghệ cao, nâng cao năng suất lao động, tạo ra giá trị gia tăng và sức cạnh tranh cho nền kinh tế.
Thứ năm, tiếp thu tinh hoa của các quốc gia có nền giáo dục hiện đại thường tập trung vào các yếu tố, như: Công bằng, sáng tạo và phát triển toàn diện. Ví dụ, Phần Lan nổi tiếng với hệ thống giáo dục không áp lực thi cử, chú trọng vào sự bình đẳng và phát triển cá nhân. Nhật Bản đề cao đạo đức, tính tự lập và kỷ luật, giúp học sinh hình thành nhân cách. Các nước như Hoa Kỳ, Anh, Đức, Canada có nền giáo dục tiên tiến với sự đầu tư mạnh vào nghiên cứu, công nghệ và phương pháp giảng dạy hiện đại. Những quốc gia này thường có chương trình học linh hoạt, khuyến khích tư duy phản biện và sáng tạo.
12. Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia
Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia là chủ trương mới, quan trọng trong Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV của Đảng, nhằm tận dụng tối đa những động lực phát triển không có trần giới hạn. Việc xác định ưu tiên này xuất phát từ tầm nhìn chiến lược đáp ứng yêu cầu của Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư, khi công nghệ số và đổi mới sáng tạo trở thành yếu tố quyết định tốc độ và chất lượng phát triển kinh tế - xã hội của các quốc gia. Đảng khẳng định, chỉ có đột phá mạnh mẽ trong những lĩnh vực này mới giúp Việt Nam bứt phá khỏi giới hạn tăng trưởng truyền thống.
Các lý thuyết phát triển hiện đại như lý thuyết tăng trưởng kinh tế dựa trên đổi mới sáng tạo, lý thuyết xã hội thông tin và nền kinh tế tri thức đều chỉ ra vai trò cốt lõi của khoa học công nghệ và chuyển đổi số trong kích hoạt chuỗi giá trị mới. Tăng trưởng dựa trên đổi mới, tri thức và công nghệ sẽ tạo ra nguồn lực sản xuất vô tận khi nhanh chóng lan toả trong nền kinh tế. Trong khi đó, khái niệm xã hội thông tin và nền kinh tế tri thức nhấn mạnh yếu tố dữ liệu, thông tin và năng lực phân tích số để nâng cao năng suất và hiệu quả sử dụng nguồn lực. Mô hình nền kinh tế số kết hợp giữa hạ tầng số, nền tảng dữ liệu và hệ sinh thái khởi nghiệp tạo sự phát triển mạnh mẽ cho quá trình đổi mới sáng tạo.
Việt Nam là quốc gia đi sau nhưng đang nắm bắt cơ hội để gia nhập hàng ngũ các nền kinh tế số phát triển. Bộ Chính trị khoá XII ban hành Nghị quyết số 52-NQ/TW với tiêu đề "Một số chủ trương, chính sách chủ động tham gia Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư". Xác định rõ nhiệm vụ xây dựng hạ tầng số, phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao, hoàn thiện khung pháp lý cho công nghiệp 4.0. Đề cao vai trò của dữ liệu, trí tuệ nhân tạo, Internet vạn vật, chế tạo thông minh và kết nối chuỗi giá trị toàn cầu. Yêu cầu liên kết chặt chẽ giữa doanh nghiệp, viện nghiên cứu, trường đại học và cơ quan quản lý để thúc đẩy ứng dụng công nghệ mới, nâng cao năng suất và chất lượng sản phẩm.
Đề ra cơ chế ưu đãi đầu tư R&D, bảo hộ sở hữu trí tuệ và bảo đảm an toàn, an ninh mạng. Bộ Chính trị khoá XIII ban hành Nghị quyết số 57-NQ/TW về "Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia". Nhấn mạnh khoa học công nghệ và đổi mới sáng tạo là động lực không có trần giới hạn cho tăng trưởng. Chính phủ đang rà soát, nâng mức đầu tư công cho R&D, ưu tiên công nghệ lõi như AI, Big Data, IoT, sinh học phân tử. Xây dựng hệ sinh thái kết nối mạnh mẽ giữa khởi nghiệp sáng tạo, phát triển doanh nghiệp công nghệ cao, quỹ đầu tư mạo hiểm và trung tâm đổi mới sáng tạo. Hoàn thiện thể chế bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ, cơ chế chia sẻ dữ liệu, cơ chế đánh giá, nghiệm thu sản phẩm khoa học công nghệ. Đề xuất lộ trình chuyển đổi số toàn bộ cơ quan Nhà nước, doanh nghiệp và xã hội trọng tâm từ năm 2025 - 2030, hướng tới Chính phủ số, kinh tế số và xã hội số.
Chính phủ, các cấp, các ngành từ Trung ương đến cơ sở đã và đang triển khai quyết liệt Đề án Chuyển đổi số quốc gia, thúc đẩy đổi mới sáng tạo và đầu tư xây dựng hạ tầng công nghệ, hướng tới mục tiêu đưa Việt Nam thành quốc gia số vào năm 2030. Tập trung đổi mới cơ chế đầu tư cho nghiên cứu và phát triển, ưu tiên nguồn lực cho các lĩnh vực công nghệ tiên tiến, như: Trí tuệ nhân tạo, dữ liệu lớn, Internet vạn vật và công nghệ sinh học. Đẩy mạnh hình thành các trung tâm sáng tạo, nâng cao khả năng kết nối giữa doanh nghiệp, viện nghiên cứu và cơ sở đào tạo, đồng thời hoàn thiện khung pháp luật bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ. Cơ chế khuyến khích hợp tác công - tư, liên kết quốc tế và đa dạng hoá nguồn vốn đầu tư giúp tạo lập môi trường năng động cho hoạt động nghiên cứu và chuyển giao công nghệ. Bảo đảm an toàn, an ninh mạng được xem là yếu tố nền tảng để chuyển đổi số thành công và bảo vệ lợi ích quốc gia trên không gian số.
Kết quả của đột phá khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số thể hiện qua việc tăng năng suất lao động, giảm chi phí sản xuất và rút ngắn thời gian đưa sản phẩm ra thị trường. Việt Nam có thể gia tăng chỉ số GDP thêm 1 - 1,5điểm phần trăm mỗi năm nhờ áp dụng hiệu quả khoa học công nghệ và chuyển đổi số. Đồng thời, năng lực cạnh tranh của doanh nghiệp Việt Nam trên trường quốc tế được củng cố thông qua việc nâng cao chất lượng sản phẩm, dịch vụ và khả năng tự chủ trong chuỗi cung ứng. Những sản phẩm, dịch vụ mới định hình từ công nghệ cao và giải pháp số không chỉ đáp ứng nhu cầu trong nước mà còn tạo sức hút trên thị trường toàn cầu. Việc tham gia sâu vào chuỗi sản xuất quốc tế giúp doanh nghiệp Việt Nam học hỏi công nghệ, nâng cao tiêu chuẩn quản trị và mở rộng mạng lưới đối tác. Từ đó, vị thế của Việt Nam được nâng cao, trở thành mắt xích quan trọng trong mạng lưới sản xuất và giá trị toàn cầu.
13. Đẩy mạnh đột phá phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh tự chủ, tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại nhằm bảo vệ vững chắc Tổ quốc trước mọi tình huống, nhất là chiến tranh công nghệ cao
Lần đầu tiên Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV khẳng định phải "đột phá phát triển" thay vì chỉ "phát triển" hoặc "xây dựng" như trong các nghị quyết của Đảng trước đây về phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh. Điều này cho thấy quyết tâm chính trị rất cao, nhằm tạo bước nhảy vọt về phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh.
Cùng với việc tiếp tục khẳng định tính "lưỡng dụng, hiện đại", Dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội XIV bổ sung thêm các thành tố "tự chủ, tự lực, tự cường" trong phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh.
Mặc dù chủ trương "tự lực, tự cường" trong phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh đã xuất hiện trong các văn kiện, Nghị quyết của Đảng trong thời kỳ đổi mới, nhưng Văn kiện Đại hội XIII cũng mới chỉ dừng ở phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh theo hướng "lưỡng dụng, hiện đại"; tiếp đó, Luật Công nghiệp quốc phòng, an ninh và động viên công nghiệp (tháng 6/2024) đã xác định "Tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại, chủ động hội nhập quốc tế, trong đó nội lực là yếu tố quyết định".
Do đó, việc bổ sung đầy đủ 5 thành tố "tự chủ, tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại" này nhằm: (1) Phát huy nội lực, tự lực, tiến tới tự chủ chiến lược trong suốt quá trình từ nghiên cứu đến sản xuất và phát triển. (2) Khai thác tối đa tính lưỡng dụng của sản phẩm, giảm chi phí và nâng cao giá trị sử dụng. (3) Không ngừng đổi mới, ứng dụng công nghệ cao, công nghệ mới, bảo đảm chất lượng sản phẩm ngày càng cao, đáp ứng yêu cầu bảo vệ vững chắc Tổ quốc trước mọi tình huống, nhất là chiến tranh công nghệ cao.
14. Phát triển đối ngoại trong kỷ nguyên mới, tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hoá và vị thế của đất nước
Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIV của Đảng đặt ra yêu cầu "phát triển đối ngoại trong kỷ nguyên mới, tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hoá và vị thế của đất nước" không chỉ là sự tiếp nối các quan điểm, chủ trương trước đây, mà còn thể hiện bước phát triển mới về tư duy, mục tiêu và cách tiếp cận đối ngoại.
Tư duy mới xác định đối ngoại không chỉ "chủ động, tích cực" như các Đại hội trước, mà còn nhấn mạnh yêu cầu phát triển "tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hoá và vị thế đất nước": (1) Đối ngoại không chỉ là công cụ bảo vệ chế độ hay tìm kiếm hợp tác kinh tế, mà còn là phương thức thể hiện bản lĩnh, bản sắc và tầm vóc Việt Nam trên trường quốc tế. (2) Nhấn mạnh yếu tố văn hoá, lịch sử gắn với lan toả "sức mạnh mềm", giá trị văn minh Việt Nam, tạo sự tôn trọng, tin cậy và tầm ảnh hưởng trong cộng đồng quốc tế. (3) Tầm nhìn này sâu rộng hơn cách tiếp cận thuần tuý không chỉ vì "hoà bình, hợp tác, phát triển" như trước đây.
Đặt ra mục tiêu cao hơn vì vị thế của Việt Nam hiện nay đã khác. Đối ngoại trong kỷ nguyên mới phải: (1) Tạo dựng cục diện, môi trường thuận lợi cho đất nước bước vào kỷ nguyên vươn mình. (2) Đóng vai trò kiến tạo, động lực, mở ra các cơ hội mới cho đất nước phát triển. (3) Nâng cao vị thế, uy tín của đất nước trong nền chính trị thế giới, kinh tế toàn cầu và văn minh nhân loại. Với thế và lực mới, Việt Nam chủ động tham gia đóng góp tích cực duy trì hoà bình, ổn định trong khu vực và trên thế giới.
Gắn chặt đối ngoại với phát triển đất nước. Lần đầu tiên nêu rõ yêu cầu đối ngoại phải tương xứng với tầm vóc phát triển đất nước, nghĩa là đối ngoại không chỉ hỗ trợ kinh tế mà còn đi tiên phong trong các lĩnh vực công nghệ, tri thức, văn hoá. Chủ động xây dựng nền ngoại giao toàn diện, hiện đại với 3 trụ cột (Đối ngoại đảng, ngoại giao nhà nước, đối ngoại nhân dân), vận hành như một "hệ sinh thái đối ngoại" thống nhất, đồng bộ. Kết nối chặt chẽ ngoại giao chính trị, kinh tế, văn hoá, quốc phòng, an ninh, khoa học, công nghệ, chuyển đổi số.
So với các Văn kiện Đại hội thời kỳ đổi mới, Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIV yêu cầu cao hơn đối với công tác đối ngoại: Không chỉ "nâng tầm" mà phải "tương xứng với tầm vóc"; "không chỉ hội nhập sâu" mà còn "phát huy sức mạnh văn hoá, lịch sử, giá trị Việt Nam" để tăng ảnh hưởng quốc tế; không chỉ là đối ngoại "vì Việt Nam" mà còn "đóng góp cho hoà bình, phát triển chung của nhân loại".
15. Về tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị; đẩy mạnh phân cấp, phân quyền, bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương, phát huy vai trò chủ động của địa phương
Việc tiến hành cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị, đồng thời đẩy mạnh phân cấp, phân quyền nhưng vẫn bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương và phát huy vai trò chủ động của địa phương chính là tư duy mới, tầm nhìn và là bước đột phá chiến lược để xây dựng tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị tinh gọn, mạnh, hiệu năng, hiệu lực, hiệu quả; tạo động lực phát triển kinh tế - xã hội nhanh, bền vững. Đây không chỉ là yêu cầu cấp bách của công cuộc tiếp tục đổi mới, mà còn là minh chứng cho tầm nhìn phát triển và bản lĩnh lãnh đạo sáng suốt, khả năng tổ chức thực hiện đồng bộ, quyết liệt đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước trong giai đoạn mới:
Thứ nhất, tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị là giải pháp sắp xếp lại hệ thống cơ quan, tổ chức trong hệ thống chính trị từ Trung ương đến cơ sở. Đã thực hiện triệt để việc sắp xếp lại đầu mối, giảm cấp trung gian, thu gọn số lượng ban, ngành, đồng thời hợp nhất những đơn vị có chức năng gần nhau để xoá bỏ chồng chéo, trùng lặp, tiết kiệm nguồn lực, nâng cao chất lượng đội ngũ công chức, viên chức. Mô hình bộ máy gọn nhẹ, rút ngắn quy trình, giảm thiểu thủ tục hành chính, tạo môi trường làm việc năng động, kỷ cương và trách nhiệm hơn.
Thứ hai, đẩy mạnh phân cấp, phân quyền là yếu tố then chốt để phát huy tiềm năng, lợi thế của từng vùng, miền. Việc trao quyền quyết định nhiều hơn cho chính quyền địa phương trong các lĩnh vực quy hoạch, đầu tư hạ tầng, quản lý tài nguyên và an sinh xã hội giúp đẩy nhanh tốc độ giải quyết công việc, phù hợp với điều kiện thực tế mới. Đồng thời, chính quyền cơ sở sẽ chủ động hơn trong tổ chức thực hiện, sáng tạo cách làm, kịp thời điều chỉnh phù hợp với đặc thù địa bàn, qua đó khơi dậy khát vọng và ý chí tự lực, tự cường của cơ sở, của cộng đồng dân cư.
Thứ ba, thực hiện phân cấp, phân quyền nhưng phải luôn bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương. Điều này yêu cầu xây dựng hệ thống quy chế, quy chuẩn, tiêu chí đánh giá rõ ràng, minh bạch, đồng bộ. Trung ương giữ vai trò định hướng chiến lược, ban hành pháp luật và cơ chế kiểm soát; địa phương chịu trách nhiệm tổ chức thực thi và báo cáo kết quả. Cơ chế giám sát, đánh giá hiệu quả hoạt động được thiết kế bài bản, với sự tham gia của nhiều bên liên quan, kể cả Mặt trận Tổ quốc và các tổ chức xã hội, nhằm tăng cường tính công khai, trách nhiệm giải trình.
Thứ tư, cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, cùng với phân cấp, phân quyền, đã và đang tạo cú huých mạnh mẽ để tái cấu trúc thể chế, hoàn thiện thểchế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, xây dựng Nhà nước pháp quyền liêm chính, kiến tạo và phục vụ. Chính quyền địa phương không chỉ là "người thi hành" mà còn là "chủ thể sáng tạo" trong xây dựng và triển khai chính sách.
Thứ năm, thực hiện tốt đồng bộ ba trụ cột: Tinh gọn bộ máy; phân cấp, phân quyền và quản lý thống nhất sẽ giúp Nhà nước đổi mới toàn diện, nâng cao năng lực điều hành, củng cố niềm tin của Nhân dân. Các báo cáo kết quả gần đây đã khẳng định tính hiệu quả bước đầu của cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, phân cấp, phân quyền trong mô hình chính quyền địa phương 2 cấp. Sự tăng cường năng lực điều hành ở cơ sở cùng mô hình tổ chức gọn nhẹ đã giải phóng nguồn lực, mở rộng không gian phát triển, nâng cao tốc độ xử lý công việc và chất lượng phục vụ người dân, doanh nghiệp. Cuộc cách mạng này thôi thúc mỗi cấp uỷ, chính quyền và toàn thể cán bộ, công chức phải tiếp tục tự soi, tự sửa, tự hoàn thiện để đáp ứng yêu cầu trong kỷ nguyên phát triển mới.
16. Tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, trọng tâm là cấp chiến lược và cấp cơ sở, nhất là người đứng đầu
Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định "Cán bộ là cái gốc của mọi công việc", "muôn việc thành công hay thất bại, đều do cán bộ tốt hoặc kém". Vì vậy, công tác cán bộ là "then chốt của then chốt", được đặt ở vị trí trung tâm trong xây dựng Đảng. Điểm mới ở văn kiện lần này là sự đồng bộ trong xây dựng đội ngũ cán bộ ở cả hai cấp chiến lược và cơ sở, thay vì chỉ chú trọng riêng từng cấp như trước đây.
Ở cấp chiến lược, việc quy hoạch, đào tạo, bồi dưỡng và sử dụng cán bộ cấp chiến lược được nâng lên thành nhiệm vụ trọng tâm. Đây là nhóm tinh hoa có tầm nhìn chiến lược, tham gia hoạch định đường lối chính sách, tham mưu chiến lược cho Đảng, Nhà nước, nên yêu cầu phải có tư duy, tầm nhìn, bản lĩnh, nắm vững tình hình thực tiễn trong, ngoài nước và khả năng nhận diện xu thế toàn cầu, đưa ra dự báo chính xác. Việc tập trung nguồn lực cho cán bộ cấp chiến lược giúp bảo đảm tính ổn định, xuyên suốt trong hoạch định chiến lược công tác cán bộ nói riêng, tầm nhìn, chiến lược phát triển đất nước nói chung.
Chủ trương đặt cấp cán bộ cơ sở vào trung tâm của công tác cán bộ là sự đột phá tư duy về cán bộ. Vì cán bộ cơ sở là mắt xích gần dân nhất, trực tiếp tổ chức thực thi chính sách, phản ánh kịp thời tâm tư, nguyện vọng của Nhân dân. Việc củng cố chất lượng cán bộ ngay từ cơ sở giúp nâng cao chất lượng hoạt động của hệ thống chính trị cấp cơ sở, nơi thực thi mọi chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước; đồng thời giúp phát hiện, lan toả những kinh nghiệm hay, đồng thời hạn chế tiêu cực, bất cập ngay từ đầu, từ cơ sở.
Đặc biệt, chủ trương mới dành sự quan tâm cao nhất cho người đứng đầu ở mọi cấp. Vai trò của người chỉ đạo, điều hành được nhấn mạnh không chỉ về năng lực chuyên môn mà còn về chuẩn mực đạo đức cách mạng, phong cách lãnh đạo và trách nhiệm cá nhân. Sự gương mẫu của người đứng đầu sẽ tạo động lực cho cả tập thể, từ đó nâng cao nhận thức xã hội, kỷ cương, kỷ luật, thúc đẩy cải cách hành chính và hiệu quả phục vụ Nhân dân.
Cơ chế giám sát, đánh giá được yêu cầu quy định chặt chẽ hơn. Quy trình bổ nhiệm, đánh giá công bằng và minh bạch, gắn kết chặt chẽ thành tích với khenthưởng, vi phạm với chế tài. Đồng thời chú trọng luân chuyển ngang, luân chuyển lên và luân chuyển về cơ sở theo nguyên tắc "có vào, có ra", "có lên, có xuống" để cán bộ có trải nghiệm thực tiễn, rèn luyện bản lĩnh và trau dồi năng lực chuyên môn.
Như vậy, chủ trương này là tầm nhìn chiến lược nhằm xây dựng đội ngũ cán bộ có phẩm chất cách mạng, trình độ chuyên môn cao, trách nhiệm, tâm huyết phục vụ Nhân dân. Sự kết hợp hài hoà giữa đào tạo, quy hoạch, đánh giá và giám sát; đặc biệt tập trung vào người đứng đầu, sẽ tạo bước đột phá về chất lượng lãnh đạo, quản lý trong hệ thống chính trị đáp ứng yêu cầu phát triển nhanh, bền vững trong kỷ nguyên mới.
17. Chủ trương về xây dựng Đảng văn minh
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV xác định: "Tăng cường xây dựng, chỉnh đốn, tự đổi mới để Đảng ta thật sự là đạo đức, là văn minh". Đây là nội dung mới, lần đầu tiên chủ trương xây dựng Đảng văn minh được xác định là một nhiệm vụ chiến lược, có tính hệ thống và cụ thể hoá trong Văn kiện Đại hội Đảng.
Thứ nhất, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: "Đảng ta là đạo đức, là văn minh". Theo Người, Đảng phải tiêu biểu cho trí tuệ, lương tâm và danh dự của dân tộc mới xứng đáng là người lãnh đạo. Xây dựng Đảng về văn minh là bước tiếp tục hiện thực hoá sâu sắc tư tưởng Hồ Chí Minh về xây dựng Đảng, làm cho Đảng ta thực sự "là đạo đức, là văn minh".
Thứ hai, xây dựng Đảng văn minh là sự kế thừa và phát huy những giá trị văn hoá tốt đẹp của dân tộc, tạo ra một mối liên kết bền chặt giữa Đảng với Nhân dân và dân tộc.
Thứ ba, xây dựng Đảng văn minh góp phần nâng cao uy tín và năng lực lãnh đạo của Đảng, giúp củng cố niềm tin của Nhân dân vào Đảng. Trong bối cảnh hội nhập quốc tế và Cách mạng công nghiệp lần thứ tư, Đảng phải đổi mới tư duy, phương thức lãnh đạo để phù hợp với những biến đổi nhanh chóng của thời đại. Đảng văn minh sẽ đưa đất nước phát triển tiến kịp cùng thế giới.
Thứ tư, từ lý luận về xây dựng Đảng, hai yếu tố "đạo đức" và "văn minh"của Đảng không tách rời mà gắn bó hữu cơ, bổ sung cho nhau.
Thứ năm, kinh nghiệm thực tiễn, cho thấy rằng một đảng cộng sản chỉ có thể lãnh đạo cách mạng thành công khi đảng đó là một đảng văn minh, trong sạch, vững mạnh, minh bạch, dân chủ, tiên phong; có tư duy khoa học, hiện đại; có phương thức lãnh đạo dân chủ, hiệu quả; có khả năng tự đổi mới, thích ứng với những thay đổi của thời đại, được Nhân dân tin yêu, ủng hộ.
Thứ sáu, khắc phục các bất cập hiện nay trong công tác xây dựng Đảng, bên cạnh những thành tựu, trong Đảng vẫn còn tồn tại những hạn chế, yếu kém, không phù hợp với một chính đảng văn minh.
18. Tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc
Trên cơ sở tổng kết 40 năm đổi mới, Dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội XIV đã rút ra bài học kinh nghiệm "Tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc". Đây là bài học kinh nghiệm quý báu mang tầm lý luận, có giá trị định hướng thực tiễn cho sự nghiệp cách mạng của đất nước trong kỷ nguyên phát triển mới.
Cơ sở để tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc:
Thứ nhất, cách mạng là sự nghiệp của quần chúng nhân dân. Sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc là nhân tố quyết định sự thành bại của sự nghiệp cách mạng. Củng cố và phát huy sức mạnh này là chìa khoá để Việt Nam vững bước trên con đường xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc.
Thứ hai, chủ nghĩa yêu nước, truyền thống đoàn kết, coi trọng Nhân dân của dân tộc ta là sự kế thừa tư tưởng "dân là gốc". Nhân dân là người sáng tạo ra lịch sử. Tư tưởng Hồ Chí Minh về Nhân dân là chủ thể của cách mạng, là sức mạnh to lớn, có khả năng sáng tạo vô tận: "Trong bầu trời không gì quý bằng Nhân dân. Trong thế giới không gì mạnh bằng lực lượng đoàn kết của Nhân dân"; "có lực lượng dân chúng thì việc to tát mấy, khó khăn mấy làm cũng được. Không có, thì việc gì làm cũng không xong. Dân chúng biết giải quyết nhiều vấn đề một cách giản đơn, mau chóng, đầy đủ, mà những người tài giỏi, những đoàn thể to lớn, nghĩ mãi không ra".
Thứ ba, kế thừa và phát huy các bài học kinh nghiệm trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc; trong sự nghiệp lãnh đạo cách mạng của Đảng và kinh nghiệm của các cuộc cách mạng trên thế giới. Đảng ta đã tập hợp, quy tụ, phát huy được sức mạnh to lớn của Nhân dân cả về lực lượng và của cải, vật chất và tinh thần, để làm nên thắng lợi Cách mạng Tháng Tám năm 1945, Chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954 và Đại thắng mùa Xuân năm 1975, giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước.
Thứ tư, thành tựu vĩ đại của đất nước trong thời kỳ đổi mới. Đảng ta đã phát huy sức mạnh của Nhân dân, lấy mục tiêu "dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh" làm mục tiêu hành động; bảo đảm công bằng và bình đẳng xã hội, chăm lo lợi ích thiết thực, chính đáng, hợp pháp của các giai cấp, các tầng lớp nhân dân; kết hợp hài hoà lợi ích cá nhân, lợi ích tập thể và lợi ích toàn xã hội,... với phương châm xuyên suốt: "Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra, dân giám sát, dân thụ hưởng".
Thứ năm, xuất phát từ yêu cầu phát triển trong kỷ nguyên mới. Khối đại đoàn kết toàn dân tộc là nền tảng vững chắc để xây dựng thế trận quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân gắn với xây dựng thế trận lòng dân vững chắc. Việc phát huy sức mạnh Nhân dân giúp huy động mọi nguồn lực to lớn, cả về vật chất lẫn tinh thần của Nhân dân. Sức sáng tạo, tinh thần tự lực, tự cường của mỗi người dân là yếu tố then chốt thúc đẩy công cuộc xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
Nguồn: https://baotintuc.vn/thoi-su/mot-so-van-de-moi-quan-trong-trong-du-thao-cac-van-kien-trinh-dai-hoi-xiv-cua-dang-20251021222708997.htm
Комментарий (0)