
Le 14e Congrès national du Parti est un événement politique majeur, d'une importance décisive pour le développement futur du pays dans cette nouvelle ère. Dans un monde en pleine mutation, où le pays met en œuvre avec vigueur des décisions stratégiques cruciales, les documents soumis au 14e Congrès résument non seulement le parcours de développement des cinq dernières années, définissent les objectifs et les tâches des cinq prochaines années, mais façonnent également la réflexion stratégique, la vision et l'orientation du développement du pays jusqu'au milieu du XXIe siècle. Les projets de documents soumis au 14e Congrès, riches en innovations de structure et de contenu, témoignent d'une approche directe et objective de la situation, proposant ainsi un système de points de vue directeurs, d'objectifs de développement, d'orientations, de tâches clés et de solutions innovantes pour un développement rapide et durable du pays, témoignant ainsi de la forte aspiration de la nation tout entière dans cette nouvelle ère.
Ce rapport vise à mettre en lumière les points nouveaux et importants des projets de documents soumis au XIVe Congrès national du Parti. Il vise ainsi à aider les cadres, les membres du Parti et la population à étudier et à comprendre l'esprit de ces projets, à contribuer efficacement à leur discussion et à leur perfectionnement, et, parallèlement, à diffuser l'esprit d'innovation, l'aspiration au développement et la détermination à bâtir un pays riche, prospère, civilisé et heureux, s'engageant résolument sur la voie du socialisme.
I- NOUVEAUX POINTS SUR LE THÈME ET LA STRUCTURE DU PROJET DE DOCUMENT
1. Sur le thème du Congrès
Le thème du 14e Congrès national du Parti est : Sous le drapeau glorieux du Parti, unissons-nous et unissons-nous pour atteindre avec succès les objectifs de développement du pays d'ici 2030 ; être stratégiquement autonomes, autosuffisants, sûrs d'eux-mêmes et avancer avec force dans l'ère de la croissance nationale, pour la paix, l'indépendance, la démocratie, la richesse, la prospérité, la civilisation, le bonheur et avancer régulièrement vers le socialisme.
La détermination du thème du Congrès témoigne de l'unité de pensée et d'action, consolide la confiance, affirme la détermination et l'intelligence du Parti ainsi que la force de la nation tout entière, et continue de susciter l'aspiration à construire et à développer un pays fort et prospère, aux côtés des puissances mondiales dans la nouvelle ère. La détermination du thème du Congrès repose sur les principaux principes et exigences suivants :
(1) Le thème du Congrès doit illustrer la position et le rôle du 14e Congrès national du Parti, qui marque un tournant et constitue une étape particulièrement importante sur la voie du développement national. Le Congrès se tient à un moment où l'ensemble du Parti, du peuple et de l'armée s'efforcent de mettre en œuvre avec succès les objectifs, les politiques, les orientations et les tâches identifiés dans la Résolution du 13e Congrès national du Parti, et de dresser le bilan de 40 ans de rénovation. Le Congrès a pour mission d'examiner la mise en œuvre de la Résolution du 13e Congrès national du Parti, de dresser un bilan global du processus de rénovation, de définir les objectifs, les orientations et les tâches pour les 5 et 10 prochaines années et d'élaborer une vision à l'horizon 2045. Dans un contexte mondial et régional en constante évolution, complexe et imprévisible, le pays fait face à de nombreux atouts et opportunités, mais aussi à d'importantes difficultés et défis, et à de nombreux nouveaux problèmes à résoudre. Les cadres, les membres du Parti et le peuple placent leurs espoirs dans le 14e Congrès avec les décisions justes et fortes du Parti pour conduire le pays vers la nouvelle ère.
(2) Le thème du Congrès doit être un message exprimant l'appel, l'encouragement, la motivation et la direction pour l'ensemble du Parti, du peuple et de l'armée à continuer de promouvoir de manière globale, synchrone et extensive le processus d'innovation, à profiter de toutes les opportunités, à être déterminé à surmonter toutes les difficultés et tous les défis, à être stratégiquement autonome, autosuffisant, confiant et à avancer dans la nouvelle ère - l'ère de l'essor de la nation vietnamienne ; à atteindre avec succès les objectifs de développement du pays d'ici 2030, lorsque notre Parti célébrera son 100e anniversaire (1930-2030) ; et à viser à réaliser la vision d'ici 2045, en célébrant le 100e anniversaire de la fondation de la République socialiste du Vietnam (1945-2045).
(3) Le thème du Congrès doit être concis, reflétant les objectifs généraux, le contenu idéologique fondamental et montrant clairement les éléments les plus importants, notamment : la direction du Parti ; le rôle du peuple et la force de la nation tout entière ; l'innovation continue et l'objectif du développement national dans la nouvelle ère ; l'héritage et le développement des thèmes des Congrès précédents, en particulier du 13e Congrès national du Parti.
2. Sur la structure du rapport politique
Par rapport aux Congrès récents, la nouveauté de ce Rapport politique réside dans l'intégration du contenu de trois documents : le Rapport politique, le Rapport socio-économique et le Rapport de synthèse sur la construction du Parti. Cette intégration témoigne d'une volonté d'innovation continue dans la rédaction des documents, en s'appuyant sur les nouvelles réalités du pays, le développement de la connaissance théorique et la mise en œuvre du Parti, tout en garantissant la cohérence du contenu : concis, concis, facile à comprendre, facile à mémoriser et facile à mettre en œuvre.
En ce qui concerne la structure et la présentation du Rapport politique, il y a un héritage et une évolution, notamment :
Le Rapport politique du 14e Congrès adopte la structure et la présentation thématiques des documents, à l'instar des congrès récents, qui en comptent 15. La structure et les intitulés des thèmes sont organisés, ajustés et complétés en fonction de la réalité et des exigences du développement. Ils reflètent fidèlement la réalité et définissent clairement les objectifs et les tâches du développement national pour le mandat du 14e Congrès du Parti et la vision à l'horizon 2045. Ils expriment clairement des messages révolutionnaires, pragmatiques et hautement réalisables, tout en étant complets et clairement ciblés.
- Le point nouveau dans le contenu global du Rapport est de mettre l'accent sur les points de vue, les objectifs, les orientations, les méthodes de développement, les ressources et les nouveaux moteurs de développement, notamment : (1) Établir un nouveau modèle de croissance avec la science et la technologie, l'innovation et la transformation numérique comme principale force motrice ; identifier cela comme le contenu central du modèle de développement du pays ; développer l'économie privée comme force motrice la plus importante de l'économie ; développer des ressources humaines de haute qualité et exploiter efficacement les avantages d'une profonde intégration internationale. (2) Affirmer le rôle clé de la construction et de la rectification du Parti ; prévenir et combattre la corruption, le gaspillage, la négativité, l'individualisme, les intérêts de groupe, la dégradation idéologique, morale et du mode de vie ; renforcer le contrôle du pouvoir ; améliorer la capacité de leadership, de gouvernance et de combat du Parti ; Améliorer la capacité de gestion du développement national et la gestion opérationnelle de l'appareil du système politique, créer une base pour maintenir la solidarité et l'unité au sein de l'ensemble du Parti, du peuple et de l'armée, ainsi que garantir le consensus, la synchronisation et l'unité dans la planification et l'organisation de la mise en œuvre des stratégies de développement national.
La principale nouveauté du projet de rapport politique du XIVe Congrès national réside dans l'intégration, pour la première fois, du Programme d'action pour la mise en œuvre de la résolution du Congrès du XIVe Comité central du Parti. Ce programme précise les programmes, projets et plans spécifiques à mettre en œuvre durant le mandat de cinq ans, attribue des responsabilités précises aux comités du Parti à tous les niveaux, du niveau central au niveau local, indique clairement les progrès, les ressources et les conditions nécessaires à sa mise en œuvre, et sert de base à tous les niveaux et secteurs pour sa mise en œuvre conformément à leurs fonctions, tâches et pouvoirs. Cette politique vise à remédier à la situation où, après le Congrès national, il faut attendre la concrétisation de la résolution du Congrès (généralement vers la première moitié du mandat) ; met l'accent sur la nature de l'action, concrétise et organise la mise en œuvre effective de la résolution du XIVe Congrès national du Parti juste avant le Congrès ; examine, modifie et supprime immédiatement de manière proactive les goulots d'étranglement, surmonte les limitations, les insuffisances et les conflits ; suivre de près les objectifs, les points de vue directeurs, les orientations de développement, les tâches clés et les avancées stratégiques pour organiser la mise en œuvre immédiatement après le Congrès.
II- QUELQUES QUESTIONS NOUVELLES ET IMPORTANTES DU PROJET DE RAPPORT POLITIQUE À SOUMETTRE AU 14E CONGRÈS DU PARTI
1. Le projet de rapport politique du 14e Congrès national marque un bond en avant dans la réflexion sur le développement lorsqu'il distille et met à jour les points de vue, les objectifs, les tâches et les décisions stratégiques révolutionnaires des résolutions du Politburo émises de fin 2024 à aujourd'hui, résolutions qui agissent comme « levier » pour la mise en œuvre immédiatement avant et après le Congrès.
Sur la base des projets de documents du 14e Congrès national, le Politburo a ordonné la publication de nouvelles résolutions qui sont des décisions stratégiques importantes comme base, force motrice et percée pour le développement rapide et durable du pays à l'ère du développement national et ont continué à être affinées, mises à jour et développées dans le projet de rapport politique pour :
(1) Institutionnaliser les lignes directrices et les politiques du Parti, perfectionner le système juridique, construire une base juridique et un cadre institutionnel, et créer un couloir transparent pour toutes les décisions. (2) Continuer à être proactif et actif, en promouvant une intégration internationale profonde non seulement pour améliorer la position étrangère mais aussi pour mobiliser les ressources mondiales, protéger les intérêts nationaux et élargir le marché de l'innovation. (3) Activer la stratégie de rupture pour le développement scientifique et technologique, l'innovation et la transformation numérique nationale comme principale force motrice, en formant de nouvelles chaînes de valeur associées à l'innovation, la transformation numérique, la transformation verte, la transformation énergétique, la transformation structurelle et la qualité des ressources humaines, en mettant l'accent sur le développement de l'intelligence artificielle. (4) Identifier l'économie privée comme la force motrice la plus importante de l'économie, promouvoir les start-ups et développer fortement les types d'économie privée, exploiter efficacement le capital, le foncier et la technologie, créer une dynamique multidimensionnelle pour une croissance dynamique, flexible et durable. (5) Continuer à mettre en œuvre la politique nationale de transition énergétique vers un équilibre entre les sources d'énergie traditionnelles et renouvelables ; déployer des réseaux intelligents, assurer la sécurité énergétique pour le développement dans le nouveau contexte. (6) Mettre l'accent sur la transformation de la structure et de la qualité des ressources humaines en mettant l'accent sur le développement d'un système éducatif national moderne, ouvert et intégré avec des politiques et des lignes directrices prioritaires et spécifiques pour innover fortement le système éducatif national ; lier et promouvoir la recherche et la formation au développement des marchés du travail nationaux et internationaux pour former des ressources humaines de haute qualité afin de répondre rapidement aux exigences de la quatrième révolution industrielle. (7) Mettre en œuvre des politiques et des stratégies pour des soins de santé universels et améliorer la vie et le bonheur des populations, en mettant l'accent sur la garantie d'un réseau solide de soins de santé à la base, des soins de santé préventifs proactifs et l'application de la technologie numérique dans la gestion des soins de santé, afin que chaque citoyen puisse bénéficier de services de soins de santé de haute qualité.
Le lien logique entre le cadre institutionnel, la dynamique économique, la technologie, la gouvernance moderne et le développement humain a créé un écosystème durable à croissance rapide, qui non seulement trace la feuille de route mais mobilise également la force combinée de l’ensemble de la société, réalisant ainsi l’aspiration au développement national d’ici 2045.
2. Évaluer clairement les résultats de la mise en œuvre, les enseignements tirés de l'organisation de la mise en œuvre et surmonter la faiblesse inhérente à de nombreuses affirmations selon lesquelles « l'organisation de la mise en œuvre reste le maillon faible »
Le bilan de ce congrès a clairement mis en évidence et résumé de manière exhaustive les résultats importants et remarquables obtenus, notamment les avancées stratégiques réalisées en fin de mandat. La plus marquante est la restructuration de l'appareil organisationnel et la construction d'un modèle de gouvernement local à deux niveaux – une décision historique et révolutionnaire qui a permis de rationaliser les axes prioritaires, de clarifier les responsabilités, d'élargir l'espace de développement et de renforcer l'efficacité de la gouvernance et de l'administration, de la province à la base.
Le processus de mise en œuvre témoigne clairement de la justesse du leadership et de la direction du Parti, de la participation active de l'ensemble du système politique, ainsi que d'une incitation, d'une inspection et d'une supervision régulières, essentielles, notamment en ce qui concerne la nécessité d'une répartition claire des personnes, des tâches, des responsabilités, des progrès et des résultats, et de la mise en place d'un mécanisme de supervision régulier. Ainsi, la mentalité des « réalisations formelles » est remplacée par une volonté de se concentrer sur les résultats concrets, en respectant les délais et en s'alignant efficacement.
L'enseignement important tiré de la mise en œuvre est le suivant : nous devons maîtriser parfaitement le principe de « concentration, transparence et responsabilité » dès le développement du projet ; parallèlement, allier avec souplesse et habileté discipline et encouragement à la créativité. Le mécanisme d'inspection et d'évaluation continu a contribué à surmonter la faiblesse inhérente qui fait que « la mise en œuvre reste le maillon faible ».
Ces expériences renforcent non seulement la confiance dans la capacité du système politique à innover fortement, mais posent également des bases solides pour de nouveaux développements au cours du prochain mandat.
3. Le complément à la « Théorie sur la voie de la rénovation » est un élément de la fondation idéologique du Parti .
Le premier point de vue directeur du projet de rapport politique stipule : « Appliquer et développer avec fermeté et créativité le marxisme-léninisme, la pensée de Hô Chi Minh et la théorie de l’innovation. » Fort de ce point de vue, notre Parti identifie pour la première fois la « théorie de l’innovation » comme un élément constitutif de son fondement idéologique.
L'ajout de la « théorie sur la voie de la rénovation » au fondement idéologique du Parti constitue une avancée historique, témoignant de la maturité de la pensée théorique, de la capacité à synthétiser la pratique et du courage du Parti à se renouveler. Il démontre que le Parti n'est ni dogmatique ni stéréotypé, mais sait toujours hériter, compléter et développer de manière créative, reliant la théorie à la pratique et enrichissant ainsi le trésor théorique et idéologique de la révolution vietnamienne. La théorie sur la voie de la rénovation est l'application créative, le développement et la concrétisation des principes, des principes universels du marxisme-léninisme et de la pensée de Hô Chi Minh, conformément à la réalité de 40 ans de rénovation au Vietnam. Elle démontre l'unité entre la théorie et la pratique, entre l'objectif d'indépendance nationale et le socialisme, et la percée de la théorie fondamentale de notre Parti sur le développement d'une économie de marché à orientation socialiste et la promotion d'une intégration internationale profonde. La théorie de la politique de rénovation est la somme des points de vue, des visions et des orientations pour le développement national et la défense résolue de la patrie socialiste du Vietnam ; le peuple en est le centre et le sujet ; Poursuivre résolument l'objectif d'indépendance nationale et de socialisme ; établir un modèle de socialisme vietnamien fondé sur trois piliers fondamentaux : une économie de marché à orientation socialiste ; un État de droit socialiste du peuple, par le peuple et pour le peuple, sous la direction du Parti communiste vietnamien ; la démocratie socialiste ; et construire avec succès un Vietnam socialiste pacifique, indépendant, démocratique, prospère, civilisé et heureux. Par conséquent, la théorie de la politique de rénovation devient un élément constitutif du fondement idéologique, continuant de guider le pays vers le développement de la nouvelle ère nationale.
L'ajout de la « théorie sur la voie de l'innovation » au fondement idéologique du Parti témoigne également de la vitalité du marxisme-léninisme et de la pensée de Ho Chi Minh dans les nouvelles conditions, tout en affirmant le rôle de direction globale et sage du Parti en suivant fermement la voie socialiste, tout en ouvrant la possibilité d'un développement dynamique et créatif, en accord avec la réalité du pays et la tendance de l'époque ; c'est un flambeau qui continue de nous guider pour réaliser avec succès nos aspirations, nos visions et nos orientations stratégiques, créant de nouveaux miracles de développement à l'ère du développement national.
4. Associer la « protection de l’environnement » au développement économique et social est une tâche « centrale ».
Le deuxième point de vue directeur du projet de rapport politique stipule : « Le développement économique et social et la protection de l'environnement sont essentiels... », ainsi le Comité central accepte d'ajouter « la protection de l'environnement » à côté du développement économique et social comme tâche « centrale ».
L'ajout de la protection de l'environnement, parallèlement au développement économique et social, comme priorité du projet de document du XIVe Congrès marque une avancée dans le développement d'une conscience profonde et solide du développement durable, fondée sur trois piliers : l'économie, la société et l'environnement. Il ne s'agit plus d'une affirmation formelle, mais d'un engagement stratégique, inscrivant l'écologie environnementale au cœur de toute politique de développement.
Dans la Plateforme de 1991 et les Résolutions des 7e, 8e et 13e Congrès, la protection de l'environnement et le développement durable n'étaient mentionnés qu'en principe, tandis que les priorités en matière de ressources restaient axées sur la promotion du développement économique. L'environnement était souvent considéré comme une simple conséquence à surmonter après la promotion de l'économie, et n'était pas identifié comme une priorité à chaque étape et dans chaque politique de développement. L'innovation fondamentale réside dans le fait que la protection de l'environnement a été identifiée comme un pilier pour établir un nouveau modèle de croissance. Cela signifie qu'il ne faut pas sacrifier les avantages à court terme pour garantir des avantages à long terme pour la nation et les générations futures.
Au niveau international, le Vietnam s'est engagé à développer une économie verte et à atteindre la neutralité carbone d'ici 2050, ce qui crée une pression et ouvre de nouvelles opportunités pour un développement rapide et durable du pays. Les projets de documents du 14e Congrès national montrent que le Vietnam met en œuvre les accords, mais attire également des capitaux verts, des crédits carbone et des technologies propres, grâce à la transition énergétique, au développement économique circulaire et à la promotion des sciences et technologies, de l'innovation et de la transformation numérique. L'application de mécanismes de tarification des coûts environnementaux, de l'écotaxe, des crédits carbone et d'un cadre juridique strict créera un puissant levier pour les entreprises d'investissement vert, tout en garantissant une concurrence équitable entre les secteurs économiques, affirmant ainsi notre rôle de pionnier et notre responsabilité envers la communauté internationale.
Sur le plan institutionnel, l'État a perfectionné la législation environnementale, renforcé les inspections et sanctionné rigoureusement les infractions. Un solide mécanisme de décentralisation aide les autorités locales à exploiter proactivement les ressources durables, combinant mobilisation de financements verts par le biais d'obligations, de fonds de protection environnementale et de partenariats public-privé. Les entreprises vertes bénéficient d'aides fiscales, de crédits préférentiels et de transferts de technologie pour réduire leurs coûts. Les systèmes de surveillance intelligents, le big data et l'intelligence artificielle faciliteront la prévision des risques et l'optimisation de l'utilisation des ressources. L'économie circulaire favorise le recyclage, la réduction des émissions et l'augmentation de la valeur de la production. Le principal défi à relever est d'éliminer la réflexion sur le développement à court terme, de briser les barrières psychologiques et de créer les conditions d'une action à long terme. Il convient de souligner le rôle de la transformation numérique et de l'économie circulaire dans la protection de l'environnement, de former des ressources humaines vertes, de promouvoir la coopération entre les instituts de recherche et les entreprises, et d'adopter une stratégie de communication politique forte pour sensibiliser le public. Un consensus social et un engagement politique fort seront essentiels pour ouvrir une voie de développement décisive au Vietnam, vers un développement rapide et durable du pays.
5. Ajouter « affaires étrangères et intégration internationale » à la défense nationale et à la sécurité comme tâches « importantes et régulières »
Le deuxième point de vue directeur du projet de rapport politique stipule que « … le renforcement de la défense et de la sécurité nationales ainsi que la promotion des affaires étrangères et de l'intégration internationale sont essentiels et réguliers ». La première décision du Comité central selon laquelle « les affaires étrangères et l'intégration internationale » sont au même titre que la défense et la sécurité nationales en tant que tâches essentielles et régulières a ouvert un cadre stratégique plus complet pour la défense nationale, marquant un renouveau de la vision stratégique du Parti dans un contexte d'intégration profonde et de concurrence géopolitique et économique mondiale de plus en plus féroce.
Depuis la Plateforme de 1991 jusqu’au 13e Congrès, les affaires étrangères ont toujours été mentionnées comme l’une des tâches importantes, mais n’ont pas été identifiées comme une tâche majeure et régulière.
Ce projet démontre clairement que les affaires étrangères sont la mission de l'ensemble du système politique, et non pas seulement du secteur des affaires étrangères, dont la diplomatie est le cœur. Plus important encore, il s'agit de combiner la force nationale avec la force du moment ; les ressources internes sont déterminantes, tandis que les ressources externes sont importantes ; la question des partenaires, des objectifs, etc. D'autre part, au cours du dernier mandat, les affaires étrangères ont été un domaine très performant pour nous dans un monde en rapide évolution, complexe et imprévisible.
Le Secrétaire général To Lam a souligné : « Bien que la paix, la coopération et le développement demeurent des tendances majeures, la situation mondiale évolue très rapidement et de manière complexe, affectant de multiples façons la sécurité et le développement de notre pays. Dans ce contexte, les missions de politique étrangère ne sont plus temporaires, mais doivent être continues, avec un suivi et une coordination des politiques en fonction de chaque évolution. »
La mise en place des affaires étrangères et de l'intégration internationale est une tâche importante et régulière qui permet de renforcer le rôle du ministère des Affaires étrangères, des agences des affaires étrangères et du système provincial des affaires étrangères. Le mécanisme des « trois piliers » (Défense nationale, Sécurité et Affaires étrangères) favorisera la coopération intersectorielle, renforcera les effectifs spécialisés et constituera une équipe d'experts en diplomatie économique, culturelle, technologique et technique, afin d'exploiter proactivement les opportunités et de répondre rapidement et efficacement aux défis.
Cette vision directrice est à la base de la création de méthodes diplomatiques telles que la diplomatie économique, la diplomatie culturelle, la diplomatie de défense et de sécurité, la diplomatie technologique… afin d'attirer les capitaux, les technologies et les ressources internationales et de renforcer le pouvoir d'influence national. Le réseau diplomatique sera numérisé, tirant parti du big data pour analyser, prévoir et développer les relations avec les organisations multilatérales et les blocs économiques, tout en valorisant le rôle des territoires dans la promotion des exportations, l'attraction des investissements étrangers et la promotion de l'image nationale.
En résumé, l'ajout des affaires étrangères et de l'intégration internationale à l'ensemble des tâches importantes et régulières non seulement modifie la mentalité, mais constitue également un levier stratégique, faisant des affaires étrangères et de l'intégration internationale les outils clés de la sécurité nationale et du développement durable. Cette innovation affirme la détermination du Vietnam à faire preuve de proactivité, de flexibilité et de globalité dans l'application de son soft power, renforçant ainsi sa position sur la scène internationale.
6. Poursuivre la construction et le perfectionnement global et synchrone des institutions pour un développement national rapide et durable
La politique visant à poursuivre la construction et le perfectionnement, de manière globale et synchrone, des institutions nationales pour un développement rapide et durable, où « les institutions politiques sont essentielles, les institutions économiques centrales et les autres institutions très importantes », s'inscrit dans la continuité et le développement de la réflexion sur l'innovation institutionnelle évoquée lors de plusieurs congrès récents. Cependant, la différence essentielle réside dans trois aspects : l'exhaustivité, la hiérarchie des priorités, la transparence, l'État de droit et une gouvernance efficace, afin de jeter les bases de l'édification d'un écosystème institutionnel propice au développement rapide et durable du pays.
Les institutions de développement sont un ensemble de règles, de réglementations, de processus, d'agences, de documents juridiques, de mécanismes d'application et de cultures de gouvernance qui interagissent pour créer un environnement opérationnel favorable, fluide, sûr et efficace. Contrairement à une vision isolée de chaque aspect, document ou loi, le concept d'institutions de développement met l'accent sur la connectivité, l'interdépendance et les effets d'entraînement entre les différents piliers institutionnels.
Premièrement, cette approche globale se reflète dans l'idée que l'amélioration institutionnelle ne se limite pas à la modification de lois isolées, mais qu'elle repose sur la construction simultanée de piliers : la politique, l'économie, le droit, l'administration, la société, les sciences et technologies et les institutions pour garantir les droits de l'homme. Considérant les institutions politiques comme essentielles, il est particulièrement important de mettre l'accent sur le renforcement du rôle et des capacités de direction, ainsi que sur l'innovation des méthodes d'organisation, de fonctionnement, des mécanismes de prise de décision, du contrôle du pouvoir et de la stabilité politique du Parti, afin de créer les conditions propices à l'innovation des autres institutions. Il ne s'agit pas seulement d'une solution technique, mais aussi d'une innovation de la pensée de direction du Parti vers la modernité, la transparence, l'adaptabilité, la pragmatisme et une grande efficacité.
Deuxièmement, accorder une attention particulière aux institutions économiques témoigne d'une compréhension profonde du fait que la qualité de la croissance, l'efficacité, la valeur ajoutée et la compétitivité de l'économie dépendent directement du fonctionnement des mécanismes du marché, des mécanismes de mobilisation et d'allocation des ressources, de l'environnement des affaires et de politiques macroéconomiques durables. Être au centre de l'attention ne signifie pas négliger les autres institutions ; au contraire, cela exige une étroite collaboration entre les institutions économiques, les mécanismes juridiques, la gestion des ressources et la sécurité sociale pour un développement rapide et durable.
Troisièmement, l'accent mis sur « l'importance cruciale des autres institutions » montre que l'innovation institutionnelle dans les domaines de l'éducation, de la santé, des sciences et technologies, de la protection de l'environnement, etc., ainsi que la gouvernance d'autres secteurs, contribuent toutes à déterminer la vigueur, la qualité de la croissance et la compétitivité du développement à long terme. Cette approche constitue une avancée par rapport à la logique du développement isolé, car elle impose de résoudre les obstacles institutionnels et les freins dans une perspective interdisciplinaire, au lieu d'interventions locales susceptibles d'entraîner des conséquences indésirables.
Quatrièmement, la politique d'innovation institutionnelle s'accompagne toujours d'une exigence d'action drastique : normalisation des processus, transparence de l'information, définition claire des responsabilités, suivi et évaluation des résultats. Cette avancée repose également sur la promotion des sciences et technologies, de l'innovation, de la transformation numérique de la gouvernance et sur la création d'une dynamique de développement dans les secteurs public et privé.
Cinquièmement, la politique ci-dessus est une continuation et une élévation de la voie de l'innovation avec une percée dans les méthodes de mise en œuvre, qui dépend en grande partie de la capacité à institutionnaliser dans les documents juridiques, l'organisation de l'application, le mécanisme de contrôle et le consensus social pour réaliser avec succès l'objectif d'un développement national rapide et durable.
7. Établir un nouveau modèle de croissance, restructurer l’économie, promouvoir l’industrialisation et la modernisation, prendre la science et la technologie, l’innovation et la transformation numérique comme principale force motrice pour atteindre l’objectif d’un taux de croissance moyen du produit intérieur brut (PIB) de 10 % ou plus par an pour la période 2026-2030.
Le projet de rapport politique du XIVe Congrès national fixait l'objectif de « réaliser un taux de croissance moyen du produit intérieur brut (PIB) de 10 % ou plus par an sur la période 2026-2030 ». Il affirmait également : « Établir un nouveau modèle de croissance, restructurer l'économie, promouvoir l'industrialisation et la modernisation, en faisant de la science et de la technologie, de l'innovation et de la transformation numérique les principaux moteurs ».
L'établissement d'un nouveau modèle de croissance pour la période 2026-2030, avec un objectif de PIB moyen de 10 % par an, est non seulement une aspiration, mais aussi un défi à transformer en opportunités de développement. Pour atteindre cet objectif de croissance à deux chiffres, les moteurs de croissance : terres, ressources, main-d'œuvre, exportations, marché intérieur, investissement… et productivité totale (PTF) doivent être mobilisés de manière synchrone dans le cadre de l'innovation, de l'industrialisation, de la modernisation et de la transformation numérique. La nouveauté par rapport aux périodes précédentes réside dans le fait que, sur la base du développement actuel, notamment à la fin du 13e Congrès, le pays dispose d'une marge de manœuvre suffisante pour espérer atteindre un taux de croissance à deux chiffres lors du prochain mandat.
Pour ce faire, il est nécessaire de remplir les conditions suivantes :
Premièrement, le ratio investissement/PIB doit dépasser 40 %. Auparavant, le Vietnam maintenait un niveau d'investissement d'environ 30 à 35 % du PIB, principalement axé sur les moteurs traditionnels. Le nouveau modèle exige d'accroître l'ampleur des investissements efficaces, de développer les canaux de financement vert, les obligations technologiques et les fonds de capital-risque pour l'innovation. Cependant, le ratio d'utilisation du capital (ICOR) doit être maintenu autour de 4,5 – ce qui signifie que 4,5 dongs de capital d'investissement sont nécessaires pour créer 1 dong de PIB supplémentaire. Pour améliorer l'efficacité des investissements, il est nécessaire de resserrer la sélection des projets, de recourir à l'automatisation, de numériser les processus de production et de gérer rigoureusement les projets.
Thứ hai, tăng trưởng lao động dự kiến đóng góp 0,7% mỗi năm do lực lượng lao động giảm chậm. Để đạt tốc độ GDP hai chữ số, năng suất lao động phải tăng 8,5%/năm. Đây là bước nhảy vọt so với mức 5 - 6% hiện nay. Để hiện thực hoá, cần đào tạo kỹ sư số, chuyên gia R&D và cán bộ quản lý dự án công nghệ cao; đồng thời xây dựng cơ chế liên kết đào tạo viện - trường - doanh nghiệp để thu hẹp khoảng cách kỹ năng.
Thứ ba, năng suất nhân tố tổng hợp (TFP) phải đóng góp trên 5,6 điểm phần trăm trong cơ cấu tăng trưởng. TFP phản ánh hiệu quả sử dụng vốn và lao động cùng tác động của đổi mới sáng tạo. Để nâng TFP, Việt Nam phải xây dựng hệ sinh thái khởi nghiệp sáng tạo, khuyến khích doanh nghiệp đầu tư R&D, tăng cường liên kết chuỗi giá trị toàn cầu và bảo hộ sở hữu trí tuệ. Chuyển đổi số, trí tuệ nhân tạo, dữ liệu lớn và Internet vạn vật phải trở thành công cụ hằng ngày trong quản trị doanh nghiệp và quy hoạch phát triển.
Thứ tư, cơ cấu lại nền kinh tế tập trung vào công nghiệp nền tảng, công nghiệp lõi, chiến lược, công nghiệp xanh, nông nghiệp công nghệ cao, dịch vụ chất lượng và kinh tế số. Mỗi ngành, mỗi dự án phải đạt chuẩn phát thải thấp và quản trị thông minh ngay từ bước thiết kế. Khung chính sách gồm ưu đãi thuế R&D, tín dụng ưu đãi, quỹ đầu tư mạo hiểm và cải cách hành chính để rút ngắn thời gian cấp phép chính là "chất xúc tác" cho mô hình tăng trưởng mới.
Tóm lại, mục tiêu tăng trưởng hai con số giai đoạn 2026 - 2030 sẽ khả thi nếu đầu tư đủ mạnh, lao động đủ năng suất và TFP đủ cao, khai thác có hiệu quả thị trường trong và ngoài nước. Thành công phụ thuộc vào sự đồng bộ của chính sách, năng lực thể chế và quyết tâm đổi mới. Khi mô hình tăng trưởng mới vận hành thông suốt, Việt Nam không chỉ đạt tốc độ tăng trưởng hai con số mà còn tạo nền tảng bền vững cho giai đoạn phát triển tiếp theo.
8. Giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội, khẳng định vai trò quyết định của thị trường trong huy động và phân bổ các nguồn lực phát triển
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV nhấn mạnh việc định hình mối quan hệ hữu cơ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội, đồng thời khẳng định vai trò quyết định của thị trường trong huy động và phân bổ các nguồn lực cho phát triển. Đây không chỉ là yêu cầu mang tính lý luận mà còn là đòi hỏi thực tiễn cấp bách trong tiến trình hoàn thiện nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa dưới sự lãnh đạo của Đảng. Sự phối hợp hiệu quả giữa ba chủ thể Nhà nước, thị trường và xã hội sẽ nâng cao tính minh bạch, khách quan và khả năng kiểm soát rủi ro, góp phần tối ưu hoá kết quả phân bổ nguồn lực chung của nền kinh tế.
Thị trường có chức năng xác định giá cả, huy động và phân bổ các nguồn lực theo tín hiệu cung - cầu tự nhiên. Nhờ cơ chế cạnh tranh, thông tin trở nên minh bạch hơn, động lực khởi nghiệp được khơi dậy mạnh mẽ; từ đó nguồn lực xã hội tập trung vào những ngành, lĩnh vực có hiệu suất và hiệu quả cao. Khẳng định vai trò quyết định của thị trường đồng nghĩa với việc bảo đảm quyền tự chủ, tự chịu trách nhiệm của các chủ thể kinh tế, đồng thời giảm thiểu sự can thiệp hành chính trực tiếp vào cơ chế vận hành tự nhiên của giá cả, của thị trường, của lợi ích và rủi ro.
Nhà nước giữ vai trò kiến tạo và điều tiết hệ thống thể chế, cơ chế, chính sách, chiến lược, quy hoạch, kế hoạch phát triển phù hợp với nguyên tắc và thực tiễn thị trường. Bảo đảm công tác xây dựng pháp luật, ban hành quy định cạnh tranh lành mạnh, kiểm soát độc quyền, bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng và cân bằng lợi ích giữa các nhóm xã hội phải được tiến hành thường xuyên, đồng bộ. Sự chủ động của Nhà nước không chỉ thể hiện ở việc ban hành chính sách đúng hướng mà còn ở khâu giám sát, đánh giá, sửa đổi kịp thời để khung khổ pháp lý luôn bám sát diễn biến của thị trường và đòi hỏi phát triển của xã hội.
Xã hội giữ vai trò giám sát, phản biện và hiến kế thông qua các tổ chức chính trị - xã hội, hiệp hội ngành nghề, đội ngũ trí thức và truyền thông. Thông qua phản ánh trung thực nguyện vọng của Nhân dân, của doanh nghiệp và các tầng lớp xã hội, Nhà nước có cơ sở điều chỉnh chính sách, xác lập các ưu tiên phát triển và tăng cường minh bạch. Vai trò giám sát của xã hội không chỉ bảo đảm việc thực thi chính sách, kế hoạch một cách công bằng, hiệu quả mà còn thúc đẩy tinh thần trách nhiệm, tính sáng tạo và tính liên kết giữa các chủ thể kinh tế - xã hội.
Trải qua 40 năm đổi mới, những thành tựu toàn diện trên các lĩnh vực kinh tế, văn hoá và xã hội đã khẳng định tính đúng đắn của đường lối đổi mới. Thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa có sự quản lý của Nhà nước đã được hình thành, vận hành và hoàn thiện qua từng giai đoạn phát triển. Việc bổ sung quan điểm về "giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội" trong Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV đánh dấu bước chuyển mới, mở ra kỷ nguyên quản trị kinh tế dựa trên nền tảng thị trường minh bạch, hiệu quả, gắn kết chặt chẽ với trách nhiệm xã hội và định hướng phát triển bền vững.
9. Kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV khẳng định: Phát huy đầy đủ chức năng, vai trò của các khu vực kinh tế. Phát triển kinh tế nhà nước hiệu quả, thực sự giữ vững vai trò chủ đạo trong việc bảo đảm các cân đối lớn, định hướng chiến lược, dẫn dắt và định hướng chiến lược; phát triển kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế ; kinh tế hợp tác, kinh tế tập thể, kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài và các loại hình kinh tế khác giữ vai trò quan trọng.
Như vậy, Dự thảo Văn kiện Đại hội Đảng lần thứ XIV khẳng định phát triển kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế là một điểm mới rất quan trọng. Đồng thời, Dự thảo nhấn mạnh tầm quan trọng của việc phát huy đầy đủ chức năng và vai trò của từng khu vực kinh tế, nhằm tạo nên bức tranh phát triển toàn diện, bền vững cho nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. Sự phân công, phối hợp và bổ trợ giữa kinh tế nhà nước, kinh tế tư nhân, kinh tế hợp tác, kinh tế tập thể, kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài và các loại hình kinh tế khác phải được tổ chức chặt chẽ, khoa học và linh hoạt để khai thác tối đa tiềm năng, thế mạnh riêng của mỗi thành phần kinh tế.
Ở nước ta, chủ trương đường lối về vị trí, vai trò của kinh tế tư nhân đã có chuyển biến lớn. (1) Đại hội VI "coi nền kinh tế có cơ cấu nhiều thành phần là một đặc trưng của thời kỳ quá độ " . (2) Đại hội XII, Đảng ta đánh giá kinh tế tư nhân là một trong các động lực quan trọng của nền kinh tế. (3) Hội nghị Trung ương 5 khoá XII ban hành Nghị quyết số 10-NQ/TW, ngày 03/6/2017, khẳng định kinh tế tư nhân trở thành một động lực quan trọng của nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. (4) Ngày 04/5/2025, Nghị quyết số 68 của Bộ Chính trị về phát triển kinh tế tư nhân khẳng định: "… kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế quốc gia…".
Việc đặt kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế là tiếp cận có tầm chiến lược trong bối cảnh hội nhập sâu rộng và cạnh tranh toàn cầu ngày càng khốc liệt. Sự phát triển nhanh chóng của các doanh nghiệp tư nhân đã chứng minh khả năng thích ứng nhanh, sáng tạo mạnh mẽ và linh hoạt trước biến động thị trường, trở thành nơi thu hút chủ yếu lao động xã hội, nguồn cung cấp đa dạng hàng hoá, dịch vụ và giải pháp công nghệ.
Tuy còn một số hạn chế, tồn tại, kinh tế tư nhân có khả năng huy động nguồn lực đa dạng từ trong nước và quốc tế, nhất là khi Nhà nước hoàn thiện cơ chế tín dụng, chính sách thuế, đất đai, tạo điều kiện bình đẳng cho mọi doanh nghiệp. Quyền tự chủ trong phân bổ vốn, nhân lực và công nghệ giúp doanh nghiệp tư nhân tăng tốc đầu tư, mở rộng quy mô và nâng cao hiệu suất. Từ đó, khu vực này đóng góp lớn vào tốc độ tăng trưởng GDP, đồng thời tạo lập môi trường cạnh tranh lành mạnh, khuyến khích đổi mới sáng tạo. Kinh tế tư nhân có khả năng sử dụng hiệu quả các nguồn lực, đóng góp lớn vào tăng trưởng và tạo việc làm, thúc đẩy sáng tạo và nâng cao phúc lợi xã hội. Điều này phù hợp với lý luận của chủ nghĩa Mác - Lênin khi coi kinh tế thị trường là sản phẩm của văn minh nhân loại và kinh tế tư nhân trong chủ nghĩa xã hội là một bộ phận cấu thành của nền kinh tế.
Đồng thời, để kinh tế tư nhân trở thành một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế nhà nước cần tiếp tục hoàn thiện cơ chế pháp lý, giảm thiểu rào cản hành chính và bảo vệ quyền tài sản, quyền sở hữu, quyền tự do kinh doanh và cạnh tranh thị trường, quyền sở hữu trí tuệ, đồng thời phát triển hệ thống các loại hình thị trường đa dạng và linh hoạt. Sự phát triển mạnh mẽ của khu vực kinh tế tư nhân không chỉ mang lại lợi ích kinh tế, mà còn là trụ cột để xây dựng nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, nâng cao vai trò chủ động của Việt Nam trong cục diện chính trị thế giới, nền kinh tế quốc tế và nền văn minh toàn cầu.
10. Văn hoá, con người là nền tảng, nguồn lực, sức mạnh nội sinh và là động lực to lớn, hệ điều tiết sự phát triển xã hội bền vững
Đây là luận điểm rất cơ bản trong Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV, thể hiện sinh động nhận thức mới của Đảng về vai trò của văn hoá, con người trong xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
Cơ sở để xác định văn hoá, con người là nền tảng, nguồn lực, sức mạnh nội sinh, động lực to lớn, hệ điều tiết sự phát triển xã hội bền vững, bao gồm:
Thứ nhất, vị trí, vai trò của văn hoá trong định hình tư duy, hành vi và các giá trị cốt lõi của phát triển con người. Văn hoá kết tinh sức mạnh của dân tộc, là hệ giá trị, chuẩn mực xã hội, là nơi lưu giữ tri thức, kinh nghiệm và những giá trị truyền thống qua nhiều thế hệ. Những giá trị này định hình cách con người tư duy, hành động, tương tác và giải quyết vấn đề. Văn hoá là nguồn lực nội sinh của sự phát triển, là động lực thúc đẩy sự phát triển từ nội tại. Những đặc trưng văn hoá như tinh thần hiếu học, cần cù, vượt khó, sáng tạo, đổi mới sẽ trực tiếp đóng góp vào sự phát triển kinh tế và xã hội.
Thứ hai, thực tiễn lịch sử đương đại đã chứng minh rõ ràng vai trò nền tảng của văn hoá trong sự phát triển của các quốc gia. Văn hoá trở thành nguồn lực tinh thần mạnh mẽ, giúp cộng đồng vượt qua mọi khó khăn, thử thách, xây dựng sự đoàn kết cộng đồng và xã hội. Văn hoá là động lực, nguồn lực trực tiếp cho tăng trưởng kinh tế, là sức mạnh mềm có vai trò khai mở các khả năng giao lưu, kết nối, thúc đẩy sự phát triển kinh tế, hội nhập quốc tế. Văn hoá là hệ điều tiết các mối quan hệ xã hội. Văn hoá định hướng sự phát triển bền vững. Văn hoá là sức mạnh mềm quốc gia.
Thứ ba, thực tiễn qua 40 năm đổi mới đã chứng minh nổi bật về phát huy nguồn lực văn hoá, con người trong phát triển kinh tế, xã hội, môi trường, quốc phòng, an ninh, đối ngoại…, đặc biệt trong nhiệm kỳ Đại hội XIII.
Thứ tư, từ tổng kết thực tiễn và lý luận qua 40 năm đổi mới cho thấy, văn hoá khơi dậy lòng yêu nước, ý chí tự lực, tự cường và khát vọng vươn lên của con người Việt Nam. Việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hoá dân tộc là cực kỳ quan trọng để khẳng định bản sắc, chống xâm lăng văn hoá, đồng thời tạo ra sự khác biệt và lợi thế cạnh tranh cho đất nước.
11. Xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại, ngang tầm khu vực và thế giới
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV đề ra chủ trương xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại ngang tầm khu vực và thế giới là một yêu cầu mới, cấp thiết để phát triển đất nước, nâng cao năng lực cạnh tranh, phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao, thúc đẩy đổi mới sáng tạo, bảo đảm phát triển nhanh, bền vững đất nước. Cơ sở để xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại, ngang tầm khu vực và thế giới, bao gồm:
Thứ nhất, yêu cầu phát triển của đất nước trong kỷ nguyên mới (xác lập mô hình tăng trưởng mới, nâng cao chất lượng tăng trưởng, đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá, hội nhập quốc tế, yêu cầu phát triển nhanh và bền vững đất nước), đòi hỏi dứt khoát phải có nguồn lực con người mới - nguồn nhân lực chất lượng cao. Một nền giáo dục mở, hiện đại, hội nhập sẽ là bệ phóng để đào tạo ra những thế hệ công dân có tri thức, kỹ năng và phẩm chất đáp ứng yêu cầu phát triển mới của đất nước và bảo vệ Tổ quốc.
Thứ hai, từ thực trạng của nền giáo dục Việt Nam hiện nay, yêu cầu cấp thiết phải khắc phục ngay các yếu kém, lạc hậu, bất cập của nền giáo dục nước ta, một nền giáo dục không dựa trên chuẩn đầu ra, thiếu tính mở và khó bắt kịp với xu hướng chung của thế giới.
Thứ ba, xuất phát từ yêu cầu của đẩy mạnh hội nhập quốc tế và toàn cầu hoá; sự phát triển nhanh chóng của khoa học - công nghệ và Cách mạng công nghiệp lần thứ tư; xu thế đổi mới, cải cách, phát triển giáo dục trên thế giới, quá trình hợp tác - hội nhập - cạnh tranh quốc tế về giáo dục. Một nền giáo dục hiện đại sẽ tạo ra lợi thế cạnh tranh cho Việt Nam. Các chương trình học tập tiên tiến, phương pháp giảng dạy đổi mới sẽ giúp học sinh, sinh viên Việt Nam đủ khả năng làm việc trong môi trường quốc tế, thu hút đầu tư và nguồn lực bên ngoài, thúc đẩy hợp tác về khoa học, công nghệ.
Thứ tư, kế thừa các luận điểm cách mạng, khoa học của chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh về giáo dục; các lý thuyết hiện đại về phát triển bền vững; lý luận về kinh tế tri thức và xã hội học tập; lý luận về đổi mới sáng tạo và phát triển năng lực; chia sẻ kinh nghiệm quốc tế về phát triển giáo dục và theo đó, một hệ thống giáo dục hiện đại ngang tầm khu vực và quốc tế sẽ cung cấp nguồn nhân lực chất lượng cao, thúc đẩy sự phát triển của các ngành công nghệ cao, nâng cao năng suất lao động, tạo ra giá trị gia tăng và sức cạnh tranh cho nền kinh tế.
Thứ năm, tiếp thu tinh hoa của các quốc gia có nền giáo dục hiện đại thường tập trung vào các yếu tố, như: Công bằng, sáng tạo và phát triển toàn diện. Ví dụ, Phần Lan nổi tiếng với hệ thống giáo dục không áp lực thi cử, chú trọng vào sự bình đẳng và phát triển cá nhân. Nhật Bản đề cao đạo đức, tính tự lập và kỷ luật, giúp học sinh hình thành nhân cách. Các nước như Hoa Kỳ, Anh, Đức, Canada có nền giáo dục tiên tiến với sự đầu tư mạnh vào nghiên cứu, công nghệ và phương pháp giảng dạy hiện đại. Những quốc gia này thường có chương trình học linh hoạt, khuyến khích tư duy phản biện và sáng tạo.
12. Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia
Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia là chủ trương mới, quan trọng trong Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV của Đảng, nhằm tận dụng tối đa những động lực phát triển không có trần giới hạn. Việc xác định ưu tiên này xuất phát từ tầm nhìn chiến lược đáp ứng yêu cầu của Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư, khi công nghệ số và đổi mới sáng tạo trở thành yếu tố quyết định tốc độ và chất lượng phát triển kinh tế - xã hội của các quốc gia. Đảng khẳng định, chỉ có đột phá mạnh mẽ trong những lĩnh vực này mới giúp Việt Nam bứt phá khỏi giới hạn tăng trưởng truyền thống.
Các lý thuyết phát triển hiện đại như lý thuyết tăng trưởng kinh tế dựa trên đổi mới sáng tạo, lý thuyết xã hội thông tin và nền kinh tế tri thức đều chỉ ra vai trò cốt lõi của khoa học công nghệ và chuyển đổi số trong kích hoạt chuỗi giá trị mới. Tăng trưởng dựa trên đổi mới, tri thức và công nghệ sẽ tạo ra nguồn lực sản xuất vô tận khi nhanh chóng lan toả trong nền kinh tế. Trong khi đó, khái niệm xã hội thông tin và nền kinh tế tri thức nhấn mạnh yếu tố dữ liệu, thông tin và năng lực phân tích số để nâng cao năng suất và hiệu quả sử dụng nguồn lực. Mô hình nền kinh tế số kết hợp giữa hạ tầng số, nền tảng dữ liệu và hệ sinh thái khởi nghiệp tạo sự phát triển mạnh mẽ cho quá trình đổi mới sáng tạo.
Việt Nam là quốc gia đi sau nhưng đang nắm bắt cơ hội để gia nhập hàng ngũ các nền kinh tế số phát triển. Bộ Chính trị khoá XII ban hành Nghị quyết số 52-NQ/TW với tiêu đề "Một số chủ trương, chính sách chủ động tham gia Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư". Xác định rõ nhiệm vụ xây dựng hạ tầng số, phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao, hoàn thiện khung pháp lý cho công nghiệp 4.0. Đề cao vai trò của dữ liệu, trí tuệ nhân tạo, Internet vạn vật, chế tạo thông minh và kết nối chuỗi giá trị toàn cầu. Yêu cầu liên kết chặt chẽ giữa doanh nghiệp, viện nghiên cứu, trường đại học và cơ quan quản lý để thúc đẩy ứng dụng công nghệ mới, nâng cao năng suất và chất lượng sản phẩm. Đề ra cơ chế ưu đãi đầu tư R&D, bảo hộ sở hữu trí tuệ và bảo đảm an toàn, an ninh mạng. Bộ Chính trị khoá XIII ban hành Nghị quyết số 57-NQ/TW về "Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia". Nhấn mạnh khoa học công nghệ và đổi mới sáng tạo là động lực không có trần giới hạn cho tăng trưởng. Chính phủ đang rà soát, nâng mức đầu tư công cho R&D, ưu tiên công nghệ lõi như AI, Big Data, IoT, sinh học phân tử. Xây dựng hệ sinh thái kết nối mạnh mẽ giữa khởi nghiệp sáng tạo, phát triển doanh nghiệp công nghệ cao, quỹ đầu tư mạo hiểm và trung tâm đổi mới sáng tạo. Hoàn thiện thể chế bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ, cơ chế chia sẻ dữ liệu, cơ chế đánh giá, nghiệm thu sản phẩm khoa học công nghệ. Đề xuất lộ trình chuyển đổi số toàn bộ cơ quan Nhà nước, doanh nghiệp và xã hội trọng tâm từ năm 2025 - 2030, hướng tới Chính phủ số, kinh tế số và xã hội số.
Chính phủ, các cấp, các ngành từ Trung ương đến cơ sở đã và đang triển khai quyết liệt Đề án Chuyển đổi số quốc gia, thúc đẩy đổi mới sáng tạo và đầu tư xây dựng hạ tầng công nghệ, hướng tới mục tiêu đưa Việt Nam thành quốc gia số vào năm 2030. Tập trung đổi mới cơ chế đầu tư cho nghiên cứu và phát triển, ưu tiên nguồn lực cho các lĩnh vực công nghệ tiên tiến, như: Trí tuệ nhân tạo, dữ liệu lớn, Internet vạn vật và công nghệ sinh học. Đẩy mạnh hình thành các trung tâm sáng tạo, nâng cao khả năng kết nối giữa doanh nghiệp, viện nghiên cứu và cơ sở đào tạo, đồng thời hoàn thiện khung pháp luật bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ. Cơ chế khuyến khích hợp tác công - tư, liên kết quốc tế và đa dạng hoá nguồn vốn đầu tư giúp tạo lập môi trường năng động cho hoạt động nghiên cứu và chuyển giao công nghệ. Bảo đảm an toàn, an ninh mạng được xem là yếu tố nền tảng để chuyển đổi số thành công và bảo vệ lợi ích quốc gia trên không gian số.
Kết quả của đột phá khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số thể hiện qua việc tăng năng suất lao động, giảm chi phí sản xuất và rút ngắn thời gian đưa sản phẩm ra thị trường. Việt Nam có thể gia tăng chỉ số GDP thêm 1 - 1,5 điểm phần trăm mỗi năm nhờ áp dụng hiệu quả khoa học công nghệ và chuyển đổi số. Đồng thời, năng lực cạnh tranh của doanh nghiệp Việt Nam trên trường quốc tế được củng cố thông qua việc nâng cao chất lượng sản phẩm, dịch vụ và khả năng tự chủ trong chuỗi cung ứng. Những sản phẩm, dịch vụ mới định hình từ công nghệ cao và giải pháp số không chỉ đáp ứng nhu cầu trong nước mà còn tạo sức hút trên thị trường toàn cầu. Việc tham gia sâu vào chuỗi sản xuất quốc tế giúp doanh nghiệp Việt Nam học hỏi công nghệ, nâng cao tiêu chuẩn quản trị và mở rộng mạng lưới đối tác. Từ đó, vị thế của Việt Nam được nâng cao, trở thành mắt xích quan trọng trong mạng lưới sản xuất và giá trị toàn cầu.
13. Đẩy mạnh đột phá phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh tự chủ, tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại nhằm bảo vệ vững chắc Tổ quốc trước mọi tình huống, nhất là chiến tranh công nghệ cao
Lần đầu tiên Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV khẳng định phải "đột phá phát triển" thay vì chỉ "phát triển" hoặc "xây dựng" như trong các nghị quyết của Đảng trước đây về phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh. Điều này cho thấy quyết tâm chính trị rất cao, nhằm tạo bước nhảy vọt về phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh.
Cùng với việc tiếp tục khẳng định tính "lưỡng dụng, hiện đại", Dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội XIV bổ sung thêm các thành tố "tự chủ, tự lực, tự cường" trong phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh.
Mặc dù chủ trương "tự lực, tự cường" trong phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh đã xuất hiện trong các văn kiện, Nghị quyết của Đảng trong thời kỳ đổi mới, nhưng Văn kiện Đại hội XIII cũng mới chỉ dừng ở phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh theo hướng "lưỡng dụng, hiện đại"; tiếp đó, Luật Công nghiệp quốc phòng, an ninh và động viên công nghiệp (tháng 6/2024) đã xác định "Tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại, chủ động hội nhập quốc tế, trong đó nội lực là yếu tố quyết định".
Do đó, việc bổ sung đầy đủ 5 thành tố "tự chủ, tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại" này nhằm: (1) Phát huy nội lực, tự lực, tiến tới tự chủ chiến lược trong suốt quá trình từ nghiên cứu đến sản xuất và phát triển. (2) Khai thác tối đa tính lưỡng dụng của sản phẩm, giảm chi phí và nâng cao giá trị sử dụng. (3) Không ngừng đổi mới, ứng dụng công nghệ cao, công nghệ mới, bảo đảm chất lượng sản phẩm ngày càng cao, đáp ứng yêu cầu bảo vệ vững chắc Tổ quốc trước mọi tình huống, nhất là chiến tranh công nghệ cao.
14. Phát triển đối ngoại trong kỷ nguyên mới, tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hoá và vị thế của đất nước
Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIV của Đảng đặt ra yêu cầu "phát triển đối ngoại trong kỷ nguyên mới, tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hoá và vị thế của đất nước" không chỉ là sự tiếp nối các quan điểm, chủ trương trước đây, mà còn thể hiện bước phát triển mới về tư duy, mục tiêu và cách tiếp cận đối ngoại.
Tư duy mới xác định đối ngoại không chỉ "chủ động, tích cực" như các Đại hội trước, mà còn nhấn mạnh yêu cầu phát triển "tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hoá và vị thế đất nước": (1) Đối ngoại không chỉ là công cụ bảo vệ chế độ hay tìm kiếm hợp tác kinh tế, mà còn là phương thức thể hiện bản lĩnh, bản sắc và tầm vóc Việt Nam trên trường quốc tế. (2) Nhấn mạnh yếu tố văn hoá, lịch sử gắn với lan toả "sức mạnh mềm", giá trị văn minh Việt Nam, tạo sự tôn trọng, tin cậy và tầm ảnh hưởng trong cộng đồng quốc tế. (3) Tầm nhìn này sâu rộng hơn cách tiếp cận thuần tuý không chỉ vì "hoà bình, hợp tác, phát triển" như trước đây.
Đặt ra mục tiêu cao hơn vì vị thế của Việt Nam hiện nay đã khác. Đối ngoại trong kỷ nguyên mới phải: (1) Tạo dựng cục diện, môi trường thuận lợi cho đất nước bước vào kỷ nguyên vươn mình. (2) Đóng vai trò kiến tạo, động lực, mở ra các cơ hội mới cho đất nước phát triển. (3) Nâng cao vị thế, uy tín của đất nước trong nền chính trị thế giới, kinh tế toàn cầu và văn minh nhân loại. Với thế và lực mới, Việt Nam chủ động tham gia đóng góp tích cực duy trì hoà bình, ổn định trong khu vực và trên thế giới.
Gắn chặt đối ngoại với phát triển đất nước. Lần đầu tiên nêu rõ yêu cầu đối ngoại phải tương xứng với tầm vóc phát triển đất nước, nghĩa là đối ngoại không chỉ hỗ trợ kinh tế mà còn đi tiên phong trong các lĩnh vực công nghệ, tri thức, văn hoá. Chủ động xây dựng nền ngoại giao toàn diện, hiện đại với 3 trụ cột (Đối ngoại đảng, ngoại giao nhà nước, đối ngoại nhân dân), vận hành như một "hệ sinh thái đối ngoại" thống nhất, đồng bộ. Kết nối chặt chẽ ngoại giao chính trị, kinh tế, văn hoá, quốc phòng, an ninh, khoa học, công nghệ, chuyển đổi số.
So với các Văn kiện Đại hội thời kỳ đổi mới, Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIV yêu cầu cao hơn đối với công tác đối ngoại: Không chỉ "nâng tầm" mà phải "tương xứng với tầm vóc"; "không chỉ hội nhập sâu" mà còn "phát huy sức mạnh văn hoá, lịch sử, giá trị Việt Nam" để tăng ảnh hưởng quốc tế; không chỉ là đối ngoại "vì Việt Nam" mà còn "đóng góp cho hoà bình, phát triển chung của nhân loại".
15. Về tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị ; đẩy mạnh phân cấp, phân quyền, bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương, phát huy vai trò chủ động của địa phương
Việc tiến hành cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị, đồng thời đẩy mạnh phân cấp, phân quyền nhưng vẫn bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương và phát huy vai trò chủ động của địa phương chính là tư duy mới, tầm nhìn và là bước đột phá chiến lược để xây dựng tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị tinh gọn, mạnh, hiệu năng, hiệu lực, hiệu quả; tạo động lực phát triển kinh tế - xã hội nhanh, bền vững. Đây không chỉ là yêu cầu cấp bách của công cuộc tiếp tục đổi mới, mà còn là minh chứng cho tầm nhìn phát triển và bản lĩnh lãnh đạo sáng suốt, khả năng tổ chức thực hiện đồng bộ, quyết liệt đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước trong giai đoạn mới:
Thứ nhất, tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị là giải pháp sắp xếp lại hệ thống cơ quan, tổ chức trong hệ thống chính trị từ Trung ương đến cơ sở. Đã thực hiện triệt để việc sắp xếp lại đầu mối, giảm cấp trung gian, thu gọn số lượng ban, ngành, đồng thời hợp nhất những đơn vị có chức năng gần nhau để xoá bỏ chồng chéo, trùng lặp, tiết kiệm nguồn lực, nâng cao chất lượng đội ngũ công chức, viên chức. Mô hình bộ máy gọn nhẹ, rút ngắn quy trình, giảm thiểu thủ tục hành chính, tạo môi trường làm việc năng động, kỷ cương và trách nhiệm hơn.
Thứ hai, đẩy mạnh phân cấp, phân quyền là yếu tố then chốt để phát huy tiềm năng, lợi thế của từng vùng, miền. Việc trao quyền quyết định nhiều hơn cho chính quyền địa phương trong các lĩnh vực quy hoạch, đầu tư hạ tầng, quản lý tài nguyên và an sinh xã hội giúp đẩy nhanh tốc độ giải quyết công việc, phù hợp với điều kiện thực tế mới. Đồng thời, chính quyền cơ sở sẽ chủ động hơn trong tổ chức thực hiện, sáng tạo cách làm, kịp thời điều chỉnh phù hợp với đặc thù địa bàn, qua đó khơi dậy khát vọng và ý chí tự lực, tự cường của cơ sở, của cộng đồng dân cư.
Thứ ba, thực hiện phân cấp, phân quyền nhưng phải luôn bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương. Điều này yêu cầu xây dựng hệ thống quy chế, quy chuẩn, tiêu chí đánh giá rõ ràng, minh bạch, đồng bộ. Trung ương giữ vai trò định hướng chiến lược, ban hành pháp luật và cơ chế kiểm soát; địa phương chịu trách nhiệm tổ chức thực thi và báo cáo kết quả. Cơ chế giám sát, đánh giá hiệu quả hoạt động được thiết kế bài bản, với sự tham gia của nhiều bên liên quan, kể cả Mặt trận Tổ quốc và các tổ chức xã hội, nhằm tăng cường tính công khai, trách nhiệm giải trình.
Thứ tư, cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, cùng với phân cấp, phân quyền, đã và đang tạo cú huých mạnh mẽ để tái cấu trúc thể chế, hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, xây dựng Nhà nước pháp quyền liêm chính, kiến tạo và phục vụ. Chính quyền địa phương không chỉ là "người thi hành" mà còn là "chủ thể sáng tạo" trong xây dựng và triển khai chính sách.
Thứ năm, thực hiện tốt đồng bộ ba trụ cột: Tinh gọn bộ máy; phân cấp, phân quyền và quản lý thống nhất sẽ giúp Nhà nước đổi mới toàn diện, nâng cao năng lực điều hành, củng cố niềm tin của Nhân dân. Các báo cáo kết quả gần đây đã khẳng định tính hiệu quả bước đầu của cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, phân cấp, phân quyền trong mô hình chính quyền địa phương 2 cấp. Sự tăng cường năng lực điều hành ở cơ sở cùng mô hình tổ chức gọn nhẹ đã giải phóng nguồn lực, mở rộng không gian phát triển, nâng cao tốc độ xử lý công việc và chất lượng phục vụ người dân, doanh nghiệp. Cuộc cách mạng này thôi thúc mỗi cấp uỷ, chính quyền và toàn thể cán bộ, công chức phải tiếp tục tự soi, tự sửa, tự hoàn thiện để đáp ứng yêu cầu trong kỷ nguyên phát triển mới.
16. Tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, trọng tâm là cấp chiến lược và cấp cơ sở, nhất là người đứng đầu
Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định "Cán bộ là cái gốc của mọi công việc", "muôn việc thành công hay thất bại, đều do cán bộ tốt hoặc kém". Vì vậy, công tác cán bộ là "then chốt của then chốt", được đặt ở vị trí trung tâm trong xây dựng Đảng. Điểm mới ở văn kiện lần này là sự đồng bộ trong xây dựng đội ngũ cán bộ ở cả hai cấp chiến lược và cơ sở, thay vì chỉ chú trọng riêng từng cấp như trước đây.
Ở cấp chiến lược, việc quy hoạch, đào tạo, bồi dưỡng và sử dụng cán bộ cấp chiến lược được nâng lên thành nhiệm vụ trọng tâm. Đây là nhóm tinh hoa có tầm nhìn chiến lược, tham gia hoạch định đường lối chính sách, tham mưu chiến lược cho Đảng, Nhà nước, nên yêu cầu phải có tư duy, tầm nhìn, bản lĩnh, nắm vững tình hình thực tiễn trong, ngoài nước và khả năng nhận diện xu thế toàn cầu, đưa ra dự báo chính xác. Việc tập trung nguồn lực cho cán bộ cấp chiến lược giúp bảo đảm tính ổn định, xuyên suốt trong hoạch định chiến lược công tác cán bộ nói riêng, tầm nhìn, chiến lược phát triển đất nước nói chung.
Chủ trương đặt cấp cán bộ cơ sở vào trung tâm của công tác cán bộ là sự đột phá tư duy về cán bộ. Vì cán bộ cơ sở là mắt xích gần dân nhất, trực tiếp tổ chức thực thi chính sách, phản ánh kịp thời tâm tư, nguyện vọng của Nhân dân. Việc củng cố chất lượng cán bộ ngay từ cơ sở giúp nâng cao chất lượng hoạt động của hệ thống chính trị cấp cơ sở, nơi thực thi mọi chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước; đồng thời giúp phát hiện, lan toả những kinh nghiệm hay, đồng thời hạn chế tiêu cực, bất cập ngay từ đầu, từ cơ sở.
Đặc biệt, chủ trương mới dành sự quan tâm cao nhất cho người đứng đầu ở mọi cấp. Vai trò của người chỉ đạo, điều hành được nhấn mạnh không chỉ về năng lực chuyên môn mà còn về chuẩn mực đạo đức cách mạng, phong cách lãnh đạo và trách nhiệm cá nhân. Sự gương mẫu của người đứng đầu sẽ tạo động lực cho cả tập thể, từ đó nâng cao nhận thức xã hội, kỷ cương, kỷ luật, thúc đẩy cải cách hành chính và hiệu quả phục vụ Nhân dân.
Cơ chế giám sát, đánh giá được yêu cầu quy định chặt chẽ hơn. Quy trình bổ nhiệm, đánh giá công bằng và minh bạch, gắn kết chặt chẽ thành tích với khen thưởng, vi phạm với chế tài. Đồng thời chú trọng luân chuyển ngang, luân chuyển lên và luân chuyển về cơ sở theo nguyên tắc "có vào, có ra", "có lên, có xuống" để cán bộ có trải nghiệm thực tiễn, rèn luyện bản lĩnh và trau dồi năng lực chuyên môn.
Như vậy, chủ trương này là tầm nhìn chiến lược nhằm xây dựng đội ngũ cán bộ có phẩm chất cách mạng, trình độ chuyên môn cao, trách nhiệm, tâm huyết phục vụ Nhân dân. Sự kết hợp hài hoà giữa đào tạo, quy hoạch, đánh giá và giám sát; đặc biệt tập trung vào người đứng đầu, sẽ tạo bước đột phá về chất lượng lãnh đạo, quản lý trong hệ thống chính trị đáp ứng yêu cầu phát triển nhanh, bền vững trong kỷ nguyên mới.
17. Chủ trương về xây dựng Đảng văn minh
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV xác định: "Tăng cường xây dựng, chỉnh đốn, tự đổi mới để Đảng ta thật sự là đạo đức, là văn minh". Đây là nội dung mới, lần đầu tiên chủ trương xây dựng Đảng văn minh được xác định là một nhiệm vụ chiến lược, có tính hệ thống và cụ thể hoá trong Văn kiện Đại hội Đảng.
Thứ nhất, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: "Đảng ta là đạo đức, là văn minh". Theo Người, Đảng phải tiêu biểu cho trí tuệ, lương tâm và danh dự của dân tộc mới xứng đáng là người lãnh đạo. Xây dựng Đảng về văn minh là bước tiếp tục hiện thực hoá sâu sắc tư tưởng Hồ Chí Minh về xây dựng Đảng, làm cho Đảng ta thực sự "là đạo đức, là văn minh".
Thứ hai, xây dựng Đảng văn minh là sự kế thừa và phát huy những giá trị văn hoá tốt đẹp của dân tộc, tạo ra một mối liên kết bền chặt giữa Đảng với Nhân dân và dân tộc.
Thứ ba, xây dựng Đảng văn minh góp phần nâng cao uy tín và năng lực lãnh đạo của Đảng, giúp củng cố niềm tin của Nhân dân vào Đảng. Trong bối cảnh hội nhập quốc tế và Cách mạng công nghiệp lần thứ tư, Đảng phải đổi mới tư duy, phương thức lãnh đạo để phù hợp với những biến đổi nhanh chóng của thời đại. Đảng văn minh sẽ đưa đất nước phát triển tiến kịp cùng thế giới.
Thứ tư, từ lý luận về xây dựng Đảng, hai yếu tố "đạo đức" và "văn minh" của Đảng không tách rời mà gắn bó hữu cơ, bổ sung cho nhau.
Thứ năm, kinh nghiệm thực tiễn, cho thấy rằng một đảng cộng sản chỉ có thể lãnh đạo cách mạng thành công khi đảng đó là một đảng văn minh, trong sạch, vững mạnh, minh bạch, dân chủ, tiên phong; có tư duy khoa học, hiện đại; có phương thức lãnh đạo dân chủ, hiệu quả; có khả năng tự đổi mới, thích ứng với những thay đổi của thời đại, được Nhân dân tin yêu, ủng hộ.
Thứ sáu, khắc phục các bất cập hiện nay trong công tác xây dựng Đảng, bên cạnh những thành tựu, trong Đảng vẫn còn tồn tại những hạn chế, yếu kém, không phù hợp với một chính đảng văn minh.
18. Tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc
Trên cơ sở tổng kết 40 năm đổi mới, Dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội XIV đã rút ra bài học kinh nghiệm "Tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc". Đây là bài học kinh nghiệm quý báu mang tầm lý luận, có giá trị định hướng thực tiễn cho sự nghiệp cách mạng của đất nước trong kỷ nguyên phát triển mới.
Cơ sở để tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc:
Thứ nhất, cách mạng là sự nghiệp của quần chúng nhân dân. Sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc là nhân tố quyết định sự thành bại của sự nghiệp cách mạng. Củng cố và phát huy sức mạnh này là chìa khoá để Việt Nam vững bước trên con đường xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc.
Thứ hai, chủ nghĩa yêu nước, truyền thống đoàn kết, coi trọng Nhân dân của dân tộc ta là sự kế thừa tư tưởng "dân là gốc". Nhân dân là người sáng tạo ra lịch sử. Tư tưởng Hồ Chí Minh về Nhân dân là chủ thể của cách mạng, là sức mạnh to lớn, có khả năng sáng tạo vô tận: "Trong bầu trời không gì quý bằng Nhân dân. Trong thế giới không gì mạnh bằng lực lượng đoàn kết của Nhân dân"; "có lực lượng dân chúng thì việc to tát mấy, khó khăn mấy làm cũng được. Không có, thì việc gì làm cũng không xong. Dân chúng biết giải quyết nhiều vấn đề một cách giản đơn, mau chóng, đầy đủ, mà những người tài giỏi, những đoàn thể to lớn, nghĩ mãi không ra".
Thứ ba, kế thừa và phát huy các bài học kinh nghiệm trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc; trong sự nghiệp lãnh đạo cách mạng của Đảng và kinh nghiệm của các cuộc cách mạng trên thế giới. Đảng ta đã tập hợp, quy tụ, phát huy được sức mạnh to lớn của Nhân dân cả về lực lượng và của cải, vật chất và tinh thần, để làm nên thắng lợi Cách mạng Tháng Tám năm 1945, Chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954 và Đại thắng mùa Xuân năm 1975, giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước.
Thứ tư, thành tựu vĩ đại của đất nước trong thời kỳ đổi mới. Đảng ta đã phát huy sức mạnh của Nhân dân, lấy mục tiêu "dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh" làm mục tiêu hành động; bảo đảm công bằng và bình đẳng xã hội, chăm lo lợi ích thiết thực, chính đáng, hợp pháp của các giai cấp, các tầng lớp nhân dân; kết hợp hài hoà lợi ích cá nhân, lợi ích tập thể và lợi ích toàn xã hội,... với phương châm xuyên suốt: "Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra, dân giám sát, dân thụ hưởng".
Thứ năm, xuất phát từ yêu cầu phát triển trong kỷ nguyên mới. Khối đại đoàn kết toàn dân tộc là nền tảng vững chắc để xây dựng thế trận quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân gắn với xây dựng thế trận lòng dân vững chắc. Việc phát huy sức mạnh Nhân dân giúp huy động mọi nguồn lực to lớn, cả về vật chất lẫn tinh thần của Nhân dân. Sức sáng tạo, tinh thần tự lực, tự cường của mỗi người dân là yếu tố then chốt thúc đẩy công cuộc xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
ÉQUIPE ÉDITORIALE
Nguồn: https://nhandan.vn/bao-cao-mot-so-van-de-moi-quan-trong-trong-du-thao-cac-van-kien-trinh-dai-hoi-xiv-cua-dang-post917015.html
Comment (0)