Vietnam.vn - Nền tảng quảng bá Việt Nam

Fullständig rapporttext om några nya och viktiga frågor i utkasten till dokument som lämnats in till den 14:e nationella kongressen.

Tuoi Tre Online har nöjet att presentera rapporten om några nya och viktiga frågor i utkasten till dokument som ska lämnas in till den 14:e partikongressen, tillhandahållen av dokumentredaktionsgruppen.

Báo Tuổi TrẻBáo Tuổi Trẻ21/10/2025

Đại hội - Ảnh 1.

Scen från den 13:e centralkommittékonferensen - Foto: GIA HAN

Läsare kan ladda ner hela texten till utkasten till dokument som ska lämnas in till partiets 14:e nationella kongress här.

Partiets 14:e nationella kongress är en betydelsefull politisk händelse med avgörande betydelse för landets framtida utveckling i den nya eran.

Mot bakgrund av snabba, djupgående och oförutsägbara globala förändringar, och det kraftfulla genomförandet av avgörande strategisk politik på nationell nivå, sammanfattar de dokument som presenterades för den 14:e nationella kongressen inte bara utvecklingen under de senaste fem åren och definierar mål och uppgifter för de kommande fem åren, utan formar också landets strategiska tänkande, vision och utvecklingsinriktning fram till mitten av 2000-talet.

Utkasten till dokument som lämnats in till den 14:e nationella kongressen, med sin innovativa struktur och innehåll, återspeglar en anda av att möta sanningen rakt i ansiktet, objektivt bedöma situationen och utifrån detta formulera ett system av vägledande synpunkter, nationella utvecklingsmål, viktiga inriktningar och uppgifter, samt banbrytande lösningar för snabb och hållbar nationell utveckling, vilket uttrycker hela nationens starka strävan att resa sig i den nya eran.

Denna rapport är utformad för att belysa nya och viktiga frågor i de utkast till dokument som lämnats in till partiets 14:e nationella kongress.

Detta kommer att hjälpa kadrer, partimedlemmar och folket att studera och korrekt förstå andan i utkastet till dokument, vilket effektivt bidrar till diskussionen och förfiningen av dokumenten, samtidigt som det sprider innovationsandan, strävan efter utveckling och beslutsamheten att bygga ett starkt, välmående, civiliserat och lyckligt land, som stadigt avancerar mot socialism.

Nya punkter gällande temat och strukturen i utkastet till dokument.

1. Angående kongressens tema

Temat för partiets 14:e nationella kongress är: Under partiets ärorika fana, arbeta tillsammans för att framgångsrikt uppnå de nationella utvecklingsmålen till 2030; strategisk autonomi, självständighet, självförtroende och starka framsteg i en era av nationell utveckling, för fred , självständighet, demokrati, välstånd, civilisation, lycka och stadiga framsteg mot socialism.

Fastställandet av kongressens tema återspeglar enighet i tanke och handling, stärker tron, bekräftar partiets karaktär och visdom, och hela nationens styrka, vilket ytterligare inspirerar strävan att bygga och utveckla ett mäktigt och välmående land, som står sida vid sida med världens ledande makter i den nya eran. Fastställandet av kongressens tema baseras på flera viktiga kriterier och krav enligt följande:

(1) Kongressens tema måste återspegla den 14:e partikongressens ställning och roll, vilken är en vändpunkt och en särskilt viktig milstolpe på vägen mot nationell utveckling.

Kongressen äger rum vid en tidpunkt då hela partiet, hela folket och hela armén strävar efter att framgångsrikt genomföra de mål, den politik, de riktlinjer och de uppgifter som anges i resolutionen från partiets 13:e nationella kongress; och är också kopplad till sammanfattningen av 40 år av genomförande av reformprocessen.

Kongressen har i uppdrag att granska genomförandet av resolutionen från den 13:e nationella kongressen, bedöma de övergripande framstegen i reformprocessen och besluta om mål, inriktningar och uppgifter för de kommande 5 och 10 åren, samt visionen fram till 2045.

Mot bakgrund av en snabbt föränderlig, komplex och oförutsägbar global och regional situation; där landet står inför många fördelar och möjligheter sammanflätade med betydande svårigheter och utmaningar, och många nya frågor som kräver lösningar; sätter kadrer, partimedlemmar och folket sitt hopp till Vietnams kommunistiska partis 14:e nationella kongress för en korrekt och avgörande politik för att driva landet framåt i den nya eran.

(2) Kongressens tema måste vara ett budskap som uttrycker uppmaningen till handling, uppmuntran, motivationen och inriktningen från hela partiet, hela folket och hela armén att fortsätta att heltäckande, synkront och djupt främja renoveringsprocessen, dra nytta av alla möjligheter, resolut övervinna alla svårigheter och utmaningar, vara strategiskt självständiga, självförsörjande, självsäkra och röra sig starkt i den nya eran - eran av den vietnamesiska nationens uppgång; framgångsrikt uppnå målet om nationell utveckling senast 2030 när vårt parti är 100 år gammalt (1930-2030); och mot att förverkliga visionen senast 2045, för att fira 100-årsdagen av grundandet av Socialistiska republiken Vietnam (1945-2045).

(3) Kongressens tema måste vara koncist, uttrycka de allmänna målen, det centrala ideologiska innehållet och tydligt ange de viktigaste elementen, inklusive: partiets ledarskap; folkets roll och hela nationens styrka; arbetet med att fortsätta förnyelsen och målet för nationell utveckling i den nya eran; att ärva och utveckla temat från tidigare kongresser, särskilt partikongressens 13:e kongress.

2. Angående den politiska rapportens struktur

Jämfört med de senaste partikongresserna är en nyhet i denna politiska rapport integrationen av innehåll från tre dokument: den politiska rapporten, den socioekonomiska rapporten och rapporten om partibyggandets sammanfattning. Denna integration återspeglar andan av fortsatt innovation i dokumentutformningen, som härrör från landets nya realiteter, utvecklingen av teoretisk förståelse och partiets organisatoriska implementering, vilket säkerställer enhetlighet i innehållet; koncishet, tydlighet, lätthet att komma ihåg och enkel implementering.

Beträffande strukturen och presentationen av den politiska rapporten finns det en kontinuitet och utveckling, närmare bestämt:

- Den politiska rapporten från den 14:e nationella kongressen antar strukturen och presentationen av dokumentets innehåll per fråga, i likhet med de senaste kongresserna, med 15 frågor. Strukturen och namnen på frågorna är ordnade, justerade och kompletterade för att passa praktiska realiteter och utvecklingskrav, vilket korrekt återspeglar verkligheten och tydligt definierar målen och uppgifterna för den nationella utvecklingen under den 14:e nationella kongressens mandatperiod och visionen fram till 2045. Den uttrycker tydligt revolutionära, handlingsorienterade och mycket genomförbara budskap; heltäckande men tydligt fokuserade på nyckelprioriteringar.

- Ett nytt, övergripande tema i rapporten är betoningen på nya perspektiv, mål, inriktningar, utvecklingsmetoder, resurser och utvecklingsdrivkrafter, inklusive:

(1) Etablera en ny tillväxtmodell som tar vetenskap och teknologi, innovation och digital omvandling som den främsta drivkraften; identifiera detta som det centrala innehållet i den nationella utvecklingsmodellen; utveckla den privata ekonomin som den viktigaste drivkraften i ekonomin; utveckla högkvalitativa mänskliga resurser och effektivt utnyttja fördelarna med djup internationell integration.

(2) Bekräfta den centrala rollen för partibyggande och rättelse; arbetet med att förebygga och bekämpa korruption, slöseri, negativitet, individualism, gruppintressen och nedgången av politisk ideologi, moral och livsstil; stärka maktkontrollen; förbättra partiets ledarskap, styrning och stridsförmåga; förbättra kapaciteten för nationell utvecklingsstyrning och den organisatoriska apparatens funktion i det politiska systemet, skapa en grund för att upprätthålla enighet och solidaritet i hela partiet, hela folket och hela armén, samt säkerställa konsensus, synkronisering och enighet i planeringen och organiseringen av genomförandet av nationella utvecklingsstrategier.

- Den mest anmärkningsvärda nya funktionen är utformningen av utkastet till politisk rapport från den 14:e nationella kongressen, i det att för första gången ingår handlingsprogrammet för genomförandet av partiets 14:e centralkommittés resolution i utkastet till rapport.

Handlingsprogrammet beskriver tydligt specifika program, planer och projekt som ska genomföras under femårsperioden, tilldelar specifikt ansvar till partikommittéer på alla nivåer, från central till lokal nivå, specificerar framsteg, resurser och nödvändiga villkor för genomförandet, och fungerar som en grund för alla nivåer och sektorer att utföra sina tilldelade funktioner, uppgifter och befogenheter.

Denna policy syftar till att övervinna situationen där det, efter den nationella kongressen, blir en försening i konkretiseringen av kongressresolutionen (vanligtvis runt första halvan av mandatperioden); att betona handling, konkretisering och effektivt genomförande av resolutionen från partiets 14:e nationella kongress strax före kongressen; att proaktivt granska, ändra och omedelbart undanröja flaskhalsar, övervinna begränsningar, brister och motsägelser; och att noggrant följa målen, vägledande principerna, utvecklingsinriktningarna, nyckeluppgifterna och de strategiska genombrotten för att organisera genomförandet omedelbart efter kongressen.

Đại hội - Ảnh 2.

Generalsekreterare To Lam ledde ett arbetsmöte med de ständiga utskotten för den 14:e partikongressens underutskott den 25 september - Foto: dangcongsan.vn

Några nya och viktiga frågor i utkastet till politisk rapport som ska presenteras vid partiets 14:e nationella kongress.

1. Utkastet till politisk rapport från den 14:e nationella kongressen markerar ett språng framåt inom utvecklingstänkande genom att förfina och uppdatera synpunkterna, målen, uppgifterna och de banbrytande strategiska besluten i politbyråns resolutioner som utfärdats från slutet av 2024 till idag, resolutioner som fungerar som "hävstång" för genomförande omedelbart före och efter kongressen.

Baserat på utkasten till dokument från den 14:e nationella kongressen ledde politbyrån utfärdandet av nya resolutioner, vilka är viktiga strategiska beslut som fungerar som grund, drivkraft och genombrott för landets snabba och hållbara utveckling i en era av nationella framsteg. Dessa resolutioner har ytterligare förfinats, uppdaterats och utvecklats i utkastet till politisk rapport för att:

(1) Institutionalisera partiets vägledande principer och politik, förbättra rättssystemet, bygga en rättslig grund och ett institutionellt ramverk och skapa en transparent korridor för alla beslut.

(2) Fortsätta att proaktivt och aktivt främja djup internationell integration, inte bara för att förbättra utrikesrelationerna utan också för att mobilisera globala resurser, skydda nationella intressen och utöka marknaderna för innovation.

(3) Att aktivera den banbrytande strategin för utveckling av vetenskap och teknik, innovation och nationell digital omvandling är den främsta drivkraften, och skapar nya värdekedjor kopplade till innovation, digital omvandling, grön omvandling, energiomvandling, strukturomvandling och kvaliteten på mänskliga resurser, med fokus på att utveckla artificiell intelligens.

(4) Identifiera den privata ekonomin som den viktigaste drivkraften i ekonomin, främja entreprenörskap och en stark utveckling av privata ekonomiska former, effektivt utnyttja kapital, mark och teknik, och skapa flerdimensionell momentum för dynamisk, flexibel och hållbar tillväxt.

(5) Fortsätta genomföra den nationella energiomställningspolitiken i riktning mot en balans mellan traditionella och förnybara energikällor; implementera smarta nät och säkerställa energitrygghet för att gynna utvecklingen i det nya sammanhanget.

(6) Fokusera på att omvandla strukturen och kvaliteten på mänskliga resurser med fokus på att utveckla ett modernt, öppet och integrerat nationellt utbildningssystem med prioriterade och specifika strategier för att kraftfullt förnya det nationella utbildningssystemet; koppla samman och främja forskning och utbildning med utvecklingen av inhemska och internationella arbetsmarknader för att utbilda högkvalitativa mänskliga resurser för att snabbt möta kraven från den fjärde industriella revolutionen.

(7) Genomföra en politik för universell hälsovård och förbättra människors liv och lycka, med fokus på att säkerställa ett stabilt hälsonätverk på gräsrotsnivå, proaktiv förebyggande medicin och tillämpning av digital teknik i hälsovårdshanteringen, så att alla medborgare kan åtnjuta högkvalitativa hälsovårdstjänster.

Den logiska kopplingen mellan det institutionella ramverket och ekonomisk dynamik, teknologi, modern samhällsstyrning och mänsklig utveckling har skapat ett snabbt växande, hållbart ekosystem, som inte bara skisserar färdplanen utan också mobiliserar hela samhällets samlade styrka och förverkligar ambitionen om nationell utveckling till 2045.

2. Resultaten av implementeringen har tydligt utvärderats, lärdomar gällande implementeringsorganisation har identifierats och den inneboende svagheten i många tidigare termer, nämligen "implementeringsorganisation är fortfarande en svag punkt", har övervunnits.

Sammanfattningen av denna kongressperiod har tydligt och omfattande belyst de viktiga och enastående resultat som uppnåtts, särskilt de strategiska genombrotten i slutet av mandatperioden.

Framför allt var omorganisationen av den administrativa apparaten och inrättandet av en tvådelad lokal styrningsmodell ett historiskt och revolutionerande beslut som effektiviserade administrativa strukturer, förtydligade ansvarsområden, utökade utvecklingsmöjligheter och förbättrade effektiviteten i styrning och administration från provinsnivå till gräsrotsnivå.

Implementeringsprocessen visar tydligt partiets korrekta ledarskap och vägledning, hela det politiska systemets avgörande engagemang i kombination med regelbunden övervakning, inspektion och tillsyn, vilket är av avgörande betydelse, särskilt behovet av tydlig fördelning av ansvar, uppgifter, tidslinjer och förväntade resultat, tillsammans med en mekanism för regelbunden övervakning.

Som ett resultat av detta trängs mentaliteten att "prioritera ytliga prestationer" tillbaka och ersätts av en anda som är starkt fokuserad på konkreta resultat, där man samtidigt "springer" och "köar" för att möta deadlines och uppnå effektivitet.

Den viktigaste lärdomen gällande implementeringen är: Principen om "fokus, transparens och ansvarsskyldighet" måste förstås grundligt redan från projektets utvecklingsstadium; och en flexibel och skicklig kombination av disciplinära åtgärder och uppmuntran till kreativitet måste användas.

Den kontinuerliga övervaknings- och utvärderingsmekanismen har bidragit till att i grunden övervinna den inneboende svagheten i att "genomförandet fortfarande är en svag punkt".

Dessa erfarenheter stärker inte bara förtroendet för det politiska systemets starka innovationsförmåga, utan lägger också en solid grund för ny utveckling under nästa mandatperiod.

3. Komplettering av "Teorin om renoveringslinjen" som en beståndsdel av partiets ideologiska grund.

Den första vägledande principen i utkastet till politisk rapport lyder: "Att fast upprätthålla, tillämpa och kreativt utveckla marxismen-leninismen, Ho Chi Minh-tänkandet och teorin om reformlinjen." Med denna princip har vårt parti för första gången identifierat "teorin om reformlinjen" som en beståndsdel av partiets ideologiska grund.

Tillägget av "reformlinjens teori" till partiets ideologiska grund är en historiskt betydelsefull utveckling som visar partiets mognad i teoretiskt tänkande, dess förmåga att sammanfatta praktisk erfarenhet och dess förmåga till självförnyelse. Det visar att partiet inte är dogmatiskt eller stelt, utan alltid vet hur man ärver, kompletterar och kreativt utvecklar, kopplar teori med praktik och berikar den vietnamesiska revolutionens teoretiska och ideologiska skattkammare.

Reformlinjens teori är den kreativa tillämpningen och utvecklingen, konkretiseringen av de universella principerna inom marxismen-leninismen och Ho Chi Minh-tänkandet, i enlighet med de praktiska realiteterna av 40 år av reform i Vietnam. Den visar på enheten mellan teori och praktik, mellan målen om nationellt oberoende och socialism, och representerar ett grundläggande teoretiskt genombrott för vårt parti när det gäller att utveckla en socialistiskt inriktad marknadsekonomi och främja djup och bred internationell integration.

Teorin om reformlinjen omfattar helheten av synpunkter, visioner och inriktningar för nationell utveckling och ett starkt skydd av det socialistiska vietnamesiska fosterlandet; folket är centrum och subjekt; att orubbligt sträva efter målen för nationell självständighet och socialism; att etablera en modell för vietnamesisk socialism med tre grundläggande pelare: en socialistiskt inriktad marknadsekonomi; en socialistisk rättsstat, en folkstat, av folket och för folket under ledning av Vietnams kommunistiska parti; och socialistisk demokrati; att framgångsrikt bygga ett fredligt, oberoende, demokratiskt, välmående, civiliserat och lyckligt socialistiskt Vietnam. Följaktligen blir teorin om reformlinjen en integrerad del av den ideologiska grunden och fortsätter att vägleda landets utveckling i nationens nya era.

Tillägget av "reformlinjens teori" till partiets ideologiska grund visar också marxismen-leninismens och Ho Chi Minh-tänkandets vitalitet i det nya sammanhanget, och bekräftar partiets omfattande och insiktsfulla ledarroll i att orubbligt följa den socialistiska vägen, samtidigt som det öppnar upp möjligheter för dynamisk och kreativ utveckling, i linje med landets realiteter och tidens trender. Det fungerar som en vägledande ljuspunkt som fortsätter att leda oss till att framgångsrikt förverkliga våra ambitioner, vision och strategiska inriktningar, och skapar nya utvecklingsmirakel i en era av nationell utveckling.

4. Att lägga till "miljöskydd" vid sidan av ekonomisk och social utveckling som en "central" uppgift.

Den andra vägledande principen i utkastet till politisk rapport lyder: "Ekonomisk och social utveckling samt miljöskydd är centrala...", och centralkommittén beslutade därför enhälligt att lägga till "miljöskydd" vid sidan av ekonomisk och social utveckling som en "central" uppgift.

Inkluderingen av "miljöskydd" vid sidan av ekonomisk och social utveckling som en central uppgift i utkastet till dokument från den 14:e nationella kongressen markerar en djupgående och gedigen utveckling i förståelsen av hållbar utveckling baserad på tre pelare: ekonomi, samhälle och miljö. Detta är inte längre en formell bekräftelse utan ett strategiskt åtagande som sätter miljöekologi som ett riktmärke i all utvecklingspolitik.

I den politiska plattformen från 1991 och i resolutionerna från den 7:e, 8:e, ... 13:e partikongressen nämndes miljöskydd och hållbar utveckling endast i princip, medan resursfördelningen förblev inriktad på att främja ekonomisk utveckling. Miljön sågs ofta som en konsekvens som skulle åtgärdas efter ekonomisk utveckling, och identifierades inte som en central uppgift i varje steg eller varje utvecklingspolitik.

Den grundläggande nya punkten här är att miljöskydd har identifierats som en grundpelare för att etablera en ny tillväxtmodell. Detta innebär att man inte offrar kortsiktiga vinster för att säkerställa långsiktiga fördelar för nationen och kommande generationer.

På den internationella scenen har Vietnam åtagit sig att utveckla en grön ekonomi och uppnå koldioxidneutralitet senast 2050, vilket skapar både press och nya möjligheter för landets snabba och hållbara utveckling.

Utkastet till dokument för Vietnams kommunistiska partis 14:e nationella kongress visar att Vietnam inte bara genomför avtal utan också attraherar grönt kapital, koldioxidkrediter och ren teknik genom energiomställning, utveckling av cirkulär ekonomi och främjande av vetenskap och teknik, innovation och digital omvandling. Tillämpningen av prissättningsmekanismer för miljökostnader, "ekologiska skatter", koldioxidkrediter och ett robust rättsligt ramverk kommer att skapa en stark hävstångseffekt för gröna investeringar från företag, samtidigt som rättvis konkurrens mellan ekonomiska sektorer säkerställs; vilket bekräftar Vietnams banbrytande roll och ansvar gentemot det globala samfundet.

Institutionellt har staten förbättrat miljölagar, stärkt inspektioner och strikt hanterat överträdelser. En stark decentraliseringsmekanism gör det möjligt för lokala myndigheter att proaktivt utnyttja resurser på ett hållbart sätt, i kombination med att mobilisera grön finansiering genom obligationer, miljöskyddsfonder och offentlig-privata partnerskap.

Gröna företag får skattelättnader, förmånliga krediter och tekniköverföring för att minska kostnaderna. Smarta övervakningssystem, stordata och artificiell intelligens kommer att stödja riskprognoser och resursoptimering. Den cirkulära ekonomin främjar återvinning, minskar utsläpp och ökar produktionsvärdet...

Den största utmaningen att övervinna är att eliminera kortsiktigt tänkande, bryta ner psykologiska barriärer och skapa grunden för långsiktiga åtgärder. Detta innebär att betona den digitala omvandlingens och den cirkulära ekonomins roll i miljöskyddet, utbilda gröna mänskliga resurser, främja samarbete mellan forskningsinstitutioner och företag, och implementera en stark strategi för policykommunikation för att öka allmänhetens medvetenhet.

Social konsensus och starkt politiskt engagemang kommer att vara nyckeln till att öppna upp en banbrytande väg för Vietnam att uppnå snabb och hållbar nationell utveckling.

5. Lägga till "utrikesfrågor och internationell integration" vid sidan av nationellt försvar och säkerhet som "nyckel- och pågående" uppgifter.

Den andra vägledande principen i utkastet till politisk rapport anger att "...stärka det nationella försvaret och den nationella säkerheten samt främja utrikesrelationer och internationell integration är avgörande och pågående."

Centralkommitténs första någonsin identifiering av "utrikesfrågor och internationell integration" som jämställd med nationellt försvar och säkerhet som en avgörande och pågående uppgift har öppnat upp ett mer omfattande strategiskt ramverk för nationellt försvar, vilket markerar en förnyelse av partiets strategiska vision i samband med djup integration och allt hårdare global geopolitisk och ekonomisk konkurrens.

Från den politiska plattformen 1991 till den 13:e nationella kongressen har utrikesfrågor alltid nämnts som en av de viktiga uppgifterna, men de har inte definierats som en central, regelbunden uppgift.

Detta utkast visar tydligt att utrikespolitik är en uppgift för hela det politiska systemet, inte bara utrikessektorn, med diplomati som kärna. Ännu viktigare är att det handlar om att kombinera nationell styrka med tidens styrka; interna resurser är avgörande, medan externa resurser är viktiga; och det handlar om partners och motståndare...

Å andra sidan var utrikesrelationer ett mycket framgångsrikt område för oss under den gångna mandatperioden i en snabbt föränderlig, komplex och oförutsägbar värld.

Generalsekreterare To Lam betonade: Även om fred, samarbete och utveckling fortfarande är de dominerande trenderna, utvecklas den globala situationen snabbt och komplext, vilket påverkar vårt lands säkerhets- och utvecklingsmiljö på flera sätt.

I detta sammanhang är utrikespolitiska uppgifter inte längre tillfälliga utan måste vara kontinuerliga, och politiken måste övervakas och samordnas i enlighet med varje ny utveckling.

Att etablera utrikesrelationer och internationell integration är en avgörande och pågående uppgift som möjliggör en förstärkning av utrikesministeriets, utrikesmyndigheternas och utrikessystemets roll på provinsiell nivå. Mekanismen med "tre pelare" inom nationellt försvar, säkerhet och utrikesfrågor kommer att främja samarbete mellan sektorer, stärka specialiserad personal och bygga upp ett team av experter inom diplomati, ekonomi, kultur, teknologi och ingenjörskonst... för att proaktivt kunna ta tillvara möjligheter och reagera snabbt och effektivt på utmaningar.

Denna vägledande princip utgör grunden för att etablera diplomatiska tillvägagångssätt som "ekonomisk diplomati", "kulturell diplomati", "försvars- och säkerhetsdiplomati" och "teknikdiplomati" för att attrahera internationellt kapital, teknologi och resurser, och för att stärka nationell mjuk makt.

Det diplomatiska nätverket kommer att digitaliseras och utnyttja stordata för analys, prognoser och utökade relationer med multilaterala organisationer och ekonomiska block, samtidigt som det främjar lokala och regionala invånares roll i att öka exporten, attrahera utländska investeringar och främja den nationella bilden.

Sammanfattningsvis förändrar tillägget av utrikespolitik och internationell integration till gruppen av viktiga, löpande uppgifter inte bara tänkandet utan fungerar också som en strategisk hävstång, vilket gör utrikespolitik och internationell integration till ett centralt verktyg för nationell säkerhet och hållbar utveckling. Denna innovation bekräftar Vietnams beslutsamhet att vara proaktiv, flexibel och heltäckande i tillämpningen av mjuk makt och stärka sin position på den internationella arenan.

6. Angående fortsatt omfattande och synkroniserad utveckling och förbättring av institutioner för snabb och hållbar nationell utveckling.

Policyn att fortsätta bygga upp och heltäckande och synkront förbättra det institutionella ramverket för snabb och hållbar nationell utveckling, där "politiska institutioner är nyckeln, ekonomiska institutioner är centrala och andra institutioner är mycket viktiga", är en fortsättning och utveckling av det tänkande om institutionell reform som har nämnts i flera partikongresser på senare tid.

De viktigaste skillnaderna ligger dock i tre aspekter: övergripande sammanhållning, hierarkisk prioritering och transparens, rättsstatsprincipen och effektiv styrning, vilka utgör grunden för att bygga ett snabbt växande och hållbart institutionellt ekosystem för landet.

En utvecklingsinstitution är en samling av förordningar, regler, procedurer, myndigheter, juridiska dokument, verkställighetsmekanismer och styrningskultur som samverkar med varandra för att skapa en gynnsam, smidig, säker och effektiv driftsmiljö.

Till skillnad från den fragmenterade synen på individuella dimensioner, texter eller lagar, betonar begreppet institutionell utveckling sammankopplingen, ömsesidigt beroendet och spridningseffekterna mellan olika institutionella pelare.

För det första återspeglas det holistiska synsättet i uppfattningen att institutionell förbättring inte bara handlar om att ändra isolerade lagar, utan om att bygga ett omfattande system av pelare: politik, ekonomi, juridik, administration, samhälle, vetenskap och teknologi, och institutioner som garanterar mänskliga rättigheter.

Att betrakta politiska institutioner som avgörande innebär att särskilt betona förstärkningen av partiets ledarroll och kapacitet, såväl som innovationen av dess organisatoriska metoder, operativa mekanismer, beslutsprocesser, maktkontroll och politiska stabilitet, i syfte att skapa förutsättningar för att reformera andra institutioner.

Detta är inte bara en teknisk lösning, utan ett skifte i partiets ledarskapstänkande mot en modern, transparent, anpassningsbar, innehållsrik och mycket effektiv strategi.

För det andra återspeglar synen på ekonomiska institutioner som centrala en djup förståelse för att kvaliteten på tillväxt, effektivitet, mervärde och konkurrenskraft i ekonomin är direkt beroende av hur marknadsmekanismer, mekanismer för mobilisering och allokering av resurser, en hållbar affärsmiljö och sund makroekonomisk politik fungerar.

Att vara i centrum betyder inte att andra institutioner försummas; tvärtom kräver det en nära integration mellan ekonomiska institutioner och rättsliga institutioner samt mekanismer relaterade till resurshantering och social trygghet för snabb och hållbar utveckling.

För det tredje indikerar betoningen av att "andra institutioner är avgörande" att institutionell innovation inom utbildning, hälso- och sjukvård, vetenskap och teknik, miljöskydd och styrning i andra sektorer alla bidrar till att bestämma tillväxtens styrka, kvalitet och långsiktiga konkurrenskraft.

Denna metod är ett genombrott jämfört med det isolationistiska utvecklingstankesättet, eftersom den tvingar fram lösningar på institutionella flaskhalsar och begränsningar utifrån ett tvärvetenskapligt perspektiv, istället för lokala ingripanden som lätt kan leda till oönskade konsekvenser.

För det fjärde är politiken för institutionell reform nära kopplad till kravet på beslutsamma åtgärder: standardisering av processer, ökad informationsinsyn, tydlig ansvarsfördelning och inrättande av mekanismer för övervakning och utvärdering av resultat.

Detta genombrott ligger också i att främja vetenskap och teknik, innovation och digital omvandling inom samhällsstyrning, vilket skapar momentum för utveckling inom både offentlig och privat sektor.

För det femte är ovanstående policy en fortsättning och förbättring av den banbrytande reformstrategin vad gäller implementeringsmetoder, vilken i hög grad är beroende av förmågan att institutionalisera den i juridiska dokument, organisera implementeringen, etablera kontrollmekanismer och uppnå social konsensus för att framgångsrikt förverkliga målet om snabb och hållbar nationell utveckling.

7. Etablera en ny tillväxtmodell, omstrukturera ekonomin, påskynda industrialisering och modernisering, och använd vetenskap och teknik, innovation och digital omvandling som de främsta drivkrafterna för att uppnå en genomsnittlig årlig tillväxttakt för bruttonationalprodukten (BNP) på 10 % eller mer för perioden 2026–2030.

I utkastet till politisk rapport från den 14:e nationella kongressen sattes målet att "sträva efter att uppnå en genomsnittlig årlig tillväxttakt för bruttonationalprodukten (BNP) på 10 % eller mer för perioden 2026–2030". Det angavs också tydligt: ​​"Att etablera en ny tillväxtmodell, omstrukturera ekonomin, främja industrialisering och modernisering, med vetenskap och teknik, innovation och digital omvandling som de främsta drivkrafterna."

Att etablera en ny tillväxtmodell för perioden 2026–2030 med ett mål på 10 % årlig BNP-tillväxt är inte bara en ambition utan också en utmaning som måste omvandlas till en utvecklingsmöjlighet.

För att uppnå tvåsiffrig tillväxt måste tillväxtmotorerna – mark, resurser, arbetskraft, export, inhemsk marknad, investeringar och total faktorproduktivitet (TFP) – mobiliseras synkront inom ramen för innovation, industrialisering, modernisering och digital transformation.

En ny utveckling jämfört med tidigare perioder är att landet, baserat på den nuvarande utvecklingsgrunden, särskilt mot slutet av den 13:e partikongressens mandatperiod, har tillräckligt med utrymme för att förutse tvåsiffriga tillväxttakter under nästa mandatperiod.

För att uppnå detta måste följande krav vara uppfyllda:

För det första måste investeringskvoten överstiga 40 %. Tidigare upprätthöll Vietnam en investeringsnivå på cirka 30–35 % av BNP, främst inriktad på traditionella drivkrafter. Den nya modellen kräver ökad omfattning av effektiva investeringar, utökade gröna finansieringskanaler, teknikobligationer och innovationsriskfonder.

Emellertid måste den inkrementella kapitalproduktionskvoten (ICOR) bibehållas runt 4,5 – vilket innebär att 4,5 enheter investeringskapital behövs för att generera 1 enhet ytterligare BNP. För att förbättra investeringseffektiviteten är det nödvändigt att skärpa projektvalet, tillämpa automatisering och digitalisering i produktionsprocesser och implementera strikt projektledning...

Thứ hai, tăng trưởng lao động dự kiến đóng góp 0,7% mỗi năm do lực lượng lao động giảm chậm. Để đạt tốc độ GDP hai chữ số, năng suất lao động phải tăng 8,5%/năm. Đây là bước nhảy vọt so với mức 5 - 6% hiện nay.

Để hiện thực hóa, cần đào tạo kỹ sư số, chuyên gia R&D và cán bộ quản lý dự án công nghệ cao; đồng thời xây dựng cơ chế liên kết đào tạo viện - trường - doanh nghiệp để thu hẹp khoảng cách kỹ năng.

Thứ ba, năng suất nhân tố tổng hợp (TFP) phải đóng góp trên 5,6 điểm phần trăm trong cơ cấu tăng trưởng. TFP phản ánh hiệu quả sử dụng vốn và lao động cùng tác động của đổi mới sáng tạo.

Để nâng TFP, Việt Nam phải xây dựng hệ sinh thái khởi nghiệp sáng tạo, khuyến khích doanh nghiệp đầu tư R&D, tăng cường liên kết chuỗi giá trị toàn cầu và bảo hộ sở hữu trí tuệ.

Chuyển đổi số, trí tuệ nhân tạo, dữ liệu lớn và Internet vạn vật phải trở thành công cụ hằng ngày trong quản trị doanh nghiệp và quy hoạch phát triển.

Thứ tư, cơ cấu lại nền kinh tế tập trung vào công nghiệp nền tảng, công nghiệp lõi, chiến lược, công nghiệp xanh, nông nghiệp công nghệ cao, dịch vụ chất lượng và kinh tế số.

Mỗi ngành, mỗi dự án phải đạt chuẩn phát thải thấp và quản trị thông minh ngay từ bước thiết kế. Khung chính sách gồm ưu đãi thuế R&D, tín dụng ưu đãi, quỹ đầu tư mạo hiểm và cải cách hành chính để rút ngắn thời gian cấp phép chính là "chất xúc tác" cho mô hình tăng trưởng mới.

Tóm lại, mục tiêu tăng trưởng hai con số giai đoạn 2026 - 2030 sẽ khả thi nếu đầu tư đủ mạnh, lao động đủ năng suất và TFP đủ cao, khai thác có hiệu quả thị trường trong và ngoài nước.

Thành công phụ thuộc vào sự đồng bộ của chính sách, năng lực thể chế và quyết tâm đổi mới. Khi mô hình tăng trưởng mới vận hành thông suốt, Việt Nam không chỉ đạt tốc độ tăng trưởng hai con số mà còn tạo nền tảng bền vững cho giai đoạn phát triển tiếp theo.

8. Giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội, khẳng định vai trò quyết định của thị trường trong huy động và phân bổ các nguồn lực phát triển

Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV nhấn mạnh việc định hình mối quan hệ hữu cơ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội, đồng thời khẳng định vai trò quyết định của thị trường trong huy động và phân bổ các nguồn lực cho phát triển.

Đây không chỉ là yêu cầu mang tính lý luận mà còn là đòi hỏi thực tiễn cấp bách trong tiến trình hoàn thiện nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa dưới sự lãnh đạo của Đảng.

Sự phối hợp hiệu quả giữa ba chủ thể Nhà nước, thị trường và xã hội sẽ nâng cao tính minh bạch, khách quan và khả năng kiểm soát rủi ro, góp phần tối ưu hóa kết quả phân bổ nguồn lực chung của nền kinh tế.

Thị trường có chức năng xác định giá cả, huy động và phân bổ các nguồn lực theo tín hiệu cung - cầu tự nhiên. Nhờ cơ chế cạnh tranh, thông tin trở nên minh bạch hơn, động lực khởi nghiệp được khơi dậy mạnh mẽ; từ đó nguồn lực xã hội tập trung vào những ngành, lĩnh vực có hiệu suất và hiệu quả cao.

Khẳng định vai trò quyết định của thị trường đồng nghĩa với việc bảo đảm quyền tự chủ, tự chịu trách nhiệm của các chủ thể kinh tế, đồng thời giảm thiểu sự can thiệp hành chính trực tiếp vào cơ chế vận hành tự nhiên của giá cả, của thị trường, của lợi ích và rủi ro.

Nhà nước giữ vai trò kiến tạo và điều tiết hệ thống thể chế, cơ chế, chính sách, chiến lược, quy hoạch, kế hoạch phát triển phù hợp với nguyên tắc và thực tiễn thị trường.

Bảo đảm công tác xây dựng pháp luật, ban hành quy định cạnh tranh lành mạnh, kiểm soát độc quyền, bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng và cân bằng lợi ích giữa các nhóm xã hội phải được tiến hành thường xuyên, đồng bộ.

Sự chủ động của Nhà nước không chỉ thể hiện ở việc ban hành chính sách đúng hướng mà còn ở khâu giám sát, đánh giá, sửa đổi kịp thời để khung khổ pháp lý luôn bám sát diễn biến của thị trường và đòi hỏi phát triển của xã hội.

Xã hội giữ vai trò giám sát, phản biện và hiến kế thông qua các tổ chức chính trị - xã hội, hiệp hội ngành nghề, đội ngũ trí thức và truyền thông.

Thông qua phản ánh trung thực nguyện vọng của Nhân dân, của doanh nghiệp và các tầng lớp xã hội, Nhà nước có cơ sở điều chỉnh chính sách, xác lập các ưu tiên phát triển và tăng cường minh bạch.

Vai trò giám sát của xã hội không chỉ bảo đảm việc thực thi chính sách, kế hoạch một cách công bằng, hiệu quả mà còn thúc đẩy tinh thần trách nhiệm, tính sáng tạo và tính liên kết giữa các chủ thể kinh tế - xã hội.

Trải qua 40 năm đổi mới, những thành tựu toàn diện trên các lĩnh vực kinh tế, văn hóa và xã hội đã khẳng định tính đúng đắn của đường lối đổi mới.

Thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa có sự quản lý của Nhà nước đã được hình thành, vận hành và hoàn thiện qua từng giai đoạn phát triển.

Việc bổ sung quan điểm về "giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội" trong Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV đánh dấu bước chuyển mới, mở ra kỷ nguyên quản trị kinh tế dựa trên nền tảng thị trường minh bạch, hiệu quả, gắn kết chặt chẽ với trách nhiệm xã hội và định hướng phát triển bền vững.

9. Kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế

Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV khẳng định: Phát huy đầy đủ chức năng, vai trò của các khu vực kinh tế. Phát triển kinh tế nhà nước hiệu quả, thực sự giữ vững vai trò chủ đạo trong việc bảo đảm các cân đối lớn, định hướng chiến lược, dẫn dắt và định hướng chiến lược; phát triển kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế; kinh tế hợp tác, kinh tế tập thể, kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài và các loại hình kinh tế khác giữ vai trò quan trọng.

Như vậy, Dự thảo Văn kiện Đại hội Đảng lần thứ XIV khẳng định phát triển kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế là một điểm mới rất quan trọng.

Đồng thời, Dự thảo nhấn mạnh tầm quan trọng của việc phát huy đầy đủ chức năng và vai trò của từng khu vực kinh tế, nhằm tạo nên bức tranh phát triển toàn diện, bền vững cho nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam.

Sự phân công, phối hợp và bổ trợ giữa kinh tế nhà nước, kinh tế tư nhân, kinh tế hợp tác, kinh tế tập thể, kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài và các loại hình kinh tế khác phải được tổ chức chặt chẽ, khoa học và linh hoạt để khai thác tối đa tiềm năng, thế mạnh riêng của mỗi thành phần kinh tế.

Ở nước ta, chủ trương đường lối về vị trí, vai trò của kinh tế tư nhân đã có chuyển biến lớn. (1) Đại hội VI "coi nền kinh tế có cơ cấu nhiều thành phần là một đặc trưng của thời kỳ quá độ".

(2) Đại hội XII, Đảng ta đánh giá kinh tế tư nhân là một trong các động lực quan trọng của nền kinh tế.

(3) Hội nghị Trung ương 5 khóa XII ban hành Nghị quyết số 10-NQ/TW, ngày 3-6-2017, khẳng định kinh tế tư nhân trở thành một động lực quan trọng của nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.

(4) Ngày 4-5-2025, Nghị quyết số 68 của Bộ Chính trị về phát triển kinh tế tư nhân khẳng định: "…kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế quốc gia…".

Việc đặt kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế là tiếp cận có tầm chiến lược trong bối cảnh hội nhập sâu rộng và cạnh tranh toàn cầu ngày càng khốc liệt.

Sự phát triển nhanh chóng của các doanh nghiệp tư nhân đã chứng minh khả năng thích ứng nhanh, sáng tạo mạnh mẽ và linh hoạt trước biến động thị trường, trở thành nơi thu hút chủ yếu lao động xã hội, nguồn cung cấp đa dạng hàng hóa, dịch vụ và giải pháp công nghệ.

Tuy còn một số hạn chế, tồn tại, kinh tế tư nhân có khả năng huy động nguồn lực đa dạng từ trong nước và quốc tế, nhất là khi Nhà nước hoàn thiện cơ chế tín dụng, chính sách thuế, đất đai, tạo điều kiện bình đẳng cho mọi doanh nghiệp.

Quyền tự chủ trong phân bổ vốn, nhân lực và công nghệ giúp doanh nghiệp tư nhân tăng tốc đầu tư, mở rộng quy mô và nâng cao hiệu suất. Từ đó, khu vực này đóng góp lớn vào tốc độ tăng trưởng GDP, đồng thời tạo lập môi trường cạnh tranh lành mạnh, khuyến khích đổi mới sáng tạo.

Kinh tế tư nhân có khả năng sử dụng hiệu quả các nguồn lực, đóng góp lớn vào tăng trưởng và tạo việc làm, thúc đẩy sáng tạo và nâng cao phúc lợi xã hội.

Điều này phù hợp với lý luận của chủ nghĩa Mác - Lênin khi coi kinh tế thị trường là sản phẩm của văn minh nhân loại và kinh tế tư nhân trong chủ nghĩa xã hội là một bộ phận cấu thành của nền kinh tế.

Đồng thời, để kinh tế tư nhân trở thành một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế nhà nước cần tiếp tục hoàn thiện cơ chế pháp lý, giảm thiểu rào cản hành chính và bảo vệ quyền tài sản, quyền sở hữu, quyền tự do kinh doanh và cạnh tranh thị trường, quyền sở hữu trí tuệ, đồng thời phát triển hệ thống các loại hình thị trường đa dạng và linh hoạt.

Sự phát triển mạnh mẽ của khu vực kinh tế tư nhân không chỉ mang lại lợi ích kinh tế, mà còn là trụ cột để xây dựng nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, nâng cao vai trò chủ động của Việt Nam trong cục diện chính trị thế giới, nền kinh tế quốc tế và nền văn minh toàn cầu.

10. Văn hóa, con người là nền tảng, nguồn lực, sức mạnh nội sinh và là động lực to lớn, hệ điều tiết sự phát triển xã hội bền vững

Đây là luận điểm rất cơ bản trong Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV, thể hiện sinh động nhận thức mới của Đảng về vai trò của văn hóa, con người trong xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.

Cơ sở để xác định văn hóa, con người là nền tảng, nguồn lực, sức mạnh nội sinh, động lực to lớn, hệ điều tiết sự phát triển xã hội bền vững, bao gồm:

Thứ nhất, vị trí, vai trò của văn hóa trong định hình tư duy, hành vi và các giá trị cốt lõi của phát triển con người.

Văn hóa kết tinh sức mạnh của dân tộc, là hệ giá trị, chuẩn mực xã hội, là nơi lưu giữ tri thức, kinh nghiệm và những giá trị truyền thống qua nhiều thế hệ. Những giá trị này định hình cách con người tư duy, hành động, tương tác và giải quyết vấn đề.

Văn hóa là nguồn lực nội sinh của sự phát triển, là động lực thúc đẩy sự phát triển từ nội tại. Những đặc trưng văn hóa như tinh thần hiếu học, cần cù, vượt khó, sáng tạo, đổi mới sẽ trực tiếp đóng góp vào sự phát triển kinh tế và xã hội.

Thứ hai, thực tiễn lịch sử đương đại đã chứng minh rõ ràng vai trò nền tảng của văn hóa trong sự phát triển của các quốc gia. Văn hóa trở thành nguồn lực tinh thần mạnh mẽ, giúp cộng đồng vượt qua mọi khó khăn, thử thách, xây dựng sự đoàn kết cộng đồng và xã hội.

Văn hóa là động lực, nguồn lực trực tiếp cho tăng trưởng kinh tế, là sức mạnh mềm có vai trò khai mở các khả năng giao lưu, kết nối, thúc đẩy sự phát triển kinh tế, hội nhập quốc tế.

Văn hóa là hệ điều tiết các mối quan hệ xã hội. Văn hóa định hướng sự phát triển bền vững. Văn hóa là sức mạnh mềm quốc gia.

Thứ ba, thực tiễn qua 40 năm đổi mới đã chứng minh nổi bật về phát huy nguồn lực văn hóa, con người trong phát triển kinh tế, xã hội, môi trường, quốc phòng, an ninh, đối ngoại…, đặc biệt trong nhiệm kỳ Đại hội XIII.

Thứ tư, từ tổng kết thực tiễn và lý luận qua 40 năm đổi mới cho thấy, văn hóa khơi dậy lòng yêu nước, ý chí tự lực, tự cường và khát vọng vươn lên của con người Việt Nam.

Việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc là cực kỳ quan trọng để khẳng định bản sắc, chống xâm lăng văn hóa, đồng thời tạo ra sự khác biệt và lợi thế cạnh tranh cho đất nước.

11. Xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại, ngang tầm khu vực và thế giới

Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV đề ra chủ trương xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại ngang tầm khu vực và thế giới là một yêu cầu mới, cấp thiết để phát triển đất nước, nâng cao năng lực cạnh tranh, phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao, thúc đẩy đổi mới sáng tạo, bảo đảm phát triển nhanh, bền vững đất nước.

Cơ sở để xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại, ngang tầm khu vực và thế giới, bao gồm:

Thứ nhất, yêu cầu phát triển của đất nước trong kỷ nguyên mới (xác lập mô hình tăng trưởng mới, nâng cao chất lượng tăng trưởng, đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá, hội nhập quốc tế, yêu cầu phát triển nhanh và bền vững đất nước), đòi hỏi dứt khoát phải có nguồn lực con người mới - nguồn nhân lực chất lượng cao.

Một nền giáo dục mở, hiện đại, hội nhập sẽ là bệ phóng để đào tạo ra những thế hệ công dân có tri thức, kỹ năng và phẩm chất đáp ứng yêu cầu phát triển mới của đất nước và bảo vệ Tổ quốc.

Thứ hai, từ thực trạng của nền giáo dục Việt Nam hiện nay, yêu cầu cấp thiết phải khắc phục ngay các yếu kém, lạc hậu, bất cập của nền giáo dục nước ta, một nền giáo dục không dựa trên chuẩn đầu ra, thiếu tính mở và khó bắt kịp với xu hướng chung của thế giới.

Thứ ba, xuất phát từ yêu cầu của đẩy mạnh hội nhập quốc tế và toàn cầu hoá; sự phát triển nhanh chóng của khoa học - công nghệ và Cách mạng công nghiệp lần thứ tư; xu thế đổi mới, cải cách, phát triển giáo dục trên thế giới, quá trình hợp tác - hội nhập - cạnh tranh quốc tế về giáo dục.

Một nền giáo dục hiện đại sẽ tạo ra lợi thế cạnh tranh cho Việt Nam. Các chương trình học tập tiên tiến, phương pháp giảng dạy đổi mới sẽ giúp học sinh, sinh viên Việt Nam đủ khả năng làm việc trong môi trường quốc tế, thu hút đầu tư và nguồn lực bên ngoài, thúc đẩy hợp tác về khoa học, công nghệ.

Thứ tư, kế thừa các luận điểm cách mạng, khoa học của chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh về giáo dục; các lý thuyết hiện đại về phát triển bền vững; lý luận về kinh tế tri thức và xã hội học tập; lý luận về đổi mới sáng tạo và phát triển năng lực; chia sẻ kinh nghiệm quốc tế về phát triển giáo dục và theo đó, một hệ thống giáo dục hiện đại ngang tầm khu vực và quốc tế sẽ cung cấp nguồn nhân lực chất lượng cao, thúc đẩy sự phát triển của các ngành công nghệ cao, nâng cao năng suất lao động, tạo ra giá trị gia tăng và sức cạnh tranh cho nền kinh tế.

Thứ năm, tiếp thu tinh hoa của các quốc gia có nền giáo dục hiện đại thường tập trung vào các yếu tố, như: Công bằng, sáng tạo và phát triển toàn diện.

Ví dụ, Phần Lan nổi tiếng với hệ thống giáo dục không áp lực thi cử, chú trọng vào sự bình đẳng và phát triển cá nhân. Nhật Bản đề cao đạo đức, tính tự lập và kỷ luật, giúp học sinh hình thành nhân cách.

Các nước như Hoa Kỳ, Anh, Đức, Canada có nền giáo dục tiên tiến với sự đầu tư mạnh vào nghiên cứu, công nghệ và phương pháp giảng dạy hiện đại. Những quốc gia này thường có chương trình học linh hoạt, khuyến khích tư duy phản biện và sáng tạo.

12. Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia

Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia là chủ trương mới, quan trọng trong Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV của Đảng, nhằm tận dụng tối đa những động lực phát triển không có trần giới hạn.

Việc xác định ưu tiên này xuất phát từ tầm nhìn chiến lược đáp ứng yêu cầu của Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư, khi công nghệ số và đổi mới sáng tạo trở thành yếu tố quyết định tốc độ và chất lượng phát triển kinh tế - xã hội của các quốc gia. Đảng khẳng định, chỉ có đột phá mạnh mẽ trong những lĩnh vực này mới giúp Việt Nam bứt phá khỏi giới hạn tăng trưởng truyền thống.

Các lý thuyết phát triển hiện đại như lý thuyết tăng trưởng kinh tế dựa trên đổi mới sáng tạo, lý thuyết xã hội thông tin và nền kinh tế tri thức đều chỉ ra vai trò cốt lõi của khoa học công nghệ và chuyển đổi số trong kích hoạt chuỗi giá trị mới.

Tăng trưởng dựa trên đổi mới, tri thức và công nghệ sẽ tạo ra nguồn lực sản xuất vô tận khi nhanh chóng lan tỏa trong nền kinh tế. Trong khi đó, khái niệm xã hội thông tin và nền kinh tế tri thức nhấn mạnh yếu tố dữ liệu, thông tin và năng lực phân tích số để nâng cao năng suất và hiệu quả sử dụng nguồn lực.

Mô hình nền kinh tế số kết hợp giữa hạ tầng số, nền tảng dữ liệu và hệ sinh thái khởi nghiệp tạo sự phát triển mạnh mẽ cho quá trình đổi mới sáng tạo.

Việt Nam là quốc gia đi sau nhưng đang nắm bắt cơ hội để gia nhập hàng ngũ các nền kinh tế số phát triển. Bộ Chính trị khóa XII ban hành Nghị quyết số 52-NQ/TW với tiêu đề "Một số chủ trương, chính sách chủ động tham gia Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư".

Xác định rõ nhiệm vụ xây dựng hạ tầng số, phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao, hoàn thiện khung pháp lý cho công nghiệp 4.0. Đề cao vai trò của dữ liệu, trí tuệ nhân tạo, Internet vạn vật, chế tạo thông minh và kết nối chuỗi giá trị toàn cầu.

Yêu cầu liên kết chặt chẽ giữa doanh nghiệp, viện nghiên cứu, trường đại học và cơ quan quản lý để thúc đẩy ứng dụng công nghệ mới, nâng cao năng suất và chất lượng sản phẩm. Đề ra cơ chế ưu đãi đầu tư R&D, bảo hộ sở hữu trí tuệ và bảo đảm an toàn, an ninh mạng.

Bộ Chính trị khóa XIII ban hành Nghị quyết số 57-NQ/TW về "Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia".

Nhấn mạnh khoa học công nghệ và đổi mới sáng tạo là động lực không có trần giới hạn cho tăng trưởng. Chính phủ đang rà soát, nâng mức đầu tư công cho R&D, ưu tiên công nghệ lõi như AI, Big Data, IoT, sinh học phân tử.

Xây dựng hệ sinh thái kết nối mạnh mẽ giữa khởi nghiệp sáng tạo, phát triển doanh nghiệp công nghệ cao, quỹ đầu tư mạo hiểm và trung tâm đổi mới sáng tạo. Hoàn thiện thể chế bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ, cơ chế chia sẻ dữ liệu, cơ chế đánh giá, nghiệm thu sản phẩm khoa học công nghệ.

Đề xuất lộ trình chuyển đổi số toàn bộ cơ quan Nhà nước, doanh nghiệp và xã hội trọng tâm từ năm 2025 - 2030, hướng tới Chính phủ số, kinh tế số và xã hội số.

Chính phủ, các cấp, các ngành từ Trung ương đến cơ sở đã và đang triển khai quyết liệt Đề án Chuyển đổi số quốc gia, thúc đẩy đổi mới sáng tạo và đầu tư xây dựng hạ tầng công nghệ, hướng tới mục tiêu đưa Việt Nam thành quốc gia số vào năm 2030.

Tập trung đổi mới cơ chế đầu tư cho nghiên cứu và phát triển, ưu tiên nguồn lực cho các lĩnh vực công nghệ tiên tiến, như: Trí tuệ nhân tạo, dữ liệu lớn, Internet vạn vật và công nghệ sinh học. Đẩy mạnh hình thành các trung tâm sáng tạo, nâng cao khả năng kết nối giữa doanh nghiệp, viện nghiên cứu và cơ sở đào tạo, đồng thời hoàn thiện khung pháp luật bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ.

Cơ chế khuyến khích hợp tác công - tư, liên kết quốc tế và đa dạng hóa nguồn vốn đầu tư giúp tạo lập môi trường năng động cho hoạt động nghiên cứu và chuyển giao công nghệ. Bảo đảm an toàn, an ninh mạng được xem là yếu tố nền tảng để chuyển đổi số thành công và bảo vệ lợi ích quốc gia trên không gian số.

Kết quả của đột phá khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số thể hiện qua việc tăng năng suất lao động, giảm chi phí sản xuất và rút ngắn thời gian đưa sản phẩm ra thị trường.

Việt Nam có thể gia tăng chỉ số GDP thêm 1 - 1,5 điểm phần trăm mỗi năm nhờ áp dụng hiệu quả khoa học công nghệ và chuyển đổi số. Đồng thời, năng lực cạnh tranh của doanh nghiệp Việt Nam trên trường quốc tế được củng cố thông qua việc nâng cao chất lượng sản phẩm, dịch vụ và khả năng tự chủ trong chuỗi cung ứng.

Những sản phẩm, dịch vụ mới định hình từ công nghệ cao và giải pháp số không chỉ đáp ứng nhu cầu trong nước mà còn tạo sức hút trên thị trường toàn cầu. Việc tham gia sâu vào chuỗi sản xuất quốc tế giúp doanh nghiệp Việt Nam học hỏi công nghệ, nâng cao tiêu chuẩn quản trị và mở rộng mạng lưới đối tác. Từ đó, vị thế của Việt Nam được nâng cao, trở thành mắt xích quan trọng trong mạng lưới sản xuất và giá trị toàn cầu.

13. Đẩy mạnh đột phá phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh tự chủ, tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại nhằm bảo vệ vững chắc Tổ quốc trước mọi tình huống, nhất là chiến tranh công nghệ cao

Lần đầu tiên Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV khẳng định phải "đột phá phát triển" thay vì chỉ "phát triển" hoặc "xây dựng" như trong các nghị quyết của Đảng trước đây về phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh. Điều này cho thấy quyết tâm chính trị rất cao, nhằm tạo bước nhảy vọt về phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh.

Cùng với việc tiếp tục khẳng định tính "lưỡng dụng, hiện đại", Dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội XIV bổ sung thêm các thành tố "tự chủ, tự lực, tự cường" trong phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh.

Mặc dù chủ trương "tự lực, tự cường" trong phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh đã xuất hiện trong các văn kiện, Nghị quyết của Đảng trong thời kỳ đổi mới, nhưng Văn kiện Đại hội XIII cũng mới chỉ dừng ở phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh theo hướng "lưỡng dụng, hiện đại"; tiếp đó, Luật Công nghiệp quốc phòng, an ninh và động viên công nghiệp (tháng 6-2024) đã xác định "Tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại, chủ động hội nhập quốc tế, trong đó nội lực là yếu tố quyết định".

Do đó, việc bổ sung đầy đủ 5 thành tố "tự chủ, tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại" này nhằm: (1) Phát huy nội lực, tự lực, tiến tới tự chủ chiến lược trong suốt quá trình từ nghiên cứu đến sản xuất và phát triển.

(2) Khai thác tối đa tính lưỡng dụng của sản phẩm, giảm chi phí và nâng cao giá trị sử dụng. (3) Không ngừng đổi mới, ứng dụng công nghệ cao, công nghệ mới, bảo đảm chất lượng sản phẩm ngày càng cao, đáp ứng yêu cầu bảo vệ vững chắc Tổ quốc trước mọi tình huống, nhất là chiến tranh công nghệ cao.

14. Phát triển đối ngoại trong kỷ nguyên mới, tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hóa và vị thế của đất nước

Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIV của Đảng đặt ra yêu cầu "phát triển đối ngoại trong kỷ nguyên mới, tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hóa và vị thế của đất nước" không chỉ là sự tiếp nối các quan điểm, chủ trương trước đây, mà còn thể hiện bước phát triển mới về tư duy, mục tiêu và cách tiếp cận đối ngoại.

Tư duy mới xác định đối ngoại không chỉ "chủ động, tích cực" như các Đại hội trước, mà còn nhấn mạnh yêu cầu phát triển "tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hóa và vị thế đất nước":

(1) Đối ngoại không chỉ là công cụ bảo vệ chế độ hay tìm kiếm hợp tác kinh tế, mà còn là phương thức thể hiện bản lĩnh, bản sắc và tầm vóc Việt Nam trên trường quốc tế.

(2) Nhấn mạnh yếu tố văn hóa, lịch sử gắn với lan tỏa "sức mạnh mềm", giá trị văn minh Việt Nam, tạo sự tôn trọng, tin cậy và tầm ảnh hưởng trong cộng đồng quốc tế.

(3) Tầm nhìn này sâu rộng hơn cách tiếp cận thuần túy không chỉ vì "hòa bình, hợp tác, phát triển" như trước đây.

Đặt ra mục tiêu cao hơn vì vị thế của Việt Nam hiện nay đã khác. Đối ngoại trong kỷ nguyên mới phải:

(1) Tạo dựng cục diện, môi trường thuận lợi cho đất nước bước vào kỷ nguyên vươn mình. (2) Đóng vai trò kiến tạo, động lực, mở ra các cơ hội mới cho đất nước phát triển. (3) Nâng cao vị thế, uy tín của đất nước trong nền chính trị thế giới, kinh tế toàn cầu và văn minh nhân loại. Với thế và lực mới, Việt Nam chủ động tham gia đóng góp tích cực duy trì hòa bình, ổn định trong khu vực và trên thế giới.

Gắn chặt đối ngoại với phát triển đất nước. Lần đầu tiên nêu rõ yêu cầu đối ngoại phải tương xứng với tầm vóc phát triển đất nước, nghĩa là đối ngoại không chỉ hỗ trợ kinh tế mà còn đi tiên phong trong các lĩnh vực công nghệ, tri thức, văn hóa.

Chủ động xây dựng nền ngoại giao toàn diện, hiện đại với 3 trụ cột (Đối ngoại đảng, ngoại giao nhà nước, đối ngoại nhân dân), vận hành như một "hệ sinh thái đối ngoại" thống nhất, đồng bộ. Kết nối chặt chẽ ngoại giao chính trị, kinh tế, văn hóa, quốc phòng, an ninh, khoa học, công nghệ, chuyển đổi số.

So với các Văn kiện Đại hội thời kỳ đổi mới, Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIV yêu cầu cao hơn đối với công tác đối ngoại: Không chỉ "nâng tầm" mà phải "tương xứng với tầm vóc"; "không chỉ hội nhập sâu" mà còn "phát huy sức mạnh văn hóa, lịch sử, giá trị Việt Nam" để tăng ảnh hưởng quốc tế; không chỉ là đối ngoại "vì Việt Nam" mà còn "đóng góp cho hòa bình, phát triển chung của nhân loại".

15. Về tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị; đẩy mạnh phân cấp, phân quyền, bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương, phát huy vai trò chủ động của địa phương

Việc tiến hành cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị, đồng thời đẩy mạnh phân cấp, phân quyền nhưng vẫn bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương và phát huy vai trò chủ động của địa phương chính là tư duy mới, tầm nhìn và là bước đột phá chiến lược để xây dựng tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị tinh gọn, mạnh, hiệu năng, hiệu lực, hiệu quả; tạo động lực phát triển kinh tế - xã hội nhanh, bền vững.

Đây không chỉ là yêu cầu cấp bách của công cuộc tiếp tục đổi mới, mà còn là minh chứng cho tầm nhìn phát triển và bản lĩnh lãnh đạo sáng suốt, khả năng tổ chức thực hiện đồng bộ, quyết liệt đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước trong giai đoạn mới:

Thứ nhất, tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị là giải pháp sắp xếp lại hệ thống cơ quan, tổ chức trong hệ thống chính trị từ Trung ương đến cơ sở.

Đã thực hiện triệt để việc sắp xếp lại đầu mối, giảm cấp trung gian, thu gọn số lượng ban, ngành, đồng thời hợp nhất những đơn vị có chức năng gần nhau để xóa bỏ chồng chéo, trùng lặp, tiết kiệm nguồn lực, nâng cao chất lượng đội ngũ công chức, viên chức.

Mô hình bộ máy gọn nhẹ, rút ngắn quy trình, giảm thiểu thủ tục hành chính, tạo môi trường làm việc năng động, kỷ cương và trách nhiệm hơn.

Thứ hai, đẩy mạnh phân cấp, phân quyền là yếu tố then chốt để phát huy tiềm năng, lợi thế của từng vùng, miền. Việc trao quyền quyết định nhiều hơn cho chính quyền địa phương trong các lĩnh vực quy hoạch, đầu tư hạ tầng, quản lý tài nguyên và an sinh xã hội giúp đẩy nhanh tốc độ giải quyết công việc, phù hợp với điều kiện thực tế mới.

Đồng thời, chính quyền cơ sở sẽ chủ động hơn trong tổ chức thực hiện, sáng tạo cách làm, kịp thời điều chỉnh phù hợp với đặc thù địa bàn, qua đó khơi dậy khát vọng và ý chí tự lực, tự cường của cơ sở, của cộng đồng dân cư.

Thứ ba, thực hiện phân cấp, phân quyền nhưng phải luôn bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương. Điều này yêu cầu xây dựng hệ thống quy chế, quy chuẩn, tiêu chí đánh giá rõ ràng, minh bạch, đồng bộ.

Trung ương giữ vai trò định hướng chiến lược, ban hành pháp luật và cơ chế kiểm soát; địa phương chịu trách nhiệm tổ chức thực thi và báo cáo kết quả. Cơ chế giám sát, đánh giá hiệu quả hoạt động được thiết kế bài bản, với sự tham gia của nhiều bên liên quan, kể cả Mặt trận Tổ quốc và các tổ chức xã hội, nhằm tăng cường tính công khai, trách nhiệm giải trình.

Thứ tư, cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, cùng với phân cấp, phân quyền, đã và đang tạo cú huých mạnh mẽ để tái cấu trúc thể chế, hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, xây dựng Nhà nước pháp quyền liêm chính, kiến tạo và phục vụ. Chính quyền địa phương không chỉ là "người thi hành" mà còn là "chủ thể sáng tạo" trong xây dựng và triển khai chính sách.

Thứ năm, thực hiện tốt đồng bộ ba trụ cột: Tinh gọn bộ máy; phân cấp, phân quyền và quản lý thống nhất sẽ giúp Nhà nước đổi mới toàn diện, nâng cao năng lực điều hành, củng cố niềm tin của Nhân dân. Các báo cáo kết quả gần đây đã khẳng định tính hiệu quả bước đầu của cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, phân cấp, phân quyền trong mô hình chính quyền địa phương 2 cấp.

Sự tăng cường năng lực điều hành ở cơ sở cùng mô hình tổ chức gọn nhẹ đã giải phóng nguồn lực, mở rộng không gian phát triển, nâng cao tốc độ xử lý công việc và chất lượng phục vụ người dân, doanh nghiệp. Cuộc cách mạng này thôi thúc mỗi cấp ủy, chính quyền và toàn thể cán bộ, công chức phải tiếp tục tự soi, tự sửa, tự hoàn thiện để đáp ứng yêu cầu trong kỷ nguyên phát triển mới.

16. Tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, trọng tâm là cấp chiến lược và cấp cơ sở, nhất là người đứng đầu

Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định "Cán bộ là cái gốc của mọi công việc", "muôn việc thành công hay thất bại, đều do cán bộ tốt hoặc kém". Vì vậy, công tác cán bộ là "then chốt của then chốt", được đặt ở vị trí trung tâm trong xây dựng Đảng.

Điểm mới ở văn kiện lần này là sự đồng bộ trong xây dựng đội ngũ cán bộ ở cả hai cấp chiến lược và cơ sở, thay vì chỉ chú trọng riêng từng cấp như trước đây.

Ở cấp chiến lược, việc quy hoạch, đào tạo, bồi dưỡng và sử dụng cán bộ cấp chiến lược được nâng lên thành nhiệm vụ trọng tâm. Đây là nhóm tinh hoa có tầm nhìn chiến lược, tham gia hoạch định đường lối chính sách, tham mưu chiến lược cho Đảng, Nhà nước, nên yêu cầu phải có tư duy, tầm nhìn, bản lĩnh, nắm vững tình hình thực tiễn trong, ngoài nước và khả năng nhận diện xu thế toàn cầu, đưa ra dự báo chính xác.

Việc tập trung nguồn lực cho cán bộ cấp chiến lược giúp bảo đảm tính ổn định, xuyên suốt trong hoạch định chiến lược công tác cán bộ nói riêng, tầm nhìn, chiến lược phát triển đất nước nói chung.

Chủ trương đặt cấp cán bộ cơ sở vào trung tâm của công tác cán bộ là sự đột phá tư duy về cán bộ. Vì cán bộ cơ sở là mắt xích gần dân nhất, trực tiếp tổ chức thực thi chính sách, phản ánh kịp thời tâm tư, nguyện vọng của Nhân dân.

Việc củng cố chất lượng cán bộ ngay từ cơ sở giúp nâng cao chất lượng hoạt động của hệ thống chính trị cấp cơ sở, nơi thực thi mọi chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước; đồng thời giúp phát hiện, lan tỏa những kinh nghiệm hay, đồng thời hạn chế tiêu cực, bất cập ngay từ đầu, từ cơ sở.

Đặc biệt, chủ trương mới dành sự quan tâm cao nhất cho người đứng đầu ở mọi cấp. Vai trò của người chỉ đạo, điều hành được nhấn mạnh không chỉ về năng lực chuyên môn mà còn về chuẩn mực đạo đức cách mạng, phong cách lãnh đạo và trách nhiệm cá nhân.

Sự gương mẫu của người đứng đầu sẽ tạo động lực cho cả tập thể, từ đó nâng cao nhận thức xã hội, kỷ cương, kỷ luật, thúc đẩy cải cách hành chính và hiệu quả phục vụ Nhân dân.

Cơ chế giám sát, đánh giá được yêu cầu quy định chặt chẽ hơn. Quy trình bổ nhiệm, đánh giá công bằng và minh bạch, gắn kết chặt chẽ thành tích với khen thưởng, vi phạm với chế tài.

Đồng thời chú trọng luân chuyển ngang, luân chuyển lên và luân chuyển về cơ sở theo nguyên tắc "có vào, có ra", "có lên, có xuống" để cán bộ có trải nghiệm thực tiễn, rèn luyện bản lĩnh và trau dồi năng lực chuyên môn.

Như vậy, chủ trương này là tầm nhìn chiến lược nhằm xây dựng đội ngũ cán bộ có phẩm chất cách mạng, trình độ chuyên môn cao, trách nhiệm, tâm huyết phục vụ Nhân dân.

Sự kết hợp hài hòa giữa đào tạo, quy hoạch, đánh giá và giám sát; đặc biệt tập trung vào người đứng đầu, sẽ tạo bước đột phá về chất lượng lãnh đạo, quản lý trong hệ thống chính trị đáp ứng yêu cầu phát triển nhanh, bền vững trong kỷ nguyên mới.

17. Chủ trương về xây dựng Đảng văn minh

Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV xác định: "Tăng cường xây dựng, chỉnh đốn, tự đổi mới để Đảng ta thật sự là đạo đức, là văn minh". Đây là nội dung mới, lần đầu tiên chủ trương xây dựng Đảng văn minh được xác định là một nhiệm vụ chiến lược, có tính hệ thống và cụ thể hóa trong Văn kiện Đại hội Đảng.

Thứ nhất, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: "Đảng ta là đạo đức, là văn minh". Theo Người, Đảng phải tiêu biểu cho trí tuệ, lương tâm và danh dự của dân tộc mới xứng đáng là người lãnh đạo.

Xây dựng Đảng về văn minh là bước tiếp tục hiện thực hóa sâu sắc tư tưởng Hồ Chí Minh về xây dựng Đảng, làm cho Đảng ta thực sự "là đạo đức, là văn minh".

Thứ hai, xây dựng Đảng văn minh là sự kế thừa và phát huy những giá trị văn hóa tốt đẹp của dân tộc, tạo ra một mối liên kết bền chặt giữa Đảng với Nhân dân và dân tộc.

Thứ ba, xây dựng Đảng văn minh góp phần nâng cao uy tín và năng lực lãnh đạo của Đảng, giúp củng cố niềm tin của Nhân dân vào Đảng.

Trong bối cảnh hội nhập quốc tế và Cách mạng công nghiệp lần thứ tư, Đảng phải đổi mới tư duy, phương thức lãnh đạo để phù hợp với những biến đổi nhanh chóng của thời đại. Đảng văn minh sẽ đưa đất nước phát triển tiến kịp cùng thế giới.

Thứ tư, từ lý luận về xây dựng Đảng, hai yếu tố "đạo đức" và "văn minh" của Đảng không tách rời mà gắn bó hữu cơ, bổ sung cho nhau.

Thứ năm, kinh nghiệm thực tiễn cho thấy rằng một đảng cộng sản chỉ có thể lãnh đạo cách mạng thành công khi đảng đó là một đảng văn minh, trong sạch, vững mạnh, minh bạch, dân chủ, tiên phong; có tư duy khoa học, hiện đại; có phương thức lãnh đạo dân chủ, hiệu quả; có khả năng tự đổi mới, thích ứng với những thay đổi của thời đại, được Nhân dân tin yêu, ủng hộ.

Thứ sáu, khắc phục các bất cập hiện nay trong công tác xây dựng Đảng, bên cạnh những thành tựu, trong Đảng vẫn còn tồn tại những hạn chế, yếu kém, không phù hợp với một chính đảng văn minh.

18. Tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc

Trên cơ sở tổng kết 40 năm đổi mới, Dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội XIV đã rút ra bài học kinh nghiệm "Tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc".

Đây là bài học kinh nghiệm quý báu mang tầm lý luận, có giá trị định hướng thực tiễn cho sự nghiệp cách mạng của đất nước trong kỷ nguyên phát triển mới.

Cơ sở để tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc:

Thứ nhất, cách mạng là sự nghiệp của quần chúng nhân dân. Sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc là nhân tố quyết định sự thành bại của sự nghiệp cách mạng. Củng cố và phát huy sức mạnh này là chìa khóa để Việt Nam vững bước trên con đường xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc.

Thứ hai, chủ nghĩa yêu nước, truyền thống đoàn kết, coi trọng Nhân dân của dân tộc ta là sự kế thừa tư tưởng "dân là gốc".

Nhân dân là người sáng tạo ra lịch sử. Tư tưởng Hồ Chí Minh về Nhân dân là chủ thể của cách mạng, là sức mạnh to lớn, có khả năng sáng tạo vô tận: "Trong bầu trời không gì quý bằng Nhân dân.

Trong thế giới không gì mạnh bằng lực lượng đoàn kết của Nhân dân"; "có lực lượng dân chúng thì việc to tát mấy, khó khăn mấy làm cũng được. Không có, thì việc gì làm cũng không xong. Dân chúng biết giải quyết nhiều vấn đề một cách giản đơn, mau chóng, đầy đủ, mà những người tài giỏi, những đoàn thể to lớn, nghĩ mãi không ra".

Thứ ba, kế thừa và phát huy các bài học kinh nghiệm trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc; trong sự nghiệp lãnh đạo cách mạng của Đảng và kinh nghiệm của các cuộc cách mạng trên thế giới.

Đảng ta đã tập hợp, quy tụ, phát huy được sức mạnh to lớn của Nhân dân cả về lực lượng và của cải, vật chất và tinh thần, để làm nên thắng lợi Cách mạng Tháng Tám năm 1945, Chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954 và Đại thắng mùa Xuân năm 1975, giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước.

Thứ tư, thành tựu vĩ đại của đất nước trong thời kỳ đổi mới. Đảng ta đã phát huy sức mạnh của Nhân dân, lấy mục tiêu "dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh" làm mục tiêu hành động; bảo đảm công bằng và bình đẳng xã hội, chăm lo lợi ích thiết thực, chính đáng, hợp pháp của các giai cấp, các tầng lớp nhân dân; kết hợp hài hòa lợi ích cá nhân, lợi ích tập thể và lợi ích toàn xã hội,... với phương châm xuyên suốt: "Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra, dân giám sát, dân thụ hưởng".

Thứ năm, xuất phát từ yêu cầu phát triển trong kỷ nguyên mới. Khối đại đoàn kết toàn dân tộc là nền tảng vững chắc để xây dựng thế trận quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân gắn với xây dựng thế trận lòng dân vững chắc. Việc phát huy sức mạnh Nhân dân giúp huy động mọi nguồn lực to lớn, cả về vật chất lẫn tinh thần của nhân dân.

Sức sáng tạo, tinh thần tự lực, tự cường của mỗi người dân là yếu tố then chốt thúc đẩy công cuộc xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.

Tổ Biên tập Văn kiện Đại hội XIV

Nguồn: https://tuoitre.vn/toan-van-bao-cao-mot-so-van-de-moi-quan-trong-trong-du-thao-cac-van-kien-trinh-dai-hoi-xiv-20251021221404141.htm


Kommentar (0)

Lämna en kommentar för att dela dina känslor!

I samma ämne

I samma kategori

Julunderhållningsställe orsakar uppståndelse bland ungdomar i Ho Chi Minh-staden med en 7 meter lång tall
Vad finns i 100-metersgränden som orsakar uppståndelse vid jul?
Överväldigad av det superbra bröllopet som hölls i 7 dagar och nätter i Phu Quoc
Parad av forntida dräkter: Hundra blommors glädje

Av samma författare

Arv

Figur

Företag

Don Den – Thai Nguyens nya "himmelbalkong" lockar unga molnjägare

Aktuella händelser

Politiskt system

Lokal

Produkt