
14-й Національний з'їзд партії є важливою політичною подією, що має вирішальне значення для майбутнього розвитку країни в нову еру. У контексті швидких, глибоких та непередбачуваних змін у світі, країна енергійно впроваджує дуже важливі стратегічні рішення. Документи, подані на 14-й з'їзд, не лише підсумовують шлях розвитку за останні 5 років, визначають цілі та завдання на наступні 5 років, але й формують стратегічне мислення, бачення та орієнтацію розвитку країни до середини 21 століття. Проекти документів, подані на 14-й з'їзд, з багатьма нововведеннями у структурі та змісті продемонстрували дух прямого погляду правді, об'єктивної оцінки ситуації, на цій основі пропонуючи систему керівних поглядів, цілей розвитку країни, орієнтирів, ключових завдань та проривних рішень для швидкого та сталого розвитку країни, демонструючи сильні прагнення всієї нації в нову еру.
Цей звіт покликаний зосередитися на висвітленні нових і важливих питань у проектах документів, поданих на 14-й Національний з'їзд партії. Таким чином, він допомагає кадрам, членам партії та простому народу вивчити та зрозуміти дух проектів документів, ефективно сприяти процесу обговорення та вдосконалення документів, а також поширювати дух новаторства, прагнення до розвитку та рішучість будувати багату, процвітаючу, цивілізовану, щасливу країну, яка рішуче рухається до соціалізму.
I. НОВІ МОМЕНТИ ЩОДО ТЕМИ ТА СТРУКТУРИ ПРОЕКТУ ДОКУМЕНТА
1. Щодо теми Конгресу
Тема 14-го Національного з'їзду партії: Під славним прапором партії об'єднатися та об'єднатися для успішного досягнення цілей розвитку країни до 2030 року; бути стратегічно автономними, самостійними, впевненими в собі та рішуче рухатися вперед в епоху національного зростання, заради миру, незалежності, демократії, багатства, процвітання, цивілізації, щастя та неухильно рухатися до соціалізму.
Визначення вищезазначеної теми Конгресу демонструє єдність думки та дії, зміцнює впевненість, підтверджує мужність та інтелект Партії, силу всієї нації та продовжує пробуджувати прагнення до побудови та розвитку сильної та процвітаючої країни, яка в нову еру стоїть пліч-о-пліч зі світовими державами. Визначення теми Конгресу базується на низці основних основ та вимог, а саме:
(1) Тема З'їзду має продемонструвати позицію та роль 14-го Національного з'їзду партії, який має переломний момент та є особливо важливою віхою на шляху національного розвитку. З'їзд відбувається в той час, коли вся партія, народ та армія докладають зусиль для успішної реалізації цілей, політики, керівних принципів та завдань, визначених у Резолюції 13-го Національного з'їзду партії; пов'язаних з підбиттям підсумків 40 років проведення процесу оновлення. Завданням З'їзду є перегляд виконання Резолюції 13-го Національного з'їзду партії, загальна оцінка процесу оновлення, визначення цілей, напрямків та завдань на наступні 5 та 10 років, а також бачення до 2045 року. У контексті світової та регіональної ситуації, що розвивається дуже швидко, складно та непередбачувано, країна стикається з багатьма перевагами та можливостями, переплетеними з великими труднощами та викликами, а також багатьма новими питаннями, які потребують вирішення; кадри, члени партії та народ покладають на 14-й з'їзд сподівання щодо правильних та сильних рішень партії, які ведуть країну вперед у нову еру.
(2) Тема Конгресу має бути посланням, що виражає заклик, заохочення, мотивацію та напрямок для всієї Партії, народу та армії продовжувати всебічно, синхронно та широко просувати інноваційний процес, використовувати всі можливості, бути рішучими у подоланні всіх труднощів та викликів, бути стратегічно автономними, самостійними, впевненими та рухатися вперед у нову еру – еру піднесення в'єтнамської нації; успішно досягти цілей розвитку країни до 2030 року, коли наша Партія святкуватиме своє 100-річчя (1930-2030); та прагнути реалізувати це бачення до 2045 року, святкуючи 100-річчя заснування Соціалістичної Республіки В'єтнам (1945-2045).
(3) Тема Конгресу має бути лаконічною, відображати загальні цілі, основний ідеологічний зміст та чітко показувати найважливіші елементи, зокрема: керівництво партії; роль народу та силу всієї нації; постійні інновації та мету національного розвитку в нову епоху; успадковувати та розвивати теми попередніх Конгресів, особливо 13-го Національного Конгресу партії.
2. Щодо структури Політичної доповіді
Порівняно з попередніми з'їздами, новим моментом цього Політичного звіту є об'єднання змісту трьох документів, зокрема: Політичного звіту, Соціально-економічного звіту та Зведеного звіту про партійне будівництво. Це об'єднання демонструє дух постійних інновацій у розробці документів, що базуються на нових реаліях країни, розвитку теоретичної обізнаності та впровадженні партійних ідей, забезпеченні узгодженості змісту; лаконічність, стислость, легкість для розуміння, легкість для запам'ятовування, легкість для виконання.
Щодо структури та представлення Політичного звіту, існує спадкування та розвиток, зокрема:
- Політичний звіт 14-го з'їзду використовує структуру та виклад змісту документа за питаннями, як і на попередніх з'їздах, які охоплювали 15 питань. Структура та назви питань розташовані, скориговані та доповнені відповідно до реальності та вимог розвитку, точно відображаючи реальність та чітко визначаючи цілі та завдання національного розвитку на період 14-го з'їзду партії та бачення до 2045 року, чітко виражаючи революційні, орієнтовані на дії, дуже здійсненні меседжі; всебічні, але чітко сфокусовані та ключові.
- Новим моментом у загальному змісті Звіту є акцент на точках зору, цілях, орієнтаціях, методах розвитку, ресурсах та нових рушійних силах розвитку, включаючи: (1) Встановлення нової моделі зростання з наукою і технологіями, інноваціями та цифровою трансформацією як головною рушійною силою; визначення цього як центрального змісту моделі розвитку країни; розвиток приватного сектору як найважливішої рушійної сили економіки; розвиток високоякісних людських ресурсів та ефективне використання переваг глибокої міжнародної інтеграції. (2) Підтвердження ключової ролі партійного будівництва та виправлення; запобігання та боротьба з корупцією, марнотратством, негативом, індивідуалізмом, груповими інтересами, ідеологічною, моральною деградацією та деградацією способу життя; посилення контролю над владою; покращення лідерства, управління та бойової спроможності Партії; Підвищення потенціалу управління національним розвитком та оперативного управління апаратом у політичній системі, створення основи для підтримки солідарності та єдності всередині всієї Партії, народу та армії, а також забезпечення консенсусу, синхронізації та єдності у плануванні та організації реалізації національних стратегій розвитку.
- Найважливішим новим моментом у розробці проекту Політичного звіту 14-го Національного конгресу є те, що вперше Програма дій щодо виконання Резолюції З'їзду Центрального Комітету партії 14-го скликання побудована як складова частина Проекту звіту. Програма дій визначає конкретні програми, проекти та плани, які мають бути реалізовані протягом 5-річного терміну, визначає конкретні обов'язки партійних комітетів усіх рівнів від центрального до місцевого, чітко вказує на прогрес, ресурси та необхідні умови для реалізації, а також служить основою для всіх рівнів та секторів для реалізації відповідно до їхніх покладених функцій, завдань та повноважень. Ця політика спрямована на подолання ситуації, коли після Національного конгресу доводиться чекати на конкретизацію Резолюції З'їзду (зазвичай приблизно в першій половині терміну); підкреслює характер дій, конкретизує та організовує ефективне виконання Резолюції 14-го Національного конгресу партії безпосередньо перед З'їздом; проактивно переглядає, вносить зміни та негайно усуває вузькі місця, долає обмеження, неадекватність та конфлікти; уважно стежити за цілями, керівними поглядами, напрямками розвитку, ключовими завданнями та стратегічними проривами, щоб організувати їх впровадження одразу після Конгресу.
II. ДЕЯКІ НОВІ ТА ВАЖЛИВІ ПИТАННЯ ПРОЕКТУ ПОЛІТИЧНОЇ ЗВІТИ, ЯКУ МАЄ БУТИ ПОДАНО НА 14-Й З'ЇЗД ПАРТІЇ
1. Проект політичної доповіді 14-го Національного конгресу знаменує собою крок вперед у розвитку мислення, оскільки він узагальнює та оновлює погляди, цілі, завдання та проривні стратегічні рішення, що містяться в резолюціях Політбюро, виданих з кінця 2024 року дотепер, резолюціях, які діють як «важіль» для впровадження безпосередньо до та після Конгресу.
На основі проектів документів 14-го Національного конгресу Політбюро доручило видання нових резолюцій, які є важливими стратегічними рішеннями як основа, рушійна сила та прорив для швидкого та сталого розвитку країни в епоху національного розвитку та продовжують уточнюватися, оновлюватися та розвиватися в проекті політичної доповіді, з метою:
(1) Інституціоналізувати керівні принципи та політику Партії, вдосконалити правову систему, побудувати правову основу та інституційну базу, а також створити прозорий коридор для всіх рішень. (2) Продовжувати бути проактивним та активним, сприяючи глибокій міжнародній інтеграції не лише для зміцнення зовнішньої позиції, але й для мобілізації глобальних ресурсів, захисту національних інтересів та розширення ринку інновацій. (3) Активізувати проривну стратегію розвитку науки і технологій, інновацій та національної цифрової трансформації як головної рушійної сили, формуючи нові ланцюги створення вартості, пов'язані з інноваціями, цифровою трансформацією, зеленою трансформацією, енергетичною трансформацією, структурною трансформацією та якістю людських ресурсів, зосереджуючись на розвитку штучного інтелекту. (4) Визначити приватну економіку як найважливішу рушійну силу економіки, сприяти стартапам та активно розвивати приватні види економіки, ефективно використовувати капітал, землю та технології, створювати багатовимірний імпульс для динамічного, гнучкого та сталого зростання. (5) Продовжувати впроваджувати національну політику енергетичного переходу, спрямовану на баланс між традиційними та відновлюваними джерелами енергії; розгортати інтелектуальні мережі, забезпечувати енергетичну безпеку для розвитку в новому контексті. (6) Зосередитися на трансформації структури та якості людських ресурсів з акцентом на розвитку сучасної, відкритої та інтегрованої національної системи освіти з пріоритетними та конкретними політиками та настановами для потужного інноваційного розвитку національної системи освіти; пов'язати та сприяти дослідженням та навчанню з розвитком внутрішнього та міжнародного ринків праці для підготовки висококваліфікованих людських ресурсів для швидкого задоволення вимог Четвертої промислової революції. (7) Впроваджувати політику та стратегії щодо загального медичного обслуговування та покращення життя та щастя людей, зосереджуючись на забезпеченні міцної мережі охорони здоров'я на місцях, проактивній профілактичній медичній допомозі та застосуванні цифрових технологій в управлінні охороною здоров'я, щоб кожен громадянин міг користуватися високоякісними медичними послугами.
Логічний зв'язок між інституційною основою та економічною динамікою, технологіями, сучасним управлінням та розвитком людського потенціалу створив швидкозростаючу, стійку екосистему, яка не лише окреслює дорожню карту, а й мобілізує об'єднані сили всього суспільства, реалізуючи прагнення національного розвитку до 2045 року.
2. Чітко оцінив результати впровадження, уроки, отримані з організації впровадження, та подолав притаманну слабкість багатьох термінів, що «організація впровадження все ще є слабкою ланкою»
Підсумки роботи цього Конгресу чітко вказують та всебічно підсумовують важливі та видатні результати, досягнуті наприкінці терміну. Найвизначнішим є впорядкування організаційного апарату та побудова дворівневої моделі місцевого самоврядування – історичне та революційне рішення, яке допомагає впорядкувати координатори, уточнити відповідальність, розширити простір для розвитку та посилити ефективність управління та адміністрування від провінції до низового рівня.
Процес впровадження чітко демонструє правильне керівництво та напрямок Партії, рішучу участь усієї політичної системи в поєднанні з регулярним закликом, інспекцією та наглядом, які мають вирішальне значення, особливо необхідність чіткого розподілу людей, завдань, відповідальності, прогресу, результатів та наявності регулярного механізму нагляду. Завдяки цьому менталітет «формальних досягнень» відступає, замінюючись духом сильної зосередженості на реальних результатах, як «бігаючи», так і «вкладаючись у графік» та ефективно.
Важливий урок, який ми винесли з впровадження, полягає в наступному: ми повинні ретельно зрозуміти принцип «концентрації, прозорості та відповідальності» вже з етапу розробки проекту; водночас гнучко та вміло поєднувати дисциплінарні заходи та заохочення креативності. Механізм постійної перевірки та оцінки сприяв подоланню властивої йому слабкості, яка полягає в тому, що «впровадження все ще є слабкою ланкою».
Цей досвід не лише зміцнює віру у здатність політичної системи до рішучих інновацій, але й закладає міцну основу для нових розробок у майбутньому періоді.
3. Доповнення « Теорії на шляху оновлення» є складовою ідеологічної основи партії .
Перша керівна точка зору в проекті політичної доповіді говорить: «Рівно та творчо застосовувати та розвивати марксизм-ленінізм, думки Хо Ши Міна та теорію новаторства». З цієї точки зору наша партія вперше визначає «теорію новаторства» як складову частину ідеологічної основи партії.
Додавання «теорії шляху оновлення» до ідеологічної основи партії є розвитком історичного значення, демонструючи зрілість теоретичного мислення, здатність узагальнювати практику та мужність до самооновлення партії; показуючи, що партія не є догматичною, не стереотипною, а завжди вміє успадковувати, доповнювати та творчо розвивати, пов'язуючи теорію з практикою, збагачуючи теоретичний та ідеологічний скарб в'єтнамської революції. Теорія шляху оновлення — це творче застосування та розвиток, конкретизація принципів, універсальних принципів марксизму-ленінізму та думки Хо Ші Міна відповідно до реалій 40-річного оновлення у В'єтнамі, демонструючи єдність теорії та практики, між метою національної незалежності та соціалізму, прорив основної теорії нашої партії щодо розвитку соціалістично орієнтованої ринкової економіки та сприяння глибокій міжнародній інтеграції. Теорія політики оновлення — це сума поглядів, бачень та орієнтирів на національний розвиток та твердий захист соціалістичної Вітчизни В'єтнаму; народ є центром і суб'єктом; твердо прагне до мети національної незалежності та соціалізму; створення моделі в'єтнамського соціалізму з трьома фундаментальними стовпами: соціалістично орієнтована ринкова економіка; соціалістична правова держава народу, народом і для народу під керівництвом Комуністичної партії В'єтнаму; соціалістична демократія; успішна побудова мирного, незалежного, демократичного, процвітаючого, квітучого, цивілізованого та щасливого соціалістичного В'єтнаму. Відповідно, теорія політики оновлення стає складовою ідеологічного фундаменту, продовжуючи вести країну до розвитку в нову еру нації.
Додавання «теорії на шляху інновацій» до ідеологічної основи партії також свідчить про життєздатність марксизму-ленінізму та думки Хо Ши Міна в нових умовах, водночас підтверджуючи всебічну та мудру лідерську роль партії у твердому слідуванні соціалістичним шляхом, відкриваючи можливості динамічного та творчого розвитку відповідно до реалій країни та тенденцій часу; це дороговказ, який продовжує вести нас до успішної реалізації наших прагнень, бачень та стратегічних орієнтирів, створюючи нові дива розвитку в епоху національного розвитку.
4. Додавання «захисту навколишнього середовища» разом з економічним та соціальним розвитком є «центральним» завданням.
Друга керівна точка зору в проекті політичної доповіді стверджує: «Економічний і соціальний розвиток і охорона навколишнього середовища є центральними...», тому Центральний Комітет погоджується додати «охорону навколишнього середовища» разом з економічним і соціальним розвитком як «центральне» завдання.
Додавання «захисту навколишнього середовища» разом з економічним та соціальним розвитком як центрального завдання до Проекту документа 14-го Конгресу знаменує собою крок вперед у розвитку глибокого та міцного усвідомлення сталого розвитку, що ґрунтується на трьох стовпах: економіка, суспільство та навколишнє середовище. Це вже не формальне твердження, а стратегічне зобов'язання, що розміщує екологічну екологію як захід у кожній політиці розвитку.
У Платформі 1991 року та Резолюціях 7-го, 8-го та 13-го Конгресів охорона довкілля та сталий розвиток згадувалися лише в принципі, тоді як пріоритети ресурсів все ще були зосереджені на сприянні економічному розвитку. Навколишнє середовище часто розглядалося лише як наслідок, який необхідно подолати після сприяння економіці, і не визначалося як центральне завдання на кожному кроці та в кожній політиці розвитку. Фундаментальним нововведенням тут є те, що охорона довкілля була визначена як основа для встановлення нової моделі зростання. Це означає не жертвувати короткостроковими вигодами заради забезпечення довгострокових вигод для нації та майбутніх поколінь.
На міжнародному рівні В'єтнам зобов'язався розвивати зелену економіку та досягти вуглецевої нейтральності до 2050 року, що створює тиск, а також нові можливості для швидкого та сталого розвитку країни. Проекти документів 14-го Національного конгресу показали, що В'єтнам не лише виконує угоди, але й залучає зелений капітал, вуглецеві кредити та чисті технології через енергетичний перехід, розвиток циркулярної економіки та просування науки і технологій, інновацій та цифрової трансформації. Застосування механізмів ціноутворення на основі екологічних витрат, «екологічного податку», вуглецевих кредитів та суворої правової бази створить потужні важелі впливу для підприємств, що займаються зеленими інвестиціями, одночасно забезпечуючи чесну конкуренцію між секторами економіки; підтверджуючи нашу новаторську роль та відповідальність перед світовою спільнотою.
Інституційно держава вдосконалює екологічне законодавство, посилює інспекції та суворо вирішує питання порушень. Потужний механізм децентралізації допомагає місцевим органам влади проактивно використовувати стійкі ресурси, поєднуючи мобілізацію зеленого фінансування через облігації, фонди охорони навколишнього середовища та державно-приватні партнерства. «Зелений» бізнес отримує податкову підтримку, пільгові кредити та передачу технологій для зниження витрат. Розумні системи моніторингу, великі дані та штучний інтелект підтримуватимуть прогнозування ризиків, оптимізуючи використання ресурсів. Циркулярна економіка сприяє переробці, зменшенню викидів та збільшенню виробничої вартості... Найбільшим викликом, який необхідно подолати, є усунення короткострокового мислення про розвиток, подолання психологічних бар'єрів, створення передумови для довгострокових дій. Підкреслення ролі цифрової трансформації та циркулярної економіки в охороні навколишнього середовища, навчання «зелених» людських ресурсів, сприяння співпраці між дослідницькими інститутами та підприємствами, а також сильна стратегія комунікації політики для підвищення обізнаності громадськості. Соціальний консенсус та тверда політична відданість стануть ключем до відкриття проривного напрямку розвитку В'єтнаму у швидкому та сталому розвитку країни.
5. Додавання «зовнішніх справ та міжнародної інтеграції» разом із національною обороною та безпекою до списку «важливих та регулярних» завдань
Друга керівна точка зору в проекті політичної доповіді зазначає, що «...зміцнення національної оборони та безпеки, а також сприяння розвитку зовнішньої політики та міжнародної інтеграції є важливими та регулярними завданнями». Перше рішення Центрального Комітету про те, що «зовнішня політика та міжнародна інтеграція» є важливими та регулярними завданнями нарівні з національною обороною та безпекою, відкрило більш комплексну стратегічну основу для національної оборони, що свідчить про оновлення стратегічного бачення партії в контексті глибокої інтеграції та дедалі запеклішої глобальної геополітичної та економічної конкуренції.
Починаючи з Платформи 1991 року і до 13-го Конгресу, зовнішні справи завжди згадувалися як одне з важливих завдань, але не визначалися як головне, регулярне завдання.
Цей проект чітко показує, що зовнішня політика є завданням усієї політичної системи, а не лише завданням сектору зовнішніх справ, в якому дипломатія є ядром. Що ще важливіше, це питання поєднання національної сили з силою часу; внутрішні ресурси є вирішальними, а зовнішні ресурси – важливими; питання партнерів, об'єктів тощо. З іншого боку, у минулому семестрі зовнішня політика була для нас дуже успішною сферою в контексті швидкозмінного, складного та непередбачуваного світу.
Генеральний секретар То Лам наголосив: «Хоча мир, співпраця та розвиток залишаються основними тенденціями, світова ситуація змінюється дуже швидко та складно, впливаючи на безпеку та середовище розвитку нашої країни різними способами. У цьому контексті завдання у сфері зовнішньої політики більше не є тимчасовими, а мають бути постійними, а також моніторинг та координація політики відповідно до кожної нової події».
Налагодження зовнішньої політики та міжнародної інтеграції є важливим та регулярним завданням, яке дозволяє посилити роль Міністерства закордонних справ, відомств закордонних справ та системи закордонних справ провінцій. Механізм «трьох стовпів»: національна оборона – безпека – закордонні справи сприятиме міжгалузевій співпраці, збільшенню спеціалізованого персоналу, створенню команди експертів з економічної, культурної, технологічної та технічної дипломатії... для проактивного використання можливостей та оперативного й ефективного реагування на виклики.
Ця провідна точка зору є основою для створення дипломатичних методів, таких як: «економічна дипломатія», «культурна дипломатія», «оборонна та безпекова дипломатія», «технологічна дипломатія»... для залучення капіталу, технологій, міжнародних ресурсів та посилення національної м’якої сили. Дипломатична мережа буде оцифрована, використовуючи великі дані для аналізу, прогнозування, розширення відносин з багатосторонніми організаціями та економічними блоками, одночасно сприяючи ролі місцевих органів влади у просуванні експорту, залученні іноземних інвестицій та просуванні національного іміджу.
Коротше кажучи, додавання зовнішньої політики та міжнародної інтеграції до групи важливих та регулярних завдань не лише змінює мислення, а й є стратегічним важелем, завдяки якому зовнішня політика та міжнародна інтеграція стають основними інструментами національної безпеки та сталого розвитку. Це нововведення підтверджує рішучість В'єтнаму бути проактивним, гнучким та комплексним у застосуванні м'якої сили, зміцнюючи свої позиції на міжнародній арені.
6. Щодо продовження розбудови та всебічного й синхронного вдосконалення інституцій для швидкого та сталого національного розвитку
Політика продовження комплексного та синхронного розвитку та вдосконалення інституцій швидкого та сталого розвитку країни, в яких «політичні інституції є ключовими, економічні – центральними, а інші інституції – дуже важливими», є спадкоємством та розвитком мислення щодо інституційних інновацій, про яке згадувалося на низці нещодавніх конгресів. Однак важлива відмінність полягає у трьох аспектах: комплексність, ієрархія пріоритетів та прозорість, верховенство права та ефективне управління для створення основи для побудови інституційної екосистеми для швидкого та сталого розвитку країни.
Інститути розвитку – це сукупність правил, положень, процесів, установ, правових документів, механізмів забезпечення дотримання та культур управління, які взаємодіють одне з одним для створення сприятливого, безперебійного, безпечного та ефективного середовища функціонування. На відміну від окремого погляду на кожен аспект, документ чи закон, концепція інститутів розвитку підкреслює зв'язок, взаємозалежність та побічні ефекти між різними інституційними стовпами.
По-перше, комплексність відображається в думці, що інституційне вдосконалення полягає не лише у внесенні змін до окремих законів, а й у синхронному будівництві таких стовпів: політики, економіки, права, адміністрування, суспільства, науки та технологій та інституцій для забезпечення прав людини. Розглядаючи політичні інституції як ключові, особливо важливо наголосити на посиленні ролі, лідерських якостей та впровадженні інновацій у методи організації, функціонування, механізми прийняття рішень, контроль влади та забезпечення політичної стабільності партії, щоб створити умови для інновацій інших інституцій. Це не просто технічне рішення, а й інновація мислення керівництва партії в напрямку сучасності, прозорості, адаптивності, практичності та високої ефективності.
По-друге, розгляд економічних інститутів як фокусної уваги відображає глибоке розуміння того, що якість зростання, ефективність, додана вартість та конкурентоспроможність економіки безпосередньо залежать від функціонування ринкового механізму, механізму мобілізації та розподілу ресурсів, бізнес-середовища та сталої макроекономічної політики. Перебування в центрі уваги не означає, що інші інститути нехтуються; навпаки, це вимагає тісної поєднання економічних інститутів та установ, правових механізмів, управління ресурсами та соціального забезпечення для швидкого та сталого розвитку.
По-третє, акцент на тому, що «інші інституції дуже важливі», показує, що інституційні інновації в освіті, охороні здоров'я, науці та технологіях, захисті навколишнього середовища тощо, а також управління іншими секторами сприяють визначенню сили, якості зростання та конкурентоспроможності розвитку в довгостроковій перспективі. Цей підхід є проривом порівняно з ізольованим менталітетом розвитку, оскільки він змушує вирішувати інституційні вузькі місця та перешкоди з міждисциплінарної точки зору, а не локальні втручання, які можуть легко призвести до небажаних наслідків.
По-четверте, політика інституційних інновацій завжди пов'язана з вимогою рішучих дій: стандартизація процесів, забезпечення прозорості інформації, чітке визначення обов'язків, а також моніторинг і оцінка результатів. Цей прорив також полягає у сприянні науці і техніці, інноваціям, цифровій трансформації в управлінні, створенні імпульсу для розвитку як у державному, так і в приватному секторах.
По-п'яте, вищезгадана політика є продовженням та піднесенням інноваційного шляху з проривом у методах впровадження, що значною мірою залежить від здатності до інституціоналізації в юридичні документи, організації правозастосування, механізму контролю та соціального консенсусу для успішної реалізації мети швидкого та сталого національного розвитку.
7. Встановити нову модель зростання, реструктуризувати економіку, сприяти індустріалізації та модернізації, використовувати науку і технології, інновації та цифрову трансформацію як головну рушійну силу для досягнення цільового показника середнього темпу зростання валового внутрішнього продукту (ВВП) на рівні 10% або більше на рік протягом періоду 2026-2030 років.
У проекті політичної доповіді 14-го Національного конгресу було поставлено мету «прагнути досягти середнього темпу зростання валового внутрішнього продукту (ВВП) на рівні 10% або більше на рік протягом періоду 2026-2030 років». Водночас там також зазначалося: «Встановлення нової моделі зростання, реструктуризація економіки, сприяння індустріалізації та модернізації, прийняття науки і технологій, інновацій та цифрової трансформації як основної рушійної сили».
Встановлення нової моделі зростання на період 2026-2030 років із середнім цільовим показником ВВП 10% на рік – це не лише прагнення, а й виклик, який потрібно перетворити на можливості для розвитку. Для досягнення цільового показника двозначного зростання необхідно синхронно мобілізувати двигуни зростання: землю, ресурси, працю, експорт, внутрішній ринок, інвестиції... та загальну продуктивність (СФП) в рамках інновацій, індустріалізації, модернізації та цифрової трансформації. Новим моментом порівняно з попередніми періодами є те, що на поточному фундаменті розвитку, особливо наприкінці 13-го терміну повноважень Конгресу, країна має достатньо можливостей очікувати досягнення двозначних темпів зростання в наступному терміні.
Для цього необхідно виконати такі вимоги:
По-перше, співвідношення інвестицій до ВВП має перевищувати 40%. Раніше В'єтнам підтримував рівень інвестицій близько 30-35% ВВП, зосереджуючись переважно на традиційних рушійних силах. Нова модель вимагає збільшення масштабів ефективних інвестицій, розширення каналів зеленого фінансування, технологічних облігацій та інноваційних венчурних фондів. Однак коефіцієнт використання капіталу (ICOR) має підтримуватися на рівні близько 4,5, що означає, що для створення 1 донга додаткового ВВП необхідно 4,5 донга інвестиційного капіталу. Для підвищення ефективності інвестицій необхідно посилити відбір проектів, застосувати автоматизацію, оцифрувати виробничі процеси та суворо управляти проектами...
Thứ hai, tăng trưởng lao động dự kiến đóng góp 0,7% mỗi năm do lực lượng lao động giảm chậm. Để đạt tốc độ GDP hai chữ số, năng suất lao động phải tăng 8,5%/năm. Đây là bước nhảy vọt so với mức 5 - 6% hiện nay. Để hiện thực hoá, cần đào tạo kỹ sư số, chuyên gia R&D và cán bộ quản lý dự án công nghệ cao; đồng thời xây dựng cơ chế liên kết đào tạo viện - trường - doanh nghiệp để thu hẹp khoảng cách kỹ năng.
Thứ ba, năng suất nhân tố tổng hợp (TFP) phải đóng góp trên 5,6 điểm phần trăm trong cơ cấu tăng trưởng. TFP phản ánh hiệu quả sử dụng vốn và lao động cùng tác động của đổi mới sáng tạo. Để nâng TFP, Việt Nam phải xây dựng hệ sinh thái khởi nghiệp sáng tạo, khuyến khích doanh nghiệp đầu tư R&D, tăng cường liên kết chuỗi giá trị toàn cầu và bảo hộ sở hữu trí tuệ. Chuyển đổi số, trí tuệ nhân tạo, dữ liệu lớn và Internet vạn vật phải trở thành công cụ hằng ngày trong quản trị doanh nghiệp và quy hoạch phát triển.
Thứ tư, cơ cấu lại nền kinh tế tập trung vào công nghiệp nền tảng, công nghiệp lõi, chiến lược, công nghiệp xanh, nông nghiệp công nghệ cao, dịch vụ chất lượng và kinh tế số. Mỗi ngành, mỗi dự án phải đạt chuẩn phát thải thấp và quản trị thông minh ngay từ bước thiết kế. Khung chính sách gồm ưu đãi thuế R&D, tín dụng ưu đãi, quỹ đầu tư mạo hiểm và cải cách hành chính để rút ngắn thời gian cấp phép chính là "chất xúc tác" cho mô hình tăng trưởng mới.
Tóm lại, mục tiêu tăng trưởng hai con số giai đoạn 2026 - 2030 sẽ khả thi nếu đầu tư đủ mạnh, lao động đủ năng suất và TFP đủ cao, khai thác có hiệu quả thị trường trong và ngoài nước. Thành công phụ thuộc vào sự đồng bộ của chính sách, năng lực thể chế và quyết tâm đổi mới. Khi mô hình tăng trưởng mới vận hành thông suốt, Việt Nam không chỉ đạt tốc độ tăng trưởng hai con số mà còn tạo nền tảng bền vững cho giai đoạn phát triển tiếp theo.
8. Giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội, khẳng định vai trò quyết định của thị trường trong huy động và phân bổ các nguồn lực phát triển
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV nhấn mạnh việc định hình mối quan hệ hữu cơ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội, đồng thời khẳng định vai trò quyết định của thị trường trong huy động và phân bổ các nguồn lực cho phát triển. Đây không chỉ là yêu cầu mang tính lý luận mà còn là đòi hỏi thực tiễn cấp bách trong tiến trình hoàn thiện nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa dưới sự lãnh đạo của Đảng. Sự phối hợp hiệu quả giữa ba chủ thể Nhà nước, thị trường và xã hội sẽ nâng cao tính minh bạch, khách quan và khả năng kiểm soát rủi ro, góp phần tối ưu hoá kết quả phân bổ nguồn lực chung của nền kinh tế.
Thị trường có chức năng xác định giá cả, huy động và phân bổ các nguồn lực theo tín hiệu cung - cầu tự nhiên. Nhờ cơ chế cạnh tranh, thông tin trở nên minh bạch hơn, động lực khởi nghiệp được khơi dậy mạnh mẽ; từ đó nguồn lực xã hội tập trung vào những ngành, lĩnh vực có hiệu suất và hiệu quả cao. Khẳng định vai trò quyết định của thị trường đồng nghĩa với việc bảo đảm quyền tự chủ, tự chịu trách nhiệm của các chủ thể kinh tế, đồng thời giảm thiểu sự can thiệp hành chính trực tiếp vào cơ chế vận hành tự nhiên của giá cả, của thị trường, của lợi ích và rủi ro.
Nhà nước giữ vai trò kiến tạo và điều tiết hệ thống thể chế, cơ chế, chính sách, chiến lược, quy hoạch, kế hoạch phát triển phù hợp với nguyên tắc và thực tiễn thị trường. Bảo đảm công tác xây dựng pháp luật, ban hành quy định cạnh tranh lành mạnh, kiểm soát độc quyền, bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng và cân bằng lợi ích giữa các nhóm xã hội phải được tiến hành thường xuyên, đồng bộ. Sự chủ động của Nhà nước không chỉ thể hiện ở việc ban hành chính sách đúng hướng mà còn ở khâu giám sát, đánh giá, sửa đổi kịp thời để khung khổ pháp lý luôn bám sát diễn biến của thị trường và đòi hỏi phát triển của xã hội.
Xã hội giữ vai trò giám sát, phản biện và hiến kế thông qua các tổ chức chính trị - xã hội, hiệp hội ngành nghề, đội ngũ trí thức và truyền thông. Thông qua phản ánh trung thực nguyện vọng của Nhân dân, của doanh nghiệp và các tầng lớp xã hội, Nhà nước có cơ sở điều chỉnh chính sách, xác lập các ưu tiên phát triển và tăng cường minh bạch. Vai trò giám sát của xã hội không chỉ bảo đảm việc thực thi chính sách, kế hoạch một cách công bằng, hiệu quả mà còn thúc đẩy tinh thần trách nhiệm, tính sáng tạo và tính liên kết giữa các chủ thể kinh tế - xã hội.
Trải qua 40 năm đổi mới, những thành tựu toàn diện trên các lĩnh vực kinh tế, văn hoá và xã hội đã khẳng định tính đúng đắn của đường lối đổi mới. Thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa có sự quản lý của Nhà nước đã được hình thành, vận hành và hoàn thiện qua từng giai đoạn phát triển. Việc bổ sung quan điểm về "giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội" trong Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV đánh dấu bước chuyển mới, mở ra kỷ nguyên quản trị kinh tế dựa trên nền tảng thị trường minh bạch, hiệu quả, gắn kết chặt chẽ với trách nhiệm xã hội và định hướng phát triển bền vững.
9. Kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV khẳng định: Phát huy đầy đủ chức năng, vai trò của các khu vực kinh tế. Phát triển kinh tế nhà nước hiệu quả, thực sự giữ vững vai trò chủ đạo trong việc bảo đảm các cân đối lớn, định hướng chiến lược, dẫn dắt và định hướng chiến lược; phát triển kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế ; kinh tế hợp tác, kinh tế tập thể, kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài và các loại hình kinh tế khác giữ vai trò quan trọng.
Như vậy, Dự thảo Văn kiện Đại hội Đảng lần thứ XIV khẳng định phát triển kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế là một điểm mới rất quan trọng. Đồng thời, Dự thảo nhấn mạnh tầm quan trọng của việc phát huy đầy đủ chức năng và vai trò của từng khu vực kinh tế, nhằm tạo nên bức tranh phát triển toàn diện, bền vững cho nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. Sự phân công, phối hợp và bổ trợ giữa kinh tế nhà nước, kinh tế tư nhân, kinh tế hợp tác, kinh tế tập thể, kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài và các loại hình kinh tế khác phải được tổ chức chặt chẽ, khoa học và linh hoạt để khai thác tối đa tiềm năng, thế mạnh riêng của mỗi thành phần kinh tế.
Ở nước ta, chủ trương đường lối về vị trí, vai trò của kinh tế tư nhân đã có chuyển biến lớn. (1) Đại hội VI "coi nền kinh tế có cơ cấu nhiều thành phần là một đặc trưng của thời kỳ quá độ " . (2) Đại hội XII, Đảng ta đánh giá kinh tế tư nhân là một trong các động lực quan trọng của nền kinh tế. (3) Hội nghị Trung ương 5 khoá XII ban hành Nghị quyết số 10-NQ/TW, ngày 03/6/2017, khẳng định kinh tế tư nhân trở thành một động lực quan trọng của nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. (4) Ngày 04/5/2025, Nghị quyết số 68 của Bộ Chính trị về phát triển kinh tế tư nhân khẳng định: "… kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế quốc gia…".
Việc đặt kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế là tiếp cận có tầm chiến lược trong bối cảnh hội nhập sâu rộng và cạnh tranh toàn cầu ngày càng khốc liệt. Sự phát triển nhanh chóng của các doanh nghiệp tư nhân đã chứng minh khả năng thích ứng nhanh, sáng tạo mạnh mẽ và linh hoạt trước biến động thị trường, trở thành nơi thu hút chủ yếu lao động xã hội, nguồn cung cấp đa dạng hàng hoá, dịch vụ và giải pháp công nghệ.
Tuy còn một số hạn chế, tồn tại, kinh tế tư nhân có khả năng huy động nguồn lực đa dạng từ trong nước và quốc tế, nhất là khi Nhà nước hoàn thiện cơ chế tín dụng, chính sách thuế, đất đai, tạo điều kiện bình đẳng cho mọi doanh nghiệp. Quyền tự chủ trong phân bổ vốn, nhân lực và công nghệ giúp doanh nghiệp tư nhân tăng tốc đầu tư, mở rộng quy mô và nâng cao hiệu suất. Từ đó, khu vực này đóng góp lớn vào tốc độ tăng trưởng GDP, đồng thời tạo lập môi trường cạnh tranh lành mạnh, khuyến khích đổi mới sáng tạo. Kinh tế tư nhân có khả năng sử dụng hiệu quả các nguồn lực, đóng góp lớn vào tăng trưởng và tạo việc làm, thúc đẩy sáng tạo và nâng cao phúc lợi xã hội. Điều này phù hợp với lý luận của chủ nghĩa Mác - Lênin khi coi kinh tế thị trường là sản phẩm của văn minh nhân loại và kinh tế tư nhân trong chủ nghĩa xã hội là một bộ phận cấu thành của nền kinh tế.
Đồng thời, để kinh tế tư nhân trở thành một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế nhà nước cần tiếp tục hoàn thiện cơ chế pháp lý, giảm thiểu rào cản hành chính và bảo vệ quyền tài sản, quyền sở hữu, quyền tự do kinh doanh và cạnh tranh thị trường, quyền sở hữu trí tuệ, đồng thời phát triển hệ thống các loại hình thị trường đa dạng và linh hoạt. Sự phát triển mạnh mẽ của khu vực kinh tế tư nhân không chỉ mang lại lợi ích kinh tế, mà còn là trụ cột để xây dựng nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, nâng cao vai trò chủ động của Việt Nam trong cục diện chính trị thế giới, nền kinh tế quốc tế và nền văn minh toàn cầu.
10. Văn hoá, con người là nền tảng, nguồn lực, sức mạnh nội sinh và là động lực to lớn, hệ điều tiết sự phát triển xã hội bền vững
Đây là luận điểm rất cơ bản trong Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV, thể hiện sinh động nhận thức mới của Đảng về vai trò của văn hoá, con người trong xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
Cơ sở để xác định văn hoá, con người là nền tảng, nguồn lực, sức mạnh nội sinh, động lực to lớn, hệ điều tiết sự phát triển xã hội bền vững, bao gồm:
Thứ nhất, vị trí, vai trò của văn hoá trong định hình tư duy, hành vi và các giá trị cốt lõi của phát triển con người. Văn hoá kết tinh sức mạnh của dân tộc, là hệ giá trị, chuẩn mực xã hội, là nơi lưu giữ tri thức, kinh nghiệm và những giá trị truyền thống qua nhiều thế hệ. Những giá trị này định hình cách con người tư duy, hành động, tương tác và giải quyết vấn đề. Văn hoá là nguồn lực nội sinh của sự phát triển, là động lực thúc đẩy sự phát triển từ nội tại. Những đặc trưng văn hoá như tinh thần hiếu học, cần cù, vượt khó, sáng tạo, đổi mới sẽ trực tiếp đóng góp vào sự phát triển kinh tế và xã hội.
Thứ hai, thực tiễn lịch sử đương đại đã chứng minh rõ ràng vai trò nền tảng của văn hoá trong sự phát triển của các quốc gia. Văn hoá trở thành nguồn lực tinh thần mạnh mẽ, giúp cộng đồng vượt qua mọi khó khăn, thử thách, xây dựng sự đoàn kết cộng đồng và xã hội. Văn hoá là động lực, nguồn lực trực tiếp cho tăng trưởng kinh tế, là sức mạnh mềm có vai trò khai mở các khả năng giao lưu, kết nối, thúc đẩy sự phát triển kinh tế, hội nhập quốc tế. Văn hoá là hệ điều tiết các mối quan hệ xã hội. Văn hoá định hướng sự phát triển bền vững. Văn hoá là sức mạnh mềm quốc gia.
Thứ ba, thực tiễn qua 40 năm đổi mới đã chứng minh nổi bật về phát huy nguồn lực văn hoá, con người trong phát triển kinh tế, xã hội, môi trường, quốc phòng, an ninh, đối ngoại…, đặc biệt trong nhiệm kỳ Đại hội XIII.
Thứ tư, từ tổng kết thực tiễn và lý luận qua 40 năm đổi mới cho thấy, văn hoá khơi dậy lòng yêu nước, ý chí tự lực, tự cường và khát vọng vươn lên của con người Việt Nam. Việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hoá dân tộc là cực kỳ quan trọng để khẳng định bản sắc, chống xâm lăng văn hoá, đồng thời tạo ra sự khác biệt và lợi thế cạnh tranh cho đất nước.
11. Xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại, ngang tầm khu vực và thế giới
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV đề ra chủ trương xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại ngang tầm khu vực và thế giới là một yêu cầu mới, cấp thiết để phát triển đất nước, nâng cao năng lực cạnh tranh, phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao, thúc đẩy đổi mới sáng tạo, bảo đảm phát triển nhanh, bền vững đất nước. Cơ sở để xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại, ngang tầm khu vực và thế giới, bao gồm:
Thứ nhất, yêu cầu phát triển của đất nước trong kỷ nguyên mới (xác lập mô hình tăng trưởng mới, nâng cao chất lượng tăng trưởng, đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá, hội nhập quốc tế, yêu cầu phát triển nhanh và bền vững đất nước), đòi hỏi dứt khoát phải có nguồn lực con người mới - nguồn nhân lực chất lượng cao. Một nền giáo dục mở, hiện đại, hội nhập sẽ là bệ phóng để đào tạo ra những thế hệ công dân có tri thức, kỹ năng và phẩm chất đáp ứng yêu cầu phát triển mới của đất nước và bảo vệ Tổ quốc.
Thứ hai, từ thực trạng của nền giáo dục Việt Nam hiện nay, yêu cầu cấp thiết phải khắc phục ngay các yếu kém, lạc hậu, bất cập của nền giáo dục nước ta, một nền giáo dục không dựa trên chuẩn đầu ra, thiếu tính mở và khó bắt kịp với xu hướng chung của thế giới.
Thứ ba, xuất phát từ yêu cầu của đẩy mạnh hội nhập quốc tế và toàn cầu hoá; sự phát triển nhanh chóng của khoa học - công nghệ và Cách mạng công nghiệp lần thứ tư; xu thế đổi mới, cải cách, phát triển giáo dục trên thế giới, quá trình hợp tác - hội nhập - cạnh tranh quốc tế về giáo dục. Một nền giáo dục hiện đại sẽ tạo ra lợi thế cạnh tranh cho Việt Nam. Các chương trình học tập tiên tiến, phương pháp giảng dạy đổi mới sẽ giúp học sinh, sinh viên Việt Nam đủ khả năng làm việc trong môi trường quốc tế, thu hút đầu tư và nguồn lực bên ngoài, thúc đẩy hợp tác về khoa học, công nghệ.
Thứ tư, kế thừa các luận điểm cách mạng, khoa học của chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh về giáo dục; các lý thuyết hiện đại về phát triển bền vững; lý luận về kinh tế tri thức và xã hội học tập; lý luận về đổi mới sáng tạo và phát triển năng lực; chia sẻ kinh nghiệm quốc tế về phát triển giáo dục và theo đó, một hệ thống giáo dục hiện đại ngang tầm khu vực và quốc tế sẽ cung cấp nguồn nhân lực chất lượng cao, thúc đẩy sự phát triển của các ngành công nghệ cao, nâng cao năng suất lao động, tạo ra giá trị gia tăng và sức cạnh tranh cho nền kinh tế.
Thứ năm, tiếp thu tinh hoa của các quốc gia có nền giáo dục hiện đại thường tập trung vào các yếu tố, như: Công bằng, sáng tạo và phát triển toàn diện. Ví dụ, Phần Lan nổi tiếng với hệ thống giáo dục không áp lực thi cử, chú trọng vào sự bình đẳng và phát triển cá nhân. Nhật Bản đề cao đạo đức, tính tự lập và kỷ luật, giúp học sinh hình thành nhân cách. Các nước như Hoa Kỳ, Anh, Đức, Canada có nền giáo dục tiên tiến với sự đầu tư mạnh vào nghiên cứu, công nghệ và phương pháp giảng dạy hiện đại. Những quốc gia này thường có chương trình học linh hoạt, khuyến khích tư duy phản biện và sáng tạo.
12. Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia
Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia là chủ trương mới, quan trọng trong Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV của Đảng, nhằm tận dụng tối đa những động lực phát triển không có trần giới hạn. Việc xác định ưu tiên này xuất phát từ tầm nhìn chiến lược đáp ứng yêu cầu của Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư, khi công nghệ số và đổi mới sáng tạo trở thành yếu tố quyết định tốc độ và chất lượng phát triển kinh tế - xã hội của các quốc gia. Đảng khẳng định, chỉ có đột phá mạnh mẽ trong những lĩnh vực này mới giúp Việt Nam bứt phá khỏi giới hạn tăng trưởng truyền thống.
Các lý thuyết phát triển hiện đại như lý thuyết tăng trưởng kinh tế dựa trên đổi mới sáng tạo, lý thuyết xã hội thông tin và nền kinh tế tri thức đều chỉ ra vai trò cốt lõi của khoa học công nghệ và chuyển đổi số trong kích hoạt chuỗi giá trị mới. Tăng trưởng dựa trên đổi mới, tri thức và công nghệ sẽ tạo ra nguồn lực sản xuất vô tận khi nhanh chóng lan toả trong nền kinh tế. Trong khi đó, khái niệm xã hội thông tin và nền kinh tế tri thức nhấn mạnh yếu tố dữ liệu, thông tin và năng lực phân tích số để nâng cao năng suất và hiệu quả sử dụng nguồn lực. Mô hình nền kinh tế số kết hợp giữa hạ tầng số, nền tảng dữ liệu và hệ sinh thái khởi nghiệp tạo sự phát triển mạnh mẽ cho quá trình đổi mới sáng tạo.
Việt Nam là quốc gia đi sau nhưng đang nắm bắt cơ hội để gia nhập hàng ngũ các nền kinh tế số phát triển. Bộ Chính trị khoá XII ban hành Nghị quyết số 52-NQ/TW với tiêu đề "Một số chủ trương, chính sách chủ động tham gia Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư". Xác định rõ nhiệm vụ xây dựng hạ tầng số, phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao, hoàn thiện khung pháp lý cho công nghiệp 4.0. Đề cao vai trò của dữ liệu, trí tuệ nhân tạo, Internet vạn vật, chế tạo thông minh và kết nối chuỗi giá trị toàn cầu. Yêu cầu liên kết chặt chẽ giữa doanh nghiệp, viện nghiên cứu, trường đại học và cơ quan quản lý để thúc đẩy ứng dụng công nghệ mới, nâng cao năng suất và chất lượng sản phẩm. Đề ra cơ chế ưu đãi đầu tư R&D, bảo hộ sở hữu trí tuệ và bảo đảm an toàn, an ninh mạng. Bộ Chính trị khoá XIII ban hành Nghị quyết số 57-NQ/TW về "Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia". Nhấn mạnh khoa học công nghệ và đổi mới sáng tạo là động lực không có trần giới hạn cho tăng trưởng. Chính phủ đang rà soát, nâng mức đầu tư công cho R&D, ưu tiên công nghệ lõi như AI, Big Data, IoT, sinh học phân tử. Xây dựng hệ sinh thái kết nối mạnh mẽ giữa khởi nghiệp sáng tạo, phát triển doanh nghiệp công nghệ cao, quỹ đầu tư mạo hiểm và trung tâm đổi mới sáng tạo. Hoàn thiện thể chế bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ, cơ chế chia sẻ dữ liệu, cơ chế đánh giá, nghiệm thu sản phẩm khoa học công nghệ. Đề xuất lộ trình chuyển đổi số toàn bộ cơ quan Nhà nước, doanh nghiệp và xã hội trọng tâm từ năm 2025 - 2030, hướng tới Chính phủ số, kinh tế số và xã hội số.
Chính phủ, các cấp, các ngành từ Trung ương đến cơ sở đã và đang triển khai quyết liệt Đề án Chuyển đổi số quốc gia, thúc đẩy đổi mới sáng tạo và đầu tư xây dựng hạ tầng công nghệ, hướng tới mục tiêu đưa Việt Nam thành quốc gia số vào năm 2030. Tập trung đổi mới cơ chế đầu tư cho nghiên cứu và phát triển, ưu tiên nguồn lực cho các lĩnh vực công nghệ tiên tiến, như: Trí tuệ nhân tạo, dữ liệu lớn, Internet vạn vật và công nghệ sinh học. Đẩy mạnh hình thành các trung tâm sáng tạo, nâng cao khả năng kết nối giữa doanh nghiệp, viện nghiên cứu và cơ sở đào tạo, đồng thời hoàn thiện khung pháp luật bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ. Cơ chế khuyến khích hợp tác công - tư, liên kết quốc tế và đa dạng hoá nguồn vốn đầu tư giúp tạo lập môi trường năng động cho hoạt động nghiên cứu và chuyển giao công nghệ. Bảo đảm an toàn, an ninh mạng được xem là yếu tố nền tảng để chuyển đổi số thành công và bảo vệ lợi ích quốc gia trên không gian số.
Kết quả của đột phá khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số thể hiện qua việc tăng năng suất lao động, giảm chi phí sản xuất và rút ngắn thời gian đưa sản phẩm ra thị trường. Việt Nam có thể gia tăng chỉ số GDP thêm 1 - 1,5 điểm phần trăm mỗi năm nhờ áp dụng hiệu quả khoa học công nghệ và chuyển đổi số. Đồng thời, năng lực cạnh tranh của doanh nghiệp Việt Nam trên trường quốc tế được củng cố thông qua việc nâng cao chất lượng sản phẩm, dịch vụ và khả năng tự chủ trong chuỗi cung ứng. Những sản phẩm, dịch vụ mới định hình từ công nghệ cao và giải pháp số không chỉ đáp ứng nhu cầu trong nước mà còn tạo sức hút trên thị trường toàn cầu. Việc tham gia sâu vào chuỗi sản xuất quốc tế giúp doanh nghiệp Việt Nam học hỏi công nghệ, nâng cao tiêu chuẩn quản trị và mở rộng mạng lưới đối tác. Từ đó, vị thế của Việt Nam được nâng cao, trở thành mắt xích quan trọng trong mạng lưới sản xuất và giá trị toàn cầu.
13. Đẩy mạnh đột phá phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh tự chủ, tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại nhằm bảo vệ vững chắc Tổ quốc trước mọi tình huống, nhất là chiến tranh công nghệ cao
Lần đầu tiên Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV khẳng định phải "đột phá phát triển" thay vì chỉ "phát triển" hoặc "xây dựng" như trong các nghị quyết của Đảng trước đây về phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh. Điều này cho thấy quyết tâm chính trị rất cao, nhằm tạo bước nhảy vọt về phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh.
Cùng với việc tiếp tục khẳng định tính "lưỡng dụng, hiện đại", Dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội XIV bổ sung thêm các thành tố "tự chủ, tự lực, tự cường" trong phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh.
Mặc dù chủ trương "tự lực, tự cường" trong phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh đã xuất hiện trong các văn kiện, Nghị quyết của Đảng trong thời kỳ đổi mới, nhưng Văn kiện Đại hội XIII cũng mới chỉ dừng ở phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh theo hướng "lưỡng dụng, hiện đại"; tiếp đó, Luật Công nghiệp quốc phòng, an ninh và động viên công nghiệp (tháng 6/2024) đã xác định "Tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại, chủ động hội nhập quốc tế, trong đó nội lực là yếu tố quyết định".
Do đó, việc bổ sung đầy đủ 5 thành tố "tự chủ, tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại" này nhằm: (1) Phát huy nội lực, tự lực, tiến tới tự chủ chiến lược trong suốt quá trình từ nghiên cứu đến sản xuất và phát triển. (2) Khai thác tối đa tính lưỡng dụng của sản phẩm, giảm chi phí và nâng cao giá trị sử dụng. (3) Không ngừng đổi mới, ứng dụng công nghệ cao, công nghệ mới, bảo đảm chất lượng sản phẩm ngày càng cao, đáp ứng yêu cầu bảo vệ vững chắc Tổ quốc trước mọi tình huống, nhất là chiến tranh công nghệ cao.
14. Phát triển đối ngoại trong kỷ nguyên mới, tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hoá và vị thế của đất nước
Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIV của Đảng đặt ra yêu cầu "phát triển đối ngoại trong kỷ nguyên mới, tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hoá và vị thế của đất nước" không chỉ là sự tiếp nối các quan điểm, chủ trương trước đây, mà còn thể hiện bước phát triển mới về tư duy, mục tiêu và cách tiếp cận đối ngoại.
Tư duy mới xác định đối ngoại không chỉ "chủ động, tích cực" như các Đại hội trước, mà còn nhấn mạnh yêu cầu phát triển "tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hoá và vị thế đất nước": (1) Đối ngoại không chỉ là công cụ bảo vệ chế độ hay tìm kiếm hợp tác kinh tế, mà còn là phương thức thể hiện bản lĩnh, bản sắc và tầm vóc Việt Nam trên trường quốc tế. (2) Nhấn mạnh yếu tố văn hoá, lịch sử gắn với lan toả "sức mạnh mềm", giá trị văn minh Việt Nam, tạo sự tôn trọng, tin cậy và tầm ảnh hưởng trong cộng đồng quốc tế. (3) Tầm nhìn này sâu rộng hơn cách tiếp cận thuần tuý không chỉ vì "hoà bình, hợp tác, phát triển" như trước đây.
Đặt ra mục tiêu cao hơn vì vị thế của Việt Nam hiện nay đã khác. Đối ngoại trong kỷ nguyên mới phải: (1) Tạo dựng cục diện, môi trường thuận lợi cho đất nước bước vào kỷ nguyên vươn mình. (2) Đóng vai trò kiến tạo, động lực, mở ra các cơ hội mới cho đất nước phát triển. (3) Nâng cao vị thế, uy tín của đất nước trong nền chính trị thế giới, kinh tế toàn cầu và văn minh nhân loại. Với thế và lực mới, Việt Nam chủ động tham gia đóng góp tích cực duy trì hoà bình, ổn định trong khu vực và trên thế giới.
Gắn chặt đối ngoại với phát triển đất nước. Lần đầu tiên nêu rõ yêu cầu đối ngoại phải tương xứng với tầm vóc phát triển đất nước, nghĩa là đối ngoại không chỉ hỗ trợ kinh tế mà còn đi tiên phong trong các lĩnh vực công nghệ, tri thức, văn hoá. Chủ động xây dựng nền ngoại giao toàn diện, hiện đại với 3 trụ cột (Đối ngoại đảng, ngoại giao nhà nước, đối ngoại nhân dân), vận hành như một "hệ sinh thái đối ngoại" thống nhất, đồng bộ. Kết nối chặt chẽ ngoại giao chính trị, kinh tế, văn hoá, quốc phòng, an ninh, khoa học, công nghệ, chuyển đổi số.
So với các Văn kiện Đại hội thời kỳ đổi mới, Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIV yêu cầu cao hơn đối với công tác đối ngoại: Không chỉ "nâng tầm" mà phải "tương xứng với tầm vóc"; "không chỉ hội nhập sâu" mà còn "phát huy sức mạnh văn hoá, lịch sử, giá trị Việt Nam" để tăng ảnh hưởng quốc tế; không chỉ là đối ngoại "vì Việt Nam" mà còn "đóng góp cho hoà bình, phát triển chung của nhân loại".
15. Về tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị ; đẩy mạnh phân cấp, phân quyền, bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương, phát huy vai trò chủ động của địa phương
Việc tiến hành cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị, đồng thời đẩy mạnh phân cấp, phân quyền nhưng vẫn bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương và phát huy vai trò chủ động của địa phương chính là tư duy mới, tầm nhìn và là bước đột phá chiến lược để xây dựng tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị tinh gọn, mạnh, hiệu năng, hiệu lực, hiệu quả; tạo động lực phát triển kinh tế - xã hội nhanh, bền vững. Đây không chỉ là yêu cầu cấp bách của công cuộc tiếp tục đổi mới, mà còn là minh chứng cho tầm nhìn phát triển và bản lĩnh lãnh đạo sáng suốt, khả năng tổ chức thực hiện đồng bộ, quyết liệt đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước trong giai đoạn mới:
Thứ nhất, tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị là giải pháp sắp xếp lại hệ thống cơ quan, tổ chức trong hệ thống chính trị từ Trung ương đến cơ sở. Đã thực hiện triệt để việc sắp xếp lại đầu mối, giảm cấp trung gian, thu gọn số lượng ban, ngành, đồng thời hợp nhất những đơn vị có chức năng gần nhau để xoá bỏ chồng chéo, trùng lặp, tiết kiệm nguồn lực, nâng cao chất lượng đội ngũ công chức, viên chức. Mô hình bộ máy gọn nhẹ, rút ngắn quy trình, giảm thiểu thủ tục hành chính, tạo môi trường làm việc năng động, kỷ cương và trách nhiệm hơn.
Thứ hai, đẩy mạnh phân cấp, phân quyền là yếu tố then chốt để phát huy tiềm năng, lợi thế của từng vùng, miền. Việc trao quyền quyết định nhiều hơn cho chính quyền địa phương trong các lĩnh vực quy hoạch, đầu tư hạ tầng, quản lý tài nguyên và an sinh xã hội giúp đẩy nhanh tốc độ giải quyết công việc, phù hợp với điều kiện thực tế mới. Đồng thời, chính quyền cơ sở sẽ chủ động hơn trong tổ chức thực hiện, sáng tạo cách làm, kịp thời điều chỉnh phù hợp với đặc thù địa bàn, qua đó khơi dậy khát vọng và ý chí tự lực, tự cường của cơ sở, của cộng đồng dân cư.
Thứ ba, thực hiện phân cấp, phân quyền nhưng phải luôn bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương. Điều này yêu cầu xây dựng hệ thống quy chế, quy chuẩn, tiêu chí đánh giá rõ ràng, minh bạch, đồng bộ. Trung ương giữ vai trò định hướng chiến lược, ban hành pháp luật và cơ chế kiểm soát; địa phương chịu trách nhiệm tổ chức thực thi và báo cáo kết quả. Cơ chế giám sát, đánh giá hiệu quả hoạt động được thiết kế bài bản, với sự tham gia của nhiều bên liên quan, kể cả Mặt trận Tổ quốc và các tổ chức xã hội, nhằm tăng cường tính công khai, trách nhiệm giải trình.
Thứ tư, cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, cùng với phân cấp, phân quyền, đã và đang tạo cú huých mạnh mẽ để tái cấu trúc thể chế, hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, xây dựng Nhà nước pháp quyền liêm chính, kiến tạo và phục vụ. Chính quyền địa phương không chỉ là "người thi hành" mà còn là "chủ thể sáng tạo" trong xây dựng và triển khai chính sách.
Thứ năm, thực hiện tốt đồng bộ ba trụ cột: Tinh gọn bộ máy; phân cấp, phân quyền và quản lý thống nhất sẽ giúp Nhà nước đổi mới toàn diện, nâng cao năng lực điều hành, củng cố niềm tin của Nhân dân. Các báo cáo kết quả gần đây đã khẳng định tính hiệu quả bước đầu của cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, phân cấp, phân quyền trong mô hình chính quyền địa phương 2 cấp. Sự tăng cường năng lực điều hành ở cơ sở cùng mô hình tổ chức gọn nhẹ đã giải phóng nguồn lực, mở rộng không gian phát triển, nâng cao tốc độ xử lý công việc và chất lượng phục vụ người dân, doanh nghiệp. Cuộc cách mạng này thôi thúc mỗi cấp uỷ, chính quyền và toàn thể cán bộ, công chức phải tiếp tục tự soi, tự sửa, tự hoàn thiện để đáp ứng yêu cầu trong kỷ nguyên phát triển mới.
16. Tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, trọng tâm là cấp chiến lược và cấp cơ sở, nhất là người đứng đầu
Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định "Cán bộ là cái gốc của mọi công việc", "muôn việc thành công hay thất bại, đều do cán bộ tốt hoặc kém". Vì vậy, công tác cán bộ là "then chốt của then chốt", được đặt ở vị trí trung tâm trong xây dựng Đảng. Điểm mới ở văn kiện lần này là sự đồng bộ trong xây dựng đội ngũ cán bộ ở cả hai cấp chiến lược và cơ sở, thay vì chỉ chú trọng riêng từng cấp như trước đây.
Ở cấp chiến lược, việc quy hoạch, đào tạo, bồi dưỡng và sử dụng cán bộ cấp chiến lược được nâng lên thành nhiệm vụ trọng tâm. Đây là nhóm tinh hoa có tầm nhìn chiến lược, tham gia hoạch định đường lối chính sách, tham mưu chiến lược cho Đảng, Nhà nước, nên yêu cầu phải có tư duy, tầm nhìn, bản lĩnh, nắm vững tình hình thực tiễn trong, ngoài nước và khả năng nhận diện xu thế toàn cầu, đưa ra dự báo chính xác. Việc tập trung nguồn lực cho cán bộ cấp chiến lược giúp bảo đảm tính ổn định, xuyên suốt trong hoạch định chiến lược công tác cán bộ nói riêng, tầm nhìn, chiến lược phát triển đất nước nói chung.
Chủ trương đặt cấp cán bộ cơ sở vào trung tâm của công tác cán bộ là sự đột phá tư duy về cán bộ. Vì cán bộ cơ sở là mắt xích gần dân nhất, trực tiếp tổ chức thực thi chính sách, phản ánh kịp thời tâm tư, nguyện vọng của Nhân dân. Việc củng cố chất lượng cán bộ ngay từ cơ sở giúp nâng cao chất lượng hoạt động của hệ thống chính trị cấp cơ sở, nơi thực thi mọi chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước; đồng thời giúp phát hiện, lan toả những kinh nghiệm hay, đồng thời hạn chế tiêu cực, bất cập ngay từ đầu, từ cơ sở.
Đặc biệt, chủ trương mới dành sự quan tâm cao nhất cho người đứng đầu ở mọi cấp. Vai trò của người chỉ đạo, điều hành được nhấn mạnh không chỉ về năng lực chuyên môn mà còn về chuẩn mực đạo đức cách mạng, phong cách lãnh đạo và trách nhiệm cá nhân. Sự gương mẫu của người đứng đầu sẽ tạo động lực cho cả tập thể, từ đó nâng cao nhận thức xã hội, kỷ cương, kỷ luật, thúc đẩy cải cách hành chính và hiệu quả phục vụ Nhân dân.
Cơ chế giám sát, đánh giá được yêu cầu quy định chặt chẽ hơn. Quy trình bổ nhiệm, đánh giá công bằng và minh bạch, gắn kết chặt chẽ thành tích với khen thưởng, vi phạm với chế tài. Đồng thời chú trọng luân chuyển ngang, luân chuyển lên và luân chuyển về cơ sở theo nguyên tắc "có vào, có ra", "có lên, có xuống" để cán bộ có trải nghiệm thực tiễn, rèn luyện bản lĩnh và trau dồi năng lực chuyên môn.
Như vậy, chủ trương này là tầm nhìn chiến lược nhằm xây dựng đội ngũ cán bộ có phẩm chất cách mạng, trình độ chuyên môn cao, trách nhiệm, tâm huyết phục vụ Nhân dân. Sự kết hợp hài hoà giữa đào tạo, quy hoạch, đánh giá và giám sát; đặc biệt tập trung vào người đứng đầu, sẽ tạo bước đột phá về chất lượng lãnh đạo, quản lý trong hệ thống chính trị đáp ứng yêu cầu phát triển nhanh, bền vững trong kỷ nguyên mới.
17. Chủ trương về xây dựng Đảng văn minh
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV xác định: "Tăng cường xây dựng, chỉnh đốn, tự đổi mới để Đảng ta thật sự là đạo đức, là văn minh". Đây là nội dung mới, lần đầu tiên chủ trương xây dựng Đảng văn minh được xác định là một nhiệm vụ chiến lược, có tính hệ thống và cụ thể hoá trong Văn kiện Đại hội Đảng.
Thứ nhất, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: "Đảng ta là đạo đức, là văn minh". Theo Người, Đảng phải tiêu biểu cho trí tuệ, lương tâm và danh dự của dân tộc mới xứng đáng là người lãnh đạo. Xây dựng Đảng về văn minh là bước tiếp tục hiện thực hoá sâu sắc tư tưởng Hồ Chí Minh về xây dựng Đảng, làm cho Đảng ta thực sự "là đạo đức, là văn minh".
Thứ hai, xây dựng Đảng văn minh là sự kế thừa và phát huy những giá trị văn hoá tốt đẹp của dân tộc, tạo ra một mối liên kết bền chặt giữa Đảng với Nhân dân và dân tộc.
Thứ ba, xây dựng Đảng văn minh góp phần nâng cao uy tín và năng lực lãnh đạo của Đảng, giúp củng cố niềm tin của Nhân dân vào Đảng. Trong bối cảnh hội nhập quốc tế và Cách mạng công nghiệp lần thứ tư, Đảng phải đổi mới tư duy, phương thức lãnh đạo để phù hợp với những biến đổi nhanh chóng của thời đại. Đảng văn minh sẽ đưa đất nước phát triển tiến kịp cùng thế giới.
Thứ tư, từ lý luận về xây dựng Đảng, hai yếu tố "đạo đức" và "văn minh" của Đảng không tách rời mà gắn bó hữu cơ, bổ sung cho nhau.
Thứ năm, kinh nghiệm thực tiễn, cho thấy rằng một đảng cộng sản chỉ có thể lãnh đạo cách mạng thành công khi đảng đó là một đảng văn minh, trong sạch, vững mạnh, minh bạch, dân chủ, tiên phong; có tư duy khoa học, hiện đại; có phương thức lãnh đạo dân chủ, hiệu quả; có khả năng tự đổi mới, thích ứng với những thay đổi của thời đại, được Nhân dân tin yêu, ủng hộ.
Thứ sáu, khắc phục các bất cập hiện nay trong công tác xây dựng Đảng, bên cạnh những thành tựu, trong Đảng vẫn còn tồn tại những hạn chế, yếu kém, không phù hợp với một chính đảng văn minh.
18. Tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc
Trên cơ sở tổng kết 40 năm đổi mới, Dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội XIV đã rút ra bài học kinh nghiệm "Tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc". Đây là bài học kinh nghiệm quý báu mang tầm lý luận, có giá trị định hướng thực tiễn cho sự nghiệp cách mạng của đất nước trong kỷ nguyên phát triển mới.
Cơ sở để tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc:
Thứ nhất, cách mạng là sự nghiệp của quần chúng nhân dân. Sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc là nhân tố quyết định sự thành bại của sự nghiệp cách mạng. Củng cố và phát huy sức mạnh này là chìa khoá để Việt Nam vững bước trên con đường xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc.
Thứ hai, chủ nghĩa yêu nước, truyền thống đoàn kết, coi trọng Nhân dân của dân tộc ta là sự kế thừa tư tưởng "dân là gốc". Nhân dân là người sáng tạo ra lịch sử. Tư tưởng Hồ Chí Minh về Nhân dân là chủ thể của cách mạng, là sức mạnh to lớn, có khả năng sáng tạo vô tận: "Trong bầu trời không gì quý bằng Nhân dân. Trong thế giới không gì mạnh bằng lực lượng đoàn kết của Nhân dân"; "có lực lượng dân chúng thì việc to tát mấy, khó khăn mấy làm cũng được. Không có, thì việc gì làm cũng không xong. Dân chúng biết giải quyết nhiều vấn đề một cách giản đơn, mau chóng, đầy đủ, mà những người tài giỏi, những đoàn thể to lớn, nghĩ mãi không ra".
Thứ ba, kế thừa và phát huy các bài học kinh nghiệm trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc; trong sự nghiệp lãnh đạo cách mạng của Đảng và kinh nghiệm của các cuộc cách mạng trên thế giới. Đảng ta đã tập hợp, quy tụ, phát huy được sức mạnh to lớn của Nhân dân cả về lực lượng và của cải, vật chất và tinh thần, để làm nên thắng lợi Cách mạng Tháng Tám năm 1945, Chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954 và Đại thắng mùa Xuân năm 1975, giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước.
Thứ tư, thành tựu vĩ đại của đất nước trong thời kỳ đổi mới. Đảng ta đã phát huy sức mạnh của Nhân dân, lấy mục tiêu "dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh" làm mục tiêu hành động; bảo đảm công bằng và bình đẳng xã hội, chăm lo lợi ích thiết thực, chính đáng, hợp pháp của các giai cấp, các tầng lớp nhân dân; kết hợp hài hoà lợi ích cá nhân, lợi ích tập thể và lợi ích toàn xã hội,... với phương châm xuyên suốt: "Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra, dân giám sát, dân thụ hưởng".
Thứ năm, xuất phát từ yêu cầu phát triển trong kỷ nguyên mới. Khối đại đoàn kết toàn dân tộc là nền tảng vững chắc để xây dựng thế trận quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân gắn với xây dựng thế trận lòng dân vững chắc. Việc phát huy sức mạnh Nhân dân giúp huy động mọi nguồn lực to lớn, cả về vật chất lẫn tinh thần của Nhân dân. Sức sáng tạo, tinh thần tự lực, tự cường của mỗi người dân là yếu tố then chốt thúc đẩy công cuộc xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
TỔ BIÊN TẬP
Nguồn: https://nhandan.vn/bao-cao-mot-so-van-de-moi-quan-trong-trong-du-thao-cac-van-kien-trinh-dai-hoi-xiv-cua-dang-post917015.html
Коментар (0)