
Scéna z 13. konference ústředního výboru - Foto: GIA HAN
Čtenáři si mohou stáhnout plné znění návrhů dokumentů, které mají být předloženy 14. celostátnímu sjezdu strany, zde.
14. celostátní sjezd strany je zlomovou politickou událostí s rozhodujícím významem pro budoucí vývoj země v nové éře.
Na pozadí rychlých, hlubokých a nepředvídatelných globálních změn a energického zavádění klíčových strategických politik na domácí scéně dokumenty předložené 14. národnímu kongresu nejen shrnují vývoj uplynulých pěti let a definují cíle a úkoly na příštích pět let, ale také formují strategické myšlení, vizi a rozvojovou orientaci země do poloviny 21. století.
Návrhy dokumentů předložené 14. národnímu kongresu se svou inovativní strukturou a obsahem odrážejí ducha otevřeného pohledu na pravdu, objektivního posouzení situace a na tomto základě formulování systému hlavních názorů, cílů národního rozvoje, klíčových směrů a úkolů a průlomových řešení pro rychlý a udržitelný národní rozvoj, vyjadřující silnou aspiraci celého národa povznést se v nové éře.
Tato zpráva má za cíl zdůraznit nové a důležité otázky v návrzích dokumentů předložených 14. celostátnímu sjezdu strany.
To pomůže kádrům, členům strany a lidu prostudovat a správně pochopit ducha návrhu dokumentu, efektivně přispět k diskusi o dokumentech a jejich zdokonalování a zároveň šířit ducha inovací, touhu po rozvoji a odhodlání vybudovat silnou, prosperující, civilizovanou a šťastnou zemi, která bude postupně směřovat k socialismu.
Nové body týkající se tématu a struktury návrhu dokumentu.
1. K tématu kongresu
Tématem 14. celostátního sjezdu strany je: Pod slavnou praporem strany společně pracovat na úspěšném dosažení cílů národního rozvoje do roku 2030; strategická autonomie, soběstačnost, sebevědomí a silný pokrok v éře národního rozvoje, pro mír , nezávislost, demokracii, prosperitu, civilizaci, štěstí a stabilní postup k socialismu.
Stanovení tématu sjezdu odráží jednotu myšlení a činu, posiluje víru, potvrzuje charakter a moudrost strany a sílu celého národa a dále inspiruje touhu po budování a rozvoji mocné a prosperující země, která bude v nové éře stát bok po boku s předními světovými mocnostmi. Stanovení tématu sjezdu vychází z několika klíčových kritérií a požadavků, a to:
(1) Téma sjezdu musí odrážet postavení a roli 14. sjezdu strany, který je zlomovým bodem a obzvláště důležitým milníkem na cestě národního rozvoje.
Sjezd se koná v době, kdy celá strana, celý lid a celá armáda usilují o úspěšnou realizaci cílů, politik, směrnic a úkolů stanovených v usnesení 13. celostátního sjezdu strany; a je také spojen se shrnutím 40 let realizace reformního procesu.
Kongres má za úkol přezkoumat provádění rezoluce 13. národního kongresu, zhodnotit celkový pokrok reformního procesu a rozhodnout o cílech, směrech a úkolech na příštích 5 a 10 let, jakož i o vizi do roku 2045.
Vzhledem k rychle se měnící, složité a nepředvídatelné globální a regionální situaci, kdy země čelí četným výhodám a příležitostem, které jsou propojeny se značnými obtížemi a výzvami, a mnoha novým otázkám vyžadujícím řešení, vkládají kádry, členové strany a lid své naděje do 14. národního sjezdu Komunistické strany Vietnamu, že provede správnou a rozhodnou politiku, která posune zemi vpřed v nové éře.
(2) Tématem sjezdu musí být poselství, které vyjadřuje výzvu k akci, povzbuzení, motivaci a orientaci celé strany, celého lidu a celé armády, aby i nadále komplexně, synchronně a hluboce prosazovaly proces obnovy, využily všech příležitostí, rozhodně překonaly všechny obtíže a výzvy, byly strategicky soběstačné, soběstačné, sebevědomé a silně vstoupily do nové éry - éry vzestupu vietnamského národa; aby se úspěšně dosáhlo cíle národního rozvoje do roku 2030, kdy bude naše strana 100 let (1930 - 2030); a aby se vize uskutečnila do roku 2045, kdy si připomeneme 100. výročí založení Vietnamské socialistické republiky (1945 - 2045).
(3) Téma sjezdu musí být stručné, vyjadřovat obecné cíle, základní ideologický obsah a jasně uvádět nejdůležitější prvky, včetně: vedení strany; role lidu a síly celého národa; práce na pokračování obnovy a cíle národního rozvoje v nové éře; převzít a rozvíjet téma z předchozích sjezdů, zejména 13. sjezdu strany.
2. Ohledně struktury politické zprávy
Ve srovnání s nedávnými sjezdy strany je novým prvkem této politické zprávy integrace obsahu ze tří dokumentů: politické zprávy, socioekonomické zprávy a shrnutí zprávy o budování strany. Tato integrace odráží ducha neustálých inovací v tvorbě dokumentů, které vycházejí z nových reálií země, rozvoje teoretického chápání a organizační implementace strany, a zajišťuje konzistenci obsahu; stručnost, jasnost, zapamatovatelnost a snadnou implementaci.
Pokud jde o strukturu a prezentaci Politické zprávy, existuje kontinuita a vývoj, konkrétně:
- Politická zpráva 14. národního kongresu přebírá strukturu a prezentaci obsahu dokumentu podle témat, podobně jako u nedávných kongresů, s 15 tématy. Struktura a názvy témat jsou uspořádány, upraveny a doplněny tak, aby odpovídaly praktickým skutečnostem a požadavkům rozvoje, přesně odrážely realitu a jasně definovaly cíle a úkoly národního rozvoje pro funkční období 14. národního kongresu a vizi do roku 2045. Jasně vyjadřuje revoluční, akčně orientovaná a vysoce proveditelná sdělení; je komplexní, ale zároveň jasně zaměřená na klíčové priority.
- Novým, zastřešujícím tématem Zprávy je důraz na nové perspektivy, cíle, orientace, metody rozvoje, zdroje a hnací síly rozvoje, včetně:
(1) Zavést nový model růstu, který bere vědu a technologie, inovace a digitální transformaci jako hlavní hnací sílu; identifikovat to jako ústřední obsah modelu národního rozvoje; rozvíjet soukromou ekonomiku jako nejdůležitější hnací sílu ekonomiky; rozvíjet vysoce kvalitní lidské zdroje a efektivně využívat výhod hluboké mezinárodní integrace.
(2) Potvrzení klíčové role budování a nápravy strany; práce na prevenci a boji proti korupci, plýtvání, negativitě, individualismu, skupinovým zájmům a úpadku politické ideologie, morálky a životního stylu; posílení kontroly moci; zlepšení vedení, správy a bojové kapacity strany; zlepšení kapacity pro správu národního rozvoje a fungování organizačního aparátu v politickém systému, vytvoření základu pro udržení jednoty a solidarity v celé straně, celém lidu a celé armádě, jakož i zajištění konsensu, synchronizace a jednoty při plánování a organizaci realizace strategií národního rozvoje.
- Nejvýznamnější novinkou je podoba návrhu politické zprávy 14. celostátního kongresu, v němž je poprvé součástí návrhu zprávy Akční program pro provádění usnesení 14. ústředního výboru strany.
Akční program jasně nastiňuje konkrétní programy, plány a projekty, které mají být realizovány během pětiletého období, stanoví konkrétní odpovědnosti stranickým výborům na všech úrovních, od ústřední až po místní, specifikuje postup, zdroje a nezbytné podmínky pro realizaci a slouží jako základ pro všechny úrovně a sektory k plnění jejich přidělených funkcí, úkolů a pravomocí.
Tato politika si klade za cíl překonat situaci, kdy po sjezdu dochází ke zpoždění v konkretizaci usnesení sjezdu (obvykle kolem první poloviny volebního období); klást důraz na akci, konkretizaci a efektivní implementaci usnesení 14. sjezdu strany těsně před sjezdem; proaktivně přezkoumávat, upravovat a okamžitě odstraňovat překážky, překonávat omezení, nedostatky a rozpory; a pečlivě dodržovat cíle, hlavní principy, rozvojové orientace, klíčové úkoly a strategické průlomy s cílem zorganizovat implementaci ihned po sjezdu.

Generální tajemník To Lam předsedal 25. září pracovnímu zasedání se stálými výbory podvýborů 14. sjezdu strany - Foto: dangcongsan.vn
Některé nové a důležité otázky v návrhu politické zprávy, která bude předložena na 14. celostátním sjezdu strany.
1. Návrh politické zprávy 14. národního kongresu představuje krok vpřed v rozvojovém myšlení tím, že zpřesňuje a aktualizuje stanoviska, cíle, úkoly a průlomová strategická rozhodnutí v rezolucích politbyra vydaných od konce roku 2024 do současnosti, rezolucích, které slouží jako „páka“ k implementaci bezprostředně před a po kongresu.
Na základě návrhů dokumentů 14. národního kongresu politbyro nařídilo vydání nových rezolucí, které jsou důležitými strategickými rozhodnutími sloužícími jako základ, hnací síla a průlom pro rychlý a udržitelný rozvoj země v éře národního pokroku. Tyto rezoluce byly dále upřesněny, aktualizovány a rozvinuty v návrhu politické zprávy s cílem:
(1) Institucionalizovat hlavní principy a politiku strany, zlepšit právní systém, vybudovat právní základ a institucionální rámec a vytvořit transparentní koridor pro všechna rozhodnutí.
(2) Nadále proaktivně a aktivně prosazovat hlubokou mezinárodní integraci nejen za účelem zlepšení zahraničních vztahů, ale také za účelem mobilizace globálních zdrojů, ochrany národních zájmů a rozšíření trhů pro inovace.
(3) Aktivace průlomové strategie pro rozvoj vědy a techniky, inovací a národní digitální transformace je hlavní hnací silou, která vytváří nové hodnotové řetězce spojené s inovacemi, digitální transformací, zelenou transformací, energetickou transformací, strukturální transformací a kvalitou lidských zdrojů, se zaměřením na rozvoj umělé inteligence.
(4) Identifikace soukromé ekonomiky jako nejdůležitější hnací síly ekonomiky, podpora podnikání a silného rozvoje soukromých ekonomických forem, efektivní využívání kapitálu, půdy a technologií, vytváření vícerozměrného impulsu pro dynamický, flexibilní a udržitelný růst.
(5) Pokračovat v provádění národní politiky energetické transformace směrem k dosažení rovnováhy mezi tradičními a obnovitelnými zdroji energie; zavádět inteligentní sítě a zajistit energetickou bezpečnost ve prospěch rozvoje v novém kontextu.
(6) Zaměřit se na transformaci struktury a kvality lidských zdrojů se zaměřením na rozvoj moderního, otevřeného a integrovaného národního vzdělávacího systému s prioritními a specifickými politikami pro silnou inovaci národního vzdělávacího systému; propojit a podporovat výzkum a vzdělávání s rozvojem domácích a mezinárodních trhů práce s cílem vyškolit vysoce kvalitní lidské zdroje, které budou rychle splňovat požadavky čtvrté průmyslové revoluce.
(7) Provádět politiku všeobecné zdravotní péče a zlepšovat životy a štěstí lidí se zaměřením na zajištění solidní sítě zdravotní péče na místní úrovni, proaktivní preventivní medicínu a uplatňování digitálních technologií v managementu zdravotnictví, aby každý občan mohl využívat vysoce kvalitních zdravotnických služeb.
Logické propojení institucionálního rámce s ekonomickou dynamikou, technologiemi, moderní správou věcí veřejných a lidským rozvojem vytvořilo rychle se rozvíjející a udržitelný ekosystém, který nejen nastiňuje plán, ale také mobilizuje společné síly celé společnosti k realizaci aspirace na národní rozvoj do roku 2045.
2. Výsledky implementace byly jasně vyhodnoceny, byly identifikovány získané poznatky týkající se organizace implementace a byla překonána inherentní slabina mnoha předchozích termínů, konkrétně „organizace implementace zůstává slabým místem“.
Shrnutí volebního období tohoto Kongresu jasně a komplexně zdůraznilo důležité a vynikající dosažené výsledky, zejména strategické průlomy na konci volebního období.
Nejvýznamnější je reorganizace administrativního aparátu a zavedení dvoustupňového modelu místní samosprávy, což bylo historické a revoluční rozhodnutí, které zefektivnilo administrativní struktury, vyjasnilo odpovědnosti, rozšířilo rozvojové příležitosti a zvýšilo efektivitu správy a administrativy od provinční úrovně až po místní úroveň.
Proces implementace jasně ukazuje správné vedení a pokyny strany, rozhodné zapojení celého politického systému spolu s pravidelným monitorováním, inspekcí a dohledem, což má zásadní význam, zejména potřeba jasného rozdělení odpovědností, úkolů, časových harmonogramů a očekávaných výsledků, spolu s mechanismem pro pravidelné monitorování.
V důsledku toho je mentalita „upřednostňování povrchních úspěchů“ potlačena a nahrazena duchem silně zaměřeným na věcné výsledky, který zároveň „běží“ a „řadí se do fronty“, aby splnil termíny a dosáhl efektivity.
Klíčové ponaučení týkající se implementace je: Princip „zaměření, transparentnosti a odpovědnosti“ musí být důkladně pochopen od fáze vývoje projektu; a musí být použita flexibilní a dovedná kombinace disciplinárních opatření a podpory kreativity.
Mechanismus průběžného monitorování a hodnocení zásadně přispěl k překonání inherentní slabosti, která spočívá v tom, že „implementace zůstává slabým místem“.
Tyto zkušenosti nejen posilují důvěru v silnou inovační schopnost politického systému, ale také pokládají pevný základ pro nový vývoj v příštím volebním období.
3. Doplnění „Teorie na linii obnovy“ jakožto nedílné součásti ideologického základu strany.
První hlavní zásada v návrhu politické zprávy uvádí: „Pevně prosazovat, uplatňovat a kreativně rozvíjet marxismus-leninismus, Ho Či Minovo myšlení a teorii reformní linie.“ Touto zásadou naše strana poprvé identifikovala „teorii reformní linie“ jako nedílnou součást ideologického základu strany.
Začlenění „teorie reformní linie“ do ideologického základu strany je historicky významným vývojem, který dokazuje zralost strany v teoretickém myšlení, její schopnost shrnout praktické zkušenosti a její schopnost sebezdokonalovat. Ukazuje, že strana není dogmatická ani rigidní, ale vždy umí dědit, doplňovat a kreativně rozvíjet, propojovat teorii s praxí a obohacovat teoretickou a ideologickou pokladnici vietnamské revoluce.
Teorie reformní linie je tvůrčí aplikací a rozvojem, konkretizací univerzálních principů marxismu-leninismu a Ho Či Minova myšlení v souladu s praktickými realitami 40 let reforem ve Vietnamu. Ukazuje jednotu mezi teorií a praxí, mezi cíli národní nezávislosti a socialismu a představuje zásadní teoretický průlom naší strany v rozvoji socialisticky orientované tržní ekonomiky a podpoře hluboké a široké mezinárodní integrace.
Teorie reformní linie zahrnuje souhrn názorů, vizí a orientací na národní rozvoj a pevnou ochranu socialistické vietnamské vlasti; lid je středem i subjektem; neochvějně sleduje cíle národní nezávislosti a socialismu; vytváří model vietnamského socialismu se třemi základními pilíři: socialisticky orientovanou tržní ekonomikou; socialistickým právním státem lidu, lidem a pro lid pod vedením Komunistické strany Vietnamu; a socialistickou demokracií; úspěšným budováním mírového, nezávislého, demokratického, prosperujícího, civilizovaného a šťastného socialistického Vietnamu. Teorie reformní linie se proto stává nedílnou součástí ideologického základu a nadále vede rozvoj země v nové éře národa.
Začlenění „teorie reformní linie“ do ideologického základu strany také dokazuje vitalitu marxismu-leninismu a Ho Či Minova myšlení v novém kontextu, potvrzuje komplexní a prozíravou vůdčí roli strany v neochvějném následování socialistické cesty a zároveň otevírá možnosti dynamického a kreativního rozvoje v souladu s realitou země a trendy doby; slouží jako vodítko, které nás i nadále vede k úspěšné realizaci našich aspirací, vizí a strategických směřování a vytváří nové rozvojové zázraky v éře národního pokroku.
4. Začlenění „ochrany životního prostředí“ vedle hospodářského a sociálního rozvoje jako „ústředního“ úkolu.
Druhá hlavní zásada v návrhu politické zprávy uvádí: „Hospodářský a sociální rozvoj a ochrana životního prostředí jsou ústřední...“, a proto ústřední výbor jednomyslně souhlasil s přidáním „ochrany životního prostředí“ vedle hospodářského a sociálního rozvoje jako „ústředního“ úkolu.
Začlenění „ochrany životního prostředí“ spolu s hospodářským a sociálním rozvojem jako ústředního úkolu do návrhu dokumentu 14. národního kongresu představuje hluboký a solidní pokrok v chápání udržitelného rozvoje založeného na třech pilířích: ekonomice, společnosti a životním prostředí. Nejde již o formální potvrzení, ale o strategický závazek, který staví environmentální ekologii jako měřítko v každé rozvojové politice.
V Politickém programu z roku 1991 a v usneseních 7., 8. a 13. sjezdu strany byly ochrana životního prostředí a udržitelný rozvoj zmíněny pouze v zásadě, zatímco alokace zdrojů se i nadále zaměřovala na podporu hospodářského rozvoje. Životní prostředí bylo často vnímáno jako důsledek, který je třeba řešit až po hospodářském rozvoji, a nebylo identifikováno jako ústřední úkol v každém kroku nebo každé rozvojové politice.
Zásadní novinkou je, že ochrana životního prostředí byla označena za pilíř pro zavedení nového modelu růstu. To znamená neobětovat krátkodobé zisky ve prospěch dlouhodobých výhod pro národ a budoucí generace.
Na mezinárodní scéně se Vietnam zavázal k rozvoji zelené ekonomiky a dosažení uhlíkové neutrality do roku 2050, což vytváří jak tlak, tak i nové příležitosti pro rychlý a udržitelný rozvoj země.
Návrh dokumentu pro 14. národní kongres Komunistické strany Vietnamu ukazuje, že Vietnam nejen plní dohody, ale také přitahuje zelený kapitál, uhlíkové kredity a čisté technologie prostřednictvím energetické transformace, rozvoje oběhového hospodářství a podpory vědy a techniky, inovací a digitální transformace. Uplatňování mechanismů environmentálních nákladových cen, „ekologických daní“, uhlíkových kreditů a robustního právního rámce vytvoří silný pákový efekt pro zelené investice ze strany podniků a zároveň zajistí spravedlivou hospodářskou soutěž mezi hospodářskými odvětvími; potvrzuje tak průkopnickou roli a odpovědnost Vietnamu vůči globálnímu společenství.
Institucionálně stát zlepšuje zákony na ochranu životního prostředí, posiluje inspekce a přísně řeší jejich porušování. Silný mechanismus decentralizace umožňuje místním samosprávám proaktivně využívat zdroje udržitelným způsobem, a to v kombinaci s mobilizací zeleného financování prostřednictvím dluhopisů, fondů na ochranu životního prostředí a partnerství veřejného a soukromého sektoru.
Zelené podniky získávají daňové úlevy, preferenční úvěry a transfer technologií ke snížení nákladů. Inteligentní monitorovací systémy, velká data a umělá inteligence podpoří předpovídání rizik a optimalizaci zdrojů. Cirkulární ekonomika podporuje recyklaci, snižuje emise a zvyšuje hodnotu produkce...
Největší výzvou, kterou je třeba překonat, je eliminace krátkodobého myšlení, prolomení psychologických bariér a vytvoření základů pro dlouhodobé kroky. To zahrnuje zdůraznění role digitální transformace a oběhového hospodářství v ochraně životního prostředí, vzdělávání zelených lidských zdrojů, podporu spolupráce mezi výzkumnými institucemi a podniky a implementaci silné strategie politické komunikace s cílem zvýšit povědomí veřejnosti.
Sociální konsenzus a silný politický závazek budou klíčem k uvolnění průlomové cesty Vietnamu k dosažení rychlého a udržitelného národního rozvoje.
5. Přidání „zahraničních věcí a mezinárodní integrace“ vedle národní obrany a bezpečnosti jako „klíčových a průběžných“ úkolů.
Druhá hlavní zásada v návrhu politické zprávy uvádí: „...posílení národní obrany a bezpečnosti a podpora zahraničních vztahů a mezinárodní integrace jsou klíčové a trvalé.“
To, že ústřední výbor vůbec poprvé označil „zahraniční věci a mezinárodní integraci“ za klíčový a trvalý úkol srovnatelný s národní obranou a bezpečností, otevřelo komplexnější strategický rámec pro národní obranu a představuje obnovení strategické vize strany v kontextu hluboké integrace a stále zuřivější globální geopolitické a ekonomické konkurence.
Od Politické platformy z roku 1991 až po 13. národní kongres byly zahraniční věci vždy zmiňovány jako jeden z důležitých úkolů, ale nebyly definovány jako klíčový, pravidelný úkol.
Tento návrh jasně ukazuje, že zahraniční politika je úkolem celého politického systému, nejen sektoru zahraničních věcí, s diplomacií jako jádrem. A co je důležitější, jde o spojení národní síly se silou doby; rozhodující jsou vnitřní zdroje, zatímco důležité jsou vnější zdroje; a je to otázka partnerů a protivníků...
Na druhou stranu, v uplynulém funkčním období pro nás byly zahraniční vztahy velmi úspěšnou oblastí v kontextu rychle se měnícího, složitého a nepředvídatelného světa.
Generální tajemník To Lam zdůraznil: „Ačkoli mír, spolupráce a rozvoj zůstávají dominantními trendy, globální situace se vyvíjí rychle a komplexně a mnoha způsoby ovlivňuje bezpečnostní a rozvojové prostředí naší země.“
V této souvislosti již úkoly zahraniční politiky nejsou dočasné, ale musí být průběžné a monitorovat a koordinovat politiky podle každého nového vývoje.
Budování zahraničních vztahů a mezinárodní integrace je klíčovým a trvalým úkolem, který umožňuje posílit roli ministerstva zahraničních věcí, zahraničních agentur a systému zahraničních věcí na provinční úrovni. Mechanismus „tří pilířů“ – národní obrana – bezpečnost – zahraniční věci – podpoří mezisektorovou spolupráci, posílí specializovaný personál a vybuduje tým odborníků v oblasti diplomacie, ekonomiky, kultury, technologií a inženýrství... s cílem proaktivně využít příležitostí a rychle a efektivně reagovat na výzvy.
Tato hlavní zásada tvoří základ pro zavedení diplomatických přístupů, jako je „ekonomická diplomacie“, „kulturní diplomacie“, „obranná a bezpečnostní diplomacie“ a „technologická diplomacie“, s cílem přilákat mezinárodní kapitál, technologie a zdroje a posílit národní měkkou sílu.
Diplomatická síť bude digitalizována a bude využívat velká data pro analýzu, prognózy a rozšiřování vztahů s multilaterálními organizacemi a ekonomickými bloky. Zároveň bude propagována role lokalit při podpoře exportu, přilákání zahraničních investic a propagaci národního image.
Stručně řečeno, přidání zahraniční politiky a mezinárodní integrace do skupiny klíčových, probíhajících úkolů nejen mění myšlení, ale slouží také jako strategický nástroj, díky kterému se zahraniční politika a mezinárodní integrace stávají klíčovým nástrojem národní bezpečnosti a udržitelného rozvoje. Tato inovace potvrzuje odhodlání Vietnamu být proaktivní, flexibilní a komplexní v uplatňování měkké síly a posilování svého postavení na mezinárodní scéně.
6. Pokud jde o pokračující komplexní a synchronizovaný rozvoj a zlepšování institucí pro rychlý a udržitelný národní rozvoj.
Politika pokračujícího budování a komplexního a synchronního zlepšování institucionálního rámce pro rychlý a udržitelný národní rozvoj, v němž „jsou klíčové politické instituce, ústřední ekonomické instituce a velmi důležité jsou další instituce“, je pokračováním a rozvojem myšlení o institucionální reformě, které bylo zmíněno na několika nedávných sjezdech strany.
Klíčové rozdíly však spočívají ve třech aspektech: celková soudržnost, hierarchické prioritizace a transparentnost, právní stát a efektivní správa věcí veřejných, které tvoří základ pro budování rychle se rozvíjejícího a udržitelného institucionálního ekosystému pro zemi.
Rozvojová instituce je soubor předpisů, pravidel, postupů, agentur, právních dokumentů, vynucovacích mechanismů a kultury řízení, které vzájemně interagují a vytvářejí příznivé, hladké, bezpečné a efektivní provozní prostředí.
Na rozdíl od fragmentovaného pohledu na jednotlivé dimenze, texty nebo zákony koncept institucionálního rozvoje zdůrazňuje propojenost, vzájemnou závislost a efekty přelévání mezi různými institucionálními pilíři.
Zaprvé, holistický přístup se odráží v názoru, že institucionální zlepšení nespočívá pouze v úpravě izolovaných zákonů, ale v budování komplexního systému pilířů: politiky, ekonomiky, práva, správy, společnosti, vědy a techniky a institucí, které zaručují lidská práva.
Pohled na politické instituce jako na klíčové znamená klást zvláštní důraz na posílení vůdčí role a kapacity strany, jakož i na inovaci jejích organizačních metod, operačních mechanismů, rozhodovacích procesů, kontroly moci a politické stability s cílem vytvořit podmínky pro reformu dalších institucí.
Nejde jen o technické řešení, ale o posun v myšlení vedení strany směrem k modernímu, transparentnímu, adaptabilnímu, věcnému a vysoce efektivnímu přístupu.
Za druhé, vnímání ekonomických institucí jako ústředních odráží hluboké pochopení toho, že kvalita růstu, efektivita, přidaná hodnota a konkurenceschopnost ekonomiky přímo závisí na fungování tržních mechanismů, mechanismů pro mobilizaci a alokaci zdrojů, udržitelného podnikatelského prostředí a zdravé makroekonomické politice.
To, že je to ústřední bod, neznamená, že jsou zanedbávány ostatní instituce; naopak to vyžaduje úzkou integraci mezi ekonomickými institucemi a právními institucemi a mechanismy souvisejícími s hospodařením se zdroji a sociálním zabezpečením pro rychlý a udržitelný rozvoj.
Za třetí, důraz na „zásadní roli ostatních institucí“ naznačuje, že institucionální inovace ve vzdělávání, zdravotnictví, vědě a technologii, ochraně životního prostředí a správě věcí veřejných v dalších odvětvích přispívají k určení síly, kvality růstu a dlouhodobé konkurenceschopnosti.
Tento přístup je průlomem ve srovnání s izolacionistickým rozvojovým myšlením, protože nutí k řešení institucionálních úzkých míst a omezení z interdisciplinární perspektivy, namísto lokalizovaných zásahů, které mohou snadno vést k nežádoucím důsledkům.
Za čtvrté, politika institucionální reformy je úzce spjata s požadavkem na rozhodná opatření: standardizace procesů, zvýšení transparentnosti informací, jasné přidělení odpovědností a zavedení mechanismů pro monitorování a hodnocení výsledků.
Tento průlom spočívá také v podpoře vědy a techniky, inovací a digitální transformace ve správě věcí veřejných, což vytváří hybnou sílu pro rozvoj ve veřejném i soukromém sektoru.
Za páté, výše uvedená politika je pokračováním a vylepšením průlomového reformního přístupu, pokud jde o implementační metody, které do značné míry závisí na schopnosti institucionalizovat ji do právních dokumentů, organizovat implementaci, zavést kontrolní mechanismy a získat společenský konsenzus pro úspěšné dosažení cíle rychlého a udržitelného národního rozvoje.
7. Zavést nový model růstu, restrukturalizovat ekonomiku, urychlit industrializaci a modernizaci a využít vědu a techniku, inovace a digitální transformaci jako hlavní hnací síly k dosažení průměrné roční míry růstu hrubého domácího produktu (HDP) ve výši 10 % nebo více v období 2026–2030.
Návrh politické zprávy 14. národního kongresu si stanovil cíl „usilovat o dosažení průměrné roční míry růstu hrubého domácího produktu (HDP) ve výši 10 % nebo více v období 2026–2030“. Dále jasně uvádí: „Zavedení nového modelu růstu, restrukturalizace ekonomiky, podpora industrializace a modernizace, přičemž hlavními hnacími silami jsou věda a technologie, inovace a digitální transformace.“
Stanovení nového modelu růstu pro období 2026–2030 s cílem 10% ročního růstu HDP není jen aspirací, ale také výzvou, kterou je třeba proměnit v rozvojovou příležitost.
Aby bylo dosaženo dvouciferného růstu, musí být motory růstu – půda, zdroje, práce, export, domácí trh, investice a celková produktivita faktorů (TFP) – mobilizovány synchronně v rámci inovací, industrializace, modernizace a digitální transformace.
Novým vývojem ve srovnání s předchozími obdobími je, že na základě současného vývojového základu, zejména ke konci volebního období 13. sjezdu strany, má země dostatečný prostor k projekci dvouciferného tempa růstu v příštím volebním období.
K dosažení tohoto cíle musí být splněny následující požadavky:
Za prvé, poměr investic k HDP musí překročit 40 %. Vietnam si dříve udržoval úroveň investic kolem 30–35 % HDP, zaměřených především na tradiční faktory. Nový model vyžaduje zvýšení rozsahu efektivních investic, rozšíření zelených finančních kanálů, technologických dluhopisů a inovačních rizikových fondů.
Song, hệ số sử dụng vốn (ICOR) phải duy trì ở mức khoảng 4,5 - nghĩa là cần 4,5 đồng vốn đầu tư để tạo ra 1 đồng GDP tăng thêm. Để nâng cao hiệu quả đầu tư, cần siết chặt lựa chọn dự án, áp dụng tự động hóa, số hóa quy trình sản xuất và quản trị dự án nghiêm ngặt...
Thứ hai, tăng trưởng lao động dự kiến đóng góp 0,7% mỗi năm do lực lượng lao động giảm chậm. Để đạt tốc độ GDP hai chữ số, năng suất lao động phải tăng 8,5%/năm. Đây là bước nhảy vọt so với mức 5 - 6% hiện nay.
Để hiện thực hóa, cần đào tạo kỹ sư số, chuyên gia R&D và cán bộ quản lý dự án công nghệ cao; đồng thời xây dựng cơ chế liên kết đào tạo viện - trường - doanh nghiệp để thu hẹp khoảng cách kỹ năng.
Thứ ba, năng suất nhân tố tổng hợp (TFP) phải đóng góp trên 5,6 điểm phần trăm trong cơ cấu tăng trưởng. TFP phản ánh hiệu quả sử dụng vốn và lao động cùng tác động của đổi mới sáng tạo.
Để nâng TFP, Việt Nam phải xây dựng hệ sinh thái khởi nghiệp sáng tạo, khuyến khích doanh nghiệp đầu tư R&D, tăng cường liên kết chuỗi giá trị toàn cầu và bảo hộ sở hữu trí tuệ.
Chuyển đổi số, trí tuệ nhân tạo, dữ liệu lớn và Internet vạn vật phải trở thành công cụ hằng ngày trong quản trị doanh nghiệp và quy hoạch phát triển.
Thứ tư, cơ cấu lại nền kinh tế tập trung vào công nghiệp nền tảng, công nghiệp lõi, chiến lược, công nghiệp xanh, nông nghiệp công nghệ cao, dịch vụ chất lượng và kinh tế số.
Mỗi ngành, mỗi dự án phải đạt chuẩn phát thải thấp và quản trị thông minh ngay từ bước thiết kế. Khung chính sách gồm ưu đãi thuế R&D, tín dụng ưu đãi, quỹ đầu tư mạo hiểm và cải cách hành chính để rút ngắn thời gian cấp phép chính là "chất xúc tác" cho mô hình tăng trưởng mới.
Tóm lại, mục tiêu tăng trưởng hai con số giai đoạn 2026 - 2030 sẽ khả thi nếu đầu tư đủ mạnh, lao động đủ năng suất và TFP đủ cao, khai thác có hiệu quả thị trường trong và ngoài nước.
Thành công phụ thuộc vào sự đồng bộ của chính sách, năng lực thể chế và quyết tâm đổi mới. Khi mô hình tăng trưởng mới vận hành thông suốt, Việt Nam không chỉ đạt tốc độ tăng trưởng hai con số mà còn tạo nền tảng bền vững cho giai đoạn phát triển tiếp theo.
8. Giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội, khẳng định vai trò quyết định của thị trường trong huy động và phân bổ các nguồn lực phát triển
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV nhấn mạnh việc định hình mối quan hệ hữu cơ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội, đồng thời khẳng định vai trò quyết định của thị trường trong huy động và phân bổ các nguồn lực cho phát triển.
Đây không chỉ là yêu cầu mang tính lý luận mà còn là đòi hỏi thực tiễn cấp bách trong tiến trình hoàn thiện nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa dưới sự lãnh đạo của Đảng.
Sự phối hợp hiệu quả giữa ba chủ thể Nhà nước, thị trường và xã hội sẽ nâng cao tính minh bạch, khách quan và khả năng kiểm soát rủi ro, góp phần tối ưu hóa kết quả phân bổ nguồn lực chung của nền kinh tế.
Thị trường có chức năng xác định giá cả, huy động và phân bổ các nguồn lực theo tín hiệu cung - cầu tự nhiên. Nhờ cơ chế cạnh tranh, thông tin trở nên minh bạch hơn, động lực khởi nghiệp được khơi dậy mạnh mẽ; từ đó nguồn lực xã hội tập trung vào những ngành, lĩnh vực có hiệu suất và hiệu quả cao.
Khẳng định vai trò quyết định của thị trường đồng nghĩa với việc bảo đảm quyền tự chủ, tự chịu trách nhiệm của các chủ thể kinh tế, đồng thời giảm thiểu sự can thiệp hành chính trực tiếp vào cơ chế vận hành tự nhiên của giá cả, của thị trường, của lợi ích và rủi ro.
Nhà nước giữ vai trò kiến tạo và điều tiết hệ thống thể chế, cơ chế, chính sách, chiến lược, quy hoạch, kế hoạch phát triển phù hợp với nguyên tắc và thực tiễn thị trường.
Bảo đảm công tác xây dựng pháp luật, ban hành quy định cạnh tranh lành mạnh, kiểm soát độc quyền, bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng và cân bằng lợi ích giữa các nhóm xã hội phải được tiến hành thường xuyên, đồng bộ.
Sự chủ động của Nhà nước không chỉ thể hiện ở việc ban hành chính sách đúng hướng mà còn ở khâu giám sát, đánh giá, sửa đổi kịp thời để khung khổ pháp lý luôn bám sát diễn biến của thị trường và đòi hỏi phát triển của xã hội.
Xã hội giữ vai trò giám sát, phản biện và hiến kế thông qua các tổ chức chính trị - xã hội, hiệp hội ngành nghề, đội ngũ trí thức và truyền thông.
Thông qua phản ánh trung thực nguyện vọng của Nhân dân, của doanh nghiệp và các tầng lớp xã hội, Nhà nước có cơ sở điều chỉnh chính sách, xác lập các ưu tiên phát triển và tăng cường minh bạch.
Vai trò giám sát của xã hội không chỉ bảo đảm việc thực thi chính sách, kế hoạch một cách công bằng, hiệu quả mà còn thúc đẩy tinh thần trách nhiệm, tính sáng tạo và tính liên kết giữa các chủ thể kinh tế - xã hội.
Trải qua 40 năm đổi mới, những thành tựu toàn diện trên các lĩnh vực kinh tế, văn hóa và xã hội đã khẳng định tính đúng đắn của đường lối đổi mới.
Thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa có sự quản lý của Nhà nước đã được hình thành, vận hành và hoàn thiện qua từng giai đoạn phát triển.
Việc bổ sung quan điểm về "giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa Nhà nước - thị trường - xã hội" trong Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV đánh dấu bước chuyển mới, mở ra kỷ nguyên quản trị kinh tế dựa trên nền tảng thị trường minh bạch, hiệu quả, gắn kết chặt chẽ với trách nhiệm xã hội và định hướng phát triển bền vững.
9. Kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV khẳng định: Phát huy đầy đủ chức năng, vai trò của các khu vực kinh tế. Phát triển kinh tế nhà nước hiệu quả, thực sự giữ vững vai trò chủ đạo trong việc bảo đảm các cân đối lớn, định hướng chiến lược, dẫn dắt và định hướng chiến lược; phát triển kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế; kinh tế hợp tác, kinh tế tập thể, kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài và các loại hình kinh tế khác giữ vai trò quan trọng.
Như vậy, Dự thảo Văn kiện Đại hội Đảng lần thứ XIV khẳng định phát triển kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế là một điểm mới rất quan trọng.
Đồng thời, Dự thảo nhấn mạnh tầm quan trọng của việc phát huy đầy đủ chức năng và vai trò của từng khu vực kinh tế, nhằm tạo nên bức tranh phát triển toàn diện, bền vững cho nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam.
Sự phân công, phối hợp và bổ trợ giữa kinh tế nhà nước, kinh tế tư nhân, kinh tế hợp tác, kinh tế tập thể, kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài và các loại hình kinh tế khác phải được tổ chức chặt chẽ, khoa học và linh hoạt để khai thác tối đa tiềm năng, thế mạnh riêng của mỗi thành phần kinh tế.
Ở nước ta, chủ trương đường lối về vị trí, vai trò của kinh tế tư nhân đã có chuyển biến lớn. (1) Đại hội VI "coi nền kinh tế có cơ cấu nhiều thành phần là một đặc trưng của thời kỳ quá độ".
(2) Đại hội XII, Đảng ta đánh giá kinh tế tư nhân là một trong các động lực quan trọng của nền kinh tế.
(3) Hội nghị Trung ương 5 khóa XII ban hành Nghị quyết số 10-NQ/TW, ngày 3-6-2017, khẳng định kinh tế tư nhân trở thành một động lực quan trọng của nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.
(4) Ngày 4-5-2025, Nghị quyết số 68 của Bộ Chính trị về phát triển kinh tế tư nhân khẳng định: "…kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế quốc gia…".
Việc đặt kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế là tiếp cận có tầm chiến lược trong bối cảnh hội nhập sâu rộng và cạnh tranh toàn cầu ngày càng khốc liệt.
Sự phát triển nhanh chóng của các doanh nghiệp tư nhân đã chứng minh khả năng thích ứng nhanh, sáng tạo mạnh mẽ và linh hoạt trước biến động thị trường, trở thành nơi thu hút chủ yếu lao động xã hội, nguồn cung cấp đa dạng hàng hóa, dịch vụ và giải pháp công nghệ.
Tuy còn một số hạn chế, tồn tại, kinh tế tư nhân có khả năng huy động nguồn lực đa dạng từ trong nước và quốc tế, nhất là khi Nhà nước hoàn thiện cơ chế tín dụng, chính sách thuế, đất đai, tạo điều kiện bình đẳng cho mọi doanh nghiệp.
Quyền tự chủ trong phân bổ vốn, nhân lực và công nghệ giúp doanh nghiệp tư nhân tăng tốc đầu tư, mở rộng quy mô và nâng cao hiệu suất. Từ đó, khu vực này đóng góp lớn vào tốc độ tăng trưởng GDP, đồng thời tạo lập môi trường cạnh tranh lành mạnh, khuyến khích đổi mới sáng tạo.
Kinh tế tư nhân có khả năng sử dụng hiệu quả các nguồn lực, đóng góp lớn vào tăng trưởng và tạo việc làm, thúc đẩy sáng tạo và nâng cao phúc lợi xã hội.
Điều này phù hợp với lý luận của chủ nghĩa Mác - Lênin khi coi kinh tế thị trường là sản phẩm của văn minh nhân loại và kinh tế tư nhân trong chủ nghĩa xã hội là một bộ phận cấu thành của nền kinh tế.
Đồng thời, để kinh tế tư nhân trở thành một động lực quan trọng nhất của nền kinh tế nhà nước cần tiếp tục hoàn thiện cơ chế pháp lý, giảm thiểu rào cản hành chính và bảo vệ quyền tài sản, quyền sở hữu, quyền tự do kinh doanh và cạnh tranh thị trường, quyền sở hữu trí tuệ, đồng thời phát triển hệ thống các loại hình thị trường đa dạng và linh hoạt.
Sự phát triển mạnh mẽ của khu vực kinh tế tư nhân không chỉ mang lại lợi ích kinh tế, mà còn là trụ cột để xây dựng nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, nâng cao vai trò chủ động của Việt Nam trong cục diện chính trị thế giới, nền kinh tế quốc tế và nền văn minh toàn cầu.
10. Văn hóa, con người là nền tảng, nguồn lực, sức mạnh nội sinh và là động lực to lớn, hệ điều tiết sự phát triển xã hội bền vững
Đây là luận điểm rất cơ bản trong Dự thảo Văn kiện Đại hội XIV, thể hiện sinh động nhận thức mới của Đảng về vai trò của văn hóa, con người trong xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
Cơ sở để xác định văn hóa, con người là nền tảng, nguồn lực, sức mạnh nội sinh, động lực to lớn, hệ điều tiết sự phát triển xã hội bền vững, bao gồm:
Thứ nhất, vị trí, vai trò của văn hóa trong định hình tư duy, hành vi và các giá trị cốt lõi của phát triển con người.
Văn hóa kết tinh sức mạnh của dân tộc, là hệ giá trị, chuẩn mực xã hội, là nơi lưu giữ tri thức, kinh nghiệm và những giá trị truyền thống qua nhiều thế hệ. Những giá trị này định hình cách con người tư duy, hành động, tương tác và giải quyết vấn đề.
Văn hóa là nguồn lực nội sinh của sự phát triển, là động lực thúc đẩy sự phát triển từ nội tại. Những đặc trưng văn hóa như tinh thần hiếu học, cần cù, vượt khó, sáng tạo, đổi mới sẽ trực tiếp đóng góp vào sự phát triển kinh tế và xã hội.
Thứ hai, thực tiễn lịch sử đương đại đã chứng minh rõ ràng vai trò nền tảng của văn hóa trong sự phát triển của các quốc gia. Văn hóa trở thành nguồn lực tinh thần mạnh mẽ, giúp cộng đồng vượt qua mọi khó khăn, thử thách, xây dựng sự đoàn kết cộng đồng và xã hội.
Văn hóa là động lực, nguồn lực trực tiếp cho tăng trưởng kinh tế, là sức mạnh mềm có vai trò khai mở các khả năng giao lưu, kết nối, thúc đẩy sự phát triển kinh tế, hội nhập quốc tế.
Văn hóa là hệ điều tiết các mối quan hệ xã hội. Văn hóa định hướng sự phát triển bền vững. Văn hóa là sức mạnh mềm quốc gia.
Thứ ba, thực tiễn qua 40 năm đổi mới đã chứng minh nổi bật về phát huy nguồn lực văn hóa, con người trong phát triển kinh tế, xã hội, môi trường, quốc phòng, an ninh, đối ngoại…, đặc biệt trong nhiệm kỳ Đại hội XIII.
Thứ tư, từ tổng kết thực tiễn và lý luận qua 40 năm đổi mới cho thấy, văn hóa khơi dậy lòng yêu nước, ý chí tự lực, tự cường và khát vọng vươn lên của con người Việt Nam.
Việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc là cực kỳ quan trọng để khẳng định bản sắc, chống xâm lăng văn hóa, đồng thời tạo ra sự khác biệt và lợi thế cạnh tranh cho đất nước.
11. Xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại, ngang tầm khu vực và thế giới
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV đề ra chủ trương xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại ngang tầm khu vực và thế giới là một yêu cầu mới, cấp thiết để phát triển đất nước, nâng cao năng lực cạnh tranh, phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao, thúc đẩy đổi mới sáng tạo, bảo đảm phát triển nhanh, bền vững đất nước.
Cơ sở để xây dựng nền giáo dục quốc dân hiện đại, ngang tầm khu vực và thế giới, bao gồm:
Thứ nhất, yêu cầu phát triển của đất nước trong kỷ nguyên mới (xác lập mô hình tăng trưởng mới, nâng cao chất lượng tăng trưởng, đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá, hội nhập quốc tế, yêu cầu phát triển nhanh và bền vững đất nước), đòi hỏi dứt khoát phải có nguồn lực con người mới - nguồn nhân lực chất lượng cao.
Một nền giáo dục mở, hiện đại, hội nhập sẽ là bệ phóng để đào tạo ra những thế hệ công dân có tri thức, kỹ năng và phẩm chất đáp ứng yêu cầu phát triển mới của đất nước và bảo vệ Tổ quốc.
Thứ hai, từ thực trạng của nền giáo dục Việt Nam hiện nay, yêu cầu cấp thiết phải khắc phục ngay các yếu kém, lạc hậu, bất cập của nền giáo dục nước ta, một nền giáo dục không dựa trên chuẩn đầu ra, thiếu tính mở và khó bắt kịp với xu hướng chung của thế giới.
Thứ ba, xuất phát từ yêu cầu của đẩy mạnh hội nhập quốc tế và toàn cầu hoá; sự phát triển nhanh chóng của khoa học - công nghệ và Cách mạng công nghiệp lần thứ tư; xu thế đổi mới, cải cách, phát triển giáo dục trên thế giới, quá trình hợp tác - hội nhập - cạnh tranh quốc tế về giáo dục.
Một nền giáo dục hiện đại sẽ tạo ra lợi thế cạnh tranh cho Việt Nam. Các chương trình học tập tiên tiến, phương pháp giảng dạy đổi mới sẽ giúp học sinh, sinh viên Việt Nam đủ khả năng làm việc trong môi trường quốc tế, thu hút đầu tư và nguồn lực bên ngoài, thúc đẩy hợp tác về khoa học, công nghệ.
Thứ tư, kế thừa các luận điểm cách mạng, khoa học của chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh về giáo dục; các lý thuyết hiện đại về phát triển bền vững; lý luận về kinh tế tri thức và xã hội học tập; lý luận về đổi mới sáng tạo và phát triển năng lực; chia sẻ kinh nghiệm quốc tế về phát triển giáo dục và theo đó, một hệ thống giáo dục hiện đại ngang tầm khu vực và quốc tế sẽ cung cấp nguồn nhân lực chất lượng cao, thúc đẩy sự phát triển của các ngành công nghệ cao, nâng cao năng suất lao động, tạo ra giá trị gia tăng và sức cạnh tranh cho nền kinh tế.
Thứ năm, tiếp thu tinh hoa của các quốc gia có nền giáo dục hiện đại thường tập trung vào các yếu tố, như: Công bằng, sáng tạo và phát triển toàn diện.
Ví dụ, Phần Lan nổi tiếng với hệ thống giáo dục không áp lực thi cử, chú trọng vào sự bình đẳng và phát triển cá nhân. Nhật Bản đề cao đạo đức, tính tự lập và kỷ luật, giúp học sinh hình thành nhân cách.
Các nước như Hoa Kỳ, Anh, Đức, Canada có nền giáo dục tiên tiến với sự đầu tư mạnh vào nghiên cứu, công nghệ và phương pháp giảng dạy hiện đại. Những quốc gia này thường có chương trình học linh hoạt, khuyến khích tư duy phản biện và sáng tạo.
12. Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia
Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia là chủ trương mới, quan trọng trong Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV của Đảng, nhằm tận dụng tối đa những động lực phát triển không có trần giới hạn.
Việc xác định ưu tiên này xuất phát từ tầm nhìn chiến lược đáp ứng yêu cầu của Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư, khi công nghệ số và đổi mới sáng tạo trở thành yếu tố quyết định tốc độ và chất lượng phát triển kinh tế - xã hội của các quốc gia. Đảng khẳng định, chỉ có đột phá mạnh mẽ trong những lĩnh vực này mới giúp Việt Nam bứt phá khỏi giới hạn tăng trưởng truyền thống.
Các lý thuyết phát triển hiện đại như lý thuyết tăng trưởng kinh tế dựa trên đổi mới sáng tạo, lý thuyết xã hội thông tin và nền kinh tế tri thức đều chỉ ra vai trò cốt lõi của khoa học công nghệ và chuyển đổi số trong kích hoạt chuỗi giá trị mới.
Tăng trưởng dựa trên đổi mới, tri thức và công nghệ sẽ tạo ra nguồn lực sản xuất vô tận khi nhanh chóng lan tỏa trong nền kinh tế. Trong khi đó, khái niệm xã hội thông tin và nền kinh tế tri thức nhấn mạnh yếu tố dữ liệu, thông tin và năng lực phân tích số để nâng cao năng suất và hiệu quả sử dụng nguồn lực.
Mô hình nền kinh tế số kết hợp giữa hạ tầng số, nền tảng dữ liệu và hệ sinh thái khởi nghiệp tạo sự phát triển mạnh mẽ cho quá trình đổi mới sáng tạo.
Việt Nam là quốc gia đi sau nhưng đang nắm bắt cơ hội để gia nhập hàng ngũ các nền kinh tế số phát triển. Bộ Chính trị khóa XII ban hành Nghị quyết số 52-NQ/TW với tiêu đề "Một số chủ trương, chính sách chủ động tham gia Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư".
Xác định rõ nhiệm vụ xây dựng hạ tầng số, phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao, hoàn thiện khung pháp lý cho công nghiệp 4.0. Đề cao vai trò của dữ liệu, trí tuệ nhân tạo, Internet vạn vật, chế tạo thông minh và kết nối chuỗi giá trị toàn cầu.
Yêu cầu liên kết chặt chẽ giữa doanh nghiệp, viện nghiên cứu, trường đại học và cơ quan quản lý để thúc đẩy ứng dụng công nghệ mới, nâng cao năng suất và chất lượng sản phẩm. Đề ra cơ chế ưu đãi đầu tư R&D, bảo hộ sở hữu trí tuệ và bảo đảm an toàn, an ninh mạng.
Bộ Chính trị khóa XIII ban hành Nghị quyết số 57-NQ/TW về "Đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia".
Nhấn mạnh khoa học công nghệ và đổi mới sáng tạo là động lực không có trần giới hạn cho tăng trưởng. Chính phủ đang rà soát, nâng mức đầu tư công cho R&D, ưu tiên công nghệ lõi như AI, Big Data, IoT, sinh học phân tử.
Xây dựng hệ sinh thái kết nối mạnh mẽ giữa khởi nghiệp sáng tạo, phát triển doanh nghiệp công nghệ cao, quỹ đầu tư mạo hiểm và trung tâm đổi mới sáng tạo. Hoàn thiện thể chế bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ, cơ chế chia sẻ dữ liệu, cơ chế đánh giá, nghiệm thu sản phẩm khoa học công nghệ.
Đề xuất lộ trình chuyển đổi số toàn bộ cơ quan Nhà nước, doanh nghiệp và xã hội trọng tâm từ năm 2025 - 2030, hướng tới Chính phủ số, kinh tế số và xã hội số.
Chính phủ, các cấp, các ngành từ Trung ương đến cơ sở đã và đang triển khai quyết liệt Đề án Chuyển đổi số quốc gia, thúc đẩy đổi mới sáng tạo và đầu tư xây dựng hạ tầng công nghệ, hướng tới mục tiêu đưa Việt Nam thành quốc gia số vào năm 2030.
Tập trung đổi mới cơ chế đầu tư cho nghiên cứu và phát triển, ưu tiên nguồn lực cho các lĩnh vực công nghệ tiên tiến, như: Trí tuệ nhân tạo, dữ liệu lớn, Internet vạn vật và công nghệ sinh học. Đẩy mạnh hình thành các trung tâm sáng tạo, nâng cao khả năng kết nối giữa doanh nghiệp, viện nghiên cứu và cơ sở đào tạo, đồng thời hoàn thiện khung pháp luật bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ.
Cơ chế khuyến khích hợp tác công - tư, liên kết quốc tế và đa dạng hóa nguồn vốn đầu tư giúp tạo lập môi trường năng động cho hoạt động nghiên cứu và chuyển giao công nghệ. Bảo đảm an toàn, an ninh mạng được xem là yếu tố nền tảng để chuyển đổi số thành công và bảo vệ lợi ích quốc gia trên không gian số.
Kết quả của đột phá khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số thể hiện qua việc tăng năng suất lao động, giảm chi phí sản xuất và rút ngắn thời gian đưa sản phẩm ra thị trường.
Việt Nam có thể gia tăng chỉ số GDP thêm 1 - 1,5 điểm phần trăm mỗi năm nhờ áp dụng hiệu quả khoa học công nghệ và chuyển đổi số. Đồng thời, năng lực cạnh tranh của doanh nghiệp Việt Nam trên trường quốc tế được củng cố thông qua việc nâng cao chất lượng sản phẩm, dịch vụ và khả năng tự chủ trong chuỗi cung ứng.
Những sản phẩm, dịch vụ mới định hình từ công nghệ cao và giải pháp số không chỉ đáp ứng nhu cầu trong nước mà còn tạo sức hút trên thị trường toàn cầu. Việc tham gia sâu vào chuỗi sản xuất quốc tế giúp doanh nghiệp Việt Nam học hỏi công nghệ, nâng cao tiêu chuẩn quản trị và mở rộng mạng lưới đối tác. Từ đó, vị thế của Việt Nam được nâng cao, trở thành mắt xích quan trọng trong mạng lưới sản xuất và giá trị toàn cầu.
13. Đẩy mạnh đột phá phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh tự chủ, tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại nhằm bảo vệ vững chắc Tổ quốc trước mọi tình huống, nhất là chiến tranh công nghệ cao
Lần đầu tiên Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV khẳng định phải "đột phá phát triển" thay vì chỉ "phát triển" hoặc "xây dựng" như trong các nghị quyết của Đảng trước đây về phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh. Điều này cho thấy quyết tâm chính trị rất cao, nhằm tạo bước nhảy vọt về phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh.
Cùng với việc tiếp tục khẳng định tính "lưỡng dụng, hiện đại", Dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội XIV bổ sung thêm các thành tố "tự chủ, tự lực, tự cường" trong phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh.
Mặc dù chủ trương "tự lực, tự cường" trong phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh đã xuất hiện trong các văn kiện, Nghị quyết của Đảng trong thời kỳ đổi mới, nhưng Văn kiện Đại hội XIII cũng mới chỉ dừng ở phát triển công nghiệp quốc phòng, an ninh theo hướng "lưỡng dụng, hiện đại"; tiếp đó, Luật Công nghiệp quốc phòng, an ninh và động viên công nghiệp (tháng 6-2024) đã xác định "Tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại, chủ động hội nhập quốc tế, trong đó nội lực là yếu tố quyết định".
Do đó, việc bổ sung đầy đủ 5 thành tố "tự chủ, tự lực, tự cường, lưỡng dụng, hiện đại" này nhằm: (1) Phát huy nội lực, tự lực, tiến tới tự chủ chiến lược trong suốt quá trình từ nghiên cứu đến sản xuất và phát triển.
(2) Khai thác tối đa tính lưỡng dụng của sản phẩm, giảm chi phí và nâng cao giá trị sử dụng. (3) Không ngừng đổi mới, ứng dụng công nghệ cao, công nghệ mới, bảo đảm chất lượng sản phẩm ngày càng cao, đáp ứng yêu cầu bảo vệ vững chắc Tổ quốc trước mọi tình huống, nhất là chiến tranh công nghệ cao.
14. Phát triển đối ngoại trong kỷ nguyên mới, tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hóa và vị thế của đất nước
Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIV của Đảng đặt ra yêu cầu "phát triển đối ngoại trong kỷ nguyên mới, tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hóa và vị thế của đất nước" không chỉ là sự tiếp nối các quan điểm, chủ trương trước đây, mà còn thể hiện bước phát triển mới về tư duy, mục tiêu và cách tiếp cận đối ngoại.
Tư duy mới xác định đối ngoại không chỉ "chủ động, tích cực" như các Đại hội trước, mà còn nhấn mạnh yêu cầu phát triển "tương xứng với tầm vóc lịch sử, văn hóa và vị thế đất nước":
(1) Đối ngoại không chỉ là công cụ bảo vệ chế độ hay tìm kiếm hợp tác kinh tế, mà còn là phương thức thể hiện bản lĩnh, bản sắc và tầm vóc Việt Nam trên trường quốc tế.
(2) Nhấn mạnh yếu tố văn hóa, lịch sử gắn với lan tỏa "sức mạnh mềm", giá trị văn minh Việt Nam, tạo sự tôn trọng, tin cậy và tầm ảnh hưởng trong cộng đồng quốc tế.
(3) Tầm nhìn này sâu rộng hơn cách tiếp cận thuần túy không chỉ vì "hòa bình, hợp tác, phát triển" như trước đây.
Đặt ra mục tiêu cao hơn vì vị thế của Việt Nam hiện nay đã khác. Đối ngoại trong kỷ nguyên mới phải:
(1) Tạo dựng cục diện, môi trường thuận lợi cho đất nước bước vào kỷ nguyên vươn mình. (2) Đóng vai trò kiến tạo, động lực, mở ra các cơ hội mới cho đất nước phát triển. (3) Nâng cao vị thế, uy tín của đất nước trong nền chính trị thế giới, kinh tế toàn cầu và văn minh nhân loại. Với thế và lực mới, Việt Nam chủ động tham gia đóng góp tích cực duy trì hòa bình, ổn định trong khu vực và trên thế giới.
Gắn chặt đối ngoại với phát triển đất nước. Lần đầu tiên nêu rõ yêu cầu đối ngoại phải tương xứng với tầm vóc phát triển đất nước, nghĩa là đối ngoại không chỉ hỗ trợ kinh tế mà còn đi tiên phong trong các lĩnh vực công nghệ, tri thức, văn hóa.
Chủ động xây dựng nền ngoại giao toàn diện, hiện đại với 3 trụ cột (Đối ngoại đảng, ngoại giao nhà nước, đối ngoại nhân dân), vận hành như một "hệ sinh thái đối ngoại" thống nhất, đồng bộ. Kết nối chặt chẽ ngoại giao chính trị, kinh tế, văn hóa, quốc phòng, an ninh, khoa học, công nghệ, chuyển đổi số.
So với các Văn kiện Đại hội thời kỳ đổi mới, Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội XIV yêu cầu cao hơn đối với công tác đối ngoại: Không chỉ "nâng tầm" mà phải "tương xứng với tầm vóc"; "không chỉ hội nhập sâu" mà còn "phát huy sức mạnh văn hóa, lịch sử, giá trị Việt Nam" để tăng ảnh hưởng quốc tế; không chỉ là đối ngoại "vì Việt Nam" mà còn "đóng góp cho hòa bình, phát triển chung của nhân loại".
15. Về tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị; đẩy mạnh phân cấp, phân quyền, bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương, phát huy vai trò chủ động của địa phương
Việc tiến hành cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị, đồng thời đẩy mạnh phân cấp, phân quyền nhưng vẫn bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương và phát huy vai trò chủ động của địa phương chính là tư duy mới, tầm nhìn và là bước đột phá chiến lược để xây dựng tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị tinh gọn, mạnh, hiệu năng, hiệu lực, hiệu quả; tạo động lực phát triển kinh tế - xã hội nhanh, bền vững.
Đây không chỉ là yêu cầu cấp bách của công cuộc tiếp tục đổi mới, mà còn là minh chứng cho tầm nhìn phát triển và bản lĩnh lãnh đạo sáng suốt, khả năng tổ chức thực hiện đồng bộ, quyết liệt đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước trong giai đoạn mới:
Thứ nhất, tinh gọn tổ chức bộ máy của hệ thống chính trị là giải pháp sắp xếp lại hệ thống cơ quan, tổ chức trong hệ thống chính trị từ Trung ương đến cơ sở.
Đã thực hiện triệt để việc sắp xếp lại đầu mối, giảm cấp trung gian, thu gọn số lượng ban, ngành, đồng thời hợp nhất những đơn vị có chức năng gần nhau để xóa bỏ chồng chéo, trùng lặp, tiết kiệm nguồn lực, nâng cao chất lượng đội ngũ công chức, viên chức.
Mô hình bộ máy gọn nhẹ, rút ngắn quy trình, giảm thiểu thủ tục hành chính, tạo môi trường làm việc năng động, kỷ cương và trách nhiệm hơn.
Thứ hai, đẩy mạnh phân cấp, phân quyền là yếu tố then chốt để phát huy tiềm năng, lợi thế của từng vùng, miền. Việc trao quyền quyết định nhiều hơn cho chính quyền địa phương trong các lĩnh vực quy hoạch, đầu tư hạ tầng, quản lý tài nguyên và an sinh xã hội giúp đẩy nhanh tốc độ giải quyết công việc, phù hợp với điều kiện thực tế mới.
Đồng thời, chính quyền cơ sở sẽ chủ động hơn trong tổ chức thực hiện, sáng tạo cách làm, kịp thời điều chỉnh phù hợp với đặc thù địa bàn, qua đó khơi dậy khát vọng và ý chí tự lực, tự cường của cơ sở, của cộng đồng dân cư.
Thứ ba, thực hiện phân cấp, phân quyền nhưng phải luôn bảo đảm sự quản lý thống nhất của Trung ương. Điều này yêu cầu xây dựng hệ thống quy chế, quy chuẩn, tiêu chí đánh giá rõ ràng, minh bạch, đồng bộ.
Trung ương giữ vai trò định hướng chiến lược, ban hành pháp luật và cơ chế kiểm soát; địa phương chịu trách nhiệm tổ chức thực thi và báo cáo kết quả. Cơ chế giám sát, đánh giá hiệu quả hoạt động được thiết kế bài bản, với sự tham gia của nhiều bên liên quan, kể cả Mặt trận Tổ quốc và các tổ chức xã hội, nhằm tăng cường tính công khai, trách nhiệm giải trình.
Thứ tư, cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, cùng với phân cấp, phân quyền, đã và đang tạo cú huých mạnh mẽ để tái cấu trúc thể chế, hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, xây dựng Nhà nước pháp quyền liêm chính, kiến tạo và phục vụ. Chính quyền địa phương không chỉ là "người thi hành" mà còn là "chủ thể sáng tạo" trong xây dựng và triển khai chính sách.
Thứ năm, thực hiện tốt đồng bộ ba trụ cột: Tinh gọn bộ máy; phân cấp, phân quyền và quản lý thống nhất sẽ giúp Nhà nước đổi mới toàn diện, nâng cao năng lực điều hành, củng cố niềm tin của Nhân dân. Các báo cáo kết quả gần đây đã khẳng định tính hiệu quả bước đầu của cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, phân cấp, phân quyền trong mô hình chính quyền địa phương 2 cấp.
Sự tăng cường năng lực điều hành ở cơ sở cùng mô hình tổ chức gọn nhẹ đã giải phóng nguồn lực, mở rộng không gian phát triển, nâng cao tốc độ xử lý công việc và chất lượng phục vụ người dân, doanh nghiệp. Cuộc cách mạng này thôi thúc mỗi cấp ủy, chính quyền và toàn thể cán bộ, công chức phải tiếp tục tự soi, tự sửa, tự hoàn thiện để đáp ứng yêu cầu trong kỷ nguyên phát triển mới.
16. Tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, trọng tâm là cấp chiến lược và cấp cơ sở, nhất là người đứng đầu
Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định "Cán bộ là cái gốc của mọi công việc", "muôn việc thành công hay thất bại, đều do cán bộ tốt hoặc kém". Vì vậy, công tác cán bộ là "then chốt của then chốt", được đặt ở vị trí trung tâm trong xây dựng Đảng.
Điểm mới ở văn kiện lần này là sự đồng bộ trong xây dựng đội ngũ cán bộ ở cả hai cấp chiến lược và cơ sở, thay vì chỉ chú trọng riêng từng cấp như trước đây.
Ở cấp chiến lược, việc quy hoạch, đào tạo, bồi dưỡng và sử dụng cán bộ cấp chiến lược được nâng lên thành nhiệm vụ trọng tâm. Đây là nhóm tinh hoa có tầm nhìn chiến lược, tham gia hoạch định đường lối chính sách, tham mưu chiến lược cho Đảng, Nhà nước, nên yêu cầu phải có tư duy, tầm nhìn, bản lĩnh, nắm vững tình hình thực tiễn trong, ngoài nước và khả năng nhận diện xu thế toàn cầu, đưa ra dự báo chính xác.
Việc tập trung nguồn lực cho cán bộ cấp chiến lược giúp bảo đảm tính ổn định, xuyên suốt trong hoạch định chiến lược công tác cán bộ nói riêng, tầm nhìn, chiến lược phát triển đất nước nói chung.
Chủ trương đặt cấp cán bộ cơ sở vào trung tâm của công tác cán bộ là sự đột phá tư duy về cán bộ. Vì cán bộ cơ sở là mắt xích gần dân nhất, trực tiếp tổ chức thực thi chính sách, phản ánh kịp thời tâm tư, nguyện vọng của Nhân dân.
Việc củng cố chất lượng cán bộ ngay từ cơ sở giúp nâng cao chất lượng hoạt động của hệ thống chính trị cấp cơ sở, nơi thực thi mọi chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước; đồng thời giúp phát hiện, lan tỏa những kinh nghiệm hay, đồng thời hạn chế tiêu cực, bất cập ngay từ đầu, từ cơ sở.
Đặc biệt, chủ trương mới dành sự quan tâm cao nhất cho người đứng đầu ở mọi cấp. Vai trò của người chỉ đạo, điều hành được nhấn mạnh không chỉ về năng lực chuyên môn mà còn về chuẩn mực đạo đức cách mạng, phong cách lãnh đạo và trách nhiệm cá nhân.
Sự gương mẫu của người đứng đầu sẽ tạo động lực cho cả tập thể, từ đó nâng cao nhận thức xã hội, kỷ cương, kỷ luật, thúc đẩy cải cách hành chính và hiệu quả phục vụ Nhân dân.
Cơ chế giám sát, đánh giá được yêu cầu quy định chặt chẽ hơn. Quy trình bổ nhiệm, đánh giá công bằng và minh bạch, gắn kết chặt chẽ thành tích với khen thưởng, vi phạm với chế tài.
Đồng thời chú trọng luân chuyển ngang, luân chuyển lên và luân chuyển về cơ sở theo nguyên tắc "có vào, có ra", "có lên, có xuống" để cán bộ có trải nghiệm thực tiễn, rèn luyện bản lĩnh và trau dồi năng lực chuyên môn.
Như vậy, chủ trương này là tầm nhìn chiến lược nhằm xây dựng đội ngũ cán bộ có phẩm chất cách mạng, trình độ chuyên môn cao, trách nhiệm, tâm huyết phục vụ Nhân dân.
Sự kết hợp hài hòa giữa đào tạo, quy hoạch, đánh giá và giám sát; đặc biệt tập trung vào người đứng đầu, sẽ tạo bước đột phá về chất lượng lãnh đạo, quản lý trong hệ thống chính trị đáp ứng yêu cầu phát triển nhanh, bền vững trong kỷ nguyên mới.
17. Chủ trương về xây dựng Đảng văn minh
Dự thảo Báo cáo chính trị Đại hội XIV xác định: "Tăng cường xây dựng, chỉnh đốn, tự đổi mới để Đảng ta thật sự là đạo đức, là văn minh". Đây là nội dung mới, lần đầu tiên chủ trương xây dựng Đảng văn minh được xác định là một nhiệm vụ chiến lược, có tính hệ thống và cụ thể hóa trong Văn kiện Đại hội Đảng.
Thứ nhất, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: "Đảng ta là đạo đức, là văn minh". Theo Người, Đảng phải tiêu biểu cho trí tuệ, lương tâm và danh dự của dân tộc mới xứng đáng là người lãnh đạo.
Xây dựng Đảng về văn minh là bước tiếp tục hiện thực hóa sâu sắc tư tưởng Hồ Chí Minh về xây dựng Đảng, làm cho Đảng ta thực sự "là đạo đức, là văn minh".
Thứ hai, xây dựng Đảng văn minh là sự kế thừa và phát huy những giá trị văn hóa tốt đẹp của dân tộc, tạo ra một mối liên kết bền chặt giữa Đảng với Nhân dân và dân tộc.
Thứ ba, xây dựng Đảng văn minh góp phần nâng cao uy tín và năng lực lãnh đạo của Đảng, giúp củng cố niềm tin của Nhân dân vào Đảng.
Trong bối cảnh hội nhập quốc tế và Cách mạng công nghiệp lần thứ tư, Đảng phải đổi mới tư duy, phương thức lãnh đạo để phù hợp với những biến đổi nhanh chóng của thời đại. Đảng văn minh sẽ đưa đất nước phát triển tiến kịp cùng thế giới.
Thứ tư, từ lý luận về xây dựng Đảng, hai yếu tố "đạo đức" và "văn minh" của Đảng không tách rời mà gắn bó hữu cơ, bổ sung cho nhau.
Thứ năm, kinh nghiệm thực tiễn cho thấy rằng một đảng cộng sản chỉ có thể lãnh đạo cách mạng thành công khi đảng đó là một đảng văn minh, trong sạch, vững mạnh, minh bạch, dân chủ, tiên phong; có tư duy khoa học, hiện đại; có phương thức lãnh đạo dân chủ, hiệu quả; có khả năng tự đổi mới, thích ứng với những thay đổi của thời đại, được Nhân dân tin yêu, ủng hộ.
Thứ sáu, khắc phục các bất cập hiện nay trong công tác xây dựng Đảng, bên cạnh những thành tựu, trong Đảng vẫn còn tồn tại những hạn chế, yếu kém, không phù hợp với một chính đảng văn minh.
18. Tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc
Trên cơ sở tổng kết 40 năm đổi mới, Dự thảo Báo cáo chính trị trình Đại hội XIV đã rút ra bài học kinh nghiệm "Tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc".
Đây là bài học kinh nghiệm quý báu mang tầm lý luận, có giá trị định hướng thực tiễn cho sự nghiệp cách mạng của đất nước trong kỷ nguyên phát triển mới.
Cơ sở để tăng cường củng cố và phát huy hiệu quả sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc:
Thứ nhất, cách mạng là sự nghiệp của quần chúng nhân dân. Sức mạnh của Nhân dân và khối đại đoàn kết toàn dân tộc là nhân tố quyết định sự thành bại của sự nghiệp cách mạng. Củng cố và phát huy sức mạnh này là chìa khóa để Việt Nam vững bước trên con đường xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc.
Thứ hai, chủ nghĩa yêu nước, truyền thống đoàn kết, coi trọng Nhân dân của dân tộc ta là sự kế thừa tư tưởng "dân là gốc".
Nhân dân là người sáng tạo ra lịch sử. Tư tưởng Hồ Chí Minh về Nhân dân là chủ thể của cách mạng, là sức mạnh to lớn, có khả năng sáng tạo vô tận: "Trong bầu trời không gì quý bằng Nhân dân.
Trong thế giới không gì mạnh bằng lực lượng đoàn kết của Nhân dân"; "có lực lượng dân chúng thì việc to tát mấy, khó khăn mấy làm cũng được. Không có, thì việc gì làm cũng không xong. Dân chúng biết giải quyết nhiều vấn đề một cách giản đơn, mau chóng, đầy đủ, mà những người tài giỏi, những đoàn thể to lớn, nghĩ mãi không ra".
Thứ ba, kế thừa và phát huy các bài học kinh nghiệm trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc; trong sự nghiệp lãnh đạo cách mạng của Đảng và kinh nghiệm của các cuộc cách mạng trên thế giới.
Đảng ta đã tập hợp, quy tụ, phát huy được sức mạnh to lớn của Nhân dân cả về lực lượng và của cải, vật chất và tinh thần, để làm nên thắng lợi Cách mạng Tháng Tám năm 1945, Chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954 và Đại thắng mùa Xuân năm 1975, giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước.
Thứ tư, thành tựu vĩ đại của đất nước trong thời kỳ đổi mới. Đảng ta đã phát huy sức mạnh của Nhân dân, lấy mục tiêu "dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh" làm mục tiêu hành động; bảo đảm công bằng và bình đẳng xã hội, chăm lo lợi ích thiết thực, chính đáng, hợp pháp của các giai cấp, các tầng lớp nhân dân; kết hợp hài hòa lợi ích cá nhân, lợi ích tập thể và lợi ích toàn xã hội,... với phương châm xuyên suốt: "Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra, dân giám sát, dân thụ hưởng".
Thứ năm, xuất phát từ yêu cầu phát triển trong kỷ nguyên mới. Khối đại đoàn kết toàn dân tộc là nền tảng vững chắc để xây dựng thế trận quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân gắn với xây dựng thế trận lòng dân vững chắc. Việc phát huy sức mạnh Nhân dân giúp huy động mọi nguồn lực to lớn, cả về vật chất lẫn tinh thần của nhân dân.
Sức sáng tạo, tinh thần tự lực, tự cường của mỗi người dân là yếu tố then chốt thúc đẩy công cuộc xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
Nguồn: https://tuoitre.vn/toan-van-bao-cao-mot-so-van-de-moi-quan-trong-trong-du-thao-cac-van-kien-trinh-dai-hoi-xiv-20251021221404141.htm






Komentář (0)